Sát Thần Chí Tôn

Chương 1972

̣ch quá xa.

Bây giờ là ván thứ hai, Hồng Đan Vương nhất định sẽ xuất ra những thứ ẩn giấu kia, nhưng mà ở lĩnh vực đan đạo này, quả thực Giang Trần chưa từng sợ qua ai.

- Hừ, ngươi chớ đắc ý, ván này ta nhất định sẽ quân bình.

Hồng Đan Vương vô cùng kiên định nói, dường như đang động viên chính bản thân mình.

- Ra đề tài đi.

Giang Trần cũng lười nói nhảm với đối phương, hắn chỉ lạnh nhạt nói.

- Vấn đề thứ hai này ngươi hãy nghe cho kỹ. Trong truyền thuyết có một loại gọi là Cửu Văn Vấn Thiên đan, khỏa đan dược này ở thượng cổ từng có tin đồn, ngươi có biết trong nội đan Cửu Văn Vấn Thiên đan này có bao nhiêu đạo pháp văn hay không?

Cửu Văn Vấn Thiên đan?

Giang Trần nghe thấy năm chữ này có chút ngoài ý muốn. Phải biết rằng, Cửu Văn Vấn Thiên đan này chính là đan dược cấp bậc Chư Thiên. Ở Thần Uyên đại lục, thậm chí lại có người nghe nói qua?

Ban đầu ở Đan Kiền Cung, Vân Niết trưởng lão từng hao phí vô số tâm huyết, vì muốn luyện chế ra Huyền Long đan lục văn, đó là đan dược gia tăng hy vọng đột phá Thánh Cảnh thành công.

Lúc ấy Vân Niết trưởng lão gặp phải cổ chai, kết quả lại bị Giang Trần giải quyết.

Linh cảm của Huyền Long đan lục văn kia kỳ thực đến từ Cửu Văn Vấn Thiên đan. Chỉ là Huyền Long đan lục văn đơn giản hơn nhiều. Là phiên bản Cửu Văn Vấn Thiên đan cấp thấp, hàm lượng kỹ thuật nhiều lắm chỉ được một phần mười Cửu Văn Vấn Thiên đan, thậm chí chưa được một phần mười.


Nhưng mà dù vậy Huyền Long đan lục vân đối với cường giả Thánh Cảnh mà nói, cũng tuyệt đối là một loại đan dược vô cùng cao.

Về phần Cửu Văn Vấn Thiên đan, Giang Trần cảm thấy cho dù là thời kỳ thượng cổ ở Thần Uyên đại lục có lẽ cũng rất khó tìm thấy loại đna dược cấp bậc này.

Không ngờ Hồng Đan Vương này lại mang Cửu Văn Vấn Thiên đan tới khảo thí hắn. Giang Trần tự nhiên biết rõ Cửu Văn Vấn Thiên đan, thậm chí là vô cùng quen thuộc.

Chỉ là hắn không thể tưởng tượng được, Thần Uyên đại lục này không ngờ lại không có ai biết được loại đan dược này.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Cửu Văn Vấn Thiên đan chính là loại đan dược trong truyền thuyết. Huyền Long đan lục văn trên thị trường hiện tại chính là căn cứ vào loại đan dược này mà luyện chế ra loại đan dược phiên bản thấp hơn. Ngươi cầm Cửu Văn Vấn Thiên đan tới hỏi ta, ta sao biết được ngươi có đáp án hay không? Có lẽ ngươi chỉ nhìn thấy một ít tin tức lung tung ghi lại trên dã sử mà thôi a?

Hồng Đan Vương thấy Giang Trần ra sức chối từ, chẳng những không có mất hứng, mà ngược lại trong lòng còn vô cùng vui vẻ.

Theo hắn thấy, đối phương lề mề như vậy, chú ý nhiều chuyện như vậy đồng nghĩa với việc đối phương không trả lời được. Bằng không mà nói tuyệt đối sẽ không nói nhảm nhiều như vậy.

- Hừ, ta thấy từ điển tịch thượng cổ. Điển tịch kia vô cùng chính quy, nếu không phải là thứ tin cậy tuyệt đối không ghi trên đó. Ta sao lại không biết cơ chứ?

Giang Trần gật đầu, lạnh nhạt đánh giá Hồng Đan Vương, cười nói:

- Cửu Văn Vấn Thiên đan chính là báu vật vô giá. Đan Dược sư bình thường ngay cả tên cũng chưa từng nghe qua. Các hạ không ngờ lại biết, nghe thấy danh tự, biết rõ về nó như vậy?

- Hừ, rốt cuộc ngươi có đáp án hay không?

Hồng Đan Vương có chút không vui nói.

- Cửu Văn Vấn Thiên đan, có tám mươi mốt đạo đan văn giao thoa với nhau, tạo thành sáu ngàn năm trăm sáu mươi mốt pháp văn.

Giang Trần cười nhạt nói:

- Đây là đáp án tuyệt đối chính xác, nếu như ngươi nhìn thấy đáp án này, vậy chúc mừng ngươi, ngươi đã nhìn thấy đồ vật thật. Nếu như ngươi không nhìn thấy đáp án này, như vậy không thể không nói, chia buồn với ngươi đã nhìn thấy thứ rác rưởi.

Hồng Đan Vương triệt để sửng sốt. Hắn tuyệt đối không ngờ tới, đối phương ngay cả vấn đề lạ như vậy cũng có thể trả lời được.

Phải biết rằng Cửu Văn Vấn Thiên đan này Hồng Đan Vương là bởi vì có cơ duyên xảo hợp cho nên lần đó mới nhìn thấy nó trên điển tịch thượng cổ.

Trong điển tịch kia từng đề cập tới Cửu Văn Vấn Thiên đan, nói tới loại đan dược thần kỳ này.

Chỉ là Hồng Đan Vương tuyệt đối không ngờ tới, người đứng ở đối diện hắn không ngờ cũng xem qua tài liệu về Cửu Văn Vấn Thiên đan.


Nếu không như vậy làm sao hắn ta lại biết được rõ ràng đến thế?

Trong lúc nhất thời trong lòng Giang Trần hoảng sợ, vô cùng nôn nóng. Biểu lộ của hắn như vậy không thể nghi ngờ đã bán đứng suy nghĩ trong lòng hắn lúc này.

Giang Trần thấy biểu hiện của hắn như vậy đã biết rõ thứ mà Hồng Đan Vương nhìn thấy kỳ thực là Cửu Văn Vấn Thiên đan chân chính, cũng không phải là loại mặt hàng bình thường ven đường.

Chỉ là biết rõ nội dung là một việc, có biết luyện chế hay không lại là một vấn đề khác. Cửu Văn Vấn Thiên đan này cho dù có ghi lại trên điển tịch thượng cổ cũng chỉ là giới thiệu qua loại đan dược này, cũng không có phương pháp luyện chế.

Cho nên đối với Hồng Đan Vương mà nói, Cửu Văn Vấn Thiên đan này hắn cũng chỉ biết rõ một ít tin tức về nó mà htooi.

Nếu như thực sự muốn hắn luyện chế ra Cửu Văn Vấn Thiên đan kia, căn bản không có bao nhiêu không gian phóng tay. Thứ nhất không có phương pháp luyện chế. Thứ hai cũng không có chuẩn bị kỹ thuật như vậy.

Giang Trần chậm rãi hỏi:

- Đáp án trong lòng ngươi không biết có giống với đáp án của ta hay không?

Sắc mặt Hồng Đan Vương tái nhợt, hắn muốn phủ nhận, thế nhưng cũng không dám phủ nhận. Loại chuyện này cũng thuộc một bộ phận của ước định, nếu như hắn nói dối, lời thề tâm ma cũng sẽ ứng nghiệm.

- Hừ, mò mẫm may mắn đụng phải, quả thực ngươi đã đoán đúng.

Tuy rằng trong lòng Hồng Đan Vương chấn động vô cùng, thậm chí đã sinh ra tâm ý muốn thoái lui.

Nhưng mà bề ngoài hắn vẫn cố biểu hiện mạnh miệng.

Giang Trần thấy đối phương mạnh miệng, hắn cười nhạt nói:

- Cho dù là đoán đúng, đó cũng là do vận khí của ta. Ta đặt vấn đề dễ dàng như vậy ngươi lại đoán sai, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ ngươi chẳng những không có thực lực, mà vận khí cũng kém.


Lời này khiến cho sắc mặt Hồng Đan Vương trắng một hồi, xanh một hồi.

Giang Trần lạnh nhạt nói tiếp:

- Được rồi, vấn đề thứ hai của ta, nếu như vấn đề này ngươi cũng không đáp được, như vậy ước hẹn ba vấn đề không cần phải tiếp tục nữa.

Giang Trần đã thắng ván đầu tiên, nếu như ván thứ hai này lại thắng, vậy ván thứ ba đương nhiên không cần phải tiếp tục tiến hành.

Bởi vì Hồng Đan Vương đã thua ván thứ hai, cũng chẳng khác nào đã thua tất cả.

Trong lúc nhất thời tim Hồng Đan Vương không nhịn được bắt đầu đập nhanh hơn. Hắn cũng không phải là người không thua nổi, nhưng mà vừa nghĩ tới hậu quả của việc thua. Mí mắt Hồng Đan Vương không nhịn được mà kịch liệt nhảy lên.

Hắn biết rõ, lần này có khả năng mình gặp chuyện lớn, gặp phải phiền phức lớn rồi.

Nhưng mà chuyện cho tới nước này, hắn cũng chỉ có thể kiên trì chống đỡ, hắn hừ lạnh nói:

- Ngươi ra đề đi, ta không tin ta không trả lời được.

Giang Trần thấy hắn mạnh miệng mới hờ hững cười:

- Vấn đề thứ hai của ta cũng không có phức tạp. Có một loại đan dược gọi là Tử Mẫu Lưu Hỏa đan. Ta chỉ hỏi một câu, loại đan dược này có mấy đạo đan văn pháp trận?

Bình Luận (0)
Comment