Sát Thần Chí Tôn

Chương 699

- Ân?

Đồng tử của Truy Dương lão quái có chút co lại, hiển nhiên lúc trước hắn đích thật là không chú ý tới tọa kỵ này, vậy mà cũng đột phá Nguyên cảnh,

Trong nội tâm thoáng cái dâng lên ghen ghét vô hạn, Truy Dương lão quái hắn mạnh như vậy, còn không có một con tọa kỵ Nguyên cảnh a.

Diệp Trọng Lâu này hà đức hà năng, vậy mà có thể có một con tọa kỵ Thánh phẩm Linh thú?

Trong lúc nhất thời, Truy Dương lão quái mất trật tự rồi.

Đối phó Thiên Diệp, hắn có chín thành nắm chắc.

Đối phó Thiên Diệp cùng Diệp Trọng Lâu liên thủ, hắn ít nhất có năm thành nắm chắc.

Nhưng nếu tăng thêm một con Thánh phẩm Linh thú hung hãn, phần thắng kia tuyệt đối sẽ không vượt qua ba thành.

Loại Linh thú khế ước này, đã hung hãn còn không sợ chết, một khi phát hiện chủ nhân gặp nguy hiểm, sẽ triệt để điên cuồng, bộc phát ra sức chiến đấu đáng sợ.

Truy Dương lão quái tình nguyện chống lại ba Nguyên cảnh, cũng không muốn chống lại hai Nguyên cảnh, tăng thêm một con Thánh phẩm Linh thú tùy thời có thể nổi điên.

Theo Diệp Trọng Lâu cùng Phượng Giao Ngũ Dực Thú xuất hiện, thiên bình thực lực thoáng cái nghiêng về phía Bảo Thụ Tông.

Truy Dương lão quái hắn cường thịnh hơn nữa, chống lại ba Nguyên cảnh, nhiều nhất là miễn cưỡng chèo chống, thủ thắng cơ hồ không có khả năng gì.

Những người còn lại của Tử Dương Tông, nhất định là mạnh hơn người Bảo Thụ Tông. Nhưng Truy Dương lão quái làm sao có thể bỏ qua Giang Trần chứ?


Còn có mấy trăm vạn đại quân Kiếm Điểu kia của Giang Trần?

Truy Dương lão quái không tin, Tử Dương Tông trừ hắn ra, còn có người có thể đối kháng được đại quân Kiếm Điểu, nhất là trận pháp thần bí kia.

Như thế tính toán, Truy Dương lão quái giật mình phát hiện, nếu hôm nay thật muốn đối bính, có nhiều khả năng là Tử Dương Tông bị diệt môn, mà không phải Tử Dương Tông diệt môn Bảo Thụ Tông.

Diệp Trọng Lâu mắt sáng như đuốc, nhìn ra Truy Dương lão quái chần chờ, cười ha ha nói:

- Truy Dương, muốn chiến liền chiến a, vì sao chần chờ? Ngươi gần đây ưa thích chơi liều. Lúc này đây, ta nhìn ngươi chơi Tử Dương Tông đến diệt môn, sẽ là tình cảnh ra sao a?

Tuy cao tầng của Tử Dương Tông bị Giang Trần diệt ba người, nhưng còn không có thương gân động cốt, mấy trưởng lão, kể cả tông chủ Tử Húc Chân Nhân đều nhao nhao tiến lên.

Thấp giọng khuyên nhủ:

- Lão tổ, nhỏ không nhẫn sẽ loạn đại mưu, hôm nay bọn hắn có chuẩn bị mà đến. Ở chỗ này quyết chiến, Thương Dương Vương Quốc tất hủy, Bảo Thụ Tông chúng ta sẽ nguyên khí đại thương.

- Lão tổ, hiện tại Tử Dương Tông chúng ta cần nhất là bảo tồn thực lực. Không thể lỗ mãng đối bính, tiêu hao chủ lực tông môn, không có lợi a.

Nếu như bình thường, bọn hắn quyết không dám khuyên Truy Dương lão quái. Thế nhưng mà thế cục bây giờ rất rõ lãng, dốc sức liều mạng, cuối cùng chết sạch, nhất định là Tử Dương Tông bọn hắn.

Những cao tầng tông môn này, vừa rồi đều tham dự công kích Giang Trần. Ngoại trừ Truy Dương lão quái, những cao tầng bọn hắn, căn bản không có thực lực phá vỡ trận pháp kia.

Nếu như Truy Dương lão tổ bị ba Nguyên cảnh cuốn lấy, một khi bọn hắn bị trận pháp của Giang Trần phong tỏa, còn lại cũng chỉ có phần mặc người chém giết.

Loại sự tình này, bọn hắn tuyệt đối không muốn phát sinh.

Truy Dương lão tổ tung hoành nửa đời, gần đây đều tùy ý làm bậy, coi trời bằng vung. Nhưng mà lúc này, hắn thật sự do dự.

Đối mặt nguy hiểm diệt môn, hắn lại ngang ngược càn rỡ, cũng không thể không suy nghĩ cẩn thận thoáng một phát.

Cuối cùng nhất, lý trí vẫn chiến thắng xúc động.

Hung dữ trừng mắt nhìn Thiên Diệp cùng Diệp Trọng Lâu, cuối cùng ánh mắt tập trung ở trên người Giang Trần:

- Nghiệt súc, hi vọng ngươi vĩnh viễn có vận khí tốt như vậy.

Ánh mắt cừu hận kia, như muốn phun ra lửa, biểu hiện lấy phẫn nộ cùng biệt khuất của hắn giờ phút này.

Giang Trần cười ha ha:

- Lão thất phu, ta biết bây giờ ngươi rất biệt khuất. Muốn phát tác, lại hết lần này tới lần khác không phát tác được. Bất quá, Tử Dương Tông thờ phụng cường giả vi tôn, dĩ vãng thời điểm khi dễ người khác, hoành hành ngang ngược, nên sớm nghĩ đến bị người hành hạ như ngày hôm nay a?


Nếu như ánh mắt có thể sát nhân, giờ phút này ánh mắt của Truy Dương lão quái, tuyệt đối sẽ giết chết Giang Trần 100 lần.

Đáng tiếc, hắn không tu luyện đồng thuật, không có thần thông như vậy.

Thiên Diệp lão tổ thấy Truy Dương lão quái lựa chọn nhượng bộ, trong lòng cũng buông lỏng.

Nói thật, nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn cùng Truy Dương lão quái đối bính. Thấy Truy Dương lão quái nhường một bước, hắn liền cười nhạt:

- Đã như vậy, chuyện hôm nay, dừng ở đây a. Truy Dương, lão phu ngược lại hi vọng ngươi có thể dùng đại cục làm trọng, dứt bỏ thành kiến.

Đây không thể nghi ngờ là đàn gảy tai trâu, Truy Dương lão quái hừ lạnh một tiếng, trên mặt lộ ra dáng tươi cười nghiền ngẫm, tựa hồ rất khinh thường.

Xích mi giương lên:

- Như thế nào? Hôm nay tha các ngươi đi, hẳn còn ý định ở chỗ này qua đêm sao?

Tuy Truy Dương lão quái ngưng chiến, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ dẫn đầu thu binh. Dù sao, Thương Dương Vương Quốc này là địa bàn của Tử Dương Tông bọn hắn.

Ngưng chiến, không thể trả thù, cái này đã viễn siêu điểm mấu chốt của hắn. Muốn hắn sớm ly khai, Truy Dương lão quái là vô luận như thế nào cũng làm không được.

- Giang Trần, thấy tốt thì lấy, theo lão phu về tông môn, như thế nào?

Thiên Diệp lão tổ mỉm cười nói.

Giang Trần gật đầu, Phệ Kim Thử nhất tộc sớm đã tìm được bọn người Giang Chính, âm thầm cứu những người Giang gia còn lại ra, chuyến đi Thương Dương Vương Quốc này, đã đòi lại cả vốn lẫn lời rồi.

Nhất là diệt lão bà Thủy Nguyệt Đại Sư kia, làm cho nội tâm Giang Trần thống khoái không thôi.

Về phần Truy Dương lão quái này, tuy càn rỡ, Giang Trần cũng biết là mối họa, nhưng trước mắt hắn còn không có lực giết.


Nếu để cho Thiên Diệp lão tổ và Diệp lão gia tử động thủ, hắn cũng không đành lòng. Dù sao đây là sự tình dốc sức liều mạng, hắn không có lý do gì đưa ra loại yêu cầu này.

Lập tức gật đầu:

- Lão tổ tự mình đến đây viện thủ, Giang Trần khắc sâu trong lòng. Hết thảy nghe lão tổ phân phó.

Thái độ của Thiên Diệp lão tổ đã tốt như vậy, Giang Trần không có lý do gì lại làm bộ làm tịch.

Nói xong, lại cười nói với Diệp lão gia tử:

- Lão gia tử, lần này lại thiếu ngươi nhân tình rồi.

Diệp Trọng Lâu cười ha ha:

- Hảo tiểu tử, ta và ngươi còn nói cái này sao?

Kỳ thật trong nội tâm Lão gia tử, đối với Giang Trần cũng rất cảm kích. Nếu không phải Giang Trần chỉ điểm hắn, cả đời này hắn mơ tưởng đột phá Nguyên cảnh, sao có uy phong như giờ khắc này?

Có thể tham dự vào quyết sách cao nhất, vẫn là nguyện vọng của Diệp Trọng Lâu. Nhưng mà, lúc trước hắn chỉ là Linh Vương, mặc dù có chút lực ảnh hưởng, nhưng còn chưa đủ tiến vào trong hội Tứ Đại Tôn Giả.

Nhưng mà, giờ khắc này, hắn cao điệu xuất hiện, chẳng khác gì chính thức tuyên bố, Diệp Trọng Lâu hắn cũng gia nhập hàng ngũ Nguyên Cảnh Tôn Giả.

Từ nay về sau, cách cục của liên minh 16 nước phải cải biến, không còn là thời đại Tứ đại lão tổ định đoạt, lại càng không phải thời đại Truy Dương lão tổ độc đại.

Bình Luận (0)
Comment