Sát Thần Chí Tôn

Chương 2148

- Cung chủ, Chân thiếu chủ nói không sai, thượng cổ bí điển này, quý giá như thế, lại bị cung chủ ngươi trong lúc vô tình lấy được. Đây tuyệt đối là thiên đại phúc duyên. Hay là, Đan Càn Cung gặp một kiếp kia, chỉ là một ngăn trở trên con đường hưng thịnh của Đan Càn Cung. Đan Càn Cung chung quy phải ở trong tay cung chủ, mới có thể đi về phía huy hoàng.

Vân Niết Trường Lão cũng là người cực kỳ tin tưởng số mệnh, những năm này, hắn trải qua nhiều như vậy, cũng lĩnh ngộ rất nhiều đạo lý.

Muốn nói số mệnh, Chân thiếu chủ này chính là người có đại khí vận. Vì lẽ đó mỗi một chuyện hắn làm, tuy rằng kinh người, nhưng luôn có thể chuyển nguy thành an, thu được thành công.

Quan trọng nhất là, điệu bộ này của Chân thiếu chủ, rất rõ ràng là phi thường chống đỡ Đan Trì Cung Chủ. Ở trên sự tình trùng kiến Đan Càn Cung, Giang Trần rất hiển nhiên không có ý định nắm quyền chi phối, mà rất quy củ trao trả quyền chủ đạo cho Đan Trì Cung Chủ.

Trước kia, sự tình trùng kiến Đan Càn Cung, vẫn là Giang Trần chủ đạo sắp xếp, do Vân Niết Trường Lão phụ trách.

Nhưng mà, sau khi Đan Trì Cung Chủ xuất hiện, thái độ của Giang Trần, rõ ràng là muốn trao quyền lại cho Đan Trì Cung Chủ, chuyện này đối với Đan Càn Cung mà nói, là một chuyện tốt.

Nếu như Đan Càn Cung trùng kiến là Giang Trần chủ đạo, mọi người đầu tiên nghĩ tới chính là thiếu chủ Lưu Ly vương thành trùng kiến Đan Càn Cung, ai cũng sẽ không quá để ý Đan Càn Cung.

Nhưng nếu như là Đan Trì Cung Chủ chủ đạo trùng kiến Đan Càn Cung, vậy ý nghĩa của Đan Càn Cung liền tuyệt nhiên không giống.

Tuy quan hệ giữa Vân Niết Trường Lão cùng Giang Trần mật thiết, nhưng thời điểm nói đến trùng kiến tông môn, nói đến tông môn hương hỏa, hắn vẫn tương đối lưu ý chính thống.

Tuy Giang Trần cũng coi như đệ tử của Đan Càn Cung, nhưng thời điểm Giang Trần Đan ở Càn Cung, kỳ thực chỉ là cầu nối giữa Đan Càn Cung cùng Bảo Thụ Tông.


- Chân thiếu chủ, thượng cổ bí điển kia, là thật thần kỳ như vậy?

Đan Trì Cung Chủ cũng có chút nửa tin nửa ngờ.

- Có thần kỳ như vậy hay không, cung chủ ngươi tu luyện một hồi, liền rõ ràng. Có điều, môn công pháp này, sau khi ngươi tiến vào Hoàng cảnh, mới có thể chân chính tu luyện ra thành tựu. Bằng không, chỉ có thể tu luyện chút da lông mà thôi. Việc cấp bách, là sớm một chút tiến vào Hoàng cảnh mới được.

Giang Trần cũng nhìn ra, hiện tại Đan Trì Cung Chủ là nửa bước Hoàng cảnh, không có chân chính tiến vào Hoàng cảnh.

Có điều, lấy tiềm lực võ đạo của Đan Trì Cung Chủ, so với Trình Tiền kia cao hơn rất nhiều. Mặc dù Giang Trần không giúp đỡ, Đan Trì Cung Chủ cũng có thể dựa vào bản lãnh của mình đột phá Hoàng cảnh.

- Cung chủ, thân phận của ngươi, tạm thời không thích hợp bại lộ. Ngươi lợi dụng thân phận Đàm Chí, trước tiên tạm cư tại thiếu chủ phủ. Chờ sau khi tán tu đại hội kết thúc, chúng ta lại lên kế hoạch trùng kiến Đan Càn Cung. Vạn Tượng cương vực lưu lạc vào tay bọn đạo chích, cũng nên là thời điểm thu hồi lại. Còn có Xích Đỉnh Trung vực... Bọn họ một lần lại một lần ức hiếp Vạn Tượng cương vực, cũng là thời điểm thu nợ rồi.

Ngữ khí của Giang Trần lãnh đạm, hắn đối với trùng kiến Đan Càn Cung, kỳ thực còn có một bộ tư tưởng. Kế hoạch của hắn rất lớn, không đơn thuần là trùng kiến Đan Càn Cung, càng muốn thu phục Vạn Tượng cương vực, thậm chí nhét Xích Đỉnh trung vực vào bản đồ của Đan Càn Cung, do từ hình thành thống trị tuyệt đối đối với khu vực này.

Đây là mục tiêu của Giang Trần.

Trước khi Ma tộc xâm lấn, yêu cầu của Giang Trần là có thể đem Nhân loại cương vực, chế tạo thành bền chắc như thép.

Mà Vạn Tượng cương vực cùng Xích Đỉnh trung vực, đều cách nơi phong ấn rất gần. Đặc biệt là Vạn Tượng cương vực, càng là tuyến đầu tiên đứng mũi chịu sào.

Vì lẽ đó, khu vực này, nhất định phải nắm giữ trong tay.

Đương nhiên, bản kế hoạch này, Giang Trần dự định sau đó sẽ chậm rãi nói tỉ mỉ cho Đan Trì Cung Chủ. Bây giờ nói những chuyện này, còn hơi sớm.

Có bên Giang Trần cường lực chống đỡ, Đan Trì Cung Chủ cùng Vân Niết Trường Lão đều vô cùng phấn chấn, rất vui mừng trở lại nơi ở.

Suốt đêm không nói chuyện.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Vân Niết Trường Lão cùng Đan Trì Cung Chủ liền dắt tay nhau tới. Đan Trì Cung Chủ vẫn là thân phận tán tu Đàm Chí.

- Chân thiếu chủ, tán tu đại hội này, ta cũng muốn đi xem náo nhiệt, không biết có thuận tiện hay không?

Vân Niết Trường Lão cũng cười nói.

- Hừm, đều đi xem đi. Chú ý an toàn là được.


Giang Trần cũng không phản đối.

- Đúng rồi, những đệ tử trẻ tuổi kia, tạm thời không nên nói cho bọn hắn biết. Ta lo lắng bọn họ tuổi trẻ, dấu không được chuyện.

Vân Niết Trường Lão cười nói:

- Ta đã cùng cung chủ thương nghị qua, cũng chính là như vậy. Tất cả chờ tán tu đại hội kết thúc lại nói.

- Ừm. Thời gian cũng không sớm, lên đường đi.

Tán tu đại hội, sau khi có ngày thứ nhất đặc sắc, tính tích cực của đám tán tu rõ ràng tăng cường rất nhiều.

Rất nhiều tán tu ở ngày thứ nhất không có lấy bảo vật ra, bây giờ đều không còn nghi ngờ, dự định ở trong đại hội giao dịch, lại tìm Chân thiếu chủ giám định một chút.

Giang Trần đi tới hiện trường tán tu đại hội, nhân số tán tu ở hiện trường, rõ ràng so với hôm qua lại gia tăng không ít. Giang Trần nhìn bầu không khí hừng hực kia, cũng khá là thoả mãn.

- Chân thiếu chủ, Long Hổ phong vân hội lần này, phong vân tế hội, thật là tàng long ngọa hổ a. Ta xem, tâm tình của mọi người đã bị ngày thứ nhất kéo lên.

Vô Song Đại Đế cảm thụ bầu không khí cuồng nhiệt kia, cũng phi thường vui vẻ.

- Khà khà, không biết bên Đan Hỏa thành kia đang nghĩ gì? Lần này Lưu Ly vương thành chúng ta coi là xả được cơn giận, mạnh mẽ đánh mặt Đan Hỏa thành a.

Bàn Long Đại Đế vô cùng hưng phấn.


Giang Trần cũng không nóng lòng. Hắn tin tưởng, trong nhiều tán tu như vậy, nhất định sẽ có một ít thứ tốt. Chỉ có điều, những tán tu có được thứ tốt chính thức kia, có lẽ bây giờ còn đang đứng xem, không vội lấy ra bán.

Tâm tư của tán tu, hơn phân nửa là nghi thần nghi quỷ. Không có tuyệt đối nắm chắc, rất nhiều tán tu cầm thái độ đang trông xem thế nào, cũng là rất bình thường.

- Tiêu Vân, ngươi truyền một đạo ý chí của ta ra ngoài, nói cho đám tán tu, ta muốn thu mua vài vật, càng nhiều càng tốt. Chỉ cần có, giá cả đều dễ nói.

Giang Trần phân phó Tiêu Vân.

Tiêu Vân liền vội vàng khom người lĩnh mệnh:

- Xin Thiếu chủ phân phó.

Giang Trần giao vài quyển trục cho Tiêu Vân:

- Là mấy thứ này, ngươi đi ra ngoài tuyên bố thoáng một phát.

Tiêu Vân phụng pháp chỉ của Giang Trần, cầm quyển trục đi ra ngoài.

- Chư vị, xin yên lặng một chút, ta phụng pháp chỉ của Chân thiếu chủ, muốn tuyên bố thu mua vài đồ vật. Phàm là bằng hữu có mấy thứ này, đều có thể đến nói chuyện với Chân thiếu chủ. Chân thiếu chủ nói, các ngươi lấy ra bao nhiêu, hắn liền thu mua bấy nhiêu. Phương diện giá tiền, tuyệt đối công đạo.

Bình Luận (0)
Comment