Lộ Hy cầm chiếc điện thoại đã bị hỏng do lực mạnh kia lên: “Nếu sạc đầy thì có thể khởi động lại máy.”
Chúc Gia Kỳ ghé tới nhìn rồi lắc đầu tiếc nuối: “Đã vỡ thế này rồi, e là khó mà làm được.”
Luật sư Hà lắc đầu: “Tôi không nói nó là hung thủ, nhưng tôi nghĩ nguyên nhân của tất cả mọi chuyện rất có thể liên quan tới nó.”Nhưng nhớ tới bức ảnh trong album điện thoại của cậu ta, Lộ Hy nghĩ có vẻ cậu ta rất thích thú với những cảnh tượng đẫm máu, là một thằng nhóc có tính tình khá vặn vẹo.
Lộ Hy vẫn chưa từng bỏ ý định: “Biết đâu chỉ bị vỡ màn hình thôi thì sao, chưa biết chừng bên trong không bị hỏng đâu?”
“Lúc đầu người dân địa phương chỉ nghĩ thằng bé bị áp lực quá lớn, nhưng chị gái của nó kiên quyết muốn cảnh sát can thiệp điều tra, cô ta khai rằng em trai mình bị bắt nạt nghiêm trọng ở trường học. Mà bức ảnh của Andy lúc mới nhập học với nó lúc đó thật sự như 2 người khác nhau.”Lộ Hy gãi cằm, thấy hơi vi diệu: “Sao anh rành vậy?”
Đúng lúc luật sư Hà cũng bước vào, tự nói tiếp nửa câu sau: “Tôi quay lại rồi, sao thế, có phát hiện gì mới à?”Thời đại hiện đại, có biết bao nhiêu bằng chứng mấu chốt giấu được trong điện thoại chứ, tiếc lắm.
Tuy nói thế nhưng cậu ta vẫn miễn cưỡng xuống lầu dưới.Lúc này luật sư Hà mới bình tĩnh lại, nở một nụ cười gượng gạo: “Rất xin lỗi, tôi hơi thất thố rồi. Ngài Chúc qua đời là tôi đã biết từ trước, vì thế lúc trông thấy thi thể cũng có chuẩn bị sẵn tâm lý một phần, còn lần này… Tôi thật sự không ngờ đến cả Fina cũng…”Lộ Hy: “Chúng tôi phải tới phòng Fina xem sao đã, thi thể cứ để ở đây, phiền ngài trông nom nhé.”Sau khi xác nhận lại những bức ảnh hiện trường, Lamia và Chúc Gia Kỳ cùng nhau đem thi thể của Fina tới kho đông lạnh.Chúc Tinh Dạ nhẹ nhàng dạo bước đi quanh anh ta một vòng: “Chẳng lẽ trước đây anh ta từng ở trong xã hội đen à? Sao nghe cứ như một nhân vật nguy hiểm ấy.”
Luật sư Hà thở dài: “Ngài nghĩ Chúc Gia Kỳ là người như thế nào?”Chúc Gia Kỳ nửa thật nửa đùa nói: “Cô thám tử à, cô nhớ cẩn thận tí đây, nếu để mẹ tôi biết cô bắt tôi khiêng thi thể thì bà ấy sẽ liều mạng với cô mất.”
Chúc Tinh Dạ cướp lời đáp: “Một tên thiếu niên đầu óc có vấn đề.”Lamia thành thục đặt tay qua 2 nách thi thể, lạnh mặt kéo cô ta lên, Chúc Gia Kỳ cau mày không biết nên để tay ở đâu.
Lamia cũng hô lên: “À, đúng rồi, chắc bé yêu của tôi cũng hoảng lắm, tôi phải đi trấn an cô ấy đã!”Chúc Gia Kỳ nửa thật nửa đùa nói: “Cô thám tử à, cô nhớ cẩn thận tí đây, nếu để mẹ tôi biết cô bắt tôi khiêng thi thể thì bà ấy sẽ liều mạng với cô mất.”Lamia hất cằm: “Nhóc đừng sợ, nắm đầu gối cô ta đi.”Luật sư Hà từ từ nhắm 2 mắt lại: “Cách đây ít hôm, cô ta tới tìm tôi để nói cho tôi biết lai lịch của cô ta. Vì thế tôi đã cùng đồng nghiệp điều tra lại, phát hiện cô ta nói thật.”
Lộ Hy cầm chiếc điện thoại đã bị hỏng do lực mạnh kia lên: “Nếu sạc đầy thì có thể khởi động lại máy.”Lộ Hy gãi cằm, thấy hơi vi diệu: “Sao anh rành vậy?”
Hammy hét lên thảm thiết: “Fina!”“Nhưng tôi lại lo cả nhà họ sẽ hợp sức để đè chuyện này xuống, vì thế tôi cũng cố tình ghi chú mèo này vào di chúc để đưa ngài tới làm đại diện của nó. Tôi nghĩ có thám tử ở đây thì ít ra mọi chuyện cũng sẽ rõ ràng, như thế dù Fina có ngồi tù thì cũng…”
Lamia nhếch khóe miệng lên: “Không nên hỏi bừa chuyện của người khác đầu, cô phù thủy à.”
Chúc Gia Kỳ có hơi bực bội: “Đám ngốc đó không giúp được thì biết làm gì!”Chúc Tinh Dạ nhẹ nhàng dạo bước đi quanh anh ta một vòng: “Chẳng lẽ trước đây anh ta từng ở trong xã hội đen à? Sao nghe cứ như một nhân vật nguy hiểm ấy.”
Cả nhóm đưa thi thể tới kho đông lạnh, rõ ràng chuyện này đã khiến Hammy giật mình, lúc cô ta thấy rõ người họ khiêng lại càng tối mặt hơn, suýt chút đã bất tỉnh.Lộ Hy nhỏ giọng thầm thì: “Tôi thấy cái nhà này chẳng có ai là bình thường hết.”
“Vào đêm Fina đi tìm ngài Chúc nói mọi chuyện, những dấu hiệu sống của ngài Chúc cũng tắt.” Luật sư Hà nhíu mày, “Tôi không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này. Nói thật thì lúc đó tôi cứ nghĩ Fina đã giết ngài Chúc, nhưng tôi cũng đã góp một phần đẩy cô ta vào con đường phạm tội mà, vì thế tôi nghĩ ít ra phải công khai chuyện của Chúc Gia Kỳ ra thay cô ta.”Cả nhóm đưa thi thể tới kho đông lạnh, rõ ràng chuyện này đã khiến Hammy giật mình, lúc cô ta thấy rõ người họ khiêng lại càng tối mặt hơn, suýt chút đã bất tỉnh.
Lộ Hy cười: “Nói thật thì thoạt nhìn cậu ta có vẻ không bình thường cho lắm, mồm mép, thiếu đồng cảm và có xu hướng chống đối xã hội. Nhưng tôi không phải bác sĩ tâm lý gì nên không thể kết luận được, chưa biết chừng cậu ta chỉ là một bạn nhỏ mắc bệnh cấp hai* hơi lâu thôi.”Hammy hét lên thảm thiết: “Fina!”
Luật sư Hà: “Tôi ngụy tạo di chúc và đưa Fina vào danh sách là vì mong có ai đó sẽ đi vào phòng này để tìm kiếm bằng chứng.”Chúc Gia Kỳ ghé tới nhìn rồi lắc đầu tiếc nuối: “Đã vỡ thế này rồi, e là khó mà làm được.”Luật sư Hà nhìn ra ngoài cửa sổ: “Ngài chưa biết đâu, lúc Chúc Gia Kỳ theo học một trường tư thục ở nước ngoài đã… gây ra một vụ bắt nạt học đường chấn động.”
Lộ Hy đỡ cô ta lại rồi nhìn quanh phòng: “Luật sư Hà đâu rồi?”
Luật sư Hà thở một hơi thật dài, che đi ánh mắt của mình: “Hẳn là ngài Chúc đã tiết lộ nội dung bản di chúc đã chỉnh sửa cho cô ta nghe rồi. Vốn dĩ ông ấy đã chuẩn bị xong di chúc, ông ấy muốn giao phần lớn tài sản của mình lại cho Chúc Gia Kỳ, để lại cho cô San San một phần đủ để sống nửa đời còn lại, còn phần cho bà Nghi Lan… phải đợi sau khi bà ấy kết hôn mới được nhận.”Một lúc lâu sau Hammy mới phản ứng lại với những gì cô nói, cô ta lau nước mắt: “Luật sư Hà ra ngoài nhận điện thoại rồi, sẽ quay lại nhanh…”
Lamia hất cằm: “Nhóc đừng sợ, nắm đầu gối cô ta đi.”Lộ Hy nhíu mày: “Đã định bỏ cuộc rồi thì sao cô ta lại kể cho ông nghe làm gì?”Lamia nhếch khóe miệng lên: “Không nên hỏi bừa chuyện của người khác đầu, cô phù thủy à.”Đúng lúc luật sư Hà cũng bước vào, tự nói tiếp nửa câu sau: “Tôi quay lại rồi, sao thế, có phát hiện gì mới à?”
Thời đại hiện đại, có biết bao nhiêu bằng chứng mấu chốt giấu được trong điện thoại chứ, tiếc lắm.Ông ta đi tới 1 bước, vừa trông thấy thi thể Fina chưa được đặt xuống đã hết hồn, suýt chút làm rơi luôn điện thoại xuống đất.
Lần đầu tiên Lộ Hy trông thấy luật sư Hà bất cẩn như thế, phản ứng còn dữ hơn cả lúc ông ta trông thấy thi thể của ngài Chúc nữa. Cô hỏi đầy ẩn ý: “Luật sư Hà và Fina thân với nhau lắm à?”
Lúc này luật sư Hà mới bình tĩnh lại, nở một nụ cười gượng gạo: “Rất xin lỗi, tôi hơi thất thố rồi. Ngài Chúc qua đời là tôi đã biết từ trước, vì thế lúc trông thấy thi thể cũng có chuẩn bị sẵn tâm lý một phần, còn lần này… Tôi thật sự không ngờ đến cả Fina cũng…”
Lộ Hy không hiểu ý của ông ta cho lắm: “Ông muốn nói gì? Chúc Gia Kỳ có liên quan gì tới vụ án này hay sao? Tôi không bào chữa cho cậu ta, nhưng theo những bằng chứng hiện tại thì chẳng có bao nhiêu thứ là hướng về cậu ta hết. Hơn nữa trong tình huống bị khống chế khả năng liên lạc với bên ngoài thế này, ngay cả một người phản xã hội cũng sẽ không hấp tấp gây án đâu.”Lộ Hy vẫn chưa từng bỏ ý định: “Biết đâu chỉ bị vỡ màn hình thôi thì sao, chưa biết chừng bên trong không bị hỏng đâu?”Lộ Hy khẽ gật đầu, cũng có lý.
Lộ Hy: “Chúng tôi phải tới phòng Fina xem sao đã, thi thể cứ để ở đây, phiền ngài trông nom nhé.”Lộ Hy đỡ cô ta lại rồi nhìn quanh phòng: “Luật sư Hà đâu rồi?”
Luật sư Hà hơi trầm xuống: “Hammy, chìa khóa phòng Fina là cô giữ đúng không?”
Cách nói này khiến Lộ Hy cảm thấy rất khó chịu, cô nhíu chặt mày: “Có liên quan tới Chúc Gia Kỳ à?”Lộ Hy khẽ gật đầu, cũng có lý.“Để, để tôi đi lấy.” Hammy liên tục gật đầu rồi đi ra ngoài.
Lộ Hy nhìn tài liệu trong ngăn kéo: “Nhưng hình như mọi chuyện không đi theo suy nghĩ của ông, Fina cũng đã chết, bằng chứng ở tầng hầm rất bất ngờ, giờ chúng tôi mới rảnh để tới đây tìm tài liệu mà ông cố tình để lại.”Luật sư Hà thở dài: “Quả nhiên là ngài đã nhìn ra. Có thể nói là tôi nhìn nó lớn lên, thực sự không thể gọi nó là một đứa trẻ ngoan được.”Luật sư Hà nhìn Lộ Hy như muốn nói gì đó, nhưng ông ta thấy ở đây còn có Lamia và Chúc Gia Kỳ nên chỉ đành gật đầu lịch sự với họ: “Những người khác vừa tới vài lần, có vẻ như là muốn hỏi tình hình trong căn phòng bằng đá.”
Luật sư Hà im lặng một chút rồi thở dài: “Về tất cả trò chơi tranh tài sản, đều nói dối cả. Ngài đúng thật là cực kỳ nhạy bén, lúc bị ngài chỉ ra chỗ vô lý của trò chơi này, tôi cứ nghĩ đã bị ngài vạch trần rồi.”“Fina nghĩ ngài Chúc không biết bộ mặt thật của Chúc Gia Kỳ nên mong tôi có thể ra mặt để đưa bằng chứng liên quan tới nó cho ngài Chúc.”Chúc Gia Kỳ có hơi bực bội: “Đám ngốc đó không giúp được thì biết làm gì!”Lộ Hy nhìn theo bóng lưng luật sư Hà: “Tôi thấy hình như ngài muốn nói gì đó với tôi.”
Tuy nói thế nhưng cậu ta vẫn miễn cưỡng xuống lầu dưới.
Luật sư Hà kéo ngăn tủ đầu giường của Fina ra, bên trong là tài liệu liên quan tới vụ bắt nạt học đường của Andy.Lamia cũng hô lên: “À, đúng rồi, chắc bé yêu của tôi cũng hoảng lắm, tôi phải đi trấn an cô ấy đã!”
Lộ Hy xua tay ra hiệu cho họ.
Hammy nhanh chóng đem chìa khóa tới, luật sư Hà bảo cô ta ở lại trông thi thể rồi dần Lộ Hy đi tới phòng của Fina.
Lộ Hy: “Tôi rất sẵn lòng.”Lộ Hy nhìn theo bóng lưng luật sư Hà: “Tôi thấy hình như ngài muốn nói gì đó với tôi.”
2 người bước vào phòng Fina, luật sư Hà cũng không che đậy nữa mà gật đầu: “Đúng là tôi có vài chuyện muốn nói với ngài, đầu tiên, hãy để tôi nói lời xin lỗi trước, trước đây tôi đã… nói dối.”
Lamia thành thục đặt tay qua 2 nách thi thể, lạnh mặt kéo cô ta lên, Chúc Gia Kỳ cau mày không biết nên để tay ở đâu.Lộ Hy kinh ngạc nhíu mày: “Nói dối chuyện gì?”
Luật sư Hà khẽ gật đầu rồi cúi mặt, trông có chút xấu hổ: “Đây đúng thật không phải việc một luật sư nên làm, nhưng… Tôi mong ngài có thể nghe tôi kể ngọn nguồn của chuyện này đã.”Hammy nhanh chóng đem chìa khóa tới, luật sư Hà bảo cô ta ở lại trông thi thể rồi dần Lộ Hy đi tới phòng của Fina.Luật sư Hà im lặng một chút rồi thở dài: “Về tất cả trò chơi tranh tài sản, đều nói dối cả. Ngài đúng thật là cực kỳ nhạy bén, lúc bị ngài chỉ ra chỗ vô lý của trò chơi này, tôi cứ nghĩ đã bị ngài vạch trần rồi.”
Ông ta đi tới 1 bước, vừa trông thấy thi thể Fina chưa được đặt xuống đã hết hồn, suýt chút làm rơi luôn điện thoại xuống đất.Lộ Hy nhíu mày: “Nói cách khác thì căn bản không hề có việc ai tìm ra sự thật đầu tiên sẽ được nhận toàn bộ tài sản ư? Vậy là ông đã ngụy tạo bản di chúc đó sao?”
Luật sư Hà khẽ gật đầu rồi cúi mặt, trông có chút xấu hổ: “Đây đúng thật không phải việc một luật sư nên làm, nhưng… Tôi mong ngài có thể nghe tôi kể ngọn nguồn của chuyện này đã.”
Lộ Hy: “Tôi rất sẵn lòng.”Lần đầu tiên Lộ Hy trông thấy luật sư Hà bất cẩn như thế, phản ứng còn dữ hơn cả lúc ông ta trông thấy thi thể của ngài Chúc nữa. Cô hỏi đầy ẩn ý: “Luật sư Hà và Fina thân với nhau lắm à?”
Luật sư Hà thở dài: “Ngài nghĩ Chúc Gia Kỳ là người như thế nào?”
Lộ Hy hỏi: “Ngài Chúc có biết chuyện này không?”(*) Một thuật ngữ Internet chỉ tình trạng thiếu niên nảy sinh những nhận thức sai lệch trong quá trình dậy thì. Nói nôm nà nổi loạn đó.
Chúc Tinh Dạ cướp lời đáp: “Một tên thiếu niên đầu óc có vấn đề.”
Lộ Hy cười: “Nói thật thì thoạt nhìn cậu ta có vẻ không bình thường cho lắm, mồm mép, thiếu đồng cảm và có xu hướng chống đối xã hội. Nhưng tôi không phải bác sĩ tâm lý gì nên không thể kết luận được, chưa biết chừng cậu ta chỉ là một bạn nhỏ mắc bệnh cấp hai* hơi lâu thôi.”
“Cô ta nói vốn dĩ tới đây là để báo thù, nhưng trong quá trình quen biết mọi người đã trở nên mềm lòng. Cô ta nói ngài Chúc là một ông nội hiền hòa, hơn nữa ông ấy cũng không hề biết những chuyện Chúc Gia Kỳ đã làm, sức khỏe của ngài Chúc lại càng lúc càng yếu, chẳng sống được bao lâu nữa nên cô ta quyết định từ bỏ.”Lộ Hy đoán: “Người chị đó là Fina à?”Luật sư Hà tái mặt, khẽ gật đầu: “Sau khi cảnh sát điều tra đã phát hiện tất cả học sinh trong trường đó đều bị chia thành 3 loại, thiên tài, người thường và rác rưởi. Chúng đã nghiễm nhiên hình thành một xã hội thu nhỏ trong trường học, thiên tài thì cao quý, mà rác rưởi thì không được xem như con người, như thể quý tộc, thường dân và nô lệ thời xưa vậy. Thằng bé tên Andy kia đã xui xẻo bị xếp vào loại rác rưởi.”
(*) Một thuật ngữ Internet chỉ tình trạng thiếu niên nảy sinh những nhận thức sai lệch trong quá trình dậy thì. Nói nôm nà nổi loạn đó.Nhưng nhớ tới bức ảnh trong album điện thoại của cậu ta, Lộ Hy nghĩ có vẻ cậu ta rất thích thú với những cảnh tượng đẫm máu, là một thằng nhóc có tính tình khá vặn vẹo.
Luật sư Hà nặng nề gật đầu: “Có thể nói tất cả mọi chuyện đều do nó chỉ đạo. Nhưng lúc đó nó còn nhỏ tuổi, hơn nữa cũng chẳng có chứng cứ xác thực. Cậu Nhĩ Nam tốn rất nhiều tiền mới đè được chuyện này xuống, đưa Chúc Gia Kỳ về nước để học tiếp.”Luật sư Hà thở dài: “Quả nhiên là ngài đã nhìn ra. Có thể nói là tôi nhìn nó lớn lên, thực sự không thể gọi nó là một đứa trẻ ngoan được.”
Luật sư Hà áy náy cúi thấp đầu: “Lúc đó tôi nghĩ cô ta có thể buông bỏ thù oán là một chuyện tốt nên bèn đề nghị cô ta nói chuyện này với ngài Chúc luôn.”Lộ Hy không hiểu ý của ông ta cho lắm: “Ông muốn nói gì? Chúc Gia Kỳ có liên quan gì tới vụ án này hay sao? Tôi không bào chữa cho cậu ta, nhưng theo những bằng chứng hiện tại thì chẳng có bao nhiêu thứ là hướng về cậu ta hết. Hơn nữa trong tình huống bị khống chế khả năng liên lạc với bên ngoài thế này, ngay cả một người phản xã hội cũng sẽ không hấp tấp gây án đâu.”Lộ Hy kiên nhẫn nghe tiếp.
Luật sư Hà lắc đầu: “Tôi không nói nó là hung thủ, nhưng tôi nghĩ nguyên nhân của tất cả mọi chuyện rất có thể liên quan tới nó.”
Lộ Hy nhíu mày: “Là khi nào?”Một lúc lâu sau Hammy mới phản ứng lại với những gì cô nói, cô ta lau nước mắt: “Luật sư Hà ra ngoài nhận điện thoại rồi, sẽ quay lại nhanh…”
Lộ Hy kiên nhẫn nghe tiếp.
Luật sư Hà nhìn ra ngoài cửa sổ: “Ngài chưa biết đâu, lúc Chúc Gia Kỳ theo học một trường tư thục ở nước ngoài đã… gây ra một vụ bắt nạt học đường chấn động.”Sau khi xác nhận lại những bức ảnh hiện trường, Lamia và Chúc Gia Kỳ cùng nhau đem thi thể của Fina tới kho đông lạnh.
Lộ Hy nhíu mày: “Là khi nào?”
Luật sư Hà cúi đầu: “Tôi rất xin lỗi vì đã gây thêm phiền phức cho ngài, nhưng tôi thật sự không biết ai đã giết Fina và ngài Chúc, tại sao cả 2 người bọn họ đều…”Luật sư Hà bất đắc dĩ lắc đầu: “Chẳng ai biết là bắt đầu từ khi nào cả, nhưng 4 năm trước lúc nó lên cấp 2, đã có một thằng bé tên là Andy tự tử.”
“Lúc đầu người dân địa phương chỉ nghĩ thằng bé bị áp lực quá lớn, nhưng chị gái của nó kiên quyết muốn cảnh sát can thiệp điều tra, cô ta khai rằng em trai mình bị bắt nạt nghiêm trọng ở trường học. Mà bức ảnh của Andy lúc mới nhập học với nó lúc đó thật sự như 2 người khác nhau.”
Lộ Hy đoán: “Người chị đó là Fina à?”
Luật sư Hà tái mặt, khẽ gật đầu: “Sau khi cảnh sát điều tra đã phát hiện tất cả học sinh trong trường đó đều bị chia thành 3 loại, thiên tài, người thường và rác rưởi. Chúng đã nghiễm nhiên hình thành một xã hội thu nhỏ trong trường học, thiên tài thì cao quý, mà rác rưởi thì không được xem như con người, như thể quý tộc, thường dân và nô lệ thời xưa vậy. Thằng bé tên Andy kia đã xui xẻo bị xếp vào loại rác rưởi.”
Cách nói này khiến Lộ Hy cảm thấy rất khó chịu, cô nhíu chặt mày: “Có liên quan tới Chúc Gia Kỳ à?”
Luật sư Hà nặng nề gật đầu: “Có thể nói tất cả mọi chuyện đều do nó chỉ đạo. Nhưng lúc đó nó còn nhỏ tuổi, hơn nữa cũng chẳng có chứng cứ xác thực. Cậu Nhĩ Nam tốn rất nhiều tiền mới đè được chuyện này xuống, đưa Chúc Gia Kỳ về nước để học tiếp.”
Lộ Hy hỏi: “Ngài Chúc có biết chuyện này không?”
Luật sư Hà chậm rãi lắc đầu: “Chẳng ai biết hết, lúc đó ngay cả tôi cũng không. Ngài Chúc rất yêu thương Chúc Gia Kỳ, ông ấy nghĩ nó là người duy nhất có thể thừa kế tài sản của mình trong nhà này. Cậu Nhĩ Nam sợ bị ngài Chúc quở trách mình không dạy con tốt nên cũng chẳng dám nói cho ông ấy biết.”
“Fina tới đây để xin làm bác sĩ gia đình, lúc đó chúng tôi không hề biết lai lịch của cô ta. Ngài Chúc rất yêu quý cô ta, nói cô ta không nổi loạn giống cô San San nên quan hệ giữa 2 người rất tốt.”
Lộ Hy nhìn ông ta: “Xem ra ông không làm rồi.”Luật sư Hà từ từ nhắm 2 mắt lại: “Cách đây ít hôm, cô ta tới tìm tôi để nói cho tôi biết lai lịch của cô ta. Vì thế tôi đã cùng đồng nghiệp điều tra lại, phát hiện cô ta nói thật.”
“Cô ta nói vốn dĩ tới đây là để báo thù, nhưng trong quá trình quen biết mọi người đã trở nên mềm lòng. Cô ta nói ngài Chúc là một ông nội hiền hòa, hơn nữa ông ấy cũng không hề biết những chuyện Chúc Gia Kỳ đã làm, sức khỏe của ngài Chúc lại càng lúc càng yếu, chẳng sống được bao lâu nữa nên cô ta quyết định từ bỏ.”
Lộ Hy nhíu mày: “Đã định bỏ cuộc rồi thì sao cô ta lại kể cho ông nghe làm gì?”
Luật sư Hà thở một hơi thật dài, che đi ánh mắt của mình: “Hẳn là ngài Chúc đã tiết lộ nội dung bản di chúc đã chỉnh sửa cho cô ta nghe rồi. Vốn dĩ ông ấy đã chuẩn bị xong di chúc, ông ấy muốn giao phần lớn tài sản của mình lại cho Chúc Gia Kỳ, để lại cho cô San San một phần đủ để sống nửa đời còn lại, còn phần cho bà Nghi Lan… phải đợi sau khi bà ấy kết hôn mới được nhận.”
Lộ Hy nhỏ giọng thầm thì: “Tôi thấy cái nhà này chẳng có ai là bình thường hết.”“Fina nghĩ ngài Chúc không biết bộ mặt thật của Chúc Gia Kỳ nên mong tôi có thể ra mặt để đưa bằng chứng liên quan tới nó cho ngài Chúc.”
Lộ Hy nhìn ông ta: “Xem ra ông không làm rồi.”
Luật sư Hà áy náy cúi thấp đầu: “Lúc đó tôi nghĩ cô ta có thể buông bỏ thù oán là một chuyện tốt nên bèn đề nghị cô ta nói chuyện này với ngài Chúc luôn.”
Chúc Tinh Dạ ngồi ngay ngắn trên sàn nhà, hơi tiếc nuối nói: “Có vẻ như chuyện không tiến triển theo chiều hướng tốt đẹp rồi.”
“Vào đêm Fina đi tìm ngài Chúc nói mọi chuyện, những dấu hiệu sống của ngài Chúc cũng tắt.” Luật sư Hà nhíu mày, “Tôi không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này. Nói thật thì lúc đó tôi cứ nghĩ Fina đã giết ngài Chúc, nhưng tôi cũng đã góp một phần đẩy cô ta vào con đường phạm tội mà, vì thế tôi nghĩ ít ra phải công khai chuyện của Chúc Gia Kỳ ra thay cô ta.”
Luật sư Hà kéo ngăn tủ đầu giường của Fina ra, bên trong là tài liệu liên quan tới vụ bắt nạt học đường của Andy.
Luật sư Hà: “Tôi ngụy tạo di chúc và đưa Fina vào danh sách là vì mong có ai đó sẽ đi vào phòng này để tìm kiếm bằng chứng.”
“Nhưng tôi lại lo cả nhà họ sẽ hợp sức để đè chuyện này xuống, vì thế tôi cũng cố tình ghi chú mèo này vào di chúc để đưa ngài tới làm đại diện của nó. Tôi nghĩ có thám tử ở đây thì ít ra mọi chuyện cũng sẽ rõ ràng, như thế dù Fina có ngồi tù thì cũng…”
Lộ Hy nhìn tài liệu trong ngăn kéo: “Nhưng hình như mọi chuyện không đi theo suy nghĩ của ông, Fina cũng đã chết, bằng chứng ở tầng hầm rất bất ngờ, giờ chúng tôi mới rảnh để tới đây tìm tài liệu mà ông cố tình để lại.”
Luật sư Hà cúi đầu: “Tôi rất xin lỗi vì đã gây thêm phiền phức cho ngài, nhưng tôi thật sự không biết ai đã giết Fina và ngài Chúc, tại sao cả 2 người bọn họ đều…”
Lộ Hy nhìn bức ảnh chụp chung của Fina và em trai cô ta, thì thầm nói: “Đúng thế, rốt cuộc là ai chứ.”