Edit: Vũ Quân
Bản edit đăng duy nhất tại wattpad Vũ Quân các nơi khác đều là ăn cắp
Ôn Diễn Hàng dần dần hôn xuống phía dưới, không mút vào, chỉ ngậm làn da ở trong miệng, sau đó tiếp tục đi xuống.
Quần áo rõ ràng cản trở kế hoạch của anh, anh thấy Thẩm Nhĩ Nhu không ngăn cản hành động của mình liền động thủ đem quần áo trên người cô cởi ra, Thẩm Nhĩ Nhu thậm chí còn ngoan ngoãn duỗi tay để tiện cho anh cởi quần áo.
Nội y màu trắng bao lấy hai bên vú tròn trịa cao ngất, quang cảnh bên trong nội y tuy rằng Ôn Diễn Hàng đã từng nhìn thấy nhưng lần đó xung quanh tối đen, anh thật ra cũng không thấy rõ ràng, anh hít vào hai luồng thịt kia, sau đó hôn lấy làn da trắng nõn, một bàn tay kéo nội y xuống, vú bị vải phía dưới cọ cho dựng lên, thoạt nhìn càng thêm no đủ.
Đầu vú nho nhỏ của cô hồng phấn, giống như hạt đậu nành, so với lần trước anh thấy trong phòng chứa đồ còn đẹp hơn, Ôn Diễn Hàng cúi đầu ngậm một bên, đầu lưỡi đánh vòng xung quanh đầu vú, một vòng lại một vòng, đến khi toàn bộ đầu vú cô đều trở nên ướt đẫm, anh lại chuyển sang một bên khác.
Thẩm Nhĩ Nhu bị anh khiêu khích như vậy đã sớm không chịu đựng được, cô ngẩng cổ, không ngừng rên rỉ, mảnh mai kêu hừ hừ.
Chuỗi âm thanh đứt quãng lại liên miên không dứt này chính là thuốc thúc tình của Ôn Diễn Hàng, anh đem thịt mềm trong miệng coi như đồ ăn mỹ vị nhất thế gian, nhấm nháp một lần lại một lần.
Trên làn da trắng nõn dần nhiễm màu hồng nhạt ái muội, đầu vú cũng từ hồng nhạt biến thành màu đỏ, màu đỏ kiều diễm ướt át.
Thẩm Nhĩ Nhu mở to hai mắt mê ly, cắn môi dưới nhìn anh, bộ dáng như đang xin anh âu yếm cô.
Ôn Diễn Hàng cười nhạo một tiếng, hôn lên môi cô, đem ngực của mình dính sát vào vú cô, đầu vú ướt đẫm cọ lên người anh.
Anh hôn cô: "Thoải mái không?"
"Thoải mái......" Thẩm Nhĩ Nhu liếm miệng anh trả lời.
"Ngoan." Ôn Diễn Hàng rời khỏi môi cô, đem ngón tay nhét vào trong miệng cô, câu lấy đầu lưỡi cô lung tung quấy loạn.
Ôn Diễn Hàng không ngừng hôn cơ thể cô, đi đến bụng nhỏ của cô.
Bụng nhỏ bằng phẳng bóng loáng, đáng yêu vô cùng, Ôn Diễn Hàng ở phía dưới rốn hôn hôn, duỗi tay kéo váy cô, quần lót màu trắng lộ ra trước mắt anh.
Ôn Diễn Hàng để sát vào nhìn, trên quần lót đã ướt đẫm, loáng thoáng có thể thấy âm mao mềm nhuyễn và âm phụ no đủ của cô, ngón tay thon dài đè lại khối ướt át kia, đầu ngón tay bị thấm ướt.
"Ướt đẫm rồi."
Thẩm Nhĩ Nhu biết anh đang nhìn chăm chú vào nơi đó của cô, tuy rằng cảm thấy có chút thẹn thùng nhưng vẫn ổn, trước đó Ôn Diễn Hàng đã liếm cho cô không biết bao nhiêu lần, tưởng tượng đến tình cảnh kiều diễm ấy hoa huyệt lại tràn ra bên ngoài một dòng xuân thủy.
Không được tự nhiên động đậy chân, cô xin anh: "Cởi dây thừng trên chân em đi."
"Tỏ tình lại đi." Ôn Diễn Hàng lời ít ý nhiều nói.
Thẩm Nhĩ Nhu cảm thấy chính mình giống như đang ngâm trong vại mật: "Em thích anh."
"To lên một chút."
"Em thích anh, Ôn Diễn Hàng, tuy rằng trước đó anh đã cùng rất nhiều cô gái ở bên nhau, nhưng em vẫn thích anh, thích anh học tập tốt, thích anh đối tốt với em, thích anh đưa thuốc cho em, thích anh đỡ em lúc em ngã." Thẩm Nhĩ Nhu lải nhải nói.
Ôn Diễn Hàng không nói gì, duỗi tay đi cởi trói một chân cho cô, sau đó lại hôn lên môi cô.
Cuối cùng cơ thể Thẩm Nhĩ Nhu cũng được tự do, hoạt động một cái chân sắp cứng nhắc của mình.
Ôn Diễn Hàng nhìn cô cười, sau đó đứng dậy cởi quần áo của mình.
Thẩm Nhĩ Nhu ngượng ngùng nhìn chằm chằm anh, liền xoay đầu.
Ôn Diễn Hàng cởi sạch trên người, xoay mặt cô lại hôn lên.
Lúc Thẩm Nhĩ Nhu bị hôn đến mơ màng, phát hiện quẩn lót của mình đã bị anh túm lấy cởi ra.
Bàn tay to bao trùm lên tiểu bức của cô sờ, một tay toàn là nước, Ôn Diễn Hàng cười vui vẻ, anh đem bàn tay phản chiếu ánh sáng quơ quơ trước mặt Thẩm Nhĩ Nhu: "Nhiều nước như vậy."
Thẩm Nhĩ Nhu thẹn thùng, đỏ mặt lên, không chịu đáp lời anh.
"Anh muốn đi vào, Em kiên nhẫn một chút. Được không?" Ôn Diễn Hàng lại hôn cô, nói chuyện.
"Từ từ......" Thẩm Nhĩ Nhu đẩy anh ra, đột nhiên nhớ tới cái gì đó.
Cô duỗi tay bắt lấy dương vật đã cương cứng của anh, to đến nỗi cô không cầm hết.
Trong tay nhéo mệnh căn tử của anh, cô nâng mi hỏi anh: "Có bị cô gái khác dùng qua không?"
"A." Ôn Diễn Hàng cười nhạo một tiếng, thổi khí vào lỗ tai cô: "Anh thề chỉ có mình em."
"Gạt em thì phải làm sao?"
"Sẽ mất đi em." Ôn Diễn Hàng vuốt ngực mềm của cô, thuận miệng đáp.
Thẩm Nhĩ Nhu sửng sốt, tim đã mềm đến rối tinh rối mù.
Anh đang lừa mình sao? Anh thật ra là luyến tiếc mất đi mình.
Anh lại hôn lại liếm một hồi lâu, khi Thẩm Nhĩ Nhu cảm thấy anh muốn đi vào, anh duỗi tay xoay mặt cô......
Thẩm Nhĩ Nhu không phản ứng lại mặc anh bài bố, trước mắt đột nhiên biến thành đối diện cái gối màu xám của anh.
Anh ấn eo cô xuống, đem cái mông mượt mà no đủ nhếch lên cao cao, hai cái tiểu huyệt đều trần trụi lộ ra trước mặt anh, đáng thương co rút lại.
Thẩm Nhĩ Nhu cười một tiếng.
Ôn Diễn Hàng khó hiểu, nhẹ nhàng vỗ trên mông cô, hỏi: "Cười cái gì?"
"Anh thật sự thích tư thế này?" Trước đó lần đầu tiên anh cũng xoay mặt cô lại, muốn đi vào từ đằng sau.
"Anh tìm hiểu qua tư thế này đi vào sâu, thoải mái."
Thẩm Nhĩ Nhu không nói chuyện nữa, nắm tay anh đặt bên hông cô, mông dẩu lên cao, tiện cho anh tiến vào.
"Ngoan muốn chết." Anh cúi người hôn tấm lưng trơn bóng của cô.
Côn thịt thô to cọ hai cái ở âm hộ ướt đẫm của cô rồi mới đột nhiên tiến vào.
Thẩm Nhĩ Nhu mềm mại hừ một tiếng, cơ thể bị dị vật cắm vào đương nhiên là không thoải mái, anh còn thô to như vậy, nhưng trước đó cô đã có kinh nghiệm nên thử thả lỏng hạ thể của mình.
Lúc đi vào, Ôn Diễn Hàng kêu rên một tiếng.
Bên trong vừa ướt vừa nóng, tầng tầng thịt mềm bao vây lấy dương vật của anh, giống như đang hút nó lại giống như đang đẩy nó ra bên ngoài, khiến anh vừa thoải mái vừa khó chịu, anh nắm eo cô, lại hướng về phía trong đâm sâu thêm một chút.
"A...... Quá sâu......" Thẩm Nhĩ Nhu rên rỉ.
Ôn Diễn Hàng trấn an cô: "Từ từ sẽ thoải mái. Ngoan." Sau đó bắt lấy cái mông cô, di chuyển từ phía sau.
Thẩm Nhĩ Nhu ở phía trước thừa nhận anh cắm vào rút ra, ngực mềm bị đâm cho điên cuồng đong đưa trong không khí, cô rên rỉ bị anh đâm chọc, sau đó không còn sức lực, cô ghé vào trên gối hô hấp dồn dập, động tác của người phía sau càng lúc càng mãnh liệt......
"Em chết mất......" Thẩm Nhĩ Nhu khóc lóc.
Chỗ giao hợp đã sớm lầy lội không chịu nổi, ái dịch bị cọ xát thành bọt nước màu trắng, phun lên rãnh mông Thẩm Nhĩ Nhu và trên bụng nhỏ của Ôn Diễn Hàng, nghe âm thanh cơ thể va chạm vào nhau, Ôn Diễn Hàng càng say mê, không ngừng thao tới.
Động tác phía sau càng lúc càng nhanh, lực độ cũng càng lúc càng lớn, Thẩm Nhĩ Nhu thậm chí hoài nghi anh muốn đâm cô ngất đi, hạ thể tê dại cảm giác như từng đoạn xương đang bò lên đại não, cửa huyệt của cô co rút mãnh liệt, trong đầu hiện lên một đạo ánh sáng trắng, trong đường đi phun ra âm tinh nóng bỏng.
Cô đạt cao trào.
Côn thịt cắm ở bên trong cô bị rót dịch nóng lên, Ôn Diễn Hàng cắn răng, thiếu chút nữa liền không chịu được mà bắn tinh ở bên trong.
Thẩm Nhĩ Nhu đã hoàn toàn không còn sức lực, mông cũng dẩu lên không đứng dậy nổi, cả người đều mềm oặt nằm liệt trên giường.
Ôn Diễn Hàng hôn sau cổ cô: "Còn chưa kết thúc đâu."
Mồ hôi nhỏ giọt trên cơ thể.
Cả người Thẩm Nhĩ Nhu vô lực chỉ có thể mặc anh bài bố, anh ngồi ở mép giường, sau đó đem cô kéo đến trên đùi, nắm mông dỗ cô: "Ngồi xuống đi."
Thẩm Nhĩ Nhu khóc không ra nước mắt, lần đầu tiên đã đi vào từ phía sau rồi còn bắt cô lên trên, cô thật sự không chịu đựng nổi.
Nhưng chân trước không chịu đựng được, cô mệt mỏi, một chút đã ngồi xuống, côn thịt thẳng tắp cắm đến chỗ sâu nhất của cô, trong cổ họng tràn ra một tiếng rên rỉ.
Ôn Diễn Hàng hôn đôi mắt, cái mũi, cái miệng cô, lẩm bẩm nói: "Thật ngoan."
"Em không còn sức." Thẩm Nhĩ Nhu hừ hừ.
Ôn Diễn Hàng ôm vú cô mút vào: "Để anh tới." Phần hông nhợt nhạt đẩy lên, côn thịt cũng đi theo đâm chọc vào trong chỗ sâu nhất của cô.
Ôn Diễn Hàng phun đầu vú cô ra, bắt lấy mông cô phập phồng trên dưới.
Thẩm Nhĩ Nhu chỉ biết kêu ở bên tai anh: "Quá sâu...... Ưm... A...... Quá nhanh......"
"Anh muốn ăn vú." Ôn Diễn Hàng cắn môi cô nói.
Thẩm Nhĩ Nhu đồng ý, đỡ vú mình đưa tới bên miệng anh, anh ngậm lấy, trên dưới cùng lúc không chịu buông tha cô...
Cuối cùng, Ôn Diễn Hàng ôm mông cô lên, côn thịt lập tức bắn từ đường đi ra, bốp một cái đánh vào âm phụ của cô.
Thẩm Nhĩ Nhu không dám nhìn nhiều vội vội vàng vàng ngẩng đầu, bò lên trên giường.
Ôn Diễn Hàng đuổi theo cô, ngón tay thon dài nắm côn thịt của mình nhanh chóng lắc lư, tinh dịch đặc sệt bắn lên ngực cô.
Trên cơ thể trắng nõn có một tầng mồ hôi mỏng, trên vú ướt dầm dề dính tinh dịch ái muội đặc sệt, hướng lên trên nhìn khuôn mặt nhỏ sớm đã hồng thấu, tóc bị mồ hôi chảy ra dính lên trán cô, cái miệng nhỏ hồng nhuận khẽ nhếch lên dồn dập thở hổn hển......
Ôn Diễn Hàng cảm thấy tuyệt đẹp.
Trên người Thẩm Nhĩ Nhu mang theo kí hiệu của anh là đẹp nhất.
...
Thẩm Nhĩ Nhu cứ như vậy trở thành bạn gái của Ôn Diễn Hàng.
Ôn Diễn Hàng mỗi ngày đều muốn dính lấy cô, Thẩm Nhĩ Nhu nói anh giống như con gấu đang kì động dục.
Ôn Diễn Hàng lúc ấy chưa nói gì, vào lúc ban đêm lại đem cô thao đến thiếu chút nữa ngày hôm sau không xuống giường được.
Thẩm Nhĩ Nhu nói với anh về việc thi đại học, Ôn Diễn Hàng ý thức được anh và cô còn có tương lai, lại đi học.
Đầu óc anh tốt, chương trình học cao tam phần lớn cũng chỉ là ôn lại, dùng mấy ngày đã đem kiến thức ở phía trước bổ sung lại.
Sau đó giống như trước kia, anh và cô đều thi đỗ vào trường đại học.
Thẩm Nhĩ Nhu thật may mắn, vì tất cả đã quay trở lại quỹ đạo......
...
Ánh mặt trời chiếu lên mắt cô, Thẩm Nhĩ Nhu động đậy lông mi, đầu óc ngủ đến mơ màng, cô tỉnh lại.
Trước mắt là khuôn mặt ôn nhu của Ôn Diễn Hàng, anh cúi đầu hôn lấy môi cô lẩm bẩm: "Sao lại ngủ say như chết vậy?"
~Hoàn~
=============
Queo, vậy là Sao Thủy đã kết thúc rồi, kết thúc trước cả Vật Rơi Tự Do. Không ngờ luôn
Đây là bộ đầu tiên hoàn thành trong sự nghiệp edit nghiệp dư, vớ vẩn, gà mờ, ngu ngốc của tôi. Cảm ơn tất cả các bạn đã ủng hộ Sao Thủy, yêu thương em nó đến tận ngày hôm nay. Thật sự cảm ơn nhiều lắm vì không có các bạn thì chắc tôi đã lại từ bỏ rồi. Hy vọng các bạn không chỉ yêu quý Sao Thủy mà còn yêu quý cả Vật Rơi Tự Do còn có bé truyện mới sắp ra mắt nữa.
Ngày hôm nay, tại đây đành phải tạm biệt Ôn Diễn Hàng và Thẩm Nhĩ Nhu thật là không đành lòng tí nào, nhưng cái gì đến cũng sẽ đến, câu truyện này thật sự đã đi đến hồi kết.
Từ ngày mai sẽ không còn phải chờ chương mới của Sao Thủy nữa rồi...
2/4/2020 tạm biệt nhé Sao Thủy, tạm biệt Ôn Diễn Hàng-Thẩm Nhĩ Nhu, hai người nhất định phải hạnh phúc mãi mãi đó ️
Bản edit đăng duy nhất tại wattpad Vũ Quân các nơi khác đều là ăn cắp