Sát Thần Chí Tôn

Chương 3120

Hơn nữa, thi thoảng còn có thể đâm ra mấy cái, bất kể là độ mạnh yếu hay thời cơ đều nắm chắc tới hoàn mỹ, làm cho thế công của Điên cuồng lão quái kia rất khó nối liền.

Kỳ thực Giang Trần rất rõ ràng, mình tạm thời tu luyện Phách Long Sí Nhật thương, cuối cùng vẫn có chút chênh lệch với Điên cuồng lão quái.

Nhưng mà bảo trượng và phương pháp chiến đấu của Điên Cuồng lão quái, muốn nói tới cấp bậc, vẫn kém hơn Phách Long Sí Nhật thương, dù sao, Phách Long Sí Nhật thương này là thứ của một vị diện vật chất có một không hai. Ở Chư Thiên đại thế giới cũng tạo ra uy danh hiển hách.

Trong tay Giang Trần chỉ có thể phát huy ra năm ba thành uy lực. Điên cuồng lão quái, trình độ quen thuộc với bảo trượng và pháp môn tự nhiên là thành thạo mười phần.

Tất cả đều có dài ngắn, đều có ưu khuyết của mình.

Cho nên, trận long tranh hổ đấu này, trong lúc nhất thời không ai làm gì được ai.

Cũng không phải Giang Trần cảm thấy có gì ngoài ý muốn, thế nhưng mà đối với Điên cuồng lão quái mà nói, chuyện này cũng có chút ngoài ý liệu.

Dù sao đối phương tạm thời tu luyện thành công vũ kỹ. Hơn nữa chỉ là một tiểu tử miệng còn hôi sữa. Nếu như vậy mà còn có thể đánh ngang tay với hắn, Điên cuồng lão quái cảm thấy, mình một đống tuổi, quả thực là sống uổng phí.

Hắn từng hoài nghi, nhưng hắn không thể không thừa nhận. Người ta thực sự có thực học. Bởi vì khi lần đầu tiên Giang Trần xuất ra Chân Linh chuyên, quả thực chưa từng tế luyện qua.

Chân Linh chuyên đã chưa từng được tế luyện qua. Vậy thì đã nói rõ đây mới tạm thời tu luyện ra.

Điên cuồng lão quái ngay từ đầu đối với lựa chọn của Giang Trần xì mũi coi thường. Thậm chí không thèm ngó tới. Nhưng mà cùng giao thủ với Giang Trần một lần này, lúc này hắn mới chợt hiểu ra. Hóa ra người trẻ tuổi kia căn bản không phải đang đùa giỡn. Sáu mươi thời thần của ngươi ta, thực sự đang tu luyện vũ kỹ, tế luyện binh khí này.

Uy năng của Phách Long Sí nhật thương, quả thực không tồi. Lực công kích của bảo trượng màu vàng kia, bản thân nó là dùng bá đạo và mạnh mẽ nổi danh.

Một khi phát động công kích, trên phương diện khí thế quả thực quá dọa người. Khắc chế địch gắt gao. Loại tình huống này, Phách Long Sí nhật thương của Giang Trần có thể chính diện giao phong khí thế với điên cuồng lão quái. Chẳng những không rơi vào thế hạ phong, mà mơ hồ còn có thể áp chế một bậc.


Bảo làm sao không khiến cho Điên cuồng lão quái kinh hãi được cơ chứ?

Điên cuồng lão quái ở thời kỳ thượng cổ là tồn tại nổi danh vật lộn cận thân.

Có thể nói loại chính diện đối kháng, là phương thức chiến đấu Điên cuồng lão quái thích nhất. Ở thời kỳ thượng cổ, điên cuồng lão quái cũng được xưng là người điên cuồng cận chiến.

Thế nhưng mà lúc này, Điên cuồng lão quái ở trước mặt Giang Trần, hoàn toàn không tìm thấy cảm giác uy chấn bát phương như thời thượng cổ nữa.

Giống như là kim cương trợn mắt, vung vẩy bảo trượng màu vàng, quay cuồng không thôi, mang theo vô số kim quang, khí thế ngàn vạn.

Mỗi một trượng đánh xuống, đều giống như có một tòa núi lớn ập xuống.

Thế nhưng mà Giang Trần cũng không phải là đèn cạn dầu. Chân Linh chuyên kia đại khai đại hợp, giống như giao long vượt biển, như mãnh hổ xuống núi, giống như phượng hoàng giương cánh, ưng bay trên trời cao.

Mỗi một chiêu đều có khí thế rộng rãi, làm cho bảo trượng của Điên cuồng lão quái hoàn toàn không có cách nào chiếm thế thượng phong.

Trong lòng Điên cuồng lão quái kinh hãi, vừa mới bắt đầu, hắn hoàn toàn không tin Giang Trần có thể chống lại hắn. Giai đoạn giằng co, hắn thậm chí còn cảm thấy, người trẻ tuổi kia nhiều lắm chỉ học được một chiêu nửa thức, miễn cưỡng chống đỡ năm ba hiệp, nhất định sẽ rụt rè.

Thế nhưng mà Điên cuồng lão quái lại bi ai phát hiện ra, những chuyện hắn dự đoná, lại hoàn toàn không có xảy ra.

Chiêu số của Giang Trần dường như tầng tầng lớp lớp, hơn nữa khi thi triển ra mơ hồ có phong phạm đại sư. Hoàn toàn nhìn không ra bộ dáng như vừa mới bắt đầu tu luyện.

- Tiểu tử này chẳng lẽ thực sự là thiên tài trời sinh? trong vòng hơn chục thời thần ngắn ngủi, học một môn vũ kỹ, mà có thể tới loại cấp độ này sao?

Hiển nhiên Điên cuồng lão quái đã triệt để rung động.


Nhưng mà địch nhân càng cường đại, Điên cuồng lão quái càng thích thú.

Hắn liên tục hú lên, Điên cuồng lão quái công kích, ngày càng hung hãn. Giang Trần cũng không nghĩ nhiều, Phách Long Sí nhật thương không ngừng vung lên chống đỡ.

Mặc kệ Điên Cuồng lão quái tăng cấp độ công kích thế nào, công kích mạnh mẽ ra sao, thủy chung hắn vẫn có thể quần nhau với đối phương, hoàn toàn không rơi xuống hạ phong.

Cho dù là trên phương diện khí thế, cũng không bị Điên cuồng lão quái áp chế.

Nếu như nơi này có người ngoài đứng xem, nhất định sẽ bị chiến đấu đặc sắc chinh phục. Nói đơn giản một chút, cao thủ võ đạo đối kháng, đều chú ý hàm lượng kỹ thuật.

Đương nhiên thực lực càng mạnh, kỹ thuật khi giao thủ cũng ngày càng cao.

Có thể nói, loại vật lộn như vậy, nói một cách tương đối là vô cùng thấp kém. Nhưng loại vật lộn này, loại hoàn toàn có thể thể hiện trình độ ở một phương diện nhất định nào đó.

Một người lực khống chế đối với võ đạo, lực lĩnh ngộ đối với vũ kỹ, năng lực nắm bắt, năng lực nắm chắc chiến thắng.

Mà sở dĩ Giang Trần được gọi là thiên tài là ở chỗ này, hắn ở kiếp này học tập bất kỳ thứ gì đều học thật nhanh. Người khác gặp phải các loại bình cảnh, khó khăn, đối với hắn mà nói, tất cả đều không tồn tại độ khó gì.

Một ngày, hai ngày, ba ngày...

Trận giao chiến có một không hai này, tiếp tục kéo dài ba ngày. Điên cuồng lão quái vẫn sinh long hoạt hổ như cũ, nhìn hoàn toàn không ra có chút dấu hiệu mệt mỏi nào.

Nhưng mà trong lòng hắn cũng giật mình. Vốn cho rằng người trẻ tuổi kia sẽ bị hắn kéo dài một ngày hai ngày, tất sẽ kiệt lực.


Đến lúc đó, mình có thể chiến thắng.

Thế nhưng mà tính toán của hắn lại lần nữa thất bại.

Điên cuồng lão quái tuy rằng không có cảm thấy mệt mỏi, nhưng khi nhìn qua, Giang Trần cũng hoàn toàn mặt không đổi sắc, hoàn toàn không cảm thấy có một chút mệt mỏi nào.

- Tiểu tử này quả thực là quái thai a.

Điên cuồng lão quái thực sự tức giận không thôi. Lục cung truyền thừa này cũng không phải không có thiên tài đi vào. Từ thượng cổ tới nay, luôn có thiên tài trẻ tuổi xâm nhập vào trong lục cung truyền thừa.

Người có thể tới cửa ải của Điên cuồng lão quái kỳ thực cũng có một ít. Cơ hồ chỉ cần là thiên tài tới đây, Điên cuồng lão quái đều khảo nghiệm năng lực tác chiến của đối phương.

Bởi vì chiến đấu với Ma tộc thượng cổ, loại tác chiến cận thân này có thể nói là thường thấy nhất. Có một ít thời điểm, bị đại quân Ma tộc vây quanh, kỹ xảo cận chiến xuất sắc vô cùng quan trọng.

- Tiền bối, bảo trượng của người quả thực không tệ, nhưng mà người cũng nhìn ra được, người muốn thắng ta, cơ hồ không có khả năng. Mà bộ thương pháp này của ta nếu như khổ luyện thêm dăm ba tháng, tuyệt đối có thể thắng người. Không biết người có tán thành hay không?

Điên cuồng lão quái này không chịu buông tha, cho nên Giang Trần mở miệng.

Hắn không muốn mất thời gian ở chỗ này. Dù sao loại chiến đấu này tạm thời rất khó phân ra thắng bại.

- Thắng ta?

Điên cuồng lão quái nhe răng cười nói:

- Vậy chúng ta đánh tới dăm ba tháng, nhìn xem sau dăm ba tháng, ngươi có tiến bộ hay không?

Tên này quả thực là tên điên, Giang Trần không có thời gian tốn dăm ba tháng giao đấu với đối phương. Huống chi một môn vũ kỹ nếu như muốn khổ luyện, không đơn thuần là thao luyện chiêu thức, cũng cần đi cảm ngộ, đi minh tưởng.


- Đã như vậy, Điên cuồng tiền bối, đừng trách ta không khách khí.

Đơn thuần dựa vào Phách Long Sí nhật thương, trong lúc nhất thời ba khắc quả thực rất khó thắng được Điên cuồng lão quái. Nhưng mà trên người Giang Trần không chỉ có một mình Phách Long Sí nhật thương.

Ví dụ như Thánh Long cung, còn có Kim chung.

Nhất là Kim chung kia, trước kia cũng khiến cho điên cuồng lão quái vô cùng cố hết sức. Hiện tại Giang Trần phối hợp với Phách Long Sí nhật thương, càng tăng thêm sức mạnh.

- Này này, không phải nói chỉ dùng binh khí sao? Tại sao ngươi lại dùng tới cái chuông này? Đáng giận, đáng giận.

Điên cuồng lão quái lập tức kêu khổ không thôi.

Tự nhiên hắn hy vọng Giang Trần thống khoái đánh với hắn dăm ba tháng.

- Tiểu tử, ngươi quá không thú vị. Thực sự hiếm khi gặp được tiểu tử thú vị như ngươi. Ngươi không thể cùng với lão phu thống khoái đánh một hồi được hay sao?

Giang Trần cười nói:

- Nếu như không có việc gì, đánh mười ngày, vài trăm năm với người cũng không sao. Nhưng mà thế cục hiện tại gấp gáp, ở lục cung truyền thừa cũng không thể lãng phí quá nhiều thời gian.

- Thời gian cấp bách? Chẳng lẽ Ma tộc trong truyền thuyết tro tàn lại cháy?

Hai mắt Điên cuồng lão quái bỗng nhiên đảo một vòng, biểu lộ lập tức trở nên lạnh lẽo.

Hiển nhiên nói tới Ma tộc, dường như cảm xúc của Điên cuồng lão quái thoáng cái biến hóa.

- Phong ấn Ma tộc đã gần như sụp đổ. Phong ấn thượng cổ chỉ sợ sắp mất đi hiệu lực. Đến lúc đó chỉ cần là Ma tộc còn sống, sẽ sống lại. Quan trọng nhất là, nhân tộc chúng ta căn bản không đề phòng, sẽ bị Ma tộc càn quét.

Điên cuồng lão quái nghe vậy, tốc độ ra tay trong lúc vô thức chậm lại.

Bình Luận (0)
Comment