Sát Thần Chí Tôn

Chương 2729

Long Tiểu Huyền hừ lạnh:

- Hắn là nhân loại duy nhất ta tín nhiệm.

Thần điểu Chu Tước nhẹ nhàng thở dài:

- Tuy rằng hắn không phải nhân loại duy nhất ta tín nhiệm, nhưng mà là nhân loại ta tín nhiệm nhất trước mắt. Ta thiếu nợ hắn nhân tình rất lớn.

Long Tiểu Huyền im lặng không nói, thanh âm buồn bực vang lên:

- Đi thôi.

...

Kỳ tích chi thành của Lam Yên đảo vực mấy tháng gần đây rõ ràng náo nhiệt hơn rất nhiều. Khách điếm khắp nơi đều tiến vào trạng thái bão hòa, tu sĩ tới từ khắp nơi đều tiến vào khiến cho Kỳ tích chi thành chật ních.

Những tu sĩ này tới từ bốn phương tám hướng, có một ít là tán tu, có một ít là thế lực tông môn, gia tộc.

Đương nhiên tu sĩ cấp bậc thập đại thần quốc tự nhiên sẽ không đi ở trong khách điếm. Bọn họ đi vào Lam Yên đảo vực, đều là tồn tại cấp bậc khách quý.

Phía tiếp đãi phải nịnh bợ, là tồn tại phải nịnh nọt. Cho nên chỗ bọn họ ở đều vô cùng kín đáo. Cũng là trang viên cấp độ cực cao, thậm chí là biệt viện.


Căn bản không có khả năng xuất hiện ở khu vực mấy khách điếm.

Lam Yên đảo vực mấy tháng này vô cùng hưng phấn. Lần thịnh hội cổ ngọc này, bọn họ mời cơ hồ tất cả thế lực lớn trong thập đại thần quốc.

Mà những thế lực lớn này cũng vô cùng nể tình, đại đa số không ngờ lại phái đại biểu tới tham dự. Hiển nhiên thịnh hội cổ ngọc của Lam Yên đảo vực đối với thập đại thần quốc mà nói, cũng có lực hấp dẫn nhất định.

Hoàn toàn khác với Đông Duyên đảo.

Đông Duyên đảo được tám đại thế gia của Đa Văn thần quốc đại giá quang lâm. Mà Lam Yên đảo vực người ta là mời quang lâm. Cấp độ rõ ràng không giống nhau.

Yến gia tới từ Vĩnh Hằng thần quốc được an bài tại một trang viên không tính là lớn. Đãi ngộ coi như không tệ. Thế nhưng so với những thế lực mạnh nhất trong Vĩnh Hằng thần quốc, trang viên này vẫn không đủ khí phái.

Nhưng mà Yến gia ở phương diện này cũng không tiện nói gì.

Hôm nay Yến gia bọn họ ở trong những đại thế gia của Vĩnh Hằng thần quốc đã không còn địa vị giống như trước kia, cơ hồ đã rớt xuống một bậc.

Có thể được phân phối một trang viên, bọn họ cũng không có khả năng bắt bẻ cái gì. Cũng không thể bởi vì nguyên nhân này mà đi làm khó Lam Yên đảo vực, chuyện này cho dù nói cũng không xong.

Hoàng Nhi là một thành viên trong đội ngũ trẻ tuổi của Yến gia, chỉ là có vẻ như nàng không hòa hợp với mọi người.

Những thiên tài trong gia tộc kia mặc dù biểu hiện khách khí với nàng, nhưng mà thực chất bên trong lại có bất hòa.

Ở sâu trong lòng đám thiên tài trẻ tuổi này, hiển nhiên đều thấy Hoàng Nhi là người mang điềm xấu, trên người có vận xui. Nhiễm vào sẽ không may.

Cho nên tuy rằng bề ngoài bọn họ biểu hiện khách khí. Nhưng mà có hoạt động gì cũng chưa bao giờ gọi Hoàng Nhi.

Hoàng Nhi cũng mừng rỡ khi được yên tĩnh. Nàng vốn không định có quan hệ gì với đám thiên tài gia tộc này, những người này âm thầm bài xích nàng, nàng càng thanh tịnh.

Chỉ là nhìn thấy những tên gọi là thiên tài có vẻ mặt như vậy, Hoàng Nhi cũng âm thầm cảm thấy nực cười.

- Khó trách Yến gia ngày càng sa sút, đời sau không bằng đời trước. Trong đám người trẻ tuổi đều có ánh mắt thiển cận như vậy, toàn là người bạc tình bạc nghĩa, thì làm sao có thể trông cậy bọn chúng nâng Yến gia lên được?

Ở sâu trong lòng Hoàng Nhi, nàng cũng không muốn lăn lộn một chỗ với những thiên tài gia tộc này. Bởi vì nàng căn bản xem thường đám người gọi là thiên tài trong gia tộc này.

Nhất là sau khi định chung thân với Giang Trần, trừ Giang Trần ra, tiêu chuẩn của một nam nhân ở sâu trong lòng Giang Trần thập phần cao, cơ hồ không có người nào đạt tới tiêu chuẩn trong lòng nàng. Chứ đừng nói là so với Giang Trần.

- Nhị vị tộc lão, tới Kỳ tích chi thành này nhiều ngày rồi. Hoàng Nhi luôn ở trong trang viên, hôm nay muốn đi ra ngoài, mong nhị vị tộc lão phê chuẩn.


Yến gia kỳ thực có bốn tộc lão tới, nhưng chỉ có hai người là công khai hiện thân. Hai người khác bí mật ẩn thân, Hoàng Nhi cũng mơ hồ nhận ra.

- Hoàng Nhi tiểu tỷ, ngươi lần này đi ra, gia tộc có rất nhiều ý kiến trái chiều. Chúng ta cho ngươi đi ra ngoài cũng gánh chịu nguy hiểm cực lớn. Hoàng Nhi, ngươi đừng làm khó chúng ta a.

- Đúng vậy. Hiện tại trong Kỳ tích chi thành này nhiều người như vậy, rất phức tạp. Vạn nhất ngươi xảy ra chuyện gì, bảo chúng ta nên ăn nói với gia tộc thế nào đây?

Hoàng Nhi khẽ nhíu mày:

- Nhiều người trên đường đi như vậy, chẳng lẽ lại xảy ra chuyện? Nếu như ta muốn chạy trốn, lúc trước đã không theo Hi lão trở lại gia tộc. Các ngươi không cần lo lắng.

Hai gã tộc lão nhìn nhau, thấy thái độ Giang Trần dường như rất là kiên quyết, hai người cũng không bức bách quá phận.

Một lát sau, một tộc lão trong đó cảm thán:

- Hoàng Nhi, ngươi đã muốn đi ra ngoài giải sầu như vậy cũng không phải là không thể được. Nhưng mà lão phu phải mặt dày đi theo ngươi. Không phải là lão phu giám sát ngươi. Mà là Yến gia chúng ta thực sự không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nữa.

Hoàng Nhi lạnh nhạt gật đầu:

- Có thể. Nhị lão đi theo cũng được, Hoàng Nhi không có ý kiến.

Nhị vị tộc lão nhìn thấy Hoàng Nhi thông tình đạt lý như vậy, cũng thở dài một hơi.

- Hoàng Nhi, cám ơn ngươi không làm khó dễ chúng ta. Chuyện gia tộc, chuyện của ngươi chúng ta cũng cảm thấy vô cùng tiếc nuối. Ai bảo Yến gia chúng ta hiện tại không bằng Hạ Hầu gia chứ? Ài.

Hoàng Nhi cười nhạt một tiếng, lại không nói gì nữa.


Hoàng Nhi thay đổi y phục một chút, che dấu diện mạo bản thân một chút, cũng tránh cho việc xuất hiện thị phi gì đó. Dù sao hiện tại cả Kỳ tích chi thành quá nhiều người, vô cùng phức tạp.

Bằng vào khí chất và dung mạo của nàng, hành tẩu trên đường quả thực không dám bảo đảm có xảy ra ngoài ý muốn gì không. Dù sao đệ nhất mỹ nhân trẻ tuổi của Vĩnh Hằng thần quốc, đây cơ hồ là chuyện đã được công nhận.

Trong vòng mấy tháng gần đây có ít nhất trên trăm vạn người dũng mãnh tiến vào Kỳ tích chi thành, làm cho Kỳ tích chi thành cực kỳ náo nhiệt.

Hoàng Nhi dưới sự giám sát của cường giả gia tộc, dạo chơi trên đường phố Kỳ tích chi thành.

Trong lòng nàng kỳ thực rất muốn nghe ngóng bốn phía một phen, nhưng lại không dám làm quá mức rõ ràng. Bằng không mà nói sẽ làm kinh động những lão hồ ly trong gia tộc, sẽ là chuyện xấu.

Tất cả đều phải hoàn thành dưới tình huống không ai chú ý.

Bởi như vậy khu vực Hoàng Nhi đi lại rất quỷ dị.

Nữ hài tử nhà người ta bình thường yêu thích đi dạo nhất, hẳn là phố châu báu, phố mỹ thực. Nhưng mà Hoàng Nhi lúc này lại chuyên môn đi tới phía nhiều người, tới tửu quán mà tán tu thường tụ tập.

Mỗi khi tới một tửu điếm, nàng đều đi vào uống mấy chén.

Chuyện này khiến cho mấy tộc lão Yến gia đều nhìn không thấu. Từ lúc nào Hoàng Nhi tiểu tỷ này mê rượu như vậy? Đi tới nơi nào cũng uống mấy chén?

Nhưng mà mấy tộc lão này rất nhanh cũng thoải mái. Ai gặp loại chuyện này đều nghẹn khuất, đều bực bội. Mượn rượu tiêu sầu cũng là chuyện thường tình của con người.

Bình Luận (0)
Comment