Sát Thần Chí Tôn

Chương 309

- Hiện tại, ta ngoại trừ Thất Khiếu Thông Linh vừa mới đạt tới, ba hạng khác, đều đã vượt chỉ tiêu. Hiện tại, cũng nên tu luyện đại chiêu của《 Toái Nguyệt Phi Đao 》rồi.

Giang Trần phát hiện, thủ đoạn công kích của mình mặc dù nhiều, nhưng ở phương diện một kích trí mạng, vẫn là thiếu lực lượng.

《 Toái Nguyệt Phi Đao 》này vừa vặn hóa giải khẩn cấp.

- 《 Toái Nguyệt Phi Đao 》uy năng Sơ cấp … Ưng Phi thức, Hổ Phác thức!

Có hai đại chiêu uy năng Sơ cấp, cung cấp Giang Trần lựa chọn. Ưng Phi thức, truy cầu kỳ quỷ; Hổ Phác thức, truy cầu bá khí.

- Đều là đại chiêu uy năng Sơ cấp, hai thức này, tốt nhất đều học.

Giang Trần tự hỏi, bắt đầu nghiên cứu hai đại chiêu kia.

Ưng Phi thức, cần lĩnh ngộ Phong Chi Huyền Áo, lợi dụng phong luật động, hình thành một loại sát thương kỳ quỷ.

Mà Hổ Phác thức, thì chủ cuồng dã, như sóng như biển, mãnh liệt mà đến, một nhào về phía trước, giống như sóng đánh, trực tiếp thôn phệ.

- Hai đại chiêu này, nếu phối hợp tốt, ngược lại rất có bổ sung.

Giang Trần cảm thấy, người phát minh Toái Nguyệt Phi Đao này, thật đúng là quá tinh tế tỉ mỉ, hai loại đại chiêu uy năng Sơ cấp, vậy mà tạo thành bổ sung.

Trong mơ hồ, trong đầu Giang Trần hiện lên một sáng ý tuyệt hảo.

- Ân? Ta tu luyện 《 Khô Vinh Thần Quyền 》, một tay mặt trăng, một tay mặt trời. Nếu ta đem Quyền Ý của《 Khô Vinh Thần Quyền 》, dung hợp vào trong hai đại chiêu này, có thể thu được hiệu quả khác loại hay không? Tay trái Ưng phi, tay phải Hổ phác, một tay một đao, như là Thái Âm Thái Dương, loại công kích này, chắc chắn để cho địch nhân không biết phòng bị như thế nào!


Cách nghĩ bỗng nhiên xuất hiện này, làm cho Giang Trần hứng thú tăng nhiều.

Giang Trần giờ phút này, tựa như một hung thú bụng đói ăn quàng, mà những vũ kỹ kia, chính là con mồi của hắn.

Lại nửa tháng đi qua...

- Hô! Xem ra, võ đạo chi lộ, thay đổi thất thường, có đôi khi, không thể chỉ y nguyên sáo lộ. Hai đại chiêu uy năng Sơ cấp kia, trải qua ta diễn biến như vậy, một mình có thể sử dụng, hợp lại cũng có thể sử dụng. Nhưng hợp lại sử dụng, uy năng tuyệt đối có thể sánh bằng đại chiêu Trung cấp!

Giang Trần mừng rỡ, dùng nhận thức của hắn đối với võ đạo, loại sáng ý này, cũng chỉ là một lần nếm thử nho nhỏ.

- Ta hôm nay, nếu gặp đệ tử Càn Lam Bắc Cung, có thể nhẹ nhõm miểu sát. Mặc dù là Lưu Xán kia, nếu khinh thường ta, ta dùng đại chiêu dung hợp, cũng có bảy tám thành chém giết hắn!

Giang Trần rất có lòng tin.

Tiếp qua đi, Giang Trần lại đem Khô Vinh Thần Quyền cùng Thương Hải Nghịch Lưu Đao củng cố thoáng một phát, sau khi tiến vào Tiên cảnh, tất cả vũ kỹ, đều phải dung nhập Linh lực, cảnh giới toàn bộ phương diện tăng lên, lực công kích của hắn, tự nhiên cũng xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất.

- Diệp lão gia tử cho ta Thiên Quế Quốc Sĩ Lệnh, chỉ sợ là đối với ta có chỗ ký thác. Bất quá những lời kia của lão gia tử rất đúng, Giang Trần ta, không cần nhìn sắc mặt bất luận kẻ nào làm việc. Ta muốn làm như thế nào, liền làm như thế đó, chỉ cần ta cho là đúng, cần gì phải để ý người khác nghĩ ra sao? Đại vương tử thì sao? Càn Lam Bắc Cung thì sao? Giang Trần ta, cần gì phải nhân nhượng những người này? Từ hôm nay trở đi, ai ở trên võ đạo chi lộ của ta, trở thành chướng ngại vật cho ta hướng đạo, ta liền san bằng kẻ đó!

Đột phá Tiên cảnh, lòng dạ của Giang Trần, thoáng cái tăng lên rất nhiều.

Lần này bế quan, Giang Trần trọn vẹn dùng một tháng thời gian.

- Thiếu chủ, ngài xuất quan?

- Thiếu chủ!

Ánh mắt Giang Trần đảo qua:

- Tốt, không tệ, xem ra, trong khoảng thời gian này, các ngươi cũng không có vứt bỏ tu luyện, đều có tiến bộ.

Nhất là Tiết Đồng, quả nhiên không để cho Giang Trần thất vọng, đột phá đến hàng ngũ Chân khí đại sư.

- Tiết đội, thiên phú của ngươi, để cho lão Quách ta bội phục. Bước tiếp theo, ta nhất định phải cố gắng, tranh thủ kế ngươi, thứ hai đột phá Chân khí đại sư!

Quách Tiến cũng không cam chịu rớt lại phía sau.

Hơn một tháng này, Quách Tiến, Ôn Tử Kỳ, Kiều thị huynh đệ, đều trước sau đột phá tám mạch chân khí, tiến nhập chín mạch chân khí.

So sánh một chút, ba người khác, tốc độ chậm hơn một tí, nhưng mà tùy thời có thể tiến vào chín mạch chân khí.

Nghe Quách Tiến phát ra lời nói hùng hồn, Kiều Sơn kêu lên:


- Quách Tử, tên thứ hai, nhất định là Kiều Sơn ta.

- Chớ quên Kiều Xuyên ta!

Tuy Ôn Tử Kỳ không nói gì, nhưng trong đôi mắt đẹp dịu dàng, cũng bắn ra ý cạnh tranh nồng đậm.

- Các ngươi có tâm cạnh tranh, là rất tốt. Nhưng mà, các ngươi cũng là huynh đệ, nhất định phải nhớ kỹ cạnh tranh lành mạnh, nắm chắc đúng mực.

Giang Trần cảnh cáo.

Tiết Đồng cười nói:

- Thiếu chủ yên tâm, ta thời khắc nhìn chằm chằm bọn hắn.

Câu Ngọc cũng cười nói:

- Đám ranh con này dám tạo phản, ta là cái thứ nhất diệt bọn hắn.

Từ khi Câu Ngọc làm tùy tùng của Giang Trần, có thể nói là tận chức tận trách, trong trong ngoài ngoài chủ trì, để cho Giang Trần cũng cảm thấy có chút băn khoăn.

- Câu Ngọc, ngươi đi theo ta thoáng một phát.

Giang Trần nói một tiếng, dẫn Câu Ngọc tới mật thất.

- Giang Trần, ngươi...

Đừng nhìn Câu Ngọc tính cách tùy tiện, nhưng mà ở trong mật thất, không gian hẹp hòi, vẫn để cho nàng có chút bất an.

- Đừng ngươi ngươi như vậy, hôm nay ngươi ở mười một mạch chân khí dừng lại cũng lâu rồi. Đối với Tiên cảnh cảm ngộ, có ý kiến gì không?

Câu Ngọc mắt đẹp sinh huy:


- Giang Trần, ngươi là muốn chỉ điểm ta sao?

- Ngươi vẫn là vũ si Câu Ngọc kia sao? Chẳng lẽ không có người khác chỉ điểm, ngươi không có lòng tin?

Câu Ngọc hếch bộ ngực no đủ một cái:

- Giang Trần, chớ xem thường người. Ta cho tới bây giờ không có vứt bỏ tu luyện võ đạo, Câu Ngọc ta, nhất định phải trở thành Tiên cảnh cường giả! Ta muốn chứng minh cho những tông môn kia xem, không có tài nguyên của tông môn bọn hắn, Câu Ngọc ta, đồng dạng có thể tiến vào Tiên cảnh! Đồng dạng sẽ không kém hơn những cái gọi là Tiên Thiên thân thể kia!

Tuy Long gia đã bị trấn áp, nhưng mà Câu Ngọc đối với Long gia, vẫn ôm lấy căm thù rất sâu. Bởi vì nữ nhân Long Cư Tuyết kia tồn tại, ở trong nội tâm Câu Ngọc, tuyệt đối là một cây gai.

Cây gai này, một mực làm cho người kiêu ngạo tự tôn như nàng cảm thấy không vui.

Tuy cho tới bây giờ Câu Ngọc chưa nói qua, nhưng nàng một mực không phục, không phục cái gọi là Tiên Thiên thân thể của Long Cư Tuyết, dựa vào cái gì để cho tông môn lau mắt mà nhìn?

Câu Ngọc nàng muốn chứng minh, nàng đồng dạng không kém!

Không có thiên phú yêu nghiệt, Câu Ngọc nàng có võ đạo chi tâm càng kiên định đến đền bù.

Giang Trần nhìn qua nữ nhân rất nghiêm túc kia, bỗng nhiên tầm đó sinh ra chút không đành lòng, nữ nhân này, thân là công chúa, vốn có thể ở Đông Phương Vương Quốc tiếp tục hưởng thụ vinh hoa phú quý.

Thế nhưng mà, nàng lại không chùn bước theo sát mình, làm tùy tùng của mình.

Nàng vì cái gì? Tự nhiên là đột phá phương diện võ đạo.

Bình Luận (0)
Comment