Sát Thần Chí Tôn

Chương 1406

Giang Trần từng bước một, là dẫn Kê Lang nghĩ như vậy, cảm giác mình đang lừa gạt hắn.

Quả nhiên Kê Lang nghĩ như vậy rồi, Giang Trần tất nhiên là mở cờ trong bụng, khoan thai cười cười:

- Tốt một cái nguyên sang, tốt một cái tự rước lấy nhục. Thật không biết, Đan Hỏa Thành các ngươi là nơi nào đến dũng khí, có thể nói ra lời này, hơn nữa một chút cũng không đỏ mặt?

Giang Trần duỗi ra hai ngón tay:

- Ván thứ hai, chúng ta đánh cuộc dùng tài liệu bất đồng, đến luyện chế Vạn Thọ Đan?

Lời vừa nói ra, mọi người xôn xao, Kê Lang kia càng chấn động toàn thân, đồng tử kịch liệt co rút lại, gắt gao nhìn Giang Trần, trong mắt tràn ngập ý thẩm đạc.

Tài liệu bất đồng, luyện chế Vạn Thọ Đan?

Đề nghị này của Giang Trần, chẳng những mới lạ kích thích, còn tràn đầy mánh lới, thoáng cái hấp dẫn tất cả mọi người.

Mặc dù là người của Khổng Tước Thánh Sơn, cũng không ngờ rằng, Giang Trần sẽ bỗng nhiên đưa ra đề nghị như vậy. Dù sao, trước kia Giang Trần cung cấp đan phương cho Khổng Tước Thánh Sơn, là đan phương cố định, bên trong cũng không đề cập tới loại tài liệu nào có thể thay thế.

Như loại đan dược thần thánh này, ở mọi người xem ra, mỗi một tài liệu, từng cái chi tiết, có lẽ đều trải qua vô số cường giả đan đạo thiên chuy bách luyện, căn bản không có cách nào thay thế.


Trong lúc nhất thời, ngay cả người của Khổng Tước Thánh Sơn, cũng có chút hoài nghi, Chân Đan Vương này, có phải là cố ý lừa gạt người Đan Hỏa Thành hay không?

Biết rõ phần thắng không lớn, cho nên cố ý dụng kế?

Chỉ có Khổng Tước Đại Đế, một mực mỉm cười, đối với đề nghị này của Giang Trần, tuy hắn hơi kinh ngạc, nhưng không có hiển lộ trên mặt.

Trái lại, hắn ẩn ẩn cảm thấy, có lẽ Giang Trần này thật sự lưu lại một tay.

Bên Đan Hỏa Thành kia lại xoắn xuýt rồi. Đan Cực Đại Đế cũng tuyệt đối không thể tưởng được, Chân Đan Vương của Lưu Ly Vương Thành này, vậy mà nhân tiểu quỷ đại, làm ra nhiều bịp bợm như vậy.

Ánh mắt của Kê Lang Đan Vương mang theo ý dò hỏi, muốn dòm phá bản tâm Giang Trần. Chỉ là, một lần một lần, hắn đều phí công mà thôi.

Chỉ là, ở trên mặt Giang Trần không thấy được dấu vết nào, nhưng từ trên mặt người Khổng Tước Thánh Sơn, lại thấy được một tia nghi hoặc.

Kê Lang chứng kiến người của Khổng Tước Thánh Sơn nghi hoặc, trong nội tâm vui vẻ:

- Tiểu tử này quả nhiên là giả thần giả quỷ, nhìn biểu lộ những người Khổng Tước Thánh Sơn kia, hiển nhiên không biết sự tình thay thế tài liệu gì. Cái này nhất định là thủ đoạn nham hiểm mà tiểu tử kia tạm thời nghĩ ra. Lừa gạt ta?

- Các hạ lấy lòng mọi người như vậy, thật sự có ý tứ sao? Vạn Thọ Đan thiên chuy bách luyện, nào có tài liệu thay thế gì?

Kê Lang cười lạnh nói.

Giang Trần chờ đúng là lời nói này của Kê Lang Đan Vương, khóe miệng có chút giương lên, cười lạnh nói:

- Cái này kêu là nguyên hình lộ ra đi à nha? Vạn Thọ Đan thiên chuy bách luyện, đó là đúng. Chính là vì thiên chuy bách luyện, cho nên mới có thể nghiên cứu ra rất nhiều phương pháp trăm sông đổ về một biển. Ngươi nói không thể dùng tài liệu thay thế? Nếu ta có thể sử dụng tài liệu thay thế, phải chăng Đan Hỏa Thành ngươi sẽ thừa nhận sự thật đạo văn đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn ta?

Mỗi một câu của Giang Trần, đều là hoàn hoàn đan xen, ẩn chứa liên hoàn.

Chỉ cần đối phương tiến vào lồng, đằng sau liền là liên hoàn. Muốn thoát ly cái lồng này, căn bản không có khả năng. Trừ khi đối phương thống thống khoái khoái nhận thua.

Kê Lang thấy đối phương nói tràn đầy tự tin như vậy, trong lúc nhất thời, ngược lại có chút không phản bác được.


Giang Trần căn bản không cho hắn thời gian cân nhắc quá nhiều, lạnh lùng cười cười:

- Kê Lang Đan Vương, mỗi một câu của ngươi, đều hiển lộ ra ngươi tầm thường. Kỳ thật trận chiến này, căn bản không cần đánh bạc, tin tưởng tâm lý mọi người cũng đã nắm chắc, đến cùng Vạn Thọ Đan ai là nguyên sang, vừa xem liền hiểu ngay.

Kê Lang Đan Vương nhướng mày:

- Miệng lưỡi lợi hại, đơn phương tuyên bố thắng lợi sao?

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Nói đến miệng lưỡi lợi hại, nếu như ngươi có miệng lưỡi tốt, có thể cãi lại ta, ta thừa nhận ngươi thắng, lại có cái gì không thể? Khổng Tước Thánh Sơn ta là nguyên sang Vạn Thọ Đan, cho nên ta dám nói sự tình tài liệu thay thế, Đan Hỏa Thành ngươi tự xưng nguyên sang, dám nói lời này sao? Ngươi không dám, bởi vì đan phương Vạn Thọ Đan của các ngươi, chỉ đạo văn một loại trong đó mà thôi. Mà Khổng Tước Thánh Sơn chúng ta, lại nghiên cứu ra rất nhiều phương án, rất nhiều tài liệu, cũng có thể được thay thế. Thậm chí, tất cả tài liệu đều có thể thay thế. Hoàn toàn đổi một loại đan phương khác đến luyện chế. Đan Hỏa Thành ngươi biết sao?

Một đao, đón lấy một đao.

Ngôn ngữ của Giang Trần, so với đao kiếm còn hung mãnh hơn, bổ đến Kê Lang Đan Vương trong khoảng thời gian ngắn, thậm chí có loại cảm giác không thể chống đỡ.

Bỗng nhiên Đan Cực Đại Đế cười to:

- Khổng Tước huynh, ngươi phái Đan Vương này ra, rốt cuộc là miệng pháo, hay là Đan Vương? Ta rất hiếu kỳ, so đấu một viên đan dược, có thể kéo ra nhiều lời nhảm như vậy sao?

Khổng Tước Đại Đế nghe vậy, lại không chút hoang mang:

- Đan Cực huynh nói có chút sai rồi. Đổ đấu Vạn Thọ Đan, nói trắng ra, là muốn hướng mọi người biểu hiện ra kỹ thuật. Chân Đan Vương nói hết thảy, căn bản không có vắng vẻ vấn đề hạch tâm. Ta tin tưởng, chư vị cự phách đan đạo được chúng ta mời đến, tuyệt đối không chỉ muốn xem chúng ta luyện mấy viên đan dược, sau đó liền xong việc. Nếu đổ đấu này thô ráp đơn giản như vậy, chẳng phải là xin lỗi loại thịnh hội này, cũng xin lỗi mọi người vất vả chạy tới một chuyến sao?


Nhóm trọng tài nghe vậy, đều cảm thấy Khổng Tước Đại Đế nói có đạo lý.

Nếu như song phương chỉ là luyện chế hai viên thuốc liền xong, loại thịnh hội đổ đấu này, thật sự quá buồn tẻ rồi.

Mọi người muốn xem, là kỹ thuật.

Kỹ thuật càng cao, lại càng đặc sắc, đây là không thể nghi ngờ.

Cho nên, nhóm trọng tài nhao nhao mở miệng.

- Nhị vị Đại Đế bệ hạ, chúng ta không có ý thiên vị phương nào. Bất quá nếu là đỉnh phong quyết đấu, tự nhiên là song phương lộ ra tất cả thần thông, biểu hiện ra ưu thế kỹ thuật. Như thế, những trọng tài chúng ta, mới dễ định đoạt. Nếu như chỉ luyện chế hai viên thuốc, nhân tố ngoài ý muốn, nhân tố khách quan nhiều lắm. Chúng ta cũng rất khó làm ra phán đoán công chính.

- Ta cảm thấy Chân Đan Vương nói có lý. Nếu như là nguyên sang, nghiên cứu mấy trăm năm, thì nên bày ra càng nhiều kỹ thuật nữa. Chỉ luyện chế một viên thuốc, tính ngẫu nhiên quá lớn.

Nhìn ra được, những trọng tài này, đều là loại chú ý kỹ thuật nghiêm trọng. Tất cả mọi người muốn nhìn thấy đồ vật càng đặc sắc, cho nên, trong lúc nhất thời, hơn phân nửa trọng tài, đều ủng hộ đề nghị của Giang Trần.

Một số nhỏ không có phát biểu ý kiến, kỳ thật trong nội tâm cũng cảm thấy Giang Trần đề nghị hợp lý.

Bình Luận (0)
Comment