Sát Thần Chí Tôn

Chương 264

Dương Chiêu hỗn đến Tam nhân vật của Long Nha Vệ, những năm gần đây, coi như là Long Nha vệ Đại tổng quản, cũng chưa từng dùng loại khẩu khí chất vấn này nói chuyện với hắn.

Chỉ là, hiện tại tình thế so người cường, mặc dù hắn bị đánh má trái, còn phải nâng má phải lên cho người ta đánh tiếp, cười nói:

- Luật Vô Kỵ phá án sơ xuất, đã bị cấm túc.

- Tốt một cái phá án sơ xuất, làm vô cùng sạch sẽ mà!

Người từ bên trong đi ra, đúng là biểu đệ của Giang Trần Tiết Đồng, đội trưởng tám thân vệ.

- Nơi này có một tờ danh sách, ngươi nhìn xem rồi xử lý.

Tiết Đồng phất tay, tờ danh sách kia từ từ bay tới trước mặt Dương Chiêu.

Động tác này của Tiết Đồng, hơi có chút vô lễ, làm cho Dương Chiêu khó chịu, nhưng vẫn thuận tay bắt lấy.

Tiết Đồng thản nhiên nói:

- Đây là điểm mấu chốt của Thiếu chủ nhà ta, lúc nào thu thập đủ những vật này đưa tới, lúc đó lửa giận của Thiếu chủ nhà ta mới có thể dẹp.

Dương Chiêu tùy tiện liếc qua, lông mày liền nhíu lại:

- Nhất phẩm Vân Anh Thảo? Tử Ngọc sâm vương? Cái này... Những thứ này đều là linh phẩm Linh Dược, cái này... Đây là lừa đảo!


Dưới tình thế cấp bách, Dương Chiêu cũng không lựa lời.

Tiết Đồng mỉm cười:

- Dương phó tổng quản bớt giận, ngươi cảm thấy đây là lừa đảo, coi như trò cười, sau khi xem, thuận tay xé bỏ là được.

Xé bỏ? Nếu như lửa giận có thể thiêu hủy tờ đơn này, tờ đơn này đã sớm hóa thành tro bụi. Thế nhưng mà, Dương Chiêu hắn làm sao có thể xé?

Xé đại biểu cho cái gì? Đại biểu cho triệt để vạch mặt. Triệt để cùng Tam đại đạo tràng trở mặt.

- Hảo hảo hảo, lần này Dương mỗ ta nhận thua. Nếu những vật này thu thập đủ, Giang Trần có thể đại biểu cho lập trường của Tam đại đạo tràng không?

Tiết Đồng khoát tay áo, tựa hồ không muốn nhiều lời:

- Đợi ngươi thu thập đủ rồi nói sau.

Nói xong, tùy ý liếc nhìn Dương phó tổng quản, quay người đi vào trong. Bỏ lại Dương Chiêu vẻ mặt đắng chát, xấu hổ đứng ở bên ngoài.

- Vững vàng, vững vàng, không thể nổi giận. Tên súc sinh Giang Trần này, một người từ ngoài đến, lại muốn hắc lão phu. Chờ việc này qua đi, xem lão phu bào chế ngươi như thế nào! Không thể tưởng được, Dương Chiêu ta tung hoành nửa đời, hôm nay lại bị mấy tiểu tử canh cổng nhục nhã! Giang Trần, Giang Trần!

Trong lòng Dương Chiêu, sát ý tăng vọt.

Không thể không nói, lần này Giang Trần mở danh sách, tuyệt đối là sư tử ngoạm, hơn nữa là ngoạm rất to.

Cơ hội lừa đảo này, ngu sao mà không gõ.

Cũng không phải Giang Trần tham lam, gặp được loại cơ hội này, muốn đợi tiếp theo, cũng không biết lúc nào. Thật vất vả mượn lực của Tam đại đạo tràng, nếu như không thể dùng đến cực hạn, vậy sẽ uổng phí tâm cơ lần này.

Về phần tiểu nhân vật như Luật Vô Kỵ, giết hắn đi cũng là tính toán hả giận, nhưng mà từ độ cao của Giang Trần, giết Luật Vô Kỵ, lại như giết chết một con kiến.

Muốn nói tiếp, xa xa không bằng thống thống khoái khoái gõ một lần.

Dương Chiêu về đến nhà, đem tờ đơn kia trái xem phải xem, xem một lần, trái tim liền run rẩy một lần. Đồ vật trong tờ đơn này, không có loại nào không phải Linh Dược quý hiếm.

Cái này nếu thu thập đủ toàn bộ, Dương Chiêu hắn muốn không xuất huyết nhiều cũng khó khăn. Hắn thoáng dự tính một chút, nếu như thu thập toàn bộ những vật này, ít nhất phải hao phí một phần ba gia sản của hắn.

Nhiều năm thu hết mồ hôi nước mắt nhân dân như vậy, đen bao nhiêu tang vật, nuốt bao nhiêu chất béo, mới tích lũy lên tài phú, thoáng cái bị rút sạch một phần ba, Dương Chiêu hắn nghĩ đến đây, tâm liền đau nhức lợi hại.

- Nếu không, để cho Long Nha vệ ra một bộ phận? Dù sao việc này, liên lụy tới lợi ích chỉnh thể của Long Nha vệ.

Dương Chiêu cũng động đậy ý nghĩ như vậy.


Nhưng nghĩ đến vẻ mặt nghiêm túc kia của Đại tổng quản, ý nghĩ này liền bỏ đi mất. Nếu hắn dám đưa ra yêu cầu vô lý kia, chỉ sợ Đại tổng quản có thể miễn đi chức vụ của hắn.

Không có danh hiệu Phó tổng quản này, Dương Chiêu hắn tính toán cái gì? Một đống phân cũng không tính.

Một đống phân để ngang trên đường cái, ít nhất không có người đi giẫm. Nhưng nếu Dương Chiêu hắn không có quang hoàn Long Nha vệ Phó tổng quản, những cừu gia kia tìm tới tận cửa, tuyệt đối sẽ tươi sống giết chết hắn.

- Luật Vô Kỵ, cái thứ bất tranh khí này!

Dương Chiêu buồn khổ, hiện tại sự tình này đã không đơn thuần là cứu cháu ngoại trai, mà quan hệ đến Long Nha vệ cùng Tam đại đạo tràng hợp tác.

Nếu như Dương Chiêu hắn bứt ra không để ý tới, Luật Vô Kỵ khẳng định hẳn phải chết không thể nghi ngờ, bên Tam đại đạo tràng kia bỏ dở hợp tác, cuối cùng nhất trách nhiệm vẫn sẽ để cho Dương Chiêu hắn tới chống.

Vị trí Phó tổng quản, đồng dạng ngồi bất ổn.

- Mà thôi, mà thôi.

Dương Chiêu thịt đau làm ra quyết định.

- Tiền này, còn phải ra. Trước để cho tiểu tử Giang Trần kia đắc ý thoáng một phát, chờ danh tiếng đi qua, ta muốn hắn cả thịt lẫn xương, toàn bộ nhổ ra!

Rốt cuộc là kiêu hùng kiên quyết quyết đoán, Dương Chiêu quyết định, lập tức vận dụng hết thảy nhân mạch, bắt đầu thu thập Linh Dược trên danh sách.

Thiên Quế Vương Quốc, sản vật phong phú. Mà Giang Trần mở danh sách, cũng là từ tình huống thực tế của Thiên Quế Vương Quốc xuất phát. Liệt kê ra Linh Dược, tự nhiên đều là ở trong Thiên Quế Vương Quốc có thể tìm được.

Thời gian ung dung, nhoáng một cái năm ngày đi qua.

Giang Trần nhìn qua khói hơi lượn lờ bay lên, mà không chuyển mắt.

Giờ khắc này, Thiên Mục Thần Đồng, Thuận Phong Chi Nhĩ của hắn đã phát huy đến cực hạn, bắt lấy hết thảy chi tiết.


Đây đã là chương trình cuối cùng, chỉ chờ hỏa hầu vừa thành, liền có thành phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu.

- Ân, mùi thơm này, cẩn thận phân biệt, chín loại hoa hương rõ ràng có thể phân biệt, lại tựa hồ dung hợp thành một chỉnh thể. Cái hỏa hầu này, đã không sai biệt lắm.

- Tắt lửa.

Hỏa hầu đã đến, nắp lò mở ra, chỉ thấy một chất lỏng như quỳnh tương, mang theo mùi thơm để cho người khó có thể quên được, chậm rãi chảy ra.

Linh phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, chế tạo thành công!

Ngay khi Giang Trần thành công chế ra linh phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu không bao lâu, Kiều Bạch Thạch đã có mấy lần kinh nghiệm thất bại, cũng thành công luyện chế ra một đám Tứ Quý Thường Thanh Đan hợp cách.

Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu bị chứa vào thùng gỗ trước đó chuẩn bị tốt. Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, đối với vật chứa phi thường chú ý, nếu chọn sai vật chứa, đối với chất rượu bao nhiêu sẽ có chút ít ảnh hưởng.

Giang Trần tự nhiên sẽ không phạm loại sai lầm này.

Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, sản lượng phi thường ít, cuối cùng trở thành tửu thủy, đều là tinh hoa trong tinh hoa. Cho nên Giang Trần chuẩn bị nhiều tài liệu như vậy, cuối cùng nhất lấy được, cũng chỉ có chín hồ (*bình) mà thôi.

Đương nhiên, con số này, cũng coi như cực kỳ kinh người rồi.

Lúc này, Kiều Bạch Thạch cũng đầu đầy mồ hôi đi ra, hắn quen luyện chế đan dược khác, Tứ Quý Thường Thanh Đan này khác loại như thế, ngược lại hao phí không ít tâm huyết của hắn.

- Sư tôn, đệ tử không có nhục mệnh.

Bình Luận (0)
Comment