Sát Thần Chí Tôn

Chương 1543

Thậm chí còn không ít người đều cảm thấy, bọn họ thậm chí còn có tư cách trùng kích hai trăm vị trí trong Thiên Tài bảng một chút.

Dù sao tổng cộng hai mươi nhóm, mỗi nhóm đều có ba người như vậy thì tổng cộng chỉ có sáu mươi người. Cho dù đệ tử thế gia đại phiệt có lũng đoạn hơn phân nửa danh ngạch, sáu mươi người này vẫn có hy vọng trùng kích một chút.

Cũng không biết có phải là bởi vì nhóm thứ này xuất hiện thiên tài kích thích hay không mà mấy nhóm kế tiếp không ngừng xuất hiện thiên tài vượt qua được hơn một thời thần.

Trong nhóm thứ tám còn có gia hỏa kiên trì được hai thời thần.

Nhưng mà cuối cùng cũng không thể nào vượt qua được hai thời thần.

Chuyện này cũng khiến cho Cơ Tam công tử có chút tiếc nuối:

- Tiểu tử này thật đáng tiếc, nếu như có thể kiên trì qua hai thời thần, rõ ràng là một cấp bậc khác. Tuyệt đối có thể trùng kính hai trăm người trên Thiên Tài bảng.

Hiển nhiên, một thiên tài như vậy ngay cả loại đệ tử tầm mắt cực cao như đệ tử đại phiệt cũng không thể không tán dương.

Những nhóm kế tiếp không ngờ đều có một ít kinh hỉ.

Nhưng mà ranh giới hai thời thần này thủy chung không có ai đột phá được.

Mãi tới khi nhóm thứ mười ba, ranh giới này rốt cuộc cũng bị người khác phá tan, có theien tài không ngờ lại kiên trì thêm một phút đồng hồ sau khi vượt qua ranh giới hai thời thần.


Thành tích này phá vỡ ghi chép trước đó khiến cho danh tự người này thoáng cái đã được người ta nhớ kỹ.

- Sở Kiến Hoan?

Cơ Tam công tử thì thào lẩm bẩm cái tên này.

- Tiểu tử này nhất định có tư cách trùng kích vào danh sách hai trăm người trong Thiên Tài bảng. Xem ra thiên tài không nhất định đều tới từ thế gia đại phiệt a.

Có thể khiến cho Cơ Tam công tử coi trọng như vậy, Sở Kiến Hoan này cũng coi như đã nổi danh. Giang Trần nhìn Sở Kiến Hoan, chí ít người này cũng có thực lực là Thánh Cảnh cửu trọng.

Giang Trần cũng âm thầm coi trọng, cũng âm thầm chú ý Sở Kiến Hoan này một chút.

Bởi vì biểu hiện của Sở Kiến Hoan, cho nên hai nhóm đằng sau tuy rằng cũng xuất hiện hai thiên tài thiếu chút nữa vượt quá hai thời thần, thế nhưng cuối cùng vẫn chênh lệch một chút như vậy.

Rất nhanh ba bốn ngày đã trôi qua.

Khi nhóm thứ mười bảy hoàn thành khảo hạch, trong lòng Giang Trần cũng sinh ra cảm giác chờ mong. Sắp tới sẽ tới phiên hắn ra trận.

- Huynh đệ, sắp tới phiên ngươi. Điên cuồng một chút, kinh diễm một chút, để cho bọn họ biết Chân Đan Vương của chúng ta là đan võ song toàn.

Cơ Tam công tử khuyến khích Giang Trần.

Ngay khi Giang Trần đang xoa xoa tay, chuẩn bị ra trận thì trong vòng thứ mười bảy lại xuất hiện dị biến.

Thiên tài gọi là Tôn Vũ Tiểu Thắng không ngờ lại kiên trì được hai canh giờ rưỡi, ghi chép này trực tiếp đánh bại ghi chép của Sở Kiến Hoan khi trước.

Thành tích này vừa mới xuất hiện, cả bốn phía Lưu Ly vương tháp đề khiếp sợ không thôi.

Thoáng cái, tên tuổi Tôn Vũ Tiểu Thắng thoáng cái đã thay thế Sở Kiến Hoan, trở thành cái tên nóng nhất lúc này.

Ai cũng biết hai canh giờ rưỡi là cái khái niệm gì, một giờ tương đương với tám khắc.

Sở Kiến Hoan kia bất quá chỉ kiên trì được thêm một phút đồng hồ sau hai canh giờ. Theo như khắc mà tính toán, chẳng khác nào là kiên trì được mười bảy khắc.

Mà Tôn Vũ Tiểu Thắng này thì trực tiếp kiên trì được tới hai mươi khắc.


Người từng tiến vào qua trận pháp cũng biết, trận pháp này càng kiên trì tới cuối cùng, lại càng gian nan. Tôn Vũ Tiểu Thắng có thể kiên trì được nhiều hơn Sở Kiến Hoan ba khắc, phần thực lực này, phần năng lực đối kháng uy áp của trận pháp này tuyệt đối còn hơn Sở Kiến Hoan một bậc.

Cơ Tam công tử cũng sợ hãi thán phục:

- Tôn Vũ Tiểu Thắng này có địa vị gì? Không phải là thiên tài của các thế lực nào quanh đây chứ? Tiểu tử này coi như là ta ra trận cũng chưa chắc có thể kiên trì được hai mươi khắc a.

Rất ít khi Cơ Tam công tử tán dương một người xa lạ như vậy, thế nhưng có thể nghe ra, hắn nói lời này hiển nhiên vô cùng bội phục với Tôn Vũ Tiểu Thắng.

Nhưng mà Cơ Tam công tử lập tức nghĩ tới, huynh đệ nhà mình sắp đi vào bên trong. Hắn tán dương Tôn Vũ Tiểu Thắng như vậy dường như chẳng khác nào là đả kích với Giang Trần.

Hắn lập tức cười khổ an ủi:

- Huynh đệ, ngươi đừng có cảm thấy áp lực về tâm lý như vậy. Chỉ cần phát huy tốt nhất xứng với trình độ của mình là được. Ta tin rằng bằng vào tố chất tâm lý đan đạo mà ngươi biểu hiện ra ngoài, chắc chắn sẽ không bị bên ngoài làm ảnh hưởng a.

Giang Trần mỉm cười, từ chối cho ý kiến.

Trong lòng Giang Trần cũng hiểu rõ, nếu so về thiên phú đan đạo, hắn rõ ràng là đan đạo đệ nhất nhân của Lưu Ly vương thành. Thiên phú võ đạo, người Lưu Ly vương thành không biết nhiều lắm.

Không ít người biết rõ khi Giang Trần ở Khổng Tước thánh sơn nhận được ban thưởng của Khổng Tước đại đế.

Nhưng mà lần khảo hạch kia, rốt cuộc Giang Trần phát huy ra thế nào, tất cả mọi người đều không có tận mắt nhìn thấy. Rất nhiều người hoài nghi là Khổng Tước đại đế cố ý cho Giang Trần một chút ngon ngọt, cho Giang Trần đi cửa sau.

Loại tin đồn này tuy rằng Cơ Tam công tử không tin, thế nhưng đối với thực lực võ đạo của Giang Trần, thiên phú võ đạo của hắn ra sao, Cơ Tam công tử không coi trọng bằng thiên phú đan đạo.

Dù sao cảnh giới võ đạo mà Giang Trần biểu hiện ra ngoài, so với những thiên tài đỉnh cấp kia, dường như còn có chênh lệch không nhỏ.


Tuy rằng hiện tại Giang Trần đã đột phá Thiên Thánh Cảnh, đã là Thánh Cảnh thất trọng.

Thế nhưng mà Cơ Tam công tử đã sớm là Thánh Cảnh cửu trọng đỉnh phong. Tất cả thiên tài đỉnh cấp của các đại phiệt sẽ không có một ai dưới Thánh Cảnh cửu trọng.

Về phần những thiếu chủ dòng chính của đại đế kia, không ít người đều là bán bộ Hoàng cảnh, thậm chí đã đột phá tới Hoàng cảnh.

Loại chênh lệch này ở thế giới võ đạo vô cùng rõ ràng.

Cho nên Cơ Tam công tử lần này dặn dò Giang Trần như vậy cũng không phải là cố ý xem thường Giang Trần.

Trong mật thất của Lưu Ly vương tháp, bảy đại đế hiển nhiên cũng chú ý tới lần tuyển chọn này. Tuyển chọn này nhìn như đơn giản, trên thực tế nhất mạch của bảy đại đế đều vô cùng coi trọng quá trình tuyển chọn này.

Mặc kệ thiên tài cấp bậc gì, trong quá trình tuyển chọn này đều sẽ được biểu hiện ra một cách rõ ràng.

Như Sở Kiến Hoan khi trước đã sớm được vài đại đế coi trọng.

Đến khi Tôn Vũ Tiểu Thắng xuất hiện, trừ Khổng Tước đại đế coi như là bình tĩnh ra, ngay cả Tu La đại đế cũng rất là khiếp sợ. Để cho Nguyệt Hoàng, một trong tam đại hoàng giả dưới trướng mình nhìn chằm chằm vào Tôn Vũ Tiểu Thắng này. Chỉ cần kẻ này có thể tiến vào top hai trăm Thiên Tài bảng, nhất mạch của Tu La đại đế hoàn toàn có thể thu nhận kẻ này.

Nhất mạch của Tu La đại đế những năm này thu nạp rất nhiều thiên tài, tuy rằng không phải mỗi một thiên tài nào đều bộ lộ tài năng. Nhưng mà cuối cùng cũng không làm ảnh hưởng tới việc bọn họ thu nhận thiên tài.

Bình Luận (0)
Comment