Sát Thần Chí Tôn

Chương 1101

Mặc kệ Hạng Tần có tốc độ nhanh tới đâu, quyền thế mạnh mẽ bao nhiêu, dường như cũng không chiếm được một chút tiện nghi nào trong lúc vận lộn.

- Mộc Cao Kỳ này ngay cả cận chiến cũng không sợ sao?

- Gặp quỷ rồi? Chỉ bằng vào thân thể kia mà dám vận lộn với người Đại Thánh đường sao? Quá khoa trương a.

- Đây mới gọi là thiên tài a.

Thần Ma kim thân, tuyệt đối là thứ chuẩn bị cho việc đánh tay không. Lực phòng ngự tuyệt đối không phải là nói khoác.

Tuy rằng Thánh Tượng quyền Hạng Tần vô cùng mạnh mẽ, Thánh Tượng chân nguyên cũng vô cùng mạnh, thế nhưng so với Thần Ma cửu biến và Thần Ma kim thân lại không có bất kỳ ưu thế nào

Rầm rầm rầm.

Giang Trần bỏ qua công kích của Hạng Tần, liều mạng bị Hạng Tần nện mấy quyền, để cho quyền kình của bản thân xuyên thấu qua phòng ngự của Hạng Tần, nện vào trên người đối phương.

Hạng Tần da dày thịt thô, tăng thêm có chiến giáp trên người, bản thân lại có lực phòng ngự cường đại. Thế nhưng dù vậy bị mấy quyền của Mộc Cao Kỳ liên tục đánh trúng, ngực có cảm giác khó chịu, cơ hồ muốn nôn mửa.

Cho dù thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng ra được, lực công kích của Mộc Cao Kỳ này không chênh lệch với mình là bao, thậm chí lực phòng ngự còn mạnh mẽ hơn hắn một ít.

Chuyện này khiến cho Hạng Tần thực sự cực kỳ phiền muộn, lực phòng ngự của THánh Tượng nhất tộc tuyệt đối là tồn tại nhất đẳng trong Vạn Tượng Cương Vực. Hắn tuyệt đối không ngờ tới trên phương diện lực phòng ngự hắn lại thua bởi Mộc Cao Kỳ này.


Hạng Tần vốn còn muốn thông qua phương thức chiến đấu này để dọa người, thế nhưng thật sự không ngờ bản thân mình lại rơi vào thế hạ phong.

Đừng nói là Hạng Tần không ngờ được, tất cả người trong Đại Thánh đường đều mở to mắt nhìn lên trên lôi đài, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.

Năng lực cận chiến của Hạng Tần mạnh bao nhiêu, bọn họ với tư cách đồng môn sao mà không hiểu rõ cơ chứ.

Trong những người trẻ tuổi của Vạn Tượng Cương Vực, trừ Nhạc Bạch Trạch của Đại Thánh đường ra, trên phương diện cận chiến có thể miễn cưỡng đối đầu với Hạng Tần ra, những thiên tài trẻ tuổi khác căn bản không có khả năng đối kháng với hắn.

Coi như là Uông Hàn mạnh nhất khi trước tuyệt đối không có năng lực vật lộn cận chiến với Hạng Tần.

Hạng Tần là người trong cuộc cũng phiền muộn cực kỳ, điên cuồng hét lên liên tục, hai tay nắm về phía hư không, rút ra hai thanh đại chùy màu đỏ.

Chùy chính là một loại vũ khí bá đạo, là một loại binh khí thuần túy dựa vào lực lượng bản thân, là binh khí hạng nặng chuyên dùng lực lượng nghiền nát đối thủ.

Đôi chùy này xuất hiện, khí thế của Hạng Tần càng thêm mạnh mẽ, lúc này mới thực sự giống như viễn cổ cự tượng phát động cong kích, không ngừng nện xuống phía dưới.

Năng lượng trong hư không này bị cắn nuốt, đối thủ càng dễ bị quyền nện, nói trắng ra chính là thôn phệ không gian chung quanh đối thủ, thôn phệ năng lượng hư không của đối thủ.

Giang Trần cũng nhìn ra điểm này, tuy rằng có chút kinh ngạc, thế nhưng công kích của bản thân hắn cũng bắt đầu điên cuồng.

Nếu như đã so lực lượng thuần túy vậy thì hãy để cho Hạng Tần này nhận thức một chút về lực lượng bản thân kim thân của Thần Ma cửu biến.

Kim thân lắc lư, thân thể Giang Trần tựa như một đạo khí lưu màu vàng quay cuồng trên lôi đài, không ngừng lắc lư trên không trung lôi đài. Tốc độ cực nhanh, quả thực khiến cho người dưới đài căn bản không nhìn rõ thấy phương hướng.

Nhiều lần Hạng Tần dùng đôi chùy giống như nện vào người Giang Trần, thế nhưng chung quy lại giống như một nện vào một con cá trong nước, hai đại chùy nện vào kim quang thoáng cái bị bật ngược lại.

Cái loại cảm giác này giống như dùng tay không đi bắt cá, dùng bao nhiêu sức cũng không bắt được.

Loại cảm giác này khiến cho Hạng Tần phiền muộn không thôi, quả thực có xúc động muốn phun máu.

Mà cùng lúc đó, quyền cương của đối phương tuy rằng không mãnh liệt bằng song chùy của hắn, thế nhưng lực một quyền nện xuống lại khiến cho Hạng Tần muốn phun máu.

Hiển nhiên Giang Trần đã tăng lực lượng trong quyền cương.


Rầm rầm rầm.

Hạng Tần liên tục bị trúng quyền, hai đại chùy trong tay cũng bắt đầu rối loạn.

Quả thực lực phòng ngự của Thánh Tượng nhất tộc cực kỳ kinh người, da dày thịt thô, lại có chiến giáp hộ thế. Thế nhưng mà Giang Trần lại tăng lực lượng trên quyền cương, đánh vào trên người Hạng Tần tự nhiên khiến cho Hạng Tần phiền muộn không thôi.

Liên tục dính quyền, thân thể Hạng Tần bị nện tới bờ lôi đài. Hai mắt Hạng Tần mở cực lớn, miệng thở hổn hển.

Hai tay nắm đại chùy kéo lê trên mặt đất, trên mặt Hạng Tần hiện lên vẻ quật cười, miệng nói:

- Tốt, tốt. Không thể tưởng tượng được Đan Kiền Cung thậm chí lại có nhân vật như ngươi. Không ngờ lại có thể vật lộn cận chiến, khiến cho ta rơi xuống hạ phong.

- Nhưng mà ngươi có thể chiến thắng trạng thái thông thường của ta, lại không nhất định có thể chiến thắng được trạng thái cuồng hóa của ta.

Trong khi nói chuyện, hai tay Hạng Tần giương lên, liên tục điểm mấy đại huyệt trên người mình, từng dòng máu tươi chảy ra.

Hạng Tần liên tục vung tay, nắm lấy những giọt máu tươi kia, không ngừng điểm hư không, từng đạo phù văn kỳ quái, đây là một ít phù văn thú tộc vô cùng kỳ dị không ngừng bắn vào trong da thịt hắn, không ngừng tiến vào trong huyết mạch của hắn.

KHông bao lâu, quanh thân Hạng Tần có một tầng quang mang bằng phù văn nhàn nhạt, phù văn không ngừng di chuyển, lơ lửng bên ngoài thân thể hắn.

Trong lúc đó miệng Hạng Tần lại hét lớn một tiếng.

Ngao...

Tiếng rống này thực sự giống như hung thú viễn cổ thức tỉnh, dã tính bạo phát ra khiến cho đám thiên tài trẻ tuổi đang xem trận chiến phía dưới cảm thấy máu tươi trong người cuồn cuộn, chỉ cảm thấy trởi đất tối đen, cơ hồ muốn nôn mửa ra.


Hạng Tần này đột nhiên rống một tiếng, tựa như có một thần ma trong cơ thể hắn thức tỉnh. Khí thế mà tiếng rống này mang lại, một nửa là nhân loại, một nửa giống như hung thú viễn cổ, khiến cho người ta có cảm giác đặc biệt cuồng bạo.

- Là huyết mạch cuồng hóa.

- Trời, Đại Thánh đường này thực sự đáng sợ, không ngờ có thể hoàn toàn cuồng hóa huyết mạch.

- Hạng Tần này quá lợi hại, không hổ là đệ nhất thiên tài của Đại Thánh đường.

- Các ngươi có chú ý không? Hạng Tần này vừa rồi điểm huyệt của mình bốn lần, đây là trạng thái cuồng hóa tứ cấp a.

- Cuồng hóa tứ cấp? Cao như vậy sao? Ta nghe nói có thể một lần hoàn thành cuồng hóa huyết mạch cũng phi thường đáng sợ nha.

- Đúng vậy. Nếu như có thể hoàn thành một lần cuồng hóa huyết mạch vậy đã là thiên tài rồi. Hoàn thành hai cấp thì là thiên tài nhất lưu. Nghe nói Hạng Tần và Nhạc Bạch Trạch đều hoàn thành cuồng hóa ba lần. Không ngờ...

- Không ngờ Hạng Tần này lại có thể hoàn thành cường hóa tứ cấp.

Trong lúc nhất thời đám thiên tài phía dưới im lặng, bọn họ biết rõ, coi như là Hạng Tần dưới trạng thái bình thường mình cũng chưa chắc đã chống đỡ qua được đối phương, chứ đừng nói là Hạng Tần hoàn thành cuồng hóa tứ cấp.

Bên Thánh Kiếm cung, ở trong góc xa xa nhìn thấy một màn này, Uông Kiếm Vũ không thừa nhận không được, coi như là Uông Hàn đi lên, trước trạng thái cuồng hóa của đối thủ, căn bản không có một chút phần thắng nào.

Bình Luận (0)
Comment