Sát Thần Chí Tôn

Chương 2805

Giang Trần tự nhiên không muốn, hiện tại hắn ly khai Hoàng Nhi mấy canh giờ, trong nội tâm liền nhớ thương muốn chết. Vạn nhất đi Vĩnh Hằng Thánh Địa, như là Tử Xa Mân nói, vậy thì quá mức dọa người rồi. Hắn cũng không muốn đi vào, vài năm không ra được, đến lúc đó Hoàng Nhi gặp chuyện không may, thì làm sao bây giờ?

Cho nên, dù Vĩnh Hằng Thánh Địa có lực hấp dẫn, nhưng dưới loại tình huống này, Giang Trần cũng không chút động tâm. Nói sau, hắn đến Vạn Uyên đảo, đến Vĩnh Hằng Thần Quốc, cho tới bây giờ không phải là vì nịnh bợ thế lực nhà ai, càng không phải vì thăng quan phát tài, mà là vì đạo lữ mình âu yếm!

Tình huống Giang Trần bị Tử Xa Mân mang đi, cũng làm cho Yến gia có chút khiếp sợ. Nhất là nghe được chuyện đã xảy ra ở Hạ Hầu gia tộc, Yến gia Tộc trưởng, cùng với những tộc lão kia, đều ý thức được tiềm lực tương lai của người trẻ tuổi này.

Ở trong luận bàn đan đạo, có thể trổ hết tài năng, thật là không dễ dàng.

Nhưng mà bây giờ, người trẻ tuổi thâm tàng bất lộ kia, lại bị Tử Xa Mân mang đi.

- Chân Hòe, ngươi như thế nào như vậy a? Dưới loại tình huống đó, sao không ngăn cản thoáng một phát?

Yến gia Tộc trưởng cũng có chút ít thở dài.

- Tộc trưởng, lúc ấy ta vẫn còn ở Hạ Hầu gia tộc xã giao, ta là về sau mới biết được tin tức Thiệu Uyên hiền đệ bị Tử Xa Mân đại nhân mang đi.

- Yến Thanh Tang, sao ngươi không ngăn trở?

Thái Thượng trưởng lão Yến Vạn Quân, vẻ mặt tức giận, nhìn lom lom đứa cháu này của mình.

Yến Thanh Tang ai oán nói:


- Các ngươi cả đám là làm sao vậy? Thiệu Uyên huynh đệ được Xa Mân đại nhân thưởng thức, đây không phải chuyện tốt sao? Ta suy nghĩ đây là chuyện tốt, về sau chúng ta có thể mượn nhờ quan hệ của Thiệu Uyên huynh đệ, bợ đỡ được Tử Xa đại nhân, thậm chí là nịnh bợ đến toàn bộ Vĩnh Hằng Thánh Địa.

Yến Thanh Tang cũng có đạo lý của hắn.

Hắn vừa nói như vậy, mọi người cũng thấy có chút đạo lý.

Bất quá, Yến Vạn Hữu trưởng lão lại cười quái dị nói:

- Cách nghĩ của Thanh Tang, không thể không nói điểm xuất phát là tốt. Nhưng mà, Thiệu Uyên kia đến Yến gia chúng ta mới bao lâu? Hắn đối với Yến gia chúng ta, tuyệt đối chưa nói tới cảm tình thâm hậu gì a? Nếu như Vĩnh Hằng Thánh Địa ném ra cành ô-liu, các ngươi nói hắn có thể cự tuyệt sao? Như thế nào cự tuyệt được? Dù sao, Vĩnh Hằng Thánh Địa, so với Yến gia chúng ta có lực hấp dẫn hơn nhiều.

- Vạn Hữu trưởng lão, ngươi là không biết Thiệu Uyên huynh đệ rồi. Nếu như Thiệu Uyên huynh đệ thật sự muốn leo lên tầng thứ càng cao, tại Lam Yên đảo vực, hắn có rất nhiều cơ hội. Hắn là một người đặc lập độc hành, tuyệt đối sẽ không vì một ít lợi ích, liền ly khai Yến gia chúng ta.

- Ha ha, Vĩnh Hằng Thánh Địa có thể cho hắn, cũng không phải là một ít lợi nhỏ ích.

Yến Vạn Hữu cười hắc hắc nói.

Đang khi mọi người nói chuyện, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến một tiếng thông báo:

- Tộc trưởng, chư vị tộc lão, tên kia... Thiệu Uyên thiếu gia trở lại rồi!

Thiệu Uyên trở lại rồi?

Yến Thanh Tang nghe xong tin tức này, không nói hai lời, liền lao ra ngoài. Hắn bây giờ đối với Thiệu Uyên, là nói gì nghe nấy, sớm đã coi Thiệu Uyên thành đèn sáng trong lòng.

Trong lòng của hắn cho tới bây giờ sẽ không hoài nghi, hắn cảm thấy, Thiệu Uyên nhất định sẽ trở lại.

Tuyệt đối sẽ không bởi vì Tử Xa Mân, liền vứt bỏ Yến gia, vùi đầu vào trong Vĩnh Hằng thánh địa. Mặc dù Yến Thanh Tang không có nhiều lòng dạ như vậy.

Nhưng mà ở trên vấn đề này, hắn nhận thức lại dị thường ngoan cố.

Sự thật cũng chứng minh, ở trên vấn đề này, hắn đúng.

- Thiệu Uyên bái kiến Tộc trưởng đại nhân, các vị trưởng lão.


Yến gia tộc trưởng cười ha ha:

- Thiệu Uyên, ngươi vậy mới tốt chứ. Không thể tưởng được, Yến gia ta may mắn như thế, đạt được loại thiên tài đan đạo như ngươi. Thật sự là Yến gia ta chi hỉ a.

Giang Trần mỉm cười:

- Tộc trưởng đại nhân quá khen. Việc này, Chân Hòe huynh, Thanh Tang huynh, hai người bọn họ cũng là cư công chí vĩ.

Yến gia tộc trưởng cười ha ha:

- Yến Chân Hòe đảm đương, Yến Thanh Tang hào hùng, đều đáng giá ca ngợi. Việc này bổn Tộc trưởng đã điều tra rõ ràng. Lần này luận bàn đan đạo, ngươi cống hiến lớn nhất. Hai người bọn họ, cũng có một chút công lao. Nhưng đều không bằng ngươi.

Nhìn ra được, Yến gia tộc trưởng này là cố ý lôi kéo Giang Trần. Lời nói này nói phi thường khách khí, cũng cố ý cho Giang Trần mũ cao.

Giang Trần như thế nào nghe không ra tầng ý tứ này, khẽ cười nói:

- Chút công lao ấy của ta, cũng không nên kể công tự ngạo. Chỉ cần không ném mặt người Yến gia, không gây phiền toái cho Yến gia, ta liền an tâm.

Mọi người thấy Giang Trần cư cao không tự ngạo, cũng âm thầm gật đầu, cảm thấy người trẻ tuổi này, quả nhiên là phi thường ưu việt, loại người như vậy, nếu như Yến gia không nắm vững hắn, tương lai tuyệt đối là tổn thất thật lớn.

- Tộc trưởng, không phải Vạn Hữu trưởng lão có một cháu gái, gọi Thanh Chi sao? Thanh Chi tiểu thư tài mạo song tuyệt, là tài nữ nhất đẳng của Yến gia ta, mà Thiệu Uyên, cũng là người hào hoa phong nhã. Lại là nhân tài khác họ gia tộc coi trọng nhất, nếu có thể chiêu tế, không phải là nhất cử lưỡng tiện, thân càng thêm thân sao?

Có người bắt đầu hiến chủ ý.

Yến Vạn Hữu nhướng mày, như thế nào đánh chủ ý tới trên đầu Yến Vạn Hữu hắn. Đang muốn mở miệng phản bác. Bất quá hắn lập tức liền nghĩ đến, tại sao mình phải phản bác chứ?


Thiệu Uyên này, mặc kệ từ phương diện nào, đều cao hơn những thiên tài của Yến gia. Ngoại trừ Yến Chân Hòe, thật đúng là không có người vượt qua người trẻ tuổi này.

Muốn nói chiêu tế, không thể nghi ngờ là một lựa chọn phi thường tốt.

Vì cái gì Yến Vạn Quân nhất mạch có thể làm cho Thiệu Uyên quy thuận, còn không phải bởi vì Thiệu Uyên nhận thức Yến Thanh Tang sớm hơn? Hơn nữa, cái gọi là tình huynh đệ này, Yến Vạn Hữu căn bản không tin.

Tình huynh đệ lại tốt, có thể thân hơn đạo lữ của mình sao? Ngẫm lại cháu gái Thanh Chi của mình, tuy tướng mạo cùng tài hoa đều là nhất đẳng.

Nhưng mà, muốn gả cho những thiên tài cấp cao nhất kia, hiển nhiên không có bao nhiêu hi vọng.

Ở trên người Thiệu Uyên, loại dấu hiệu có thể thành châu báu kia, cũng càng ngày càng rõ ràng. Cho nên, Yến Vạn Hữu liền sửa đổi chủ ý.

Mới đầu hắn không thích Thiệu Uyên, mâu thuẫn Thiệu Uyên này, bởi vì người này là Yến Vạn Quân nhất mạch dẫn vào, cho nên, hắn có một loại bản năng mâu thuẫn.

Hôm nay, hắn chuyển đổi mạch suy nghĩ, cảm giác mình mâu thuẫn đã vô dụng, vì cái gì không đổi mạch suy nghĩ, nếu quả thật có thể chiêu Thiệu Uyên thành cháu rể, đối với hắn mà nói, tuyệt đối không phải chuyện xấu.

- Tộc trưởng đại nhân, Thanh Chi hiểu chuyện nhu thuận, các mặt đều rất ưu tú. Thiệu Uyên cùng Thanh Chi, cũng tính toán lương xứng. Chuyện này, ta không tiện làm chủ, kính xin Tộc trưởng đại nhân định đoạt.

Yến Vạn Hữu này, thật ra là 100 cái nguyện ý. Chỉ là, hắn vì mặt mũi, lại không muốn nói rõ ra, muốn dùng loại phương thức ỡm ờ này, hoàn thành chiêu tế.

Bình Luận (0)
Comment