Sát Thần Chí Tôn

Chương 814

Giám khảo phụ trách nghiệm thu kia lặng lẽ về tới bên người Vân Niết trưởng lão, ở bên tai Vân Niết trưởng lão nói mấy câu, trên mặt Vân Niết trưởng lão lộ ra vẻ tươi cười, nhẹ nhàng gật đầu.

Hiển nhiên, sau khi Vân Niết trưởng lão biết đến thành tích của Giang Trần, cũng rất là tán thưởng.

Lệnh Hồ Nhàn đứng ở sau lưng Vân Niết trưởng lão, vãnh tai, hiển nhiên là đã nghe được tên giám khảo kia nói thầm, trong lòng lo lắng, con mắt có chút nhíu lại, nhìn về phía Giang Trần, trong mắt tràn đầy đề phòng, một ánh mắt căm thù chợt lóe lên.

Trong nội tâm Lệnh Hồ Nhàn nổi lên gợn sóng:

- Tên Giang Trần này, lần trước cự tuyệt lão phu mời, lần này lại tranh đoạt động phủ Chí Tôn khu. Tên súc sinh này, chẳng lẻ muốn xấu đại sự của ta?

Lệnh Hồ Nhàn đối với Lệnh Hồ Phong, là phi thường cưng chiều, phi thường bao che khuyết điểm. Lần này tranh đoạt động phủ Chí Tôn khu, hắn là nguyện nhất định phải có.

Thấy Giang Trần cường thế giết ra, trong nội tâm Lệnh Hồ Nhàn sinh ra một cảm giác nguy cơ.

Bởi vì, Lệnh Hồ Phong vốn phải đối mặt với Âu Dương Siêu, Lăng Huệ Nhi còn có Mộc Cao Kỳ.

Lăng Huệ Nhi cùng Mộc Cao Kỳ thì chưa tính, Lệnh Hồ Phong chẳng thèm ngó tới bọn họ, đều là dã đạo, không có đại lão của Bản Thảo Đường ủng hộ, thiên phú của bọn hắn lại cao, cũng sẽ có hạn.

Âu Dương Siêu thì bất đồng, cùng là cháu ruột của trưởng lão Bản Thảo Đường, Âu Dương Siêu ở phương diện đan đạo, tạo nghệ còn mạnh hơn Lệnh Hồ Phong.

Cho nên, hai danh ngạch đan đấu của Chí Tôn khu, có thể nói, Âu Dương Siêu đã sớm dự định một cái, là đứng đầu.

Mà Lệnh Hồ Phong, thì phải tranh thủ cái kế tiếp. Ở Lệnh Hồ Nhàn xem ra, cháu mình tranh đoạt động phủ còn lại, hẳn là sẽ vượt lên đầu.

Thế nhưng mà, chứng kiến Giang Trần biểu hiện cường thế như vậy, lòng tự tin của Lệnh Hồ Nhàn xuất hiện vết rách.


Mà lại nhìn Lăng Huệ Nhi cùng Mộc Cao Kỳ, hiển nhiên cũng không đem hết toàn lực, thoạt nhìn không phải là đèn đã cạn dầu.

Tuyển bạt thi đấu, Giang Trần trước nắm thứ nhất, dùng thân phận đệ nhất danh tiến vào trận chung kết.

Tiếp đó, Âu Dương Siêu thứ hai, Lệnh Hồ Phong thứ ba, Lăng Huệ Nhi thứ tư, Mộc Cao Kỳ thứ năm...

Loại trật tự bài danh này, tựa hồ một chút cũng không ra mọi người dự kiến, ngoại trừ đệ nhất danh Giang Trần.

Sau khi những người này hoàn thành, còn phải đợi người khác toàn bộ hoàn thành tuyển bạt, mới có thể định ra top 30.

Ước chừng một lúc lâu sau, tất cả thiên tài tham gia thi đấu tuyển bạt đan đạo, đều hoàn thành năm khâu.

Như thế, mới có thể bắt đầu tiến hành bài danh.

Đầu tiên bị nốc-ao, không phải hoàn thành trễ nhất, mà là ở trong nội dung, có các loại sai lầm.

Xuất hiện sai lầm, trực tiếp bị nốc-ao.

Cho nên, trình tự hoàn thành sắp xếp ở phía sau, đồng dạng có cơ hội tiến vào top 30.

Trải qua hai canh giờ nghiệm thu cùng thống kê, danh sách ba mươi người rốt cục ra lò. Giang Trần không hề tranh luận, nắm đệ nhất.

- Danh sách tuyển bạt đã ra, hôm nay mọi người đều mệt mỏi, giờ Thìn ngày mai, trận chung kết khai hỏa. Riêng phần mình trở về, nghỉ ngơi dưỡng sức. Trận chung kết, so với thi đấu tuyển bạt sẽ khó hơn rất nhiều.

Theo Vân Niết trưởng lão tuyên bố, tuyển bạt thi đấu chấm dứt.

- Trần ca, ngươi quá xuất sắc rồi.

Đi ra Thần Ly Cung, Mộc Cao Kỳ mặt mày hớn hở, hiển nhiên là tự đáy lòng cao hứng thay Giang Trần.

Giang Trần ngược lại rất bình tĩnh, dùng nội tình đan đạo của hắn, cầm cái quán quân, đó là thiên kinh địa nghĩa.

- Hừ, trước béo không tính béo, sau béo áp đảo giường. Quán quân tuyển bạt thi đấu có cái rắm dùng? Chí Tôn động phủ, còn phải dựa vào thực học ở trận chung kết. Làm náo động ở tuyển bạt thi đấu có rắm dùng?

Sau lưng, một âm thanh trào phúng truyền đến, lại là Lệnh Hồ Phong.

Mộc Cao Kỳ cười lạnh nói:

- Thôi đi... Lệnh Hồ Phong, ngươi có năng lực, sao không cầm quán quân nhìn xem? Đừng nói cho ta ngươi không có hâm mộ ghen ghét hận?

Ánh mắt Lệnh Hồ Phong âm trầm, nhìn chằm chằm vào Mộc Cao Kỳ:


- Tốt ngươi cái Mộc Cao Kỳ, nhìn không ra, ngươi ngược lại là trướng gan, có tin ta làm cho ngươi lăn lộn ở Đan Hà Cốc không nổi hay không?

Giang Trần nghe vậy, không đợi Mộc Cao Kỳ nói chuyện, liền khoát tay chặn lại, ngăn Mộc Cao Kỳ, cười lạnh nói:

- Ta thật không tin.

- Giang Trần, ngươi cũng đừng hung hăng càn quấy, ta biết sau lưng ngươi có chỗ dựa, bất quá ngươi một cái ở nông thôn nhỏ, muốn giương oai tại Đan Càn Cung, còn non lắm.

Đối với Giang Trần, Lệnh Hồ Phong cũng không dám nói để cho hắn lăn lộn không nổi.

Chỉ phải oán hận trừng Mộc Cao Kỳ, một bộ "ngươi chờ".

Mộc Cao Kỳ đã không phải Mộc Cao Kỳ năm đó, cũng không có bị khí thế của Lệnh Hồ Phong hù ngã, chỉ cười lạnh nhún vai, đối với Lệnh Hồ Phong uy hiếp, chẳng thèm ngó tới.

Lúc này, một ít đệ tử hạch tâm khác cũng đi ra, Giang Trần không muốn mất mặt xấu hổ với Lệnh Hồ Phong, nên cùng Mộc Cao Kỳ phiêu nhiên mà đi.

Lệnh Hồ Phong nhìn bóng lưng của Giang Trần cùng Mộc Cao Kỳ, hùng hùng hổ hổ:

- Một cái xương mềm, một cái hương dã thôn phu, thật là sỉ nhục của Đan Càn Cung chúng ta.

Bên cạnh bỗng nhiên đi tới một người, cười cười nói:

- Lệnh Hồ, ngươi đã xem thường bọn hắn như vậy, tại sao lại bị bọn hắn làm tức giận? Ta xem ngươi có phải có chút chột dạ hay không?

- Âu Dương Siêu, ngươi có ý tứ gì?

Nhìn thấy người đến là Âu Dương Siêu mở miệng mỉa mai, hắn càng giận tím mặt.

Âu Dương Siêu thản nhiên nói:

- Ta không có ý gì, ta nói là, ngươi đã chột dạ, liền tranh thủ thời gian rời khỏi a.


- Nói nhảm, ta chột dạ cái gì? Ta là chính thống của Bản Thảo Đường, há là hương dã thôn phu kia có thể so sánh? Loại xương mềm như Mộc Cao Kỳ có thể so sánh?

- Vậy sao? Mộc Cao Kỳ ta không rõ lắm, nhưng Giang Trần kia rất có khả năng sẽ chiếm một cái động phủ Chí Tôn.

Lệnh Hồ Phong càng không vui:

- Hừ, lời này của ngươi, phảng phất hắn không phải đối thủ cạnh tranh của ngươi vậy. Ngươi không sợ, hắn sẽ trùng kích vị trí của ngươi?

Âu Dương Siêu nhún vai:

- Ta không sao cả, nếu như hắn thật sự mạnh hơn ta, cùng lắm thì ta đi cạnh tranh danh ngạch thứ hai. Nếu có hai người mạnh hơn ta, Âu Dương Siêu ta tài nghệ không bằng người, cũng chịu phục, không ngừng cố gắng chứ sao.

||||| Truyện đề cử: Kiếm Vực Vô Địch |||||

Lệnh Hồ Phong tức giận, hắn biết đây là Âu Dương Siêu đang châm chọc. Dù Giang Trần mạnh hơn hắn, hắn còn có thể cạnh tranh động phủ khác.

Nhưng mà bởi vậy, sẽ không có chuyện gì của Lệnh Hồ Phong hắn rồi.

Ánh mắt của Lệnh Hồ Phong nhoáng một cái, nhìn một cô thiếu nữ, âm hiểm cười nói:

- Lăng Sư muội, Giang Trần này kiêu ngạo như vậy, rõ ràng cho thấy đánh mặt của ngươi ta a. Hắn một người ngay cả Top 5 cũng chưa đến, lại cường thế như vậy, rõ ràng là thị uy chúng ta.

Cô gái kia dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, nhất là khuôn mặt hài nhi, lộ ra đáng yêu, lại làm cho người ta ưa thích. Nếu không nhìn quần áo và trang sức của đệ tử hạch tâm, cũng không thể che dấu cự khí trước ngực, chỉ nhìn khuôn mặt, sợ rằng sẽ đoán không ra người thiếu nữ này, đã mười tám tuổi rồi.

Bình Luận (0)
Comment