Sát Thần Chí Tôn

Chương 3014

Chính là vì có Thánh Tổ đại nhân, Thánh Địa mới có thể một mực tê liệt chủ quan như vậy, cảm thấy hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc trở mình không ra bao nhiêu sóng gió.

Giang Trần than nhẹ một tiếng:

- Nói như vậy, hiện tại việc cấp bách nhất, là giải trừ nguy cơ của Thánh Địa, mở ra phong ấn cho Thánh Tổ đại nhân?

- Ân, là có chuyện như vậy, thế nhưng mà hết thảy, nói dễ vậy sao. Mặc dù ba Đại Thánh Chủ cùng một chỗ thoát khốn, cũng chưa chắc có thể mở ra phong ấn cho Thánh Tổ đại nhân. Chí Tôn lão tổ của Hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc, đều là Thần Cảnh, rất khó đối phó. Ba Đại Thánh Chủ liên minh, chỉ sợ cũng khó có thể địch nổi. Chớ nói chi là Nhị Thánh Chủ đã bị thương. Thế cục gian nan, thế cục gian nan a. Thiệu Uyên, cho nên, loại thiên tài như ngươi, nhất định phải vững vàng. Lưu được núi xanh, không sợ không có củi đốt.

Cốc Vân Tân lời nói thấm thía, hiển nhiên, hắn là không muốn Giang Trần đi mạo hiểm.

Giang Trần trầm ngâm một lát, mới chăm chú nói:

- Cốc điện chủ, ở đây tương đối nguy hiểm, ngươi trước về trong đại trận, tùy thời bảo trì liên lạc. Nếu như ta có tin tức gì, nhất định sẽ ở trước tiên, báo cho các ngươi biết rõ. Đến lúc đó, các ngươi cũng tùy thời phối hợp ta hành động.

Cốc Vân Tân biến sắc:

- Thiệu Uyên, ngươi muốn làm gì? Ngươi cũng đừng mạo hiểm a.

- Yên tâm, sự tình không nắm chắc, ta sẽ không làm. Hoặc là không làm, nếu làm sẽ để cho địch nhân trọng thương, để cho liên minh sụp đổ.

Ngữ khí của Giang Trần tràn đầy kiên định.

Cốc Vân Tân thấy biểu lộ của Giang Trần, biết rõ người trẻ tuổi này, chỉ sợ chủ ý trong nội tâm phi thường kiên định, lập tức than nhẹ một tiếng:


- Đã như vậy, ta trước tiên về Thánh Địa, mang tin tức về. Tin tưởng mọi người nhất định sẽ phi thường phấn chấn.

- Ân, nhanh chóng trở về. Nơi đây không nên ở lâu.

Giang Trần cũng không giữ Cốc Vân Tân lại, hiện tại khu vực bốn phía đều là địch nhân, Cốc Vân Tân ở chỗ này cùng hắn nói chuyện, mặc dù chỉ một lát, cũng tràn ngập tính không xác định.

- Bảo trọng.

Cốc Vân Tân nói xong, liền biến mất khỏi khu vực phòng thủ số 16.

- Chạy đi đâu, ác tặc!

Chờ Cốc Vân Tân đã đi một lát, Giang Trần mới từ một phương hướng khác kêu to.

Khu vực phòng thủ chung quanh, hiển nhiên đều tiêu cực biếng nhác. Không muốn hi sinh đội ngũ đi liều, cho nên mới để cho Cốc Vân Tân rơi xuống khu vực phòng thủ của Giang Trần.

Thấy Giang Trần cũng không thể lưu người này lại, cả đám đều cảm thấy có chút tiếc nuối.

Bất quá, loại thời điểm này, mọi người cũng không có khả năng chỉ trích đối phương cái gì. Tất cả mọi người đều có tư tâm, ai có tư cách nói người khác?

Giang Trần nhìn biểu lộ của mọi người, liền biết rõ, cái liên minh phản Thánh Địa này, theo thời gian trôi qua, theo thế lực khắp nơi tử thương không ngừng tăng lớn, trong liên minh, cũng không ngừng xuất hiện vết rách. Đây là một tin tức tốt.

Lấy thân thủ của Cốc Vân Tân, nếu như từng khu vực phòng thủ đều có tư tâm, muốn lưu hắn lại, thật sự là không dễ dàng. Cũng không lâu lắm, Cốc Vân Tân liền bình yên phản hồi Thánh Địa.

Nhìn thấy Cốc Vân Tân nhanh như vậy liền trở lại, những người của Thánh Địa, đều hơi cảm thấy kinh ngạc.

- Lão Cốc, bên ngoài phòng ngự sâm nghiêm như vậy sao? Phá vòng vây không ra sao?

- Ai, ngay cả lão Cốc cũng phá vòng vây không ra, xem ra những phản đồ này thật đúng là tiêu hết cả tiền vốn a.

- Bên ngoài bây giờ là tình huống như thế nào, nói cho mọi người a.

Cốc Vân Tân cũng không để ý tới những người này, trực tiếp đi vào trong, vừa đi vừa nói:

- Đại Thánh Chủ ở đâu? Ta muốn gặp Đại Thánh Chủ, có tình báo trọng đại.

Đại Thánh Chủ ở bên cạnh, nghe được thanh âm của Cốc Vân Tân, bước nhanh đi ra, đi theo còn có Tam Thánh Chủ cùng Tử Xa Mân.

- Cốc điện chủ, ngươi phá vòng vây thất bại?

Thanh âm của Đại Thánh Chủ có chút ảm đạm.


- Đại Thánh Chủ, mới đầu thuộc hạ phá vòng vây coi như thành công, bất quá thời điểm đến khu vực phòng thủ số 16, ngươi đoán như thế nào?

- Bọn hắn lại bố trí trọng binh gác khu vực kia sao?

Đại Thánh Chủ biết rõ, khu vực phòng thủ số 16 là khu trọng điểm, liên minh phản Thánh Địa ở đó không biết hao phí bao nhiêu tánh mạng.

- Không phải, ta gặp được một người.

Ngữ khí của Cốc Vân Tân có chút kích động.

- Ta gặp Thiệu Uyên, hắn không có chạy trốn, trước đó hắn có việc nên đi ra Thánh Địa, hôm nay lại ẩn núp trở về rồi!

- Cái gì? Thiệu Uyên?

Tử Xa Mân kích động lên.

- Hắn trở lại rồi?

- Đúng, hiện tại hắn giả mạo thành mấy trưởng lão của Trụ Quang Tông, thân phận không có bị bạo lộ, còn bị Thượng Thân Vương kia ủy thác trách nhiệm, phòng thủ khu vực số 16. Nhìn dáng vẻ của hắn, là chuẩn bị làm lớn.

- Làm lớn như thế nào?

Đại Thánh Chủ khẽ nhíu mày.

- Hắn cũng không có nói tỉ mỉ, chỉ bảo ta trở lại nói cho mọi người, Thiệu Uyên hắn vĩnh viễn là người của Thánh Địa. Hắn sẽ giúp trợ Thánh Địa thoát khốn!

- Dừng a! Hắn chỉ là Thiên Vị Trung giai tu sĩ, cái khẩu khí kia không khỏi quá lớn a. Dùng ta xem, hắn đột nhiên biến mất, lại bỗng nhiên xuất hiện, không phải sớm đã đầu nhập vào hoàng thất, là địch nhân nằm vùng a!


- Cũng không phải sao? Yến gia cũng đã nương tựa hoàng thất rồi, Thiệu Uyên kia, hắn có thể trung thành và tận tâm với Thánh Địa sao? Cũng đừng trúng quỷ kế của hắn.

Nhìn ra được, hiện tại những cao tầng này của Thánh Địa, đối với Thiệu Uyên tồn tại, là rất có tranh luận. Bởi vì đoạn thời gian trước, thời điểm Thánh Địa bộc phát tai nạn, Thiệu Uyên kia biến mất vô tung vô ảnh. Cái này để cho rất nhiều người nguyên lai ghen ghét, đã tìm được cơ hội công kích hắn.

Mà trong khoảng thời gian này, hắn một mực không có xuất hiện, càng làm cho rất nhiều người có cơ hội rãi tin đồn.

Các loại ngôn luận âm dương quái khí, không ngừng xuất hiện.

Có người châm chọc hắn là đào binh, là một cỏ đầu tường, ở đâu có hứa hẹn, hắn liền bay tới đó.

Có người nói hắn căn bản là quân cờ của liên minh phản Thánh Địa, là tới làm loạn Thánh Địa.

Đương nhiên, những thuyết pháp này, đều không có được ba Đại Thánh Chủ đáp lại.

Mà Tử Xa Mân, tự nhiên là thề sống chết bảo vệ Giang Trần. Trong khoảng thời gian này, Tử Xa Mân không chỉ một lần cùng cao tầng cãi nhau, mà nội dung cãi nhau, vĩnh viễn là vây quanh Giang Trần.

Vì thế, Tử Xa Mân cũng bị mọi người khinh bỉ không ít. Cũng bị không ít chỉ trích. Thế nhưng mà, hắn vẫn không thay đổi ước nguyện ban đầu, vẫn trước sau như một duy trì Giang Trần.

Hắn một mực kiên định cho rằng, Thiệu Uyên này, trọng tình trọng nghĩa như thế, hắn không có lý do gì phản bội Thánh Địa. Những cao tầng Thánh Địa chỉ trích hắn, căn bản không biết người trẻ tuổi kia, bọn hắn công kích hắn, hơn phân nửa là bởi vì ghen ghét, bởi vì người trẻ tuổi này xuất hiện, che dấu phong mang của bọn hắn mà thôi.

Giờ phút này Tử Xa Mân nghe được những tin đồn kia, cũng nhíu mày:

- Các ngươi, là hận không thể đẩy Thiệu Uyên tới liên minh phản Thánh Địa sao?

Bình Luận (0)
Comment