Sát Thần Chí Tôn

Chương 609

- Đều cầm chắc?

Giang Trần giật mình.

- Trước hai mươi tên?

Thang Hồng rất khẳng định gật đầu:

- Cầm chắc, tới bây giờ, chưa nghe nói qua có ai thất thủ. Hơn nữa, trên cơ bản Tứ đại lĩnh vực này, hai mươi hạng khảo hạch, đều trong một ngày đến một ngày rưỡi hoàn thành. Nếu ai vượt qua hai ngày không hoàn thành, dù tính toán cầm 100 điểm tích lũy. Cũng sẽ không cảm thấy mình có bao nhiêu thành công. Bởi vì sẽ làm trễ nãi điểm tích lũy tiến giai phía sau.

Ngoại trừ điểm tích lũy trụ cột, là 100 điểm ổn định.

Điểm tích lũy tiến giai, mới là tồn tại phân biệt cấp độ của người khảo hạch ở Thiên Linh khu.

- Bây giờ ngươi có bao nhiêu điểm tích lũy?

Giang Trần hiếu kỳ hỏi.

Thang Hồng đỉnh đạc nói:

- Ta vừa vặn đủ 1560 điểm tích lũy. So với những biến thái kia, vẫn là chênh lệch không nhỏ a.

- Cao nhất là bao nhiêu?

Giang Trần vẫn muốn hiểu rõ vấn đề này, chỉ có điều một mực tìm không thấy người hỏi thích hợp. Không nghĩ tới, hôm nay lại ngoài ý muốn thu một tiểu đệ. Hơn nữa là chung thân tiểu đệ.

- Mấy cái cao nhất, bọn hắn tầm đó chênh lệch không lớn, vượt qua 2000 là khẳng định. Không biết đạt tới 3000 hay chưa.


Thang Hồng lắc đầu thở dài.

- Những người kia, đều hưởng thụ tài nguyên tối đa trong tông môn. Thang Hồng ta ở Bảo Thụ Tông, cũng coi như tồn tại Top 3, bất quá so với bọn họ, địa vị của ta ở trong tông môn rất xấu hổ, vẫn là mẹ không đau, cậu không yêu a.

Bảo Thụ Tông, vẫn là Tạ gia cùng Thiết gia tranh đấu gay gắt.

Thang Hồng là một thiên tài khác họ, ở trong tông môn không có chỗ dựa đặc biệt gì. Cho nên, hắn hưởng dụng tài nguyên, đích thật là không có ưu thế gì.

Hơn nữa, tính cách của hắn kiệt ngao bất tuần, bất kể là Tạ gia, hay Thiết gia, hắn đều không có đầu nhập vào.

Chính vì hắn hai đầu đều không theo, cho nên hai đầu đều không có nịnh nọt. Ở trong tông môn, với với thiên tài Tạ gia Thiết gia, tài nguyên của hắn đích thật là kém rất nhiều.

Bất quá dù vậy, Thang Hồng lại không có vì vậy mà ủ rũ, ngược lại càng thêm cố gắng, càng thêm điên cuồng tu luyện, học tập.

Cũng bởi vậy, tâm háo thắng, tính cách bướng bỉnh kia, đúc thành một khí chất bất khuất, Tâm lực như núi Thái Sơn sụp đổ trước mặt mà không thay đổi, mạnh hơn bất cứ đệ tử nào của Bảo Thụ Tông.

Giang Trần nghe đến mấy số liệu này, trong nội tâm cũng nghiêm nghị.

Không nghĩ tới, điểm tích lũy cao nhất, vậy mà đều vượt qua 2000. Xem ra, mình tới muộn, đích thật là cần bước đi nhanh, mới có thể vượt qua a.

Trước kia Giang Trần suy đoán điểm tích lũy của bọn hắn khẳng định đã qua một ngàn, hiện tại xem ra, vẫn là đánh giá thấp tốc độ đoạt điểm của bọn chúng a.

Thấy Giang Trần im lặng, Thang Hồng là gia hỏa chưa bao giờ biết an ủi người, không biết làm sao nói:

- Lão Đại, ngươi cũng đừng lo lắng. Dùng thiên phú tâm lực cùng thiên phú đan dược của ngươi, muốn xoát điểm cũng rất nhanh.

Cũng không phải Giang Trần lo lắng, mà là trù tính đi kiếm điểm tích lũy như thế nào mới ổn thỏa.

- Thang Hồng, nói như vậy, trong điểm tích lũy tiến giai, cái cách gì kiếm điểm tích lũy nhanh nhất không?

- Nếu như thực lực cường hoành, sức chiến đấu kinh người, vậy thì khiêu chiến những võ giả khác. Mỗi lần thắng đều có hai mươi điểm tích lũy, thua trừ hai mươi điểm tích lũy. Mấy gia hỏa sức chiến đấu bài danh trước kia, mỗi ngày đều đi khiêu chiến người khác. Cho nên tốc độ xoát điểm tích lũy của bọn hắn rất nhanh.

Hiển nhiên Thang Hồng cũng nếm qua thiệt thòi như vậy, tức giận bất bình mắng:

- Mẹ. Những gia súc này, không phải ỷ vào tài nguyên nhiều, bảo vật nhiều, tu vi hơi vượt lên đầu một chút sao. Lại dựa vào cái này nghiền áp người khác, cuồng xoát điểm tích lũy, thật không biết xấu hổ.

Đã có loại ưu thế này, bọn hắn tự nhiên sẽ lợi dụng. Giang Trần đối với cái này cũng không kinh ngạc.

Lại hỏi:

- Vậy xin nhiệm vụ thông thường, độ khó bao nhiêu?

Thang Hồng nghĩ nghĩ, nói ra:

- Nhiệm vụ nhất cấp, độ khó tương đương với chúng ta khảo hạch trụ cột. Nhưng mà không nhất định, phải xem vận khí.

- Nhị cấp, độ khó tăng lên gấp đôi. Lại hướng lên, sẽ tăng lên mấy lần.


- Khó như vậy?

Giang Trần giật mình, độ khó liên tục gấp bội, cái này không tầm thường.

Thang Hồng gật đầu:

- Phải, nếu không khó, đoán chừng những gia hỏa biến thái kia đã sớm xoát đến ba bốn ngàn điểm, thậm chí càng nhiều.

- Xin nhiệm vụ thông thường, có phân các loại lĩnh vực sao? Ví dụ như khảo hạch trụ cột vậy?

Giang Trần hỏi.

- Đương nhiên là có rồi. Khảo hạch này chính là vì đào móc thiên tài. Chỉ cần ngươi ở lĩnh vực nào đó đặc biệt lợi hại, ngươi có thể không ngừng khiêu chiến lĩnh vực kia. Đương nhiên, vì phòng ngừa ác ý xoát điểm, nên vẫn có chút hạn chế.

Thang Hồng tham gia hai kỳ khảo hạch, đối với quy tắc, từng chi tiết đều phi thường quen thuộc.

- Có hạn chế gì?

Giang Trần nghe nói có phân lĩnh vực, trong nội tâm cũng chấn động.

- Nói thí dụ như, ngươi mạnh ở lĩnh vực đan dược. Ngươi có thể xin nhiệm vụ lĩnh vực đan dược. Nhưng mà, cấp bậc nhiệm vụ, chỉ có thể mỗi ngày đề thăng một cấp. Ví dụ như hôm nay ngươi xin nhất cấp, ngày mai chỉ có thể xin nhị cấp, ngày sau xin tam cấp. Đến ngũ cấp, lại phải trở lại nhất cấp, không thể liên tục xin nhiệm vụ ngũ cấp. Hơn nữa, nếu như ngươi liên tục xin nhiệm vụ lĩnh vực này, một khi thất bại, trong mười ngày không thể xin lại.

- Mười ngày? Không phải không hoàn thành nhiệm vụ, năm ngày không thể xin sao?

- Năm ngày là dưới tình huống bình thường. Nếu như ngươi liên tục xin nhiệm vụ trong một lĩnh vực, cái kia chính là mười ngày không thể xin. Hơn nữa là không thể xin nhiệm vụ ở tất cả lĩnh vực. Trong lúc này, ngươi muốn lợi nhuận điểm tích lũy, chỉ có thể khiêu chiến những võ giả khác.

- Như vậy a.

Giang Trần cười khổ, đối với chuyện này coi như đã minh bạch.

Thang Hồng cười hắc hắc nói:

- Bất quá, nếu như khiêu chiến những võ giả khác thất bại, đồng dạng trong vòng năm ngày không có tư cách khiêu chiến.


Quy tắc này, Giang Trần ngược lại biết đến.

Vì phòng ngừa ác ý xoát điểm, quy tắc này coi như hợp lý.

Nếu không có những quy tắc này ước thúc, chỉ sợ những cuồng nhân xoát điểm kia sẽ càng hung ác.

Giang Trần cẩn thận tính một cái, nếu như mỗi ngày đều hoàn thành một nhiệm vụ Nhị cấp, tăng thêm điểm trụ cột, kia ít nhất cũng là gần bốn ngàn điểm.

Lệnh cấm năm ngày mười ngày kia, ở trình độ nhất định, cũng làm cho Võ Giả khảo hạch càng thêm công bình.

- Lão Đại, không phải ngươi muốn cuồng xoát điểm tích lũy ở lĩnh vực đan dược chứ?

Đột nhiên Thang Hồng nhớ ra cái gì đó.

- Ngươi cứ nói đi?

Giang Trần khoan thai cười cười.

Thang Hồng nhếch miệng cười to:

- Tốt, ta tuyệt đối ủng hộ.

Giang Trần hoàn toàn chính xác có ý nghĩ kia. Mình vừa tới nơi này, đã xa xa rớt lại phía sau. Nếu như làm từng bước, có trời mới biết lúc nào mới có thể đuổi theo.

Cho nên, phải dùng tốc độ điên cuồng nhất đi xoát điểm. Dù đuổi không kịp, chậm rãi tiếp cận cũng tốt.

Ba tháng đầu này, ít nhất phải cam đoan mình không bị loại bỏ. Nếu điểm tích lũy ở mười mấy tên cuối cùng, vậy sẽ phải về Địa Linh khu, đây là sự tình Giang Trần tuyệt đối không muốn chứng kiến.

Bình Luận (0)
Comment