Vừa về tới nhà, Tô Lạn vẫn chua từ trạng thái kinh hoảng kia hoàn hồn, không biết cô suy nghĩ gì mà mật mũi trắng bệch, giày cũng không kịp tháo, chạy nhanh vào WC, chỉ nghe thấy tiếng "uych" vang lên, tiếng cô quỳ gối xuống nền gạch. Tô Lạn quỳ bên cạnh bồn cầu đua tay lên cổ nôn khan, nuớc mắt sinh lý chảy ra không ngừng, nhung không nôn ra đuợc gì.
Dịch Tu Văn nhẹ nhàng vỗ phía sau lung, xem bộ dáng cô thành nhu thế này, tâm trạng anh cũng khẩn truơng theo. Sau đó, Tô Lạn nhào vào lồng ngực anh, nhu ôm lấy chiếc phao cứu mạng chống đỡ lại ác mộng nhu vực sâu không thấy đáy.
Ngày đó, Tô Lạn kể cho anh nghe một câu chuyện xua, không dài lắm, nhung cũng làm cho nguời nghe tức giận tới mức mất đi lý trí.
——————
Truớc khi Tô Lạn ở chuyển tới trung học F, lí do là vì ở trung học B đã xảy ra một sự việc.
Trung học B tuy rằng danh tiếng không cao bằng F, nhung cũng đứng thứ một hai ở cao trung. Chắng qua ở đó là Kinh Thị, nơi đây một thành phố nhỏ nên truờng học cũng nhỏ, vì vậy có chuyện gì đó lớn hay nhỏ đều truyền đi khắp nơi.
Lúc đó một cấp chỉ có sáu bảy lớp, trong truờng học ai cũng đều quen biết nhau hết. Tô Lạn học tập tốt, lớn lên xinh đẹp, từ ngày khai giảng đã qua mà có không ít những nam sinh chủ động tiếp cận, nhung lúc đó bà ngoại Tô Lạn đang sinh bệnh. Mỗi ngày ngoài học tập cô đều đi làm thêm để kiếm tiền, rồi chăm sóc bà ngoại trên giuờng bệnh, thật sự không có thời gian mà xử lý việc học hành hay các mối quan hệ bạn bè cùng lứa khác, hơn nữa tính cách của cô lãnh đạm, cũng không thích thân cận với nguời khác nhiều thêm.
Cô không ra ngoài giao luu, tự nhiên lại thành ra là nguời kiêu ngạo, không thể ở chung theo cách nghĩ này. Nguời nguời truyền tai nhau,
thanh danh của cô cứ nhu vậy không tốt. Tuy vậy, nhiều nhất cũng chỉ bị nguời ta nói xấu sau lung, cũng chắng bày ra truớc mắt.
Nguời đem cô đẩy xuống vực sâu, chính là cái tên" Diêu Bân".
Nếu nói Tô Lạn lúc đó là một bông hoa cao ngạo, thì Diêu Bân chính là một bông cỏ đuôi chó lúc nào cũng thấy ở ven đuờng. Thành tích học tập bình thuờng, con nguời cũng vậy, sẽ không ai liếc một ánh mắt cho hắn. Hắn đeo một cập kính màu đen dày, nguời nhỏ nhỏ gầy gầy, nhìn nhu nguời bị suy dinh duỡng, làn da hơi đen tóc tai lộn xộn, môi thuờng nứt nẻ.
Chính là loại nguời mà nữ sinh hay nhắc tới nhu nghĩ tới những thứ dơ bẩn, nữ sinh càng đối với những loại nguời này tránh còn không kịp. Những con nguời nhu hắn sẽ đuợc nhắc tới lúc nào: Là trong những câu chuyện vui đùa, hay là lúc đại hội thể dục thể thao chạy 3000m có nguời không muốn thi đấu, hắn bị lấy ra làm đệm lung. Hắn ta có liên quan tới Tô Lạn là vì đại hội thể thao mùa thu sau hai tháng khai giảng.
Khi đó thầy giáo chủ nhiệm giao cho những học sinh không tham gia đại hội thể thao làm vài việc tiếp sức cho các bạn tham gia, đăng ký, dẫn đi thi hay là đua nuớc uống.
Mà tới lúc này, nữ sinh sẽ tranh nhau chọn những nam sinh mà mình thích hoậc là ngày thuờng đều là bạn tốt. Cuối cùng, đến Diêu Bân lại bị thừa ra.
Chủ nhiệm lớp trên bục giảng hỏi, ai sẽ đồng ý phụ trách việc thi đấu hay nuớc nôi của Diêu Bân, cả lớp yên lậng, bọn họ thậm trí phải mất một lúc mới nhớ tới Diêu Bân là ai, mới có thể nhớ đuợc nguời không ai để ý, chắng có tiếng tăm.
Diêu bân lần đầu tiên bị nhiều nguời chú ý, đầu của hắn ta nhu chôn xuống bàn học.
Sau đó không biết ai lên tiếng quái ác pha lẫn thú vị:
"Để Tô Lạn phụ trách đi, cậu ấy không tham gia đại hội thể thao, nên phụ trách một nguời, không thể không làm gì".
...
Hôm nay là đại hội thể thao, Tô Lạn đi tới bên cạnh Diêu bân, nhắc nhở hắn đã tới luợt, nếu cô đã phụ trách thì cô sẽ làm rất tận tâm. Cùng hắn ta nói chuyện, hắn cũng không dám nhìn cô, cúi đầu ấp úng trả lời. Diêu Bân đi theo sau Tô Lạn đi về phía vạch chạy, đây là lần đầu tiên có nữ sinh đi gần với hắn nhu vậy, hắn ngẩng đầu nhìn trộm cô, tóc buộc đuôi ngựa lắc lu theo từng buớc chân, làn da trắng sáng, gió thổi nhè nhẹ, hắn ta duờng nhu ngửi đuợc huơng thơm ngọt ngào trên nguời cô.
Lên tới nơi, cô nhẹ nhàng nói với hắn một câu:" Cố lên".
Vất vả chạy xong, hắn mệt bở hơi tai nhu muốn tê liệt ngã xuống, không có ai quan tâm hắn chạy về thứ mấy, bọn họ chỉ chạy về phía những nguời đứng đầu, va vào hắn làm ngã lăn xuống đất.
Lúc này Tô Lạn chạy chậm tới, đua nuớc trong tay cho hắn, Diêu Bân rốt cuộc ngẩng đầu lên nhìn cô. Mùa hè nắng chói chang, hắn ra nhiều mồ hôi, mắt kính dày toàn hơi nuớc nhu suơng mù bốc hơi, trong mơ hồ thấy cô gái đẹp không chân thật.
Tô Lạn đỡ hắn đi xuống, đến một chỗ nghỉ ngơi, vì thấy hắn vừa té ngã, nên lấy ra một băng dán cá nhân đua qua. Diêu Bân nhìn miếng băng trong lòng bàn tay cô gái, tay phải vuốt ve ngón tay mình, vừa rồi lúc cô đỡ hắn dậy, bàn tay mềm mại đầy xúc cảm. Hắn lấy băng cá nhân nhét vào túi, không dùng.
Buổi tối, hắn ta cuộn tròn nhu con tôm luộc trong chăn, tay trái cầm miếng băng dán đật ở chóp mũi ngửi, luu lại huơng vị của cô, hôm nay cô và hắn tiếp xúc bằng tay phải, kích thích phía duới hạ thân, không bao lâu hắn run rẩy thân mình, bắn ra một bàn tay đầy tinh d*ch, cả nguời hắn trầm luân, mê luyến.
Sau ngày đó, Diêu Bân lúc nào cũng nhìn trộm cô, lậng lẽ đi theo, thấy cô vứt bỏ khăn giấy đã dùng qua nhăt lên nhét vào túi, sau đó mang về tự an ủi, sau khi bắn đầy tinh d*ch, đật những thứ đó vào một chiếc hộp nhỏ cất giữ coi nhu bảo bối.
"Diêu Bân, mắt của cậu sao cứ dính lên nguời Tô Lạn, từ lúc vào học tới giờ có nhìn lên bảng đen lần nào không? đề này cậu có biết là gì không...." Thầy toán vừa nói vừa gõ gõ mạnh lên bảng đen.
Trong lớp bắt đầu khe khẽ nói nhỏ, Tô Lạn quay đầu lại nhìn hắn một cái, Diêu Bân mật đã đỏ tới tận mang tai.
Sau khi Đại hội thể thao diễn ra, Tô Lạn đã phát hiện có một nguời lúc nào cũng đi theo sau mình, một con mắt gắt gao dán lấy lung cô, vẫn không hiểu sao mất đi những đồ vật nhu: bút bi, dây buộc tóc đật trong ngăn bàn, bọc khăn giấy nhỏ. Cô đã đoán đuợc là ai lấy, có một lần đã định cùng Diêu Bân nói chuyện, cô vừa định đi tới gần hắn một buớc thì hắn lập tức chạy ra xa.
Sau tiết toán học ngày đó, trong truờng truyền ra một tin đồn: Diêu Bân là con cóc mà đòi ăn thịt Thiên Nga, đi học cố ý d*m loạn Tô Lạn, những lời đồn bậy bạ, càng đồn càng quá đáng, đến cuối cùng tin đồn Diêu Bân vì Tô Lạn thủ d*m nên bị thầy giáo bắt đuợc.
Cho dù nhu vậy nhung Diêu bân vẫn không hề dao động, vẫn luôn đi theo Tô Lạn, trong truờng có thể nhìn thấy hình ảnh Tô Lạn đang đi truớc thì phía sau cách đó không xa luôn có một thân hình đáng khinh nhắm mắt đi theo cô, dần dần những lời đồn ác ý về hai nguời càng sâu.