Sát Thần Chí Tôn

Chương 3194

- Ha ha, Trần thiếu, không thể tưởng tượng được uy áp của ngươi lại kinh người như vậy. Nói thực, ngay cả Bản linh phóng thần uy ra, cũng không mạnh hơn ngươi quá nhiều. Nếu như không phải biết rõ ngươi, Bản Linh còn không thể tin ngươi là tu sĩ nhân tộc.

Thần điểu Chu Tước tán thưởng.

Đại nhân vật Nhân tộc thần điểu Chu Tước cũng gặp không ít, thần kỳ như Giang Trần, thực sự không có một ai. Dù là những người đứng đầu Nhân tộc thời kỳ thượng cổ, bọn họ cường đại cũng là bởi vì tu vi của bọn họ quả thực tu luyện tới một bước kia.

Mà Giang Trần cường đại là cường đại vượt cấp.

Hắn rõ ràng là Thiên Vị thất trọng, vừa mới tiến vào Thiên Vị cao giai không bao lâu, nhưng uy áp thần thức phóng ra, diện tích bao phủ lại hoàn toàn có thể so sánh với thần linh là thần điểu Chu Tước hắn.

Loại trình độ khoa trương này, làm cho thần điểu Chu Tước muốn không tán thưởng cũng khó.

- Được rồi, không nói nhảm nữa, ta mang các ngươi đi tới địa mạch.

Giang Trần mặc dù có ít năm không tới nơi này, nhưng mà đối với vùng này, hắn không lạ lẫm một chút nào.

Cũng không lâu lắm đã tới bên ngoài địa mạch kia.

- Sát khí nặng nề.

Cảm giác đầu tiên của thần điểu Chu Tước là như vậy.

- Nơi này giống như không có một ngọn cỏ, cũng không có dấu hiệu sinh linh hoạt động. Xảy ra chuyện gì vậy?

- Chính là như vậy.


Giang Trần mỉm cười.

- Ta triệu hoán Tiểu Bạch một chút.

Giang Trần thi triển bí thuật, bắt đầu liên hệ Tiểu Bạch. Đây cũng là phương thức hắn và Tiểu Bạch đã ước định để liên lạc với nhau.

Cũng không lâu lắm, mảnh địa mạch này xuất hiện chấn động.

Đột nhiên một đạo thân ảnh màu trắng xuất hiện từ trong lòng đất.

- Ồ? Đây là Tiểu bạch sao?

Thần điểu Chu Tước khẽ giật mình, Long Tiểu Huyền cũng cho rằng mình hoa mắt.

Thân ảnh vừa nhảy ra này rõ ràng là một đầu quái vật khổng lồ, thần uy lẫm lẫm, đạo ấn ký truyền thừa trên trán, lại càng khiến cho người khác chú ý.

Mà hai cánh sau lưng nó đã đạt tới cảnh giới thu phát tự nhiên.

- Ha ha. Trần thiếu, Long huynh, Chu Tước lão ca?

Thái Tuế bạch hổ nhìn thấy ba cố nhân, cũng mừng rỡ.

Long Tiểu Huyền tiến lên, cẩn thận đánh giá Tiểu Bạch, chậc chậc nói:

- Đây thực sự là Tiểu Bạch nhà ngươi sao?


- Long huynh, huynh đệ ta biến hóa quá lớn sao? Ha ha ha, có phải cũng không dám nhận hay không? Đúng vậy, chính là ta, Thái Tuế Bạch Hổ, Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch cao hứng bừng bừng, có thể nhìn ra được, những năm qua nó ở chỗ này tu luyện, thu hoạch rất lớn, tính cách cũng xuất hiện sự thăng hoa cực lớn, không hề câu nệ như cũ nữa.

Cho dù là ở trước mặt Long Tiểu Huyền và thần điểu Chu Tước, Tiểu Bạch cũng có thể nói chuyện tự nhiên.

Nhưng mà sau khi nhìn thấy tu vi của Long Tiểu Huyền, Tiểu Bạch vẫn còn có chút ảo não:

- Nhiều năm cố gắng như vậy, xem ra vẫn còn có chút chênh lệch với Long huynh a.

Long Tiểu Huyền bây giờ là Thiên Vị cao giai, gần với Thiên Vị cửu trọng.

Mà Tiểu Bạch ở địa mạch này đột phá Thiên Vị, liên tục đột phá, thế nhưng cuối cùng cũng mới chỉ tiến vào Thiên Vị ngũ trọng mà thôi.

Chuyện này đối với Tiểu Bạch mà nói, tốc độ đã vô cùng nghịch thiên rồi.

Dù sao, Long Tiểu Huyền tu luyện sớm hơn nó vài năm. Chênh lệch mấy trọng cảnh giới, muốn thoáng cái bù đắp, độ khó rất lớn.

Giang Trần cũng biết, tu vi của tam đại Chân Linh này nhất định phải sau khi tiến vào thần đạo mới dần dần cân bằng được.

Hiện tại, thần điểu Chu Tước so với Long Tiểu Huyền còn mạnh hơn nữa. Mà Long Tiểu Huyền so với Thái Tuế Bạch Hổ cũng mạnh hơn. Đây đều căn cứ vào thời gian bọn họ tu luyện, cùng với tạo hóa của mình mà quyết định.

Luận tuổi tác, luận chiều dài tu luyện, thần điểu Chu Tước là dài nhất, tiếp đó là Long Tiểu Huyền rồi mới tới Thái Tuế Bạch Hổ.


Đương nhiên bởi vì thời gian nó tiếp xúc với Giang Trần cũng không dài, cho nên đoạn thời gian trước đó của thần điểu Chu Tước cũng coi như là thời gian uổng phí.

Sau khi gặp được Giang Trần, vận mệnh của thần điểu Chu Tước liền xuất hiện cơ hội chuyển mình cực lớn.

Sau khi hàn huyên một trận, Tiểu Bạch chán nản, thất vọng phát hiện ra, sau khi sắp xếp tu vi, thực lực của hắn vẫn là người yếu nhất, khiến cho nó không khỏi buồn bực.

Giang Trần cười nói:

- Tiểu Bạch, không cần phải uể oải như vậy, Long huynh và ngươi sớm muộn gì đều tiến vào thần đạo. Nếu như nhập thần, tu vi các ngươi sẽ có thể sánh vai với Chu Tước lão ca. Bất quá đây chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Huyết mạch các ngươi đều có cấp độ không sai biệt là bao. Tiềm lực cũng không sai biệt lắm. Tiền đồ ngày sau cũng không chênh lệch với nhau.

Tiểu Bạch nghe Giang Trần khuyên bảo như vậy mới cười hắc hắc:

- Ai bảo ta còn trẻ chứ? Cho nên mới ăn chút thiệt thòi a.

Long Tiểu Huyền lại nói:

- Biết rõ mình tuổi trẻ thì khiêm tốn một chút. Về sau đừng có gọi LOng huynh gì đó. Phải gọi Long ca, biết chưa?

Tiểu Bạch bĩu môi, làm mặt quỷ.

Giang Trần thấy huyết mạch Tứ đại thần thú không ngờ lại ở chung hòa hợp như vậy, cũng có chút tự đắc. Nếu như không phải có hắn ở đây, những huyết mạch thần thú này nhìn thấy nhau nhất định là cục diện long tranh hổ đấu. Tuyệt đối không có khả năng hài hòa như vậy.

- Được rồi, không nói giỡn nữa. Tiểu Bạch, những năm qua tu vi ngươi tiến triển rất nhanh. Không biết đối với phiến địa mạch này đã lục lọi tới đâu rồi

Nói tới chính sự, TIểu Bạch cũng nghiêm túc, nó nghiêm mặt nói:

- Trần thiếu, phiến địa mạch này hiện tại ta có nắm chắc rất lớn chiếm dụng nó.

- Có mấy thành nắm chắc.


- Bốn năm thành a. Nhưng mà nếu như có các ngươi hỗ trợ, có lẽ có sáu bảy thành nắm chắc.

Tiểu Bạch suy tính một chú.t

- Tốt, vậy chúng ta động thủ. Những tinh thạch này tuy rằng không có cách nào dùng để bố trí trận pháp, nhưng cũng là tài nguyên tu luyện cực kỳ trân quý. Vạn Uyên đảo sắp đại loạn, địa mạch này không thu đi, lưu lại cho người khác không phải là không công tiện nghi cho kẻ khác sao?

Giang Trần cũng không có ý định chờ đợi.

Nếu như muốn ngược dòng tìm hiểu ngọn nguồn của những tinh thạch này mà nói, khả năng có quna hệ với Ngũ Sắc tinh thạch được dùng trong thời đại Bổ thiên Thái Cổ. Lúc trước Ngũ sắc tinh thạch diễn hóa thế giới, diễn hóa ra đất, nước, hỏa diễm, gió, trở thành một phương thế giới.

Những tinh thạch này cũng có các loại màu sắc, các loại vẻ bất đồng, công năng bất đồng.

Cho nên Giang Trần phỏng đoán, những tinh thạch này hơn phân nửa có quan hệ với Ngũ sắc tinh thạch được dùng ở thời kỳ Bổ Thiên thái cổ. Chỉ là đây nhất định không phải tất cả nguyên thạch Bổ Thiên.

Nếu không thì phát đạt lớn.

Vật thái cổ, nhất là những vật quý hiếm loại này, một khi nhận được một khỏa, hoàn toàn có tư cách luyện hóa một phương đại thế giới, trở thành bá chủ Thiên Đế một phương.

Loại chuyện này Giang Trần biết rõ, ở Thần Uyên đại lục tuyệt đối không trông cậy vào được, cũng không có khả năng xuất hiện.

Phiến địa mạch này dù chỉ là truyền thừa một một trăm linh lực cũng phi thường không tồi rồi. Đối với Giang Trần mà nói cũng là thu hoạch hưởng thụ vô cùng.

Bọn họ nói là làm.

Tiểu Bạch bắt đầu giải thích về một ít quy luật của địa mạch này cho mọi người, nhất là một ít sát cơ trong phiến địa mạch, đây là trọng điểm giảng giải.

- Mọi người đừng lo lắng, sát cơ này rất là lợi hại, nhưng mà Chu Tước lão ca là thân thể thần linh, cơ hồ không thể nào bị thương. Long ca và Trần thiếu, các ngươi cũng thần thông quảng đại, sát cơ bình thường cũng không làm gì được các ngươi. Cho nên sau khi các ngươi tiến vào, cũng không cần quá câu thúc. Tất cả đã sẽ sớm dự đoán. Mọi người nghe ta sắp xếp.

Vài năm không gặp, rõ ràng Thái Tuế bạch hổ đã trưởng thành hơn rất nhiều.

Bình Luận (0)
Comment