Sát Thần Chí Tôn

Chương 2790

Nhưng mà, nếu như đau lòng Thiên Linh thạch, không tham gia. Cái kia khó tránh khỏi quét hứng thú của mọi người, ngày sau chỉ sợ sẽ càng bị xa lánh.

Hiện tại Yến gia đã có xu thế bị biên giới hóa, nếu như lại bị người xa lánh, chỉ sợ về sau không gian sinh tồn sẽ càng nhỏ hơn.

Trong lúc nhất thời, Yến Chân Hòe vô cùng lo lắng.

Giang Trần thấy rõ, hiển nhiên nhìn ra Yến Chân Hòe do dự, lập tức truyền âm nói với Yến Thanh Tang:

- Ngươi đi khuyên Yến Chân Hòe, tham gia đi. Một trăm triệu Thiên Linh thạch, ngươi ra một nửa là được.

- À?

Yến Thanh Tang trợn tròn mắt.

- Huynh đệ, tiền này khẳng định nước dội lá môn a. Chúng ta tội gì cầm Thiên Linh thạch đi cho những gia súc kia?

Giang Trần mỉm cười:

- Nếu như ngươi muốn kiếm tiền, thì tham gia a. Nhớ kỹ, ngươi ra bao nhiêu tiền, đến lúc đó lợi nhuận, phải theo như tỉ lệ phân chia. Không ra tiền, cũng đừng nghĩ chia.

Trong lúc nhất thời, Yến Thanh Tang nhìn Giang Trần, trong nội tâm bắt đầu dao động. Hắn bây giờ tín nhiệm Giang Trần, thậm chí vượt qua tín nhiệm với Yến Chân Hòe.

Giang Trần cho một ánh mắt phi thường khẳng định.


Yến Thanh Tang cắn răng một cái, trong nội tâm liền có quyết đoán.

- Hòe ca, lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, Yến gia chúng ta không thể bị người xem thường, dù thua một trăm triệu, chúng ta vẫn có thể tích góp lại được. Không tham gia, chỉ sợ Yến gia càng bị người xa lánh. Ta ủng hộ cùng bọn họ đánh cuộc một lần. Một trăm triệu Thiên Linh thạch, mọi người gom góp lại.

Yến Kim Nam lạnh lùng nói:

- Muốn gom góp ngươi gom góp, ta là một phân tiền cũng không ra. Loại ván bài này, rõ ràng là bịp chúng ta, đầu óc ngươi bị cửa kẹp sao, biết rõ là lừa bịp còn nhảy.

Hai người khác cũng cười khổ lắc đầu, tỏ vẻ mình không muốn xuất tiền.

Yến Chân Hòe liếc nhìn Yến Thanh Tang, thấy ánh mắt của Yến Thanh Tang kích động, nhịn không được hỏi:

- Thanh Tang, ngươi phải làm tinh tường, đây là đưa tiền cho người ta.

- Tiễn đưa thì đưa, không nỡ hài tử không bắt được cọp. Ta ra 5000 vạn, Hòe ca, ngươi thì sao?

Yến Thanh Tang nghiến răng nghiến lợi.

Yến Thanh Tang mới mở miệng, ngược lại là chấn trụ những người khác của Yến gia.

5000 vạn Thiên Linh thạch? Đầu óc của Yến Chân Hòe này thực xảy ra vấn đề sao? Thiên Linh thạch của mình không tiêu, lại muốn bại ở chỗ này, tiện nghi những hỗn đản kia?

Kỳ thật Yến Chân Hòe rất rõ ràng, hôm nay Yến gia bọn hắn, thật sự không có cách nào tránh né. Người khác đã chỉ mặt gọi tên, thế lực khác đều tham gia, ngươi có thể không tham gia?

Cho dù là bồi tiền, vậy cũng phải bồi xuống!

Ngay cả Yến Thanh Tang cũng ra 5000 vạn, còn lại 5000 vạn, Yến Chân Hòe hắn cũng không phải đào không nổi. Nghĩ tới đây, trong mắt Yến Chân Hòe cũng lộ ra vẻ kiên quyết.

- Tốt, Thanh Tang, trước kia ta xem thường ngươi rồi. 5000 vạn khác, ta ra!

Yến Chân Hòe liếc mấy người khác, hiển nhiên là muốn cho mấy người này một cơ hội nhập cổ phần cuối cùng.

Hiện tại, mặc dù là bồi tiền, Yến Chân Hòe cũng hi vọng đám đệ tử Yến gia có thể chủ động một chút, có thể tích cực một chút.

Thế nhưng mà, để cho Yến Chân Hòe thất vọng chính là, Yến Kim Nam trợn mắt nhìn trần nhà, Yến Tâm Mai thất hồn lạc phách, phảng phất còn không có phục hồi tinh thần lại. Hai người khác, một cái nhìn chằm chằm vào trên bàn, cái khác thì dứt khoát nhắm mắt lại, giống như nhập định.

Cả đám đều giả câm vờ điếc, cái này để cho Yến Chân Hòe cảm thấy thập phần im lặng.

Trước kia Yến Chân Hòe cảm thấy Yến Thanh Tang không gánh nỗi trọng trách, hiện tại xem ra, Yến Thanh Tang ở trong Yến gia trẻ tuổi, lại là người có đảm đương nhất.

Ít nhất, ở trong mắt Yến Thanh Tang, còn có cái nhìn đại cục của gia tộc, còn có vinh nhục của gia tộc.


Hai người đã định, một trăm triệu Thiên Linh thạch liền ra.

- Ha ha, Chân Hòe lão đệ, còn tưởng Yến gia các ngươi không tham gia nữa chứ! Không tệ không tệ, xem ra Yến gia là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, nội tình vẫn còn đó a.

- Chân Hòe lão đệ, vậy mới tốt chứ.

Một trăm triệu Thiên Linh thạch này vừa lên, thái độ của những người kia đều thay đổi. Nhưng biểu lộ của Yến Chân Hòe lại đạm mạc, hắn biết, những thứ này đơn giản là muốn thắng tiền, mà Yến Chân Hòe hắn ở trong mắt người ta, là tiễn tài đồng tử, cho nên ngữ khí hơi chút khách khí mà thôi.

Chờ luận bàn đan đạo vừa kết thúc, nên như thế nào vẫn là như thế ấy.

Kỳ thật nội tâm của Yến Chân Hòe cũng có chút cảm khái, những người xưng hô hắn “Chân Hòe lão đệ” kia, có mấy cái niên kỷ còn không bằng hắn, tu vi võ đạo cũng không bằng hắn.

Chỉ là, bởi vì Yến gia suy bại, những thế lực này, những đệ tử kia, cảm thấy đã có thể áp đảo Yến gia, cho nên, xưng hô cũng triệt để biến vị rồi.

Yến Chân Hòe nhận thức nhân tình ấm lạnh, cũng không có để ý quá mức.

Yến gia đưa tới một trăm triệu Thiên Linh thạch, cửu đại thế lực, liền có chín trăm triệu Thiên Linh thạch rồi.

- Chư vị, chư vị! Trải qua hiệp thương, lần này phân phối tặng thưởng, chỉ ban thưởng trước top 3. Đệ nhất danh, được sáu trăm triệu Thiên Linh thạch; tên thứ hai, được hai trăm triệu Thiên Linh thạch; tên thứ ba, được một trăm triệu Thiên Linh thạch.

- Mọi người có dị nghị gì không?

Nếu là đánh bạc tặng thưởng, khẳng định không có khả năng mỗi người đều có phần. Nhất định là đại đa số người bồi, và ít người lợi nhuận.

Ban thưởng trước top 3, quy tắc này, cũng không tính khoa trương.

- Không có dị nghị, cứ như vậy định đi!

Về phần Yến Chân Hòe, sau khi đưa tiền, căn bản không có người trưng cầu ý kiến của hắn. Hiển nhiên, mặc kệ làm quyết định gì, tất cả mọi người chỉ cảm thấy Yến gia đã chấp nhận, chỉ có lặng yên nhận phần.


Ngay lúc ván bài chuẩn bị định ra, Yến Thanh Tang bỗng nhiên đứng lên nói:

- Chậm đã.

Ánh mắt mọi người, đồng loạt nhìn sang Yến Thanh Tang, ngay cả Hạ Hầu Anh ở trên đài cao, cũng hơi có chút ngoài ý muốn.

Người Yến gia này, còn dám mở miệng lên tiếng? Còn không phải Yến Chân Hòe?

Ánh mắt mỗi người, đều mang theo một loại ý tứ cổ quái. Hiển nhiên, mọi người đối với Yến Thanh Tang đường đột biểu hiện, đều cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn.

- Ngươi có cái gì muốn nói sao?

Có người lạnh lùng hỏi.

- Ta thật đúng là có điều muốn nói, nếu là đánh bạc tặng thưởng, phải có giác ngộ nguyện đánh bạc chịu thua a. Vạn nhất có người thua không nhận nợ thì sao? Có hai vị tiền bối ở đây, lại có nhiều cao nhân của Vĩnh Hằng Thánh Địa như vậy, ta cảm thấy, đã định ván bài, thì không thể qua loa, nhất định phải minh xác ước định, không được đổi ý.

Vấn đề này, mọi người thật đúng là không có cẩn thận cân nhắc qua, cả đám đều cảm thấy, dưới loại tình huống này, mọi người nên tuân thủ mới phải.

Nhưng mà bị Yến Thanh Tang nhắc như vậy, mọi người thấy việc này nên ước định thoáng một phát.

Sau khi xướng nghị, mọi người đều thề, tỏ thái độ nguyện đánh bạc chịu thua. Trên thực tế, mọi người căn bản không tin Yến gia sẽ thắng.

Cho nên, dù Yến Thanh Tang làm ra nhiều trò như vậy, nhưng mọi người nên bỏ qua vẫn là bỏ qua.

Bình Luận (0)
Comment