Sát Thần Chí Tôn

Chương 3127

Giang Trần nói lời này không lưu một chút mặt mũi nào. Hắn cũng biết, mình nói gì cũng là phong hiểm ngàn vạn, vạn nhất Đan Phù lão nhân này quê quá hóa khùng thì sao?

Chỉ là từ ngày đầu tiên Giang Trần tu luyện đan đạo, kiếp trước lão sư vỡ lòng của hắn đã dạy cho hắn một đạo lý.

Đan đạo không nên lừa gạt... Đan đạo là truy cầu chân lý, tôn trọng chân lý.

Trước mặt bất luận kẻ nào, trước mặt bất luận chuyện gì đều không được nói điêu, đều phải kiên trì với chân lý của mình.

Đạo lý kia từ khi Giang Trần học tập đan đạo vẫn tuân thủ nghiêm ngặt không thay đổi. Mặc kệ đối mặt với đại nhân vật quyền uy bực nào, thủy chung hắn vẫn kiên trì một chút nguyên tắc đó.

Cho nên giờ phút này mặc dù có nguy hiểm, nhưng mà Giang Trần căn bản chưa từng nghĩ qua sẽ nói dối.

Thanh âm của Đan Phù lão nhân trầm mặc hồi lâu mới than nhẹ một tiếng, ngữ khí sâu kín hỏi:

- Người trẻ tuổi, không ngờ ngươi lại dám nói thật. Chỉ là dám nói thật cũng có rất nhiều loại khả năng. Có một ít người là bản tâm như vậy, không vui không buồn, có một ít là vì xu nịnh thế cục, cố ý làm vậy. Ngươi thuộc về loại nào trong đó?

Giang Trần nghiêm túc nói:

- Từ ngày đầu tiên ta học tập đan đạo đã hiểu được đạo lý không nên lừa gạt. Chân lý là chân lý, sai lầm chính là sai lầm.

- Như vậy xem ra ngươi cảm thấy đan phương này thực sự có vấn đề?


- Có vấn đề lớn, tuyệt đối có vấn đề lớn.

Ngữ khí của Giang Trần vô cùng thẳng thắn, cũng hoàn toàn không thèm che dấu.

- Thử nói xem.

Đan Phù lão nhân thấy Giang Trần kiên định như vậy, hiển nhiên cũng có chút bán tín bán nghi.

- Đầu tiên là tỷ lệ phối trí tài liệu của đan phương này, trên phương diện tỷ lệ đã xuất hiện vấn đề cực lớn. Nhất là chủ tài liệu rõ ràng quá nhiều. Loại đan dược này thần kỳ ở chỗ những tài liệu bổ sung cho nhau. Khi số lượng chủ tài liệu quá lớn, sẽ ảnh hưởng tới những tài liệu phụ tá khác, do đó không có cách nào tạo thành bổ sung. Làm cho tài liệu không có cách nào cộng minh dược hiệu với nhau. Đây là điểm đầu tiên.

- Còn có một sai lầm quan trọng nữa đó là phương pháp luyện chế. Đan dược này nhất định phải dùng hỏa diễm ôn hào để luyện, mà không phải dùng hỏa diễm táo bạo, dùng phương phức táo bạo mạnh mẽ để luyện.

- Ngoài ra, những chi tiết nhỏ nhặt như linh dược, trình tự trước sau cho vào lò, những thứ này đều cần phải chú ý. Theo ta thấy, trình tự này mặc dù không có sai lầm quá lớn, nhưng sai lầm nho nhỏ vẫn có. Không có xử lý tốt, đối với phẩm chất của đan thành cũng ảnh hưởng rất lớn.

Giang Trần chậm rãi nói, thuộc như lòng bàn tay. Làm cho Giang Trần trong giây lát này tìm được sự tự tin, tìm được cảm giác hăng hái.

Đan Phù lão nhân nghe tới si mê, say sưa, nửa ngày sau mới thẫn thờ tỉnh lại.

Hồi lâu sau, Đan Phù lão nhân mới tỉnh lại, nhanh chóng hỏi.

- Giang Trần tiểu hữu, những thứ này ngươi biết rõ từ chỗ nào? Chẳng lẽ lão sư đan đạo của ngươi có thể dạy ngươi những thứ này sao?

Đan Phù lão nhân ở thời kỳ thượng cổ cũng là chuyên gia ở phương diện này. Đề mục hắn nêu ra kỳ thực cũng chính là nan đề mà bản thân hắn gặp phải.

Vốn hắn định khảo nghiệm Giang Trần một chút, vốn cũng không hy vọng Giang Trần có thể trả lời ra được, nhưng mà Đan Phù lão nhân tuyệt đối không thể tưởng tượng được. Giang Trần chẳng những trả lời được, mà hơn nữa câu trả lời còn cẩn thận, đem cơ hồ tất cả những vấn đề lớn nhỏ nói vào.

Có nhiều thứ thậm chí còn cho Đan Phù lão nhân một lời nhắc nhở, như dẫn dắt hắn.

Trong lúc nhất thời Đan Phù lão nhân khiếp sợ không hiểu, hảo cảm đối với Giang Trần cũng lập tức tăng lên. Hiển nhiên trong lòng Đan Phù lão nhân đa chậm rãi tiếp nhận Giang Trần.

- Sở học của ta rất tạp, rất nhiều thứ không hẳn là lão sư dạy dỗ. Có nhiều thứ giống như trời sinh ở trong đầu ta. Tỉnh, hoặc là giống như trong giấc mộng tự nhiên đã biết rõ.

Giang Trần cố ý nói như vậy.

Hắn tin rằng dùng trí tuệ của Đan Phù lão nhân, nên biết mình đang nói cái gì.


Quả nhiên, Đan Phù lão nhân lập tức phức tạp thốt lên:

- Chuyện này... Đây là thần linh chuyển thế sao? Giang Trần tiểu hữu, ngươi xác định trong mộng biết được những tri thức này sao?

- Đúng vậy a, loại chuyện này trên người ta thường xuyên xảy ra, gặp vô số lần.

Giang Trần cố ý dùng ngữ khí hời hợt.

- Quả nhiên, quả nhiên. Ngươi tuyệt đối là thần linh chuyển thế. Giang Trần tiểu hữu, ngươi biết cái gì gọi là thần linh chuyển thế không?

Đan Phù lão nhân kích động hỏi.

Giang Trần gật gật đầu:

- Ta có nghe người ta nói qua mấy lần, bọn họ cũng hoài nghi ta có trí nhớ thần linh. Nhưng mà trí nhớ của ta vô cùng tạp, cũng không có manh mối gì tới kiếp trước. Nếu như thực sự là thần linh chuyển thế, không phải nên có trí nhớ kiếp trước sao?

- Đại đa số người sau khi tiến vào luân hồi chuyển thế, lực luân hồi đều thanh lý sạch sẽ trí nhớ kiếp trước của hắn, trực tiếp xóa bỏ. Chỉ có một số ít tu sĩ đặc biệt cường đại, chấp niệm vô cùng mạnh mẽ, mới có thể giữ lại được một ít trí nhớ. Đương nhiên cũng có một ít ngoại lệ, cá lọt lưới. Ở trong lực luân hồi bảo vệ được một bộ phận trí nhớ. Trở thành một tồn tại chói mắt sau khi chuyển thế luân hồi.

Đây là lý giải của Đan Phù lão nhân về chuyển thế.

Giang Trần ra vẻ suy nghĩ đăm chiêu.

- Giang Trần tiểu hữu, nếu như một ngày kia ngươi thực sự thức tỉnh trí nhớ kiếp tước, vậy tiền đồ của ngươi sẽ triệt để sáng rõ. Đến lúc đó ngươi sẽ không đơn thuần là người thừa kế Lưu Ly vương tháp, càng có khả năng còn mạnh mẽ hơn nhiều. Trực tiếp siêu việt chủ nhân Lưu Ly vương tháp.

Đây cũng không phải là những lời Đan Phù lão nhân cố ý an ủi Giang Trần.


Trên thực tế nếu như thực sự là thần linh chuyển thế, vậy ưu thế ở các phương diện thực sự quá mức rõ ràng.

Suy đoán Giang Trần là thần linh chuyển thế, độ hảo cảm của Đan Phù lão nhân với Giang Trần lại một hơi tăng vọt. Liên tục vấn an những tri thức đan đạo mà hắn luôn cảm thấy hết sức khó hiểu.

Giang Trần lại có thể hai năm rõ mười trả lời hắn.

Lần này chẳng khác nào triệt để chinh phục Đan Phù lão nhân. Tâm tình của Đan Phù lão nhân giờ phút này chuyển biến một trăm tám mươi độ.

Nếu như nói lúc trước hắn đối với người cung này có đề phòng rất lớn, như vậy Đan Phù lão nhân hiện tại đã hoàn toàn bị Giang Trần chinh phục.

Thậm chí hắn hận không thể giữ Giang Trần lại trong thời gian ngắn, làm cho hắn có cơ hội lãnh giáo kỳ tài đan đạo này.

Giang Trần có thể lý giải tâm tư của Đan Phù lão nhân, lão nhân này tịch mịch từ thời thượng cổ tới nay, bản thân hắn cảm thấy hứng thú nhất với đan đạo, đây nhất định là tâm huyết suốt đời.

Dưới tình huống này, Giang Trần cho Đan Phù lão nhân rất nhiều thứ. Rất nhiều thứ hắn cũng hoàn toàn không giữ lại, gặp vấn đề, cơ hồ hắn biết gì nói nấy, nói ra tất cả.

Cứ như vậy Giang Trần bị Đan Phù lão nhân này giữ lại, đàm đạo trọn vẹn ba ngày ba đêm, Đan Phù lão nhân vẫn chưa có cảm giác thỏa mãn.

Cũng may sau khi Giang Trần tới cung thứ năm cũng biết tạm thời vô lực xông cung thứ sáu. Không có tiến vào Thiên Vị cao giai, thậm chí là Thiên Vị đỉnh phong, ngay cả tư cách vượt cung hắn cũng không có.

Cho nên trước mắt Giang Trần tới cung thứ năm đã là hoàn thành nhiệm vụ. Như vậy hắn lại tĩnh tâm lại, cùng với Đan Phù lão nhân hảo hảo luận bàn ba ngày ba đêm. Mãi tới khi Đan Phù lão nhân kia không giữ lại mới thôi.

Bình Luận (0)
Comment