Sát Thần Chí Tôn

Chương 88

- Sư tôn, Đan Vương Uyển kia suy bại là xu thế tất nhiên. Nghe nói, một đám cao tầng của Đan Vương Uyển, chuẩn bị buông tha Đan Vương Uyển, dấn thân vào dưới trướng Long Đằng Hầu làm môn khách.

- Xem ra, chúng ta đánh giá thấp những người Đan Vương Uyển kia a. Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, ở điểm này, Đan Vương Uyển rất thông minh. Biết rõ chuyện không thể làm, lập tức đầu nhập vào Long Đằng Hầu. Bởi như vậy, Long Đằng Hầu tuyệt đối sẽ không bỏ qua a. Đan sư Dược Sư, đối với một chư hầu chí ở tạo phản nào mà nói, tuyệt đối là rất hữu lực.

- Dạ dạ! Sư tôn nhìn rõ mọi việc.

Kiều Bạch Thạch gật đầu, đối với phong cách nói chuyện không kiêng kỵ của Giang Trần cũng lơ đễnh.

- Bạch Thạch, lần này ta đến, là muốn chuẩn bị một ít đan dược, còn có một ít tài liệu, ngươi chuẩn bị cho ta một chút.

Làm sư tôn, điểm ấy phúc lợi là nên hưởng thụ.

- Sư tôn, đệ tử đã cho ngươi chuẩn bị xong mười khỏa 《 Thần Tú Tạo Hóa Đan 》, mười khỏa 《 Thương Hải Đan 》, còn có mấy bình Nhất Phật Tán.

Không thể không nói, tâm tư của Kiều Bạch Thạch rất tinh xảo, cân nhắc vấn đề cũng rất tri kỷ. Hắn biết Giang Trần sắp tham gia Tiềm Long thi hội, nên sớm đã dự lưu lại cho Giang Trần những đan dược này.

Cái này để cho Giang Trần rất thoả mãn.

- Đây là một ít tài liệu ta cần, ngươi cũng chuẩn bị một chút.

Những tài liệu này, Giang Trần tự có hữu dụng, lần trước phụ thân ở cửa nhà bị tập kích, trúng âm độc.

Lần này, Giang Trần ý định dùng đạo của người trả cho người, lấy độc trị độc, cũng chuẩn bị một ít độc chất. Cái này đối với Giang Trần mà nói, là một bữa ăn sáng.

Dụng độc chi đạo, tuy là bàng môn tả đạo, nhưng ở trước khi thực lực không có đại thành, dưới tình huống hoàn cảnh chung quanh ác liệt, là không thể không chuẩn bị một ít.


Cái này gọi là lo trước khỏi hoạ.

Vạn nhất địch nhân ra ám chiêu, lấy độc trị độc, sẽ đại thiện.

Chuẩn bị đầy đủ vật cần thiết xong, Giang Trần cũng không có dừng lại ở Dược Sư Điện quá lâu. Hiện tại Kiều Bạch Thạch bề bộn túi bụi, Giang Trần cũng không muốn lãng phí thời gian lẫn nhau.

Sau khi hồi phủ, Giang Trần lại phát hiện Tuyên Bàn tử rõ ràng ở Hầu phủ đợi hắn thật lâu, đi theo còn có Hổ Khâu Hầu truyền nhân Hồ Khâu Nhạc.

- Trần ca, cuối cùng cũng đợi ngươi trở lại rồi. Đệ đệ ta khổ a.

Tuyên Bàn tử nhìn thấy Giang Trần, thật giống như gặp được cứu tinh.

- Làm sao vậy?

Tiềm Long thi hội sắp tới, Giang Trần cũng biết, nếu Tuyên Bàn tử không có việc gì, là tuyệt đối sẽ không tới nơi này.

Vẻ mặt Tuyên Bàn tử đau khổ:

- Trần ca, lần trước sau khi ta nghe ngươi nói, cảm thấy tràn đầy cảm xúc. Ta ý định triệt để thay đổi, vì đời sau có thể có tư cách hoàn khố, dù ta liều mất thân thịt mỡ này, cũng phải bảo trụ miếng Chư Hầu Lệnh kia. Thế nhưng mà…

Nói đến đây, Tuyên Bàn tử lại thở dài.

- Có chuyện mau nói, có rắm mau thả.

Giang Trần không muốn nhìn bộ dạng Bàn tử ấp a ấp úng.

- Trần ca, ngươi cũng biết, thân thịt mỡ này của đệ đệ ta, tu luyện so với người bình thường là không dễ dàng. Vốn lấy tu vi năm mạch chân khí của ta, cũng có thể để cho ta ở Tiềm Long thi hội lừa dối đi qua. Thế nhưng mà mấy ngày hôm trước, trong gia tộc ta, lại bỗng nhiên toát ra một tên, dĩ nhiên là sáu mạch chân khí. Hiện tại, Trưởng Lão Hội trong tộc có một loại tiếng hô, muốn chọn người trẻ tuổi mạnh nhất trong tộc đi tham gia Tiềm Long thi hội. Trần ca ngươi cũng biết, nếu để cho người kia đi tham gia Tiềm Long thi hội, đến lúc đó, kế thừa Kim Sơn Hầu lệnh, không phải Tuyên Bàn tử ta, mà là tên hỗn đản kia a!

- Hắn tên là gì?

Giang Trần nhàn nhạt hỏi.

- Hắn gọi Tuyên Viên!

Tuyên Bàn tử nâng lên cái tên này, lộ ra một loại hận không thể cắn chết đối phương.

- Tiểu tử này, vốn chỉ là bốn mạch chân khí, nhưng không biết vì sao vẫn ẩn dấu thực lực, chờ lúc cuối đến cùng ta đoạt danh tiếng!

Tuyên Bàn tử là năm mạch chân khí, ở trên năm mạch chân khí, đã dừng lại một hai năm. Cho tới nay, hắn cũng không có cách nào tìm được chỗ yếu huyệt thứ sáu.

Giang Trần khẽ chau mày:


- Ta không phải bảo các ngươi ở trước Tiềm Long thi hội tới tìm ta một lần sao? Có phải không có chuyện này, các ngươi sẽ không có ý định đến hay không?

Hồ Khâu Nhạc mặt đỏ lên:

- Trần ca, trong khoảng thời gian này, lão đầu tử trong nhà đều quản rất chặt, nói là Tiềm Long thi hội sắp đến rồi, không cho hồ nháo.

- Mà thôi, Tuyên Bàn tử ngươi đã tìm tới ta, như vậy ta cho ngươi hai biện pháp.

Giang Trần thản nhiên nói.

- Ca, ngươi không hổ là ca ta. Bàn tử ta một cái biện pháp cũng không có, ngươi thậm chí có hai biện pháp? Nói mau nói mau, đệ đệ tất cả nghe theo ngươi.

Tuyên Bàn tử mặt mày hớn hở, vẻ mặt phiền muộn quét sạch.

- Thứ nhất, ta giúp ngươi ra tay, vụng trộm cho Tuyên Viên kia một đao!

Tuyên Bàn tử đầu co rụt lại, nhìn biểu lộ Giang Trần đằng đằng sát khí, trán phát lạnh, cười hắc hắc nói:

- Cái này không ổn, cái này không ổn. Ngoại nhân can thiệp, nhất là Trần ca ngươi ra mặt, nếu để cho người tra ra, hai huynh đệ chúng ta đều xong đời. Bàn tử ta không sợ, nhưng không thể liên lụy ca ca ngươi.

- Vậy thì biện pháp thứ hai rồi. Ngươi đường đường chính chính đả bại hắn, để cho hắn không lời nào để nói.

Giang Trần cũng không có quanh co lòng vòng.

Nhưng vẻ mặt Tuyên Bàn tử lại mướp đắng nói:

- Ca, nếu ta có thể đường đường chính chính đả bại hắn, ta còn khổ như vậy sao? Ngươi cho rằng ta biến thái như ngươi, vượt cấp khiêu chiến, đánh Yến hầu tử tựa như đánh cẩu.

- Tuyên Bàn tử, ngươi chừng nào thì không có tiền đồ đến loại tình trạng này rồi? Ta nói để ngươi dùng năm mạch chân khí khiêu chiến hắn sáu mạch chân khí sao?

- Ta hoàn toàn chính xác thật là năm mạch chân khí, Trần ca ngươi cũng không phải không biết, ta đã hơn một năm không tiến giai rồi! Cái yếu huyệt thứ sáu kia, đang cùng ta chơi trốn tìm a!


Tuyên Bàn tử vô cùng buồn khổ.

- Nếu nói, ngươi tiến giai đến sáu mạch chân khí, có nắm chắc đả bại hắn hay không?

Giang Trần trầm giọng hỏi.

- Nếu như là sáu mạch đánh sáu mạch, ta sẽ sợ hắn sao? Trần ca, tốt xấu gì ta cũng là nhi tử của Kim Sơn Hầu, truyền thừa cùng thiên phú đều tốt hơn hắn. Nói sau, cái thân xác của đệ đệ này cũng không phải cho không. Dùng trọng tải, cũng phải nghiền áp chết hắn, không có thương lượng a.

Tuyên Bàn tử nước bọt bay tứ tung.

- Đi, ta giúp ngươi đột phá sáu mạch chân khí.

- Trần ca, ngươi nói cái gì? Giúp ta đột phá?

Vẻ mặt Tuyên Bàn tử khó có thể tin, Hồ Khâu Nhạc ở một bên cũng nghe mà khiếp sợ.

Giúp người đột phá, đây chỉ có Chân khí đại sư, ngẫu nhiên mới có thể thực hiện a.

- Trần ca, không phải ngươi ẩn dấu thực lực, ngươi là Chân khí đại sư chứ?

Tuyên Bàn tử kích động rồi.

- Còn nhớ rõ lần trước, ta bảo các ngươi tới tìm ta sao? Ta từng nói qua, sẽ cho các ngươi một kinh hỉ. Tuy các ngươi tới muộn một chút, bất quá kinh hỉ vẫn còn.

Bình Luận (0)
Comment