Sát Thần Chí Tôn

Chương 2220

̣n pháp đáng sợ. (1)

- Nhị vị đạo hữu, tiếp tục như vậy không phải là biện pháp. Đệ tử tinh anh của ba đại tông môn chúng ta chịu không được thương vong như vậy a.

Tông chủ Xích Ly tông ca thán.

- Ài, Yến gia này thống trị Xích đỉnh trung vực mấy ngàn năm, từng đời, từng đời, không biết đã vơ vét bao nhiêu của cải của dân chúng. trận pháp này tuyệt đối là dựa vào linh thạch để gây dựng lên.

Tông chủ Thiên Ưng tông tức giận nói.

Tông chủ Vạn Phật tông thì lại lắc đầu:

- Bằng không thì sao? Trận pháp này tuy rằng rất hao phí linh thạch, thế nhưng tuyệt đối không chỉ có dựa vào linh thạch thuần túy mà tạo nên trận pháp được. Trận pháp này có thủ bút thượng cổ, thập phần thâm ảo, ta đoán, trận pháp này ngay cả Giang Trần thiếu chủ kia chỉ sợ cũng khó giải quyết. Bằng không tại sao lại phái chúng ta ra xung phong? Nói trắng ra còn không phải là muốn hi sinh người trong nhà, làm cho tam tông chúng ta làm bia đỡ đạn cho bọn họ hay sao?

- Hừ, ngươi nói nhỏ một chút. Bị bọn họ nghe được chính là đại họa ngập đầu a.

- Hừ, ta sợ cái gì? Nhưng mà hoàng thất Xích Đỉnh quốc này cũng không phải vật gì tốt. Nói cho cùng đây là phiền toái mà hoàng thất Xích Đỉnh tự mình gây nên.

- Đúng vậy a, nếu như không phải bọn họ can tâm làm tay sai cho Bất Diệt Thiên Đô, bị Bất Diệt Thiên Đô xui khiến đi đối phó với Vạn Tượng Cương Vực, nào có cục diện ngày hôm nay.

Ba đại tông chủ này thấp giọng nghị luận, bọn họ cảm thấy chiến trường bên này chém giết rung trời, bên Giang Trần thiếu chủ kia nhất định không nghe được lời bọn họ nói.


Thế nhưng mà bọn họ vẫn như cũ không dám nói bậy về Giang Trần. Người trẻ tuổi này trong lòng bọn họ đã thành lập đủ uy nghiêm, làm cho trong lòng bọn họ không tự chủ mà sinh ra sự kính sợ.

- Cẩu hoàng đế kia tới lúc này còn muốn kéo một nhóm người lớn chết với bọn hắn sao?

Tông chủ Thiên Ưng tông thở phì phì, tay chộp một cái, một thanh trường đao đen sì xuất hiện trong tay hắn:

- Nhị vị, không thể tiếp tục như vậy được, chúng ta đành phải tự mình ra trận vậy.

Nhìn thấy thủ hạ, đệ tử tinh anh không ngừng thương vong. Ba đại tông chủ này cảm thấy trong lòng nhỏ máu.

- Tốt, chúng ta đồng loạt ra tay, phá vỡ trận pháp bên ngoài này, xung phong liều chết đi vào trong. Đem hôn quân vô đạo kia bắt ra giao cho Giang Trần thiếu chủ.

- Nói đúng, cùng tiến lên.

Ba đại tông chủ tự mình ra trận, lập tức chung quanh vang lên tiếng ủng hộ rung trời. Ba đại tông chủ ra trận, đám người cao tầng của ba đại tông môn cũng nhao nhao thi triển các loại thần thông gia nhập chiến trường.

Trong lúc nhất thời các loại vũ khí tung bay, thần quang bay tán loạn, văng tung toé.

Công kích cường đại va chạm với trận pháp phòng ngự. Tạo thành sóng xung kích cực lớn khiến cho mặt đất chung quanh chấn động không thôi, lay động không ngừng.

Nội viện hoàng cung, Hạ thống lĩnh ngự lâm quan đứng chỗ hạch tâm của trận pháp bên ngoài, nhìn thấy ba đại tông môn ở bên ngoài đang điên cuồng không ngừng công kích trận pháp bên ngoài.

Ngay cả ba đại tông chủ cũng tự mình ra trận, chuyện này khiến cho người kiệt ngạo như Hạ thống lĩnh lúc này trong đầu không khỏi sinh ra một tia kiêng kỵ.

Ba đại tông môn, bất luận một nhà nào đều kém hoàng thất, đây là chuyện không thể nghi ngờ.

Nhưng mà ba nhà liên thủ, không ngừng công kích bên ngoài trận pháp, lực trùng kích liên hợp lại quả thực có thể tạo thành uy hiếp cực lớn với trận pháp bên ngoài của hoàng cung.

Sau khi ba đại tông chủ đồng loạt ra tay, trận pháp phòng ngự bên ngoài xuất hiện các lỗ thủng nhỏ không ngừng xuất hiện trên bề mặt trận pháp.

Những lỗ thủng nhỏ này đều cần linh thạch không ngừng bổ sung vào.

Trong lúc nhất thời, số linh thạch tiêu hao cũng cực kỳ kinh người.

Chỉ là, những lổ thủng nhỏ này theo công kích tăng lên, tất sẽ không ngừng mở rộng. Số linh thạch cần cũng đạt tới tình trạng không có cách nào bù đắp nổi. Khiến cho trận pháp bên ngoài quả thực tràn ngập nguy cơ.


Trong lúc nhất thời Hạ thống linh nghiến răng nghiến lợi, híp mắt nhìn chằm chằm vào ba đại tông chủ giống như đang nổi điên công kích trận pháp bên ngoài, hắn dậm chân nói:

- Các ngươi nhìn cho bổn thống lĩnh, ta đi bái kiến bệ hạ.

- Cái gì?

Trong hoàng cung, ngoài trận pháp phòng ngự mà Hạ thống lĩnh thủ hộ bên ngoài ra còn có một trận pháp bên trong. Đối với chuyện bên ngoài bị công kích, bên trong mọi người cũng chỉ có thể dựa vào tin tức mà Hạ thống lĩnh không ngừng bẩm báo ma thôi.

Nào có biết được Hạ thống linh này lại vội vàng gấp rút trở lại, lại còn mang tới tin tức kinh người như vậy.

- Hạ ái khanh, ngươi xác định ba đại tông môn kia không phải là người Lưu Ly vương thành cải trang chứ?

Xích Đỉnh trung vực dường như còn có người không chấp nhận sự thực hiện tại.

- Bệ hạ, tuyệt đối sẽ không sai, ba đại tông chủ kia tự mình dẫn đầu. Rất tích cực, cả đám đều giống như nổi điên vậy. Bệ hạ, chúng ta nên ứng phó sớm một chút. Tốt nhất là tiên hạ thủ vi cường, phái ra một ít cường giả đỉnh cấp ra ngoài chém giết một phen. Tốt nhất là có thể giết mất một trong ba đại tông chủ kia. Bằng không mà nói, không đủ để chấn nhiếp ba đại tông môn này.

Hạ thống lĩnh dùng vẻ mặt phẫn hận nói.

- Ba đại tông môn này, trẫm tự hỏi mình đối xử không tệ với bọn họ. Thời khắc nguy cấp, bọn họ không giúp trẫm phân ưu, lại còn với địch nhân cấu kết với nhau. Ăn cây táo rào cây sung.

Xích Đỉnh hoàng đế tức giận mà không biết phát tiết vào đâu:

- Quách lão, ngươi đi cùng Hạ thống lĩnh, mang theo mấy đại nội cao thủ, tìm cơ hội giết bọn chúng đi.

- Vâng.


Quách lão lặng lẽ ra khỏi hàng, quỳ xuống nói với Xích Đỉnh hoàng đế.

- Bệ hạ, lão nô xuất chiến, sinh tử không biết. Bệ hạ bảo trọng thân thể. Nếu như lão nô một đi không trở lại, không thể tiếp tục phục thị bệ hạ, mong bệ hạ nhất định phải lấy triều cương làm trọng, không thể rối loạn.

Quách lão nói xong liên tục dập đầu vài cái, vung tay lên rồi nói:

- Võ giả đại nội chúng ta chịu hoàng ân. Hôm nay chính là lúc chúng ta dùng khí tiết mình báo ân quân chủ. Ai nguyện ý xuất chiến cùng với lão phu?

- Ta nguyện ý.

- Ta.

Quách lão là tổng quản đại nội, cao thủ đại nội dưới trướng hắn như mây, cũng là người cường đại nhất bên cạnh XÍch Đỉnh hoàng đế, cũng là tri kỉ, là trung thần.

Bọn họ khi vừa mới ra đời đã bị tẩy não, dùng thân phận thân vệ hoàng đế mà lớn lên. Bảo hộ hoàng đế, cống hiến sức lực cho hoàng đế. Đây là nhiệm vụ cả đời bọn họ, là truy cầu duy nhất trong đời.

XÍch đỉnh hoàng đế nhìn Quách lão mang theo một đám cao thủ đại nội mang theo tư thế nghĩa không chùn bước rời khỏi, trong lúc nhất thời, cho dù hắn có ý chí sắt đã cũng hơi chút áy náy.

Lúc hồn loạn, thời khắc nguy cấp mới biết được ai trung thành nhất với mình.

Trừ Quách lão và Hạ thống lĩnh ra, văn võ cả triều, người vì hắn phân ưu đã ít càng thêm ít. Hoàng thất nuôi nhiều người như vậy cũng không có bao nhiêu người có thể đứng ra phân ưu thay hắn.

Bình Luận (0)
Comment