Sát Thần Chí Tôn

Chương 2252

́ vây công. (1)

Mà bản thân hắn từ trước tới nay không ngờ lại không tim không phổi như vậy, đối với chuyện này không có phát hiện ra. Trong lúc nhất thời Giang Trần cảm giác, có đôi khi kỳ thực mình rất hỗn đản.

Trên đường cơ hồ Giang Trần không dừng lại một chút nào.

Chỉ là hắn tuyệt đối không ngờ tới, khi hắn đuổi tới Thiên Quế vuong quốc, trong Thiên Quế vương quốc vang lên tiếng chém giết rung trời, khí thế đánh nhau cường đại như vậy, từ hơn mười dặm bên ngoài Giang Trần đã cảm giác được.

Khí thế kia giống như muốn đem trọn vương đô Thiên Quế vương quốc nhấc lên vậy.

Giang Trần không khỏi nhíu mày, nói:

- Thương Hải đại đế này làm gì vậy? Một cường giả Đế cảnh như hắn ở trong vương quốc thế tục lại làm ra động tĩnh như vậy? Thành thị thế tục nào có thể chống lại sự tàn phá như vậy?

Giang Trần không kịp nghĩ nhiều, thân thể hóa thành lưu quang tăng tốc vọt tới, muốn tìm tòi tới tột cùng.

Thiên Quế vương quốc từ khi lập quốc tới nay chưa từng có ngày nào náo nhiệt như ngày hôm nay, cũng chưa từng có một ngày nào kinh tâm động phách như ngày hôm nay.


Cả vương đô của Thiên Quế vương quốc này tựa như một lò lửa, đã gần tới sôi trào.

Trên không trung vương đô Thiên Quế vương quốc có ba tu sĩ đang chiến đấu. Ba tu sĩ này một khi ra chiêu, mỗi một chiêu giống như đều có thể khiến cho núi lở mặt đất nứt ra, nhật nguyệt bị nghiền nát.

Mà phía dưới ba tu sĩ đang chiến đấu còn có ba tu sĩ đang tập trung nhìn lên chiến đấu phía trên, biểu lộ trên mặt vô cùng ngưng trọng. Dường như muốn đi lên hỗ trợ, thế nhưng thực lực lại có chút không đủ.

Ba tên tu sĩ xem phía dưới này còn áp giải một nữ tử, đương nhiên đó là Đan Phi. Giờ phút này toàn thân Đan Phi hiển nhiên đã bị cấm chế, không thể động đậy, vẻ mặt lo lắng nhìn qua tranh đấu trên không trung.

Ba tu sĩ đang giao đấu trên không trung đương nhiên có một người Thương Hải đại đế. Mà hai tu sĩ khác, một người khuôn mặt đờ đẫn giống như mang mặt nạ, mặt không chút biểu tình, khuôn mặt giống như là cương thi vậy.

Một người khác thì trên trán có một cái bướu thịt dài, giống như là một cái sừng dài vậy. Mặt mũi vô cùng dữ tợn, rất là hung hãn.

Hai gã tu sĩ này vây công Thương Hải đại đế, thực lực hiển nhiên cũng tới Đế cảnh. Nhất là tu sĩ có khuôn mặt giống như cương thi kia, tu vi một thân hoàn toàn không dưới Thương Hải đại đế.

Mà tên tu sĩ có cục bướu thịt trên mặt cũng là Đế cảnh, chỉ là không phải là Đế cảnh cao giai, mà là Đế cảnh trung giai, thực lực kém hơn một chút.

Nhưng mà hai Đế cảnh hợp lực chiến với một mình Thương Hải đại đế, Thương Hải đại đế kia rõ ràng có chút cố hết sức.

Cũng may đường võ đạo của Thương Hải đại đế thiên về phòng thủ. Bị hai cường giả đại đế giáp công, trong lúc nhất thời cũng không thể nào thua được.

Tên tu sĩ Đế cảnh mặt có bướu thịt cười khặc khặc, vô cùng quái dị nói:

- Thương Hải, loại người phản phúc như ngươi, nếu như ta nhớ không nhầm ngươi hẳn là cùng Tu La đại đế trở về Lưu Ly vương thành ám sát Chân thiếu chủ kia. Cuối cùng lại phản bội Tu La đại đế, làm tay sai cho Chân thiếu chủ kia? Lão tử nghe nói, Chân thiếu chủ kia gọi là Giang Trần gì đó? Là người từ Vạn Tượng Cương Vực này đi ra ngoài đúng không?

Tu sĩ có cái bướu trên mặt này rõ ràng muốn kích thích Thương Hải đại đế, muốn tìm lỗ thủng trong nội tâm Thương Hải đại đế, sau đó mạnh mẽ công phá phòng tuyến của đối thủ.

Chỉ là phương diện này ưu thế của Thương Hải đại đế rất rõ ràng, da mặt của hắn rất dày. Loại chiêu số nói móc này mà nói, vẫn luôn là trò mà hắn am hiểu nhất.

Cho nên người khác dùng loại kế công tâm này dùng trên người hắn không có một chút hiệu quả nào.


Thấy Thương Hải đại đế không để ý tới mình, tên tu sĩ Đế cảnh có bướu thịt trên mặt giống như chiếc sừng kia bắt đầu nghiêm túc công kích, miệng lại không ngừng nói:

- Thương Hải, người khác càng già càng tiến lên, ngươi càng già càng thụt lùi. Vạn Tượng Cương Vực này bất quá là thâm sơn cùng cốc. Ngươi lại làm tay sai cho một tiểu tử tới từ thôn dã như vậy, ngươi không biết xấu hổ sao? Nếu như là lão tử, lão tử đã sớm tìm địa phương để tự sát rồi.

Tu sĩ Đế cảnh mặt như cương thi kia thì không nói lời nào. CÔng kích của hắn thoạt nhìn còn không hung ác bằng tên tu sĩ Đế cảnh có bướu thịt giống như sừng kia.

Nhưng mà tên tu sĩ mặt mũi như cương thi này rõ ràng là loại độc xà, vô thanh vô tức. Công kích của hắn không có chiêu số quá mức hoa lệ, cũng không có khí thế hào hùng. Mà là âm khí mười phần, mỗi một lần đều đến bất thình thình. Mỗi một lần như vậy đều có thể khiến cho Thương Hải đại đế luống cuống tay chân.

Đối mặt với hai tu sĩ Đế cảnh giáp công, Thương Hải đại đế mệt mỏi chống đỡ, đồng thời trong lòng cũng sốt ruột không thôi.

Quả thật muốn một mình hắn đối phó với hai đế cảnh, hy vọng thủ thắng nhất định không có. Nhưng mà nếu như chỉ phòng ngự thì hắn có thể kéo dài thật lâu.

Thậm chí nếu như một mình hắn đấu với một người trong hai kẻ này, muốn đi, hắn cũng có thể đi một cách tiêu sái tự nhiên.

Nhưng mà bây giờ Đan Phi lại nằm trong tay đám người này, cho dù hắn đi, bỏ lại Đan Phi, sau khi trở về biết ăn nói thế nào với Giang Trần thiếu chủ đây?

Thương Hải đại đế hiện tại cũng có chút hối hận, hối hận lúc trước mình quá điệu cao. Nếu như lúc tới Thiên Quế vương đô, không ở trên cao rống lớn như vậy, nói không chừng sẽ không đưa tới những thứ này.

Tất cả đều tự trách hắn quá mức tê liệt, chủ quan, cho rằng địa phương nhỏ bé như liên minh thập lục quốc này không có bất kỳ phiền toái gì.


Kết quả không chết thì cũng khó sống được, trong Thiên Quế vương quốc nho nhỏ này lại ẩn giấu đối thủ cường đại như vậy. Hai tu sĩ Đế cảnh, còn có ba tu sĩ Hoàng cảnh.

Loại tổ hợp này tiếp cận với tông môn nhất phẩm.

Thế nhưng mà tông môn nhất phẩm trên cương vực nhân loại cũng chỉ có mấy nhà. Hai tên cường giả Đế cảnh này tuy rằng Thương Hải đại đế chưa từng thấy qua, thế nhưng mấy gia hỏa này vừa thấy mặt hắn đã không chút khách khí ra tay với hắn. Lại tăng thêm lời nói của tu sĩ có cục bướu giống như sừng kia, khiến cho Thương Hải đại đế trong lúc mơ hồ đã đoán ra được thân phận của đối phương.

Hắn và Tu La đại đế trở lại Lưu Ly vương thành, chuyện này vô cùng bí mật, chỉ có người Đan Hỏa thành biết rõ.

Nhóm người này hơn phân nửa chính là người của Đan Hỏa thành.

Thế nhưng mà Đan Hỏa thành tại sao lại nhàm chán như vậy? Phái nhiều cao thủ ra tiềm phục tại địa phương chim cũng không buồn ỉa như Thiên Quế vương quốc này?

Thương Hải đại đế khó hiểu, đồng thời trong đầu cũng vô cùng lo lắng.

Cuộc chiến hiện tại, hắn không có biểu hiện nào là sắp thất bại, hắn cũng có tự tin, có thể tiếp tục chống đỡ. Tuy rằng tên tu sĩ có cục bướu thịt kia miệng rất thối, không ngừng quấy rầy tâm cảnh hắn.

Thế nhưng mà chuyện này đối với hắn mà nói, không hình thành quá nhiều ảnh hưởng.

Bình Luận (0)
Comment