Sao Vẫn Cứ Luôn Thích Em

Chương 62

Hứa Tiễu Tiễu còn đang kinh ngạc, chợt nghe ngoài hành lang truyền đến vài tiếng bước chân.

Giai Giai bật người hô to: "Anh cảnh sát, chính là ở nơi này! Cô ta động thủ đánh người!" Chợt, hai gã cảnh sát đi đến.

Hứa Tiễu Tiễu nhìn thấy tình huống này, nhất thời sửng sốt.

Đồng tử cô co rút lại, trong nháy mắt đã hiểu ra.

Giai Giai té trên mặt đất, đau kêu: "Đau quá, ai ui, đau quá....huhu...." Cảnh sát liền từng bước tiến đến, nhíu mày hỏi: "Cô này là có chuyện gì?" "Anh cảnh sát, cô ta đánh người!huhu….." Giai Giai hét lớn.

Cảnh sát liền nhìn về phía Hứa Tiễu Tiễu, "Cô đây là có chuyện gì? Các người có quan hệ thế nào? Vì sao lại đánh nhau?" Hứa Tiễu Tiễu cắn môi.

Cô nhìn cảnh sát nói: "Tôi không hề đánh người." Giai Giai nghe nói như thế, lập tức kêu to lên: "Anh cảnh sát, các anh phải làm chủ cho tôi! Chính là cô ta, các anh nhìn xem!" Nói xong, cô ta liền giơ tay áo lên, trên cánh tay rõ ràng có một cục máu bầm to.

" Đây chính là trên cánh tay, tôi trên người còn có, huhu...Đều là do cô ta!" Cảnh sát có chút đau đầu.

Hứa Tiễu Tiễu cảnh giác mở miệng nói: "Giai Gia, cô đừng nói lung tung! Tôi vì cái gì lại đánh cô?" Giai Giai khóc lên, "Vì cái gì? Còn không phải bởi vì Kim tiên sinh? Cô tranh đoạt tình nhân, sẽ đánh người chứ sao? Làm cho người ta làm vợ ba, tôi chưa từng thấy ai kiêu ngạo như vậy!" Một câu, làm cho hai gã cảnh sát nhất thời đã hiểu ra.

Trên mặt cảnh sát lộ ra biểu cảm khinh thường.

Trong đó có một người tiến lên nói: "Tốt lắm, cô đừng khóc, các cô theo tôi đi cục cảnh sát một chuyến, nói rõ vì sao lại thế này!" ----- Cục cảnh sát.

Cảnh sát ngồi ở ghế tựa, cầm bút ghi chép.

Giai Giai ở bên cạnh vừa khóc, vừa đem bản thân nói thành mình là một người bị hại.

"...Anh cảnh sát, tôi biết làm cho người ta thành vợ ba là không đúng, nhưng là tiểu tam cũng là người? Đánh người chính là không đúng, hơn nữa cô ta đứng ở vị trí nào để đánh tôi? Các anh nhất định phải làm chủ cho tôi a!" "Các anh nhìn xem tôi trên người đều bị thương, nhìn thế nào cũng thấy là bị thương nặng, nhất định phải kết án cho cô ta bị giam giữ ba hoặc năm tháng! Hơn nữa các anh nhìn xem thái độ của cô ta, một chút bộ dáng nhận sai cũng không có, đúng là chưa từng gặp qua một người như vậy..." Giai Giai khóc làm cảnh sát đau đầu.

anh nhìn về phía Hứa Tiễu Tiễu, "Cô có gì để nói?" Hứa Tiễu Tiễu nhìn Giai Giai, thở dài: " Tô không có khả năng đánh cô ta." Cảnh sát ngạc nhiên: "Tại sao?" Giai Giai hét ầm lên, "Như thế nào lại không có khả năng? Cô lần trước còn cho tôi một cái tát! Nói cho cô biết, đánh tôi sẽ trả giá lớn! Còn muốn cùng tôi đoạt chú? Chú là của tôi!" Nghe được xưng hô "Chú" này, Hứa Tiễu Tiễu lập tức nổi da gà rớt một đống.

Cô nhìn hướng cảnh sát: "Cảnh sát, tôi có thể nói chuyện một mình với anh không?" Giai Giai lập tức hừ lạnh một tiếng, "Một mình nói chuyện? Như thế nào, cô muốn hối lộ cảnh sát phải không? Tôi nói cho cô biết, cảnh sát của chúng ta đều là thanh liêm trong sạch cả!" Cảnh sát nhìn Giai Giai liếc mắt một cái, cũng hiểu được cô rất ầm ỹ, "Đi, vậy trước tiên để vị tiểu thư này đến bên cạnh nghỉ ngơi." Giai Giai bị người ta mời đi, hung hăng lườm Hứa Tiễu Tiễu một cái, "Cô cứ chờ xem! Tôi nói cho cô hay! Hôm nay tôi chắc canh sẽ làm cô không chịu nổi! Đánh người chuyện này không để yên!" Đợi cho Giai Giai đi rồi, cảnh sát mời nhìn về phía Hứa Tiễu Tiễu: "Cô nói đi." Hứa Tiễu Tiễu thở dài, "Tôi và Kim tiên sinh, không phải là như Giai Giai nói, tôi không phải tình nhân của Kim tiên sinh, chúng tôi là quan hệ hợp tác." Việc đã tới rồi, cô không thể không nói ra sự thật.
Bình Luận (0)
Comment