Sát Thần Chí Tôn

Chương 1047

Về phần nhẫn trữ vật của mập mạp kia lại khiến cho Giang Trần cực kỳ phiền muộn, xem ra mập mạp này trước khi tới đây đã có chuẩn bị, trong nhẫn trữ vật rỗng tuếch, cơ hồ không có thứ gì đáng giá.

Sau khi Giang Trần xem xong tức giận tới mức thiếu chút nữa vứt bỏ.

Đan Vương nhị cấp mất mạng trước tiên hiển nhiên cũng có ý nghĩ không khác Ngô mập mạp kia là bao. Có lẽ hắn ta lo lắng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cho nên trong nhẫn trữ vật cơ hồ là trống không.

Trừ một khối lệnh bài thân phận Đan Vương nhị cấp ra thì chính là một ít linh dược sau khi tiến vào Huyễn Ba sơn hái được.

- Hai gia hỏa này xem ra cũng có chút sợ hãi, nghi kỵ tiểu tử họ Tào kia. Thứ tốt đều không dám mang theo bên người a.

Giang Trần phân tích một chút, cũng đại khái suy đoán ra vấn đề bên trong.

Sau khi giết ba đệ tử Cửu Dương Thiên Tông, trong lòng Giang Trần cũng không có một chút hưng phấn nào.

Mọi chuyện cũng không vì ba người này vẫn lạc mà chấm dứt, ngược lại thế cục có lẽ còn có thể càng ngày càng rối rắm.

Từ khi Tam Tinh tông để lộ bí mật kia, Vạn Tượng Cương Vực sẽ vĩnh viễn không có ngày nào yên bình.

Mà sau khi tiêu diệt ba người này, sẽ lại càng có khả năng đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.

Nhưng mà Giang Trần không có lựa chọn nào khác, không giết ba người này, ba người này sẽ giết hắn. Giang Trần không có khả năng vì đại thế của Vạn Tượng Cương Vực mà không để ý tới an nguy của mình.


Huống chi coi như hắn không giết ba người này, bố cục của Cửu Dương Thiên Tông đối với Vạn Tượng Cương Vực sẽ không vì thế mà chấm dứt.

- Ba đệ tử Cửu Dương Thiên Tông đã có thể đi vào cấm địa dược viên thượng cổ này, xem ra trận pháp bên ngoài Đan Tiêu cổ phái truyền thừa từ thời thượng cổ tới nay uy lực mười phần đã không còn lấy một phần. Nếu không coi như là trận pháp bên ngoài, coi như cường giả Hoàng cảnh muốn mạnh mẽ phá vỡ ra một khe hở cũng rất khó khăn.

Căn cứ vào những ghi chép của Đan Tiêu cổ phái, lực phòng ngự của trận pháp bên ngoài ít nhất cũng có cấp độ phong hào Đại Đế. Trừ phi là cường giả Thiên vị thì mới có thể phá vỡ trận pháp bên ngoài.

Hiện tại xem ra trải qua thời gian quá lâu, linh mạch dưới trận pháp bế tắc, hệ thống trận pháp không thể vận chuyển hoàn mỹ, uy lực của trận pháp cuối cùng cũng bị ảnh hưởng.

Trước khi Giang Trần nhìn thấy những ghi chú kia hắn còn tưởng rằng những trận pháp này tồn tại từ cổ chí kim không biến đổi.

Có ba đệ tử Cửu Dương Thiên Tông làm người thử qua, Giang Trần mới hiểu được, trận pháp bên ngoài Đan Tiêu cổ phái kỳ thực chưa được một phần mười lúc đỉnh phong, thậm chí không tới một phần hai mươi.

Đương nhiên tất cả cũng không phải không thể hoàn thiện, chữa trị.

Chỉ cần khơi thông linh mạch dưới trận pháp, tu bổ hoàn thiện hệ thống trận pháp là có thể khiến cho hệ thống trận pháp khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.

Chỉ là đây cũng không phải là việc một sớm một chiều có thể làm được.

Hơn nữa nơi ba gia hỏa này xông vào cũng chỉ là dược viên thượng cổ mà thôi. Đây đã là cực hạn của bọn họ. Còn đối với cả di chỉ của Đan Tiêu cổ phái mà nói, dược viên thượng cổ cũng chỉ là một bộ phận bên ngoài.

Truyền tống trận đằng sau tế đàn mới chính là bộ phận tinh hoa của Đan Tiêu cổ phái.

Bộ phận kia đừng nói là ba đệ tử trẻ tuổi của Cửu Dương Thiên Tông này, coi như là người phong hào Đại Đế tới cũng cơ hồ không có hy vọng gì xâm nhập.

Giang Trần quyết định trước tiên nên rời khỏi Huyễn Ba sơn, trở lại Đan Kiền cung nhìn kỹ rồi mới nói tiếp.

Hắn đã rời khỏi đó hơn hai năm, quả thực đã có chút cảm giác nhớ nhung.

Tại một nơi thần bí trong Cửu Dương Thiên Tông.

Nơi này có ngàn vạn hồn đăng bản mệnh.

Những hồn đăng bản mệnh này đều là hồn đăng bản mệnh của những nhân vật trọng yếu trong Cửu Dương Thiên Tông. Cấp bậc cao nhất tự nhiên chính là những cự đầu trong Cửu Dương Thiên Tông, ví dụ như tông chủ, trưởng lão, tất cả Phủ chủ, Tuần sát sứ cao cấp, cùng với một ít đà chủ Đại phân đà.

Mà bộ phận bên phải chính là hồn đang bản mạng của thiên tài trẻ tuổi Cửu Dương Thiên Tông.


Nhìn kỹ có thể thấy hồn đăng bản mạng của thiên tài trẻ tuổi đều là màu đỏ. Mà hồn đăng bản mạng của những lão cự đầu trong Cửu Dương Thiên Tông thì là màu xanh.

Nơi này chính là một trong những cấm địa của Cửu Dương Thiên Tông, không có lệnh bài đặc thù căn bản không có cách nào tiến vào.

Mà người phụ trách trông coi nơi này chính là một vị chấp sự có địa vị tương đối cao trong Cửu Dương Thiên Tông.

Ngày hôm nay vị chấp sự kia đang trông coi hồn đăng bản mạng thì đột nhiên nghe tiếng rắc vang lên, một chiếc hồn đăng bản mạng màu đỏ đột nhiên bị nghiền nát.

Khi loại thanh âm báo hiệu điềm xấu này vang lên cũng có ý nghĩa chính là trong Cửu Dương Thiên Tông có một người vẫn lạc.

Có thể đặt hồn đăng bản mạng đều là nhân vật có máu mặt trong tông môn. Có thể là cự đầu trong tông môn, hoặc là thiên tài, đại biểu cho thế hệ hiện tại và tương lai của tông môn.

CHo nên mỗi một chiếc hồn đăng bản mệnh ở nơi này đều vô cùng quan trọng.

Chấp sự trông coi nơi này nghe thấy tiếng hồn đăng bản mạng vỡ vụng, trong lòng cả kinh, vội vàng nhìn lại, nhanh chóng nhìn thấy hai chữ trên hồn đăng bổn mạng đã bị nghiền nát - Thì Trinh.

- Thì Trinh? Đan vương nhị cấp Thì Trinh?

Trong lòng gã chấp sự kia như thắt lại, nhớ tới Thì Trinh, người này luận tu vi võ đạo, ở trong đám người trẻ tuổi của tông môn nhiều nhất chỉ là thiên tài nhất lưu, ngay cả nhất lưu cũng không tính.

Thế nhưng nếu nói như thiên phú đan đạo trong đám người trẻ tuổi mà nói thì Thì Trinh này tuyệt đối là siêu nhất lưu.

Cho nên hắn ta mới có tư cách đem hồn đăng bản mạng đặt ở nơi này, hơn nữa vị trí coi như gần phía trước.

Vị trí càng gần trước đại biểu cho một việc địa vị càng cao.


Khi chấp sự kia nhìn thấy hồn đăng bổn mạng của Thì Trinh bị nghiền nát, trong lòng thầm thở dài:

- Đan Vương nhị cấp, đợi một đoạn thời gian nữa tuyệt đối sẽ trở thành lục cấp, thậm chí là Đan Vương thất cấp. Trời cao đố kỵ anh tài. Thì Trinh này... Đáng tiếc a.

Tuy rằng kinh ngạc, thế nhưng vị chấp sự này không có đi báo cáo. Mà hắn định sau khi hết giờ mới đem tin tức này bẩm báo lên trên.

Dù sao tuy rằng địa vị của Thì Trinh không thấp, thế nhưng còn chưa tới mức một người vẫn lạc khiến cho tông môn chấn động.

Với tư cách là đệ tử Cửu Dương Thiên Tông, việc vẫn lạc ở bên ngoài cũng chỉ là một chuyện thường tình mà thôi.

Chỉ cần không phải có cấp bậc đặc biệt cao, bình thường vẫn lạc cũng không có ai quá ngạc nhiên.

Thời gian qua đi.

Phanh.

Lại một tiếng nghiền nát thanh thúy vang vọng. Trong lòng chấp sự trông coi kia thắt lại, nói:

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hôm nay là ngày nào, tại sao lại liên tục có hồn đăng tan vỡ?

Trong cùng một ngày liên tục có hai ngọn hồn đăng bản mệnh tan v ỡ, đây cơ hồ chính là chuyện cực kỳ ít xảy ra. Trừ phi là xảy ra tông môn chinh chiến mới xảy ra loại chuyện như thế này.

Bình Luận (0)
Comment