Sát Thần Chí Tôn

Chương 3305

Hai đại hộ pháp vừa quay đầu lại nhìn thấy đầu chân linh che khuất bầu trời, cũng giật mình vạn phần.

Nhưng mà rất nhanh bọn họ đã kịp phản ứng, hai người nhìn nhau, khuôn mặt đều hiện lên vẻ khó tin.

- Thần điểu chu tước?

Hai đại hộ pháp đều thốt lên một tiếng, hiển nhiên bọn họ đối với Vĩnh Hằng thánh địa vô cùng hiểu rõ, biết rõ Vĩnh Hằng thánh địa là đối thủ khó giải quyết.

Thần điểu Chu Tước không thể nghi ngờ là thứ khó giải quyết nhất.

Thậm chí, thần điểu Chu Tước trong lòng bọn họ, địa vị còn vượt qua Thánh tổ đại nhân gì đó của Vĩnh Hằng thánh địa.

Giờ phút này nhìn thấy khí thế và bộ dáng của đầu Chân Linh này, bọn họ căn bản không chút chần chờ, trong đầu đều hiện lên danh tự của thần điểu Chu Tước.

- Tại sao có thể là thần điểu chu tước?

- Đúng vậy a? Nó chẳng lẽ không đi theo bảo hộ Giang Trần đi tới Bình Sa đảo? Mà ở lại Vĩnh Hằng thánh địa chủ trì đại cục? Chuyện này...

Hai đại hộ pháp giật mình nhìn nhau.

Nhưng mà bọn họ không có thời gian do dự, bởi vì tên tu sĩ mặt vàng lợt kia đang thảm thiết cầu cứu.

Chỉ là điều khiến cho hai đại hộ pháp khó hiểu nhất chính là rõ ràng đầu thần điểu Chu tước kia còn chưa triệt để công kích được tên kia, vì sao hắn ta lại không giãy dụa, không biết chạy trốn cơ chứ?


- Nhị vị hộ pháp đại nhân, nhanh chóng tới cứu ta. Đầu chân linh này rất tà môn, nó dường như đã khống chế pháp thân của ta, khiến cho toàn thân ta nặng nề, không thể di chuyển.

Nghe thấy lời này, trong lòng hai đại hộ pháp càng cực kỳ hồ nghi. Thần điểu Chu Tước là chân linh thuộc tính hỏa, khống hỏa và thần thông công kích thuộc tính hỏa quả thực vô cùng đáng sợ.

Thế nhưng mà thần điểu Chu Tước có thần thông khiến cho thân thể người khác biến thành nặng nề sao? Dường như không có ai nghe nói qua thần điểu Chu Tước có thần thông bực này a.

Trong lúc nhất thời bước chân hai đại hộ pháp vốn muốn tới cứu viện cũng trở nên chậm chạp.

Cũng không phải bọn họ thấy chết không cứu. Mà giờ phút này trong lòng bọn họ cũng có áp lực. Nếu như đi qua cứu, sẽ xảy ra chuyện gì đây?

Vạn nhất đầu Chân linh này thực sự tà môn như vậy, có thể khiến cho thân thể người ta nặng nề, như vậy cho dù là hai đại hộ pháp bọn họ cũng chưa chắc đã có thể nhẹ nhõm phá giải.

Vạn nhất không phá giải được, như vậy không phải cả đời anh hùng sẽ chấm dứt hay sao?

- Nhị vị hộ pháp, tại hạ trung thành và tận tâm với Quang Độ đại nhân, các ngươi không thể thấy chết mà không cứu được a.

Nhìn thấy nhị vị hộ pháp không tới cứu, tên tu sĩ mặt vàng lợt kia hoảng sợ, không nhịn được kêu lên.

Đúng lúc này tên tu sĩ đầu trọc nghe tiếng chạy tới.

Tên hộ pháp mặc áo bào màu vàng lập tức quát:


- Ngươi qua làm gì? Đừng quên chức trách của ngươi, để cho người Vĩnh Hằng thánh địa phá vòng vây thì tội ngươi sẽ rất lớn.

Tên tu sĩ đầu trọc dùng vẻ mặt kinh nghi bất định nhìn qua pháp thân khổng lồ che khuất bầu trời của thần điểu Chu Tước, trong lúc nhất thời cũng hít sâu một ngụm khí lạnh.

Pháp thân chân linh đáng sợ như vậy, sức chiến đấu tất còn mạnh mẽ hơn bọn họ a.

Nhìn thấy đồng bạn trước đó còn sinh long hoạt hổ, lúc này lại bị đầu chân linh này khống chế, miệng kêu rên, rõ ràng chuyện gì cũng không làm được.

Một loại cảm giác sợ hãi thật sâu dâng lên trong lòng đại hán đầu trọc kia. Vĩnh Hằng thánh địa này quả nhiên đủ quỷ dị.

Ngay khi mọi người trợn mắt há hốc mồm. Dưới mặt đất, một đạo cột sáng quỷ dị bỗng nhiên phóng lên trời, tên tu sĩ mặt vàng lợt này bị cột sáng này cuốn vào, lập tức biến mất trong hư không.

Thần điểu chu tước đối với việc tu sĩ mặt vàng vọt này bị cột sáng cuốn đi cũng không có tức giận. Pháp thân nhoáng lên, vọt về phía hai đại hộ pháp.

Hai mắt giống như chuông đồng trừng mắt nhìn hai đại hộ pháp, phát ra ý tứ khiêu khích.

- Cái này...

Hai đại hộ pháp càng giật mình không thôi. Bọn họ cũng nhìn ra được, đạo cột sáng vừa rồi rõ ràng không phải là thần điểu chu tước phát ra.

Đạo cột sáng kia cuốn đi tu sĩ mặt vàng lợt, thật ra là chen chân vào trận chiến của thần điểu Chu tước, mà thần điểu Chu tước không ngờ lại không ngại, đây còn là chân linh cường đại sao?


Vẫn là chân linh kiêu ngạo sao?

Hai đại họ pháp cảm thấy cảm quan nhân sinh của mình đã bị đánh vỡ.

Nhưng mà đối mặt với sự khiêu khích của thần điểu Chu tước, hai huynh đệ bọn họ không thể tỏ ra kinh sợ mà tên hộ pháp mặc áo bào màu vàng hừ lạnh một tiếng, quát:

- Chu tước đạo hữu, đại danh của ngươi Quang Độ đại nhân nhà ta cũng được nghe nói. Vĩnh Hằng thánh địa có tài đức gì mà đường đườg là chân linh cường đại lại là hộ vệ giữ nhà cho bọn họ

Kế sách châm ngòi ly gián, tiểu tử này quả thực sử dụng vô cùng thành tạo.

- Thực lực và nội tình của chủ nhân nhà ta so với Vĩnh Hằng thánh địa này không biết cường đại hơn bao nhiêu lần. Chu tước đạo hữu không bằng bỏ gian tà theo chính nghĩa, hiệu lực vì chủ nhân nhà ta. Ngày sau chủ nhân nhà ta nhất định sẽ đưa cho ngươi một cọc tạo hóa lớn. Chẳng phải so với việc hiệu lực vì Vĩnh Hằng thánh địa còn tốt hơn sao?

Thần điểu Chu Tước kỳ thực đều nói thú ngữ thượng cổ, đối với ngôn ngữ nhân loại hắn có thể hiểu được, chỉ là hắn vẫn khinh thường mở miệng mà thôi.

Chỉ là giờ phút này ngữ khí của hai tên hộ pháp này hiển nhiên đã khiến cho hắn cảm thấy rất là khó chịu.

Phá lệ, thần điểu Chu Tước dùng ngôn ngữ nhân loại không lưu loát cho lắm cười lạnh nói:

- Chủ nhân nhà ngươi là cái rắm gì? Có thể so với nhân vật lãnh tụ thời kỳ thượng cổ sao? Đã giao thủ qua với ma tộc chưa?

THần điểu Chu Tước dù sao cũng là chân linh thượng cổ, tầm mắt không biết so với tu sĩ hiện tại cao bao nhiêu. Cho nên đối với Quang Độ đại nhân gì đó, căn bản hắn không có hứng thú nhiều lắm.

Dùng ánh mắt nhìn người của thần điểu Chu Tước, hắn cũng chỉ coi trọng một mình Giang Trần mà thôi.

- Ha ha, nhân vật lãnh tụ thời thượng cổ, mạnh như thế nào không ai có thể bảo chứng. Nhưng mà chủ nhân nhà ta, chính là tu sĩ thần đạo tứ trọng, một chút nghi ngờ cũng không có.

- Dưới gầm trời này, bất kể là tu sĩ nhân loại hay là tu sĩ dị tộc, ai mà không muốn hiệu lực cho chủ nhân nhà ta cơ chứ? Ai không lấy việc hiệu lực cho chủ nhân nhà ta là một điều vẻ vang cơ chứ?


Lúc này, trong hư không truyền tới một tiếng cười.

- Mặt mũi chủ nhân nhà ngươi quả thực rất lớn, nhưng mà ta là tu sĩ nhân loại, thật sự không rõ việc hiệu lực cho chủ nhân nhà ngươi có gì mà lấy làm quang vinh cơ chứ?

Thanh âm này tự nhiên là từ miệng Giang Trần mà ra.

Hắn nhanh chóng đuổi tới, cuối cùng cũng tới kịp thời khắc mấu chốt. Khi hắn chạy tới, đúng là thời điểm mà Già Diệp thần tôn công kích tên tu sĩ kia.

Cho nên Giang Trần trực tiếp phái ra thần điểu Chu tước và thần thú Huyền Vũ, phục kích tên tu sĩ mặt vàng lột kia.

Hai đại chân linh liên thủ, đối phó với một tu sĩ thần đạo sơ giai bị thương, độ khó hiển nhiên không lớn. Như vậy, bốn tu sĩ thần đạo của địch nhân thoáng cái giảm đi một.

Thanh âm hào sảng của Giang Trần truyền ra, lập tức khiến cho tất cả người của Vĩnh Hằng thánh địa hoan hô. Nhất là Hoàng Nhi, càng mừng rỡ không thôi.

Trần ca, Trần ca cuối cùng cũng không để cho mọi người thất vọng. Trong thời khắc mấu chốt này lại một lần nữa xuất hiện như chúa cứu thế.

Chẳng biết tại sao, Giang Trần vừa mới xuất hiện, dù là mọi người còn chưa biết thực lực của hắn đại thành hay chưa. Nhưng vẫn cảm thấy như tìm được người tin tưởng, giống như nguy cơ trước mắt lập tức có thể bị giải quyết dễ dàng.

Thậm chí Giang Trần xuất hiện còn mang tới an tâm cho mọi người, hoàn toàn không kém với Thánh tổ đại nhân tự mình trở về.

Thanh âm của Giang Trần cũng kinh động Già Diệp thần tôn ở phía xa. Già Diệp thần tôn vốn định mang theo hai đại hộ pháp và hai người khác thoát khỏi chỗ này.

Sách lược vừa rồi của hắn rất đúng, không có ham chiến, mà lựa chọn phá vỡ lỗ hổng, điệu hổ ly sơn.

(Nhảy chương sang 3309 nội dung vẫn liền mạch)

Bình Luận (0)
Comment