Sát Thần Chí Tôn

Chương 2978

Không đợi hắn nói xong, cảnh tượng chung quanh lại bỗng nhiên biến đổi. Trong tầm mắt tất cả mọi người, phiến hoang dã lại biến mất, mà chuyển biến thành, là một thế giới Hỗn Độn, một không gian không có cuối cùng.

- Cái này... Đây là nơi nào?

Toàn thân nam tử sứt môi khẽ run rẩy, sắc mặt tái rồi.

Hứa trưởng lão đột nhiên nhớ tới cái gì, quát:

- Là cái kia... là tiểu tử Thiệu Uyên, đây là trận đồ mà lúc trước hắn đối phó Hạ Hầu Tông!

Hứa trưởng lão đến cùng so với những người khác lợi hại hơn, phản ứng cũng nhanh nhất.

Lúc này, bên tai của bọn hắn, lại truyền đến một tiếng cười khoan thai:

- Xem ra, các ngươi cũng không ngốc nha. Rõ ràng biết rõ đây là trận đồ đối phó Hạ Hầu Tông?

Thanh âm này, tự nhiên là Giang Trần phát ra.

Sắc mặt của Hứa trưởng lão kia thoáng cái trở nên cực kỳ khó coi, thấp giọng quát.

- Mọi người coi chừng, mỗi người phòng ngự một góc, đừng cho địch nhân thừa cơ mà vào.


Hạ Hầu Tông chết, chỉ là sự tình hai ngày trước, tâm lý oán hận trong lòng mọi người còn chưa kịp biến mất, cho nên, khi bọn hắn biết rõ mình rơi vào trong trận đồ kia, cả đám đều không hiểu dâng lên cảm giác sợ hãi.

- Đừng vùng vẫy, tu vi của các ngươi là không tệ, bất quá cũng không có vượt qua Hạ Hầu Tông. Hạ Hầu Tông gọi về bốn Thần Ma, đều bị ta giết chết, bốn các ngươi, hẳn là cảm giác mình so với Tứ đại Thần Ma còn lợi hại hơn sao?

Giang Trần ý đồ phá hủy chiến ý của đối phương.

Trong bốn người kia, mạnh nhất chính là Hứa trưởng lão, cũng là Thiên Vị ngũ trọng. Nhưng mà Thiên Vị ngũ trọng của hắn, cùng Hạ Hầu Tông Thiên Vị ngũ trọng, chênh lệch còn rất lớn.

Muốn nói Hứa trưởng lão hắn thực chống lại Hạ Hầu Tông, chỉ sợ hai cái Hứa trưởng lão, cũng đánh không lại một cái Hạ Hầu Tông. Mà ba người khác, tu vi đều là Thiên Vị Sơ giai, ba người cộng lại, cũng chưa chắc bằng một cái Hứa trưởng lão. Cho nên, lực chiến đấu của bọn hắn cộng lại, thật đúng là kém hơn Hạ Hầu Tông.

Trong lúc nhất thời, bốn người này cũng hai mặt nhìn nhau, trong lòng dâng lên một tia bất an.

- Thiệu Uyên, Thiệu Uyên tiểu hữu, thật là ngươi sao? Nếu như là ngươi, cái này có phải một hồi hiểu lầm hay không? Chúng ta đều là giang hồ đồng đạo của Vĩnh Hằng Thần Quốc, tại hạ họ Hứa, đối với tiểu hữu cũng không có ác ý, có chỉ là bội phục cùng sùng kính. Mấy người chúng ta, mới vừa rồi còn thảo luận tiểu hữu ngươi, cảm thấy ngươi là thiên tài tương lai dẫn dắt Vĩnh Hằng Thần Quốc chúng ta, cái gì Hạ Hầu Tông, ở trước mặt ngươi, cái kia chính là một chê cười!

- Đúng vậy a, Thiệu Uyên tiểu hữu, chúng ta đối với ngươi không có ác ý, tiểu hữu đối đãi chúng ta như vậy, là dọa mấy người chúng ta kinh hãi a.

Mấy gia hỏa này, cũng không phải người Hạ Hầu gia tộc, mà là người của Vân Lãng Tông.

Tuy Vân Lãng Tông kém Hạ Hầu gia tộc, nhưng so với Yến gia lại cường đại hơn nhiều. Bốn gia hỏa này ở Vân Lãng Tông, tuy không phải tồn tại cấp cao nhất, nhưng cũng là nhân vật rất có địa vị.

Giờ khắc này, vận mệnh của bọn hắn, lại hoàn toàn nắm giữ ở trong tay Giang Trần. Chỉ cần Giang Trần muốn động thủ, tùy thời có thể lấy mạng của bọn hắn.

Giang Trần mỉm cười:

- Chư vị một đường đi theo, nguyên lai là không có ác ý? Ngược lại là Thiệu mỗ ta oan uổng các ngươi?

- Cái này thật đúng là oan uổng, mấy người chúng ta không biết ngài là Thiệu Uyên đại danh đỉnh đỉnh. Mấy người chúng ta, cũng đúng lúc có một số việc cần xử lý, có lẽ chúng ta vừa vặn chung đường, cho nên, chúng ta ẩn mình khiến cho Thiệu Uyên công tử ngài hiểu lầm? Nếu quả thật biết ngài là Thiệu Uyên công tử, mấy người chúng ta nhất định sẽ một loạt mà lên, cầu kết giao!

Những thứ này, ngược lại là cả đám vô liêm sỉ, cực kỳ giả ngu.

Nếu như không phải Giang Trần đối với bọn họ sớm có sở liệu, sớm có biết, nghe xong lời này, chỉ sợ cũng sẽ bị bọn hắn lừa dối, thậm chí sinh lòng dao động.

Dù sao, thiên xuyên vạn xuyên, mã thí tâng bốc không ai chê.

Thằng này hung hăng vỗ mã thí của hắn, nếu như không biết ý đồ đến của đối phương, tất nhiên sẽ bởi vì vài câu mã thí tâng bốc, từ đó tê liệt chủ quan.


Thế nhưng mà, Giang Trần đối với ý đồ đến của bọn họ, đã sớm rõ như lòng bàn tay.

Ngay trước khi hắn hiện thân, mấy gia hỏa này tiến vào trận pháp của hắn, hắn đã nghe bọn chúng nói thanh thanh sở sở.

Cái gì “mất dấu rồi”, cái gì “Tiểu tử kia”, những đối thoại này, rõ ràng cho thấy có tính nhắm vào rất mạnh. Bọn hắn nói là trùng hợp tiện đường, ai có thể tin?

Dù sao Giang Trần là tuyệt đối sẽ không tin.

Trong lúc nhất thời, Giang Trần lại ung dung nở nụ cười:

- Xem ra, quả nhiên là một hồi hiểu lầm, ngược lại muốn thỉnh giáo, chư vị lai lịch thế nào?

Nam tử sứt môi kia đang muốn há mồm, lại bị Hứa trưởng lão đoạt trước một bước, cười nói:

- Chúng ta là cao tầng của Thần Quốc nhất lưu thế lực Bắc Cung gia tộc. Lúc nào Thiệu Uyên huynh đệ đi Bắc Cung gia tộc chúng ta làm khách? Hứa mỗ nhất định sẽ cực kỳ hoan nghênh.

Giang Trần nhẹ gật đầu, lại bỗng nhiên nở nụ cười:

- Như thế thì lạ rồi, nếu như ngươi nói người tông môn nào đó, ta ngược lại là tin. Thế nhưng mà cao tầng của Bắc Cung gia tộc, có lẽ đều họ Bắc Cung a? Ta cũng không nghe nói, cao tầng của Bắc Cung gia tộc, sẽ có họ Hứa a?

Hứa trưởng lão nghe vậy, trong nội tâm nhảy dựng, biết rõ mình dưới tình thế cấp bách, lại biên sai lời nói dối. Trong lúc nhất thời, cũng có chút ít hối hận.

Nếu như mình giả mạo người Trụ Quang Tông, hoặc là giả mạo Dao Trì Tông, có lẽ đều nói qua được. Giả mạo những thế lực thế gia kia, không phải gậy ông đập lưng ông sao?

Trong lúc nhất thời, Hứa trưởng lão cũng có chút buồn bực, nhưng lại gượng ép giải thích nói:


- Bắc Cung gia tộc chúng ta, cũng có trưởng lão khác họ, chỉ có điều trưởng lão khác họ, địa vị thấp hơn mà thôi. Ai, bằng không thì sao có thể nửa đêm ở bên ngoài bôn ba chứ?

Không thể không nói, năng lực xoay ngược lại của Hứa trưởng lão này cũng không tệ.

Chỉ là, Giang Trần lại cười rộ lên:

- Hứa trưởng lão, cũng khó được ngươi biên một đống lớn chuyện ma quỷ như vậy. Bất quá, ngươi không cảm thấy sao? Ta chặn đường các ngươi, cũng không phải là muốn nghe ngươi bịa đặt. Cuối cùng cho ngươi một cơ hội, là đem chân tướng nói ra? Hay là chết ở trong trận pháp của ta?

Giang Trần nói trở mặt, liền lập tức trở mặt.

Bốn người Hứa trưởng lão kia, đều có chút sợ hãi.

Xưa nay bọn hắn đều là người kiệt ngao bất tuần, nhưng mà giờ phút này, bọn họ là thật sự sợ hãi. Bởi vì, bọn hắn cảm giác được, Thiệu Uyên này, tựa hồ đối với bọn hắn tràn đầy địch ý.

- Thiệu Uyên tiểu hữu, thật sự...

Hứa trưởng lão kia một câu còn chưa nói hết, bỗng nhiên hư không có một mũi tên, không hề có dấu hiệu bắn qua, một tu sĩ trong đó, thậm chí ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, liền trực tiếp trúng tên rồi.

Một mũi tên này, long trời lở đất, trực tiếp đập nát Nê Hoàn cung của người nọ, ngã xuống đất mà vong.

Bình Luận (0)
Comment