*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc." Thế nào...còn bảo tôi là thụ nữa không".
" Trong mắt tôi anh mãi mãi là một tên thụ".
Tô Mạc Hân đối mặt với hắn, ngữ khí giận dọc, gian tà.
" Được để tôi cho em thấy tôi là đàn ông thực thụ như thế nào".
Hắn nói rồi bóp mạnh hai má Tô Mạc Hân, hôn mạnh vào môi cô, chiếm trọn từng hương vị trong đó.
" Ưm.....a...ư......umm.....ummm..".
Mắt cô trợn lên rên rỉ, tay cũng không bám chặt vào hắn nữa mà thả lỏng cho hắn đè lên cơ thể cô dễ dàng.
" Em thật gian sảo, tôi không ngờ em lại biến thái như thế".
Hắn thuận thế ôm chặt cô vào lòng, ngửi ngửi mùi hương xung quanh người cô.
Cô thở dốc.
Tô Mạc Hân thực sự nhận ra điều gì đó,... quen lắm.
Suy nghĩ kia rất mơ hồ, cũng một cơ thể trắc nịch đè nặng lên người, một mùi hương hoa huyền bí này thật mê muội...
Hình như chuyện này cô đã trải qua rồi, và người đó không ai khác đó là hắn....Hàn Tử Phong..
" Anh có phải là người giúp tôi giải toả cơn xuân dược đêm hôm trước không". Cô hỏi.
" Em lại quyên rồi sao, chính em dụ dỗ tôi, đến nước này chỉ có lấy tôi thôi đừng hòng đi theo thằng khác". Hắn giọng chắc nịch gian sảo nói với cô.
Hắn cắn nhẹ môi cô, khó cho cô nói.
" Ư....đau.....anh là chuyên gia làm tổn thương người khác, anh có biết không hả".
" Em lại giận rồi, nhưng tôi thích".
" Đồ đáng ghét". Cô lườm hắm, tay nhéo hai má của hắn.
" Tối nay Phục vụ tôi, tiền bao nhiêu không thành vấn đề".
" Ha tiểu mĩ thụ của em, tối nay anh có hạ gục em được không đây"
Iu nè
Tim nè
Năm mới chúc các bạn mạnh khỏe, vui vẻ, và đừng bơ truyện mk nữa nhé~~~ ứ ừ
Hihi