Sát Thần Chí Tôn

Chương 2104

Trên mặt Thượng Quan Viêm Khanh treo dáng tươi cười, tiếp tục nói:

- Nhìn Tu La Đại Đế, nhìn Đan Hỏa Thành hôm nay, đều ở trước mặt Chân thiếu chủ đầy bụi đất. So sánh xuống dưới, lúc trước chúng ta thất bại, lại được coi là cái gì? Cửu Dương Thiên Tông chúng ta còn cảm thấy may mắn, chính là không có cùng Chân thiếu chủ kết xuống tử thù không giải được.

Nói đến đây, Thượng Quan Viêm Khanh ngừng lại một chút, ánh mắt sáng quắc nhìn qua Giang Trần:

- Chân thiếu chủ, chỉ một câu, tông chủ nhà ta muốn cầu hoà với Chân thiếu chủ. Năm đó ân ân oán oán, xóa bỏ tất cả. Hoàn toàn chính xác, năm đó Cửu Dương Thiên Tông chúng ta làm một tí chuyện xin lỗi ngươi. Bất quá, ngươi cũng chém giết hai Chân Truyền Đệ Tử của chúng ta, còn có một đệ tử thiên tài. Những ân ân oán oán này, đều không có đến tình trạng huyết hải thâm cừu bất cộng đái thiên, Chân thiếu chủ cảm thấy thế nào?

Thượng Quan Viêm Khanh nói liên miên một đống lớn như vậy, rốt cục điểm danh chủ đề rồi.

Cầu hoà.

Cửu Dương Thiên Tông cầu hoà, như thế có chút vượt quá Giang Trần dự kiến. Cửu Dương Thiên Tông với tư cách tồn tại số một số hai trong bát đại Nhất phẩm tông môn, gần đây làm việc bá đạo, hoành hành không sợ. Hôm nay vậy mà hướng hắn cầu hoà.

Ánh mắt Giang Trần thâm thúy nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Viêm Khanh, hiển nhiên cũng phân không ra hắn nói thật hay giả.

Ánh mắt của Thượng Quan Viêm Khanh thản nhiên, tiếp tục nói:


- Cửu Dương Thiên Tông ta làm việc, gần đây chú ý thực tế. Nếu như Chân thiếu chủ không có lớn lên, Cửu Dương Thiên Tông sẽ khinh thường giảng hòa, cũng không có khả năng giảng hòa. Bất quá hôm nay Chân thiếu chủ quật khởi, xu thế đã không thể ngăn cản. Như vậy lúc trước chút xung đột nho nhỏ ấy, cũng không cần phải cắn chết không tha. Không sao, Tào Tấn cùng Tiêu Bào Huy, đều là Chân Truyền Đệ Tử của Cửu Dương Thiên Tông ta. Bất quá Chân Truyền Đệ Tử cuối cùng không cách nào chưởng khống đại cục của tông môn. Mà Chân thiếu chủ muốn quật khởi, tất phải đối mặt với Đan Hỏa Thành điên cuồng công kích. Chắc hẳn Chân thiếu chủ cũng không muốn ở trên cơ sở Đan Hỏa Thành, lại thêm một Cửu Dương Thiên Tông a?

Cửu Dương Thiên Tông cầu hoà, tư thái vẫn tương đối thành khẩn, nhưng Thượng Quan Viêm Khanh cũng không có khả năng hoàn toàn ăn nói khép nép, đây là không thực tế.

Dù sao, Cửu Dương Thiên Tông là Nhất phẩm tông môn, từ tình huống thực tế xuất phát, Cửu Dương Thiên Tông không muốn đối địch với Lưu Ly Vương Thành.

Nhưng mà, tôn nghiêm của Nhất phẩm tông môn, cũng tuyệt đối không có khả năng thoáng cái bỏ sạch.

Cho nên, mặc dù là cầu hoà, cũng phải cam đoan tôn nghiêm không bị giẫm đạp.

- Thượng Quan đại sứ, ngươi nói đến nước này, ta cũng có chút ít tin tưởng thành ý cầu hoà của các ngươi. Không sai, Tào Tấn là ta giết, chỉ bất quá hắn đến Vạn Tượng Cương Vực ta diễu võ dương oai, uy hiếp tánh mạng của ta, không giết hắn là không có khả năng. Về phần Tiêu Bào Huy, ta cũng đã sớm đoán được là thủ bút của Cửu Dương Thiên Tông các ngươi.

Thượng Quan Viêm Khanh cười nói:

- Đã muốn hòa giải, những chuyện cũ này, liền không hề trọng yếu. Người chết không có thể sống lại. Còn nữa, năm đó Cửu Dương Thiên Tông chúng ta ở trên rất nhiều sự tình, cũng có chỗ mạo phạm. Lẫn nhau cũng coi như đánh ngang tay. Cửu Dương Thiên Tông ta không muốn cùng Chân thiếu chủ là địch, tin tưởng Chân thiếu chủ cũng không muốn nhiều cừu gia a?

Hồi tưởng lại, Giang Trần đối với Cửu Dương Thiên Tông chưa nói tới hảo cảm, nhưng so với Bất Diệt Thiên Đô, hoàn toàn chính xác không tính là huyết hải thâm cừu gì.

Muốn nói cừu hận, Cửu Dương Thiên Tông hận hắn có lẽ còn lớn hơn một chút.

- Thượng Quan đại sứ, thành ý cầu hoà của ngươi, Bổn thiếu chủ có thể tiếp nhận. Bất quá, đến cùng phải chăng thật có thành ý, Bổn thiếu chủ còn phải tiếp tục quan sát.

Thượng Quan Viêm Khanh cười ha ha:

- Đó là tự nhiên, bất quá tông chủ làm việc, luôn là nói một không hai. Hắn đã không có ý định cùng Chân thiếu chủ là địch, liền sẽ không đổi ý.

Năm đó Vạn Tượng Cương Vực bị diệt, là Bất Diệt Thiên Đô một tay bày ra, Giang Trần cũng tinh tường. Kể cả Xích Đỉnh Trung Vực kia, cũng là thế lực do Bất Diệt Thiên Đô khống chế.

Tuy lúc đầu Cửu Dương Thiên Tông này tham dự rất sâu, nhưng trên thực tế lực phá hoại đối với Vạn Tượng Cương Vực, lại không lớn. Mà Đan Càn Cung bị diệt, cùng Cửu Dương Thiên Tông có thể nói một chút quan hệ cũng không có.


Về phần sau đó Cửu Dương Thiên Tông cũng đuổi giết hắn, nhưng những người kia, đều bị Giang Trần dẫn tới Anh Khấp Cốc diệt rồi.

Nói cho cùng, Cửu Dương Thiên Tông ở trong tay hắn là chịu thiệt.

Cửu Dương Thiên Tông đã cam lòng bị thua lỗ, Giang Trần tự nhiên cũng vui vẻ thuận sườn núi hạ con lừa, cho bọn hắn một cái bậc thang.

- Chân thiếu chủ, nếu ngươi không tin, ít ngày nữa tông chủ nhà ta sẽ đích thân tới bái phỏng, cùng Chân thiếu chủ thề ước, dùng cái này để diễn tả thành ý của Cửu Dương Thiên Tông chúng ta.

Thượng Quan Viêm Khanh lại nói.

- Ân, Cửu Dương Thiên Tông đã có thành ý, Bổn thiếu chủ tự nhiên phải cho mặt mũi. Bất quá Bổn thiếu chủ vẫn là câu nói kia, nếu Cửu Dương Thiên Tông khẩu tâm bất nhất, giả hoà giải, thực phá hư, Bổn thiếu chủ cũng có rất nhiều phương pháp xử lý. Bất quá đến lúc đó, Cửu Dương Thiên Tông ở trong lòng ta, sẽ đồng dạng như Bất Diệt Thiên Đô, là thuộc về thế lực nhất định phải diệt.

Giang Trần nói đến đây, ngữ khí cũng cường ngạnh.

- Chân thiếu chủ quả nhiên là bá khí.

Thượng Quan Viêm Khanh nghe nói như thế, trong đầu vẫn còn có chút không thoải mái, bất quá hắn rốt cuộc là người có lòng dạ, mục đích hoà giải đã đạt thành, ngược lại không cần phải làm những miệng lưỡi chi tranh này.

- Tốt rồi, Thượng Quan đại sứ đường xa mà đến, chắc hẳn cũng hơi mệt. Người đâu, tiễn khách. Mời Thượng Quan đại sứ nghỉ ngơi thật tốt thoáng một phát, để tinh thần no đủ tham gia Long Hổ Phong Vân hội.

Giang Trần tuyên bố tiễn khách.


Cất bước Thượng Quan Viêm Khanh, Giang Trần ở trong đầu suy tư một phen, cảm thấy Cửu Dương Thiên Tông hòa giải, hẳn là có chút thành ý.

Thế cục bây giờ đã rất rõ ràng, mình thành Lưu Ly Vương Thành Thiếu chủ, tuyệt đối không phải Cửu Dương Thiên Tông có thể rung chuyển.

Cửu Dương Thiên Tông đã không lay được mình, bọn hắn liền không có lý do gì tiếp tục cùng mình kéo cừu hận. Dù sao Cửu Dương Thiên Tông cùng hắn cũng không có ân oán không giải được gì, còn không bằng mở ra hoà giải.

Vừa cất bước Cửu Dương Thiên Tông Thượng Quan Viêm Khanh, lại có thuộc hạ đến báo:

- Thiếu chủ, đại biểu của Nguyệt Thần Giáo cùng Bất Diệt Thiên Đô, cũng đều tiến vào Lưu Ly Vương Thành.

- Cái gì? Bọn họ là dắt tay nhau mà đến, hay riêng phần mình đến?

- Là một khối vào thành.

Giang Trần nghe nói như thế, lông mày cũng nhíu lại. Nguyệt Thần Giáo cùng Bất Diệt Thiên Đô quấy chung một chỗ, đây là cái tiết tấu gì?

Nguyệt Thần Giáo chắc chắn sẽ không biết ân oán giữa mình cùng Bất Diệt Thiên Đô, bọn hắn cùng Bất Diệt Thiên Đô đi chung một chỗ, chưa hẳn có thể nói rõ cái gì.

Bình Luận (0)
Comment