Sát Thần Chí Tôn

Chương 1220

Giang Trần nghe Hoàng Nhi trấn an, trong lòng cũng dễ chịu hơn nhiều.

Nhìn qua đám người này, ngũ giác bị phong bế, khí cơ bị đóng, Giang Trần cũng đau đầu vô cùng.

Thủ pháp phong ấn tuy rằng không tính là đặc biệt cao minh, nhưng vấn đề lại ở ngay thứ này. Loại phong ấn này ở trên người khiến cho sinh tử những người này trên cơ bản chẳng khác nào nằm ở trong tay người điều khiển.

Người điều khiển bọn họ chỉ cần một ý niệm là có thể khiến cho bọn họ sống, chỉ cần một ý niệm cũng khiến cho bọn họ chết.

Nếu như bản thân không có mười phần nắm chắc, lập tức phá đi phong ấn, tất sẽ khiến cho người điều khiển cảnh giác. Chỉ cần kinh động tới người điều khiển, đối phương chỉ cần một ý niệm cũng có thể giết chết những người này.

Đây mới là chuyện hiện tại Giang Trần cảm thấy nhức đầu nhất.

Hoàng Nhi nhìn thấy Giang Trần tập trung suy nghĩ, cũng biết Giang Trần đang phiền nào trên phương diện này. Trong lòng cũng muốn phân ưu cho Giang Trần.

- Giang công tử, ta từng nghe Thuấn lão nói qua một chuyện, đó là chuyện vể phong ấn khí hải.

- Ồ? Thuấn lão? Lão nhân gia nói như thế nào?

Quả thực Giang Trần đang suy nghĩ về chuyện này, nghe nói Thuấn lão từng nói qua với Hoàng Nhi chuyện này, trong lòng vô cùng hiếu kỳ.

- Người nói lúc người còn trẻ cũng đã gặp qua chuyện này. Các thế lực tranh đấu với nhau, một khi bắt được tù binh của phía đối địch, phong ấn khí hải. Về sau đám người này được đồng môn cứu ra, thế nhưng phong ấn trên người lại không có biện pháp giải. Chỉ cần khẽ động vào phong ấn đối phương sẽ thúc dục phong ấn, giết chết người bị phong ấn...


- Sau đó thế nào nữa?

Giang Trần nghe vậy động dung.

- Về sau, Thuấn lão nói những người này đều được cứu. Bọn họ mời một đại sư trận pháp, bố trí một trận pháp. Trận pháp này ẩn chứa vô số đạo lực lượng, từng đạo lực lượng phá giải một đạo phong ấn. Trận pháp thúc giục, lực lượng trận pháp đồng thời trùng kích phong ấn, đồng thời phá vỡ phong ấn trên toàn bộ những người kia. Trận pháp này có yêu cầu rất cao, đầu tiên phải là một với một, từng đạo lực lượng đối diện với một đạo phong ấn, có bao nhiêu người bị phong ấn phải bố trí bấy nhiêu đạo lực lượng. Tiếp đó, thời gian trùng kích phải ngắn, tốc độ phải nhanh, trong một hô hấp hoàn thành. Khiến cho người điều khiển phong ấn cũng không kịp giết chết những người bị phong ấn này.

- Nói như vậy dùng trận pháp là thành công?

Trong lòng Giang Trần chấn động.

Cách suy nghĩ hoàn toàn mới lạ, lúc trước trong đầu Giang Trần loạn thành một mảnh, căn bản không ngờ tới biện pháp này. Giờ phút này bị một câu của Hoàng Nhi nhắc nhở, trong đầu lại hiện lên vô số linh cảm.

- Đúng vậy, Thuấn lão nói thành công. Chuyện này tạo thành một ấn tượng khắc sâu trong đầu thuấn lão, người luôn cảm thấy vô cùng bội phục. Hơn nữa thủ đoạn phong ấn kia rõ ràng so với thủ đoạn trên đám người Câu Ngọc tỷ tỷ còn cao hơn rất nhiều. Độ khó khi phá giải cũng lớn hơn rất nhiều hiện tại.

Hoàng Nhi dùng ánh mắt cổ vũ Giang Trần.

Giang Trần vỗ đùi:

- Tốt, nếu như bọn họ đã có thể phá giải, ta nhất định cũng sẽ nghĩ ra biện pháp làm được.

Thủ đoạn giải trừ phong ấn, trong trí nhớ kiếp trước của Giang Trần có rất nhiều. Mà trụ cột trận pháp, hiện tại hắn cũng không thiếu. Hai thứ này hắn cũng không lạ lẫm gì.

- Giang công tử, Hoàng Nhi tới giúp công tử.

...

Ở khu vực hạch tâm của Vi gia, hai phụ tử Vi Kiệt đang ở trong mật thất nói chuyện.

- Kiệt nhi, con nói Giang Trần kia quả thực thần kỳ như vậy sao?

Phụ thân Vi Kiệt hiện tại giữ chức gia chủ Vi gia, tên là Vi Thiên Tiếu.

- Phụ thân, mắt nhìn người của hài nhi gần đây đều không kém. Lần này nhất định hài nhi cũng không nhìn sai người. Một người trẻ tuổi của Vạn Tượng Cương Vực, có thể đùa giỡn khiến cho Bất Diệt Thiên Đô, Cửu Dương Thiên Tông xoay vòng vòng, loại thiên tài này tuyệt đối sẽ quật khởi, hơn nữa còn không thể ngăn cản.

Ngữ khí của Vi Kiệt tràn ngập sự tự tin.

Ánh mắt Vi Thiên Tiếu mang theo vài phần thưởng thức nhìn nhi tử. Nói thật hắn đối với nhi tử của mình vô cùng hài lòng.


- Được, vi phụ đối với mắt nhìn người của con không chút nghi ngờ nào. Theo sự miêu tả của con về Giang Trần, ít nhất thiên phú đan đạo của hắn ta quả thực không kém Đan Vương trung giai bình thường. Chỉ bằng vào điểm này, Vi gia chúng ta cũng có thể tạo mối quan hệ tốt với hắn. Hơn nữa hắn và Ti Khấu thế gia cũng đã trở mặt, không thể nào vãn hồi cục diện, đối với Vi gia ta cũng là một tin tức tốt. Địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu của chúng ta.

- Phụ thân anh minh, chỉ là mối họa trong nội bộ Vi gia chúng ta... Phụ thân định xử lý thế nào? Nếu như việc này không thể giải quyết dứt khoát, chỉ sợ sẽ hậu hoạn vô cùng.

Trong mắt Vi Thiên Tiếu hiện lên một đạo tinh mang, ngữ khí ngưng trọng, nói:

- Hừ, tên Vi Thiên Thư này, lòng lang dạ sói, vi phụ há có thể không biết? Lần này không ngờ hắn lại ra tay với Kiệt nhi, xem ra vi phụ cũng không cần phải nhịn hắn nữa. Đợi thời cơ chín muồi, vi phụ chắc chắn sẽ một lần diệt trừ mối họa bên trong này.

Nói xong Vi Thiên Tiếu lại nhìn về phía Vi Kiệt, dặn dò:

- Kiệt nhi, con đã lựa chọn giao hảo với Giang Trần, như vậy phải ra sức bồi dưỡng đoạn giao tình này. Nếu như ngày sau kẻ này có thể thực sự quật khởi, đối với con mà nói, đây là một đoạn nhân duyên vô cùng quan trọng.

- Hài nhi hiểu rõ.

Vi Kiệt gật đầu nói.

- Chú ý an toàn, đừng để cho người Ti Khấu gia có cơ hội cắn chúng ta.

Vi Thiên Tiếu lần nữa dặn dò.

- Vâng, hài nhi sẽ xử lý cẩn thận.

...

So với việc phụ tử Vi Kiệt thân mật nói chuyện với nhau, Ti Khấu thế gia hiện tại vô cùng phiền muộn.

Hiển nhiên lần này mặt mũi Ti Khấu thế gia bọn họ đã mất khá lớn. Biển hiệu Ti Khấu thế gia lớn như vậy, Vạn Khôi các đã kinh doanh lâu đời, không ngờ lại bị người ta cướp người ở trong Ngư Long quảng trường.


Hơn nữa phương thức cướp đoạt lại thô bạo như vậy, gần như là làm nhục Ti Khấu thế gia bọn họ.

Tổn thất, không đơn thuần là một hai ngàn nô lệ kia mà còn là chiêu bài vàng của Ti Khấu thế gia.

- Nam nhi, có tin tức gì không?

Gia chủ Ti Khấu thế gia gọi là Ti Khấu Nguyên hỏi.

Ti Khấu Nam có chút uể oải, nghiến răng nghiến lợi lắc đầu, thế nhưng lại lập tức vỗ ngực nói:

- Phụ thân, tạm thời không có tin tức gì. Nhưng mà cho dù hài nhi có phải đào ba thước đất nhất định cũng phải tìm ra hỗn đản này. Dám động thủ trên đầu thái tuế, dám cướp đoạt tới Ti KHấu thế gia chúng ta.

- Có phải là người Vi gia cố ý chơi chúng ta một vố hay không?

Người đầu tiên Ti Khấu Nguyên nghĩ tới là Vi gia, kẻ thù truyền kiếp của Ti Khấu gia.

- Hài nhi cũng có hoài nghi này, đã phái ra rất nhiều tai mắt, nhìn chằm chằm vào Vi gia. Nếu thực sự là Vi gia ra tay, nhất định có thể điều tra ra được.

Ngữ khí của Ti Khấu Nam vô cùng âm trầm, nói:

- Hơn nữa trước khi cửa hàng chúng ta bị cướp bóc vài thời thần, thiếu gia của Vi gia gọi là Vi Kiệt, đã từng tới Ngư Long quảng trường. Đi tới cửa hàng của Lâm Minh.

Bình Luận (0)
Comment