- Hừ ! Tiểu tử này thật là đủ hung hăng càn quấy ! Lão sư, để cho ta đến a !
Thử Vương bên cạnh xuất hiện đạo thân ảnh nam tử, ánh mắt lạnh như băng hướng Vương Hạo Thần quét đi tới, lộ ra một tia bá đạo sát ý, cũng chẳng đợi thứ hai trả lời, cả người hoá thành một đạo tàn ảnh, một chưởng kinh thiên trực tiếp đánh đi ra. - Dám tại thú nhân tộc chúng ta địa bàn nháo sự, thực không biết ngươi từ đâu mượn tới lá gan !
Vương Hạo Thần ánh mắt vi ngưng, cảm giác được người này thực lực so với Cương Linh mạnh hơn không ít, nhưng cũng không đủ gây sợ.
Đối mặt với cái này một chưởng phô thiên cái địa, Vương Hạo Thần chỉ xuất một kiếm, giống như thiên lôi chém đi ra, đem toàn bộ chưởng lực của người chém nát. - Ân ?
Thanh niên kia lông mày hơi nhíu lại, hiển nhiên không ngờ tới một chưởng của mình lại dễ dàng bị hoá giải như vậy.
- Thương Nham ! Người này thực lực rất mạnh, ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút !
Trong hư không lúc này lại truyền tới một đạo nghiêm nghị thanh âm, chỉ thấy từ nơi đó ba đoạ thân ảnh lần lượt bước ra, hai nam một nữ, toàn thân khí thế vậy mà không thể so với Thương Ma yếu đi đâu. - Tử Hàn Sa, Giác Cương, Tô Ma ? Ba cái tiểu quái vật này rốt cuộc cũng hiện thân rồi sao ?
Trên khán đài, Ngọc Vũ Nguyên chân mày hung hăng hạ xuống, sắc mặt rất khó xem.
Hắn đã biết thú nhân tộc cất giấu không ít thiên tài thanh niên võ giả, bất quá lại không nghĩ tới cái sau ẩn tàng sâu như vậy, lực lượng cơ hồ hoàn toàn áp đảo Thiên Phong đế quốc tam đại thanh niên bá chủ.
Bất quá trận chiến này chỉ có thể là do một đời tuổi trẻ võ giả tham chiến, hắn cũng không có cách nào !
- Ngọc Cửu Tiêu, Liễu Vô Dạ, Nhạc Linh San, ba ngừoi các ngươi còn không đi ra sao ?
Giác Cương thân hình cao phải tới hơn hai mét, toàn thân cơ bắp vạm vỡ như đồng bóng, lộ ra cực kỳ bá lực chi khí, cất giọng uông uông quát :
- Giác Cương ! Tên điên nhà ngươi vẫn nóng nảy như vậy !
Từ trên khán đài vọng xuống một đạo tiếng cười, Ngọc Cửu Tiêu, Liễu Vô Dạ, Nhạc Linh San phân biệt hiện ra đứng trước mặt Giác Cương, Tử Hàn Sa, Tô Ma ba người, ánh mắt có chút ngưng trọng.
Vốn dĩ Ngọc Cửu Tiêu ba người nhận định đối thủ của mình trong võ hội cũng chỉ có ba tên tiểu quái vật này, lại không ngờ tới thú nhân tộc còn đi ra một cái Thương Nham tu vi vậy mà cũng đạt Thất Tinh Võ Quân, thực lực so với bọn hắn bất quá kém hơn một tầng, may mắn bên phía nhân loại cũng xuất hiện một cái Huyết công tử thâm sâu khó lường, nếu không chỉ sợ liền dựa vào ba người bọn hắn, liền có chút nuốt không trôi cái này kinh khủng đội hình.
Trong ba người, Nhạc Linh San ánh mắt nhìn Vương Hạo Thần ngược lại có chút cổ quái, hiển nhiên nhận ra hắn thân phận, hơn nữa hai ngừoi còn có một lần giao phong sơ bộ, mà lần đó, nàng là rơi xuống tuyệt đối hạ phong.
Bất quá nàng cũng không có nghĩ ra, thứ hai thực lực cũng là cường hoành như vậy.
- Hắc hắc ! Vốn dĩ lần này tưởng chỉ phải để ý các ngươi ba cái này nhân loại thanh niên bá chủ, không ngờ cũng còn có một cái không tệ mặt hàng nha !
Tử Hàn Sa mặc dù là thú nhân tộc, nhưng dung mạo ngược lại rất anh tuấn, trên thân vận một bộ tử y, một cặp mắt yêu dị không ngừng tại Vương Hạo Thần người dừng lại, đối với thứ hai làm ra đánh giá. - Có chút ý tứ !
Tử Hàn Sa cười nhạt một tiếng, nói.
- Tử Hàn Sa, các ngươi hiện thân dường như hơi sớm đi a ?
Một bên Liễu Vô Dạ ánh mắt như lợi kiếm, trầm giọng nói.
- Sớm ? Không không ! Đây vốn dĩ chính là trong chúng ta dự định, chỉ là không ngờ tới trong nhân loại võ giả lại nhảy ra cái này Huyết công tử một cái dị số mà thôi !
Tử Hàn Sa cừoi cợt đáp.
- Có ý gì ?
Ngọc Cửu Tiêu, Liễu Vô Dạ sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói ra.
- Hắc hắc ! Mọi lần đều là chúng ta 1 vs 1 chiến đấu, tỏ ra có chút nhàm chán rồi ! Vì cái gì không cùng một chỗ động thủ trao đổi kinh nghiệm ? Như vậy liền rất thú vị nha !
Tử Hàn Sa trong mắt loé lên duệ quang, cười nhạt nói.
- Cùng một chỗ động thủ ?
Ngọc Cửu Tiêu ba người sửng sờ, người nọ đưa mắt nhìn người kia, lộ ra có chút chần chừ.
Bọn hắn đều biết Tử Hàn Sa cách làm người, sẽ không làm chuyện không có nắm chắc, không lẽ hắn thực sự muốn chơi lớn một lần sao ?
- Ha ha ! Cái này ngược lại thú vị ! Tốt a, ta đáp ứng !
Ba ngừoi còn đang chần chờ, Vương Hạo Thần một bên ánh mắt đã sáng lên, phi thường hài lòng nói.
- Ân ?
Tử Hàn Sa thú vị nhìn Vương Hạo Thần một mắt, trong nội tâm ngược rất kỳ quái, thằng này tâm địa tuyệt đối không có giống bề ngoài ngớ ngẩn như vậy, tuyệt đối là một cái ăn thịt người không nhả xương rắn được, khẳng định nhìn ra chính mình bên trong một ít dụng ý, sao có thể dễ dạng đáp ứng như vậy ? - Tiểu tử ! Ngươi tính là cái thứ gì ? Chỗ này không có chỗ cho ngươi nói chuyện !
Liễu Vô Dạ ánh mắt lạnh lẽo, trừng mắt nhìn Vương Hạo Thần nhất nhãn, trên ngừoi kiếm ý bạo phát hướng thứ hai ép đi tới.
Hắn làm ngừoi tới giờ, đều là một bộ dáng cao cao tại thượng, đối với hành vi đoạt hết uy danh của Vương Hạo Thần cảm giác rất không khoái.
- Ơ a ! Hảo cường kiếm ý nha !
Vương Hạo Thần cừoi cợt một tiếng, kiếm ý trên ngừoi giống như cuồng phong bão vũ nổi lên, cùng với Liễu Vô Dạ kiếm ý điên cuồng đối chọi.
Hắn mục đích tại nơi này chỉ có một, chính là tạo ra một cái càng lớn càng tốt phong ba, đương nhiên sẽ không ẩn nhẩn cái gì.
- Ầm ! Ầm !
Hai người kiếm ý cuồng bạo tại hư không giao thủ, chỉ thấy Liễu Vô Dạ rên lên một tiếng, vậy mà không nhịn được lùi lại ba bước, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Ngọc Cửu Tiêu, Tử Hàn Sa mấy người ánh mắt cũng lộ ra vẻ kinh dị, Liễu Vô Dạ thực lực so với bọn hắn chưa hẳn đã mạnh đi nơi nào, nhưng hắn kiếm ý thì không thể nghi ngờ là mạnh nhất, thế nhưng chính diện giao đấu với Vương Hạo Thần lại rơi xuống hạ phong ?
Vương Hạo Thần ngược lại không có bất ngờ, không nói tới kiếm ý của hắn đã dung hợp ý cảnh, vẻn vẹn là tu luyện một bộ Vô Cực Kiếm Công cái này cực kỳ cường đại kiếm đạo công pháp, đã không phải Liễu Vô Dạ có thể so sánh với. - Ha hả ! Liễu công tử ! Chúng ta đây là đang chung một trận doanh, không lẽ ngươi muốn động thủ với đồng đội của mình sao ?
Vương Hạo Thần cười lớn một tiếng, âm dương quái khí nói rằng.
- Hanh !
Liễu Vô Dạ hừ lạnh một tiếng, bất quá cũng hiểu bây giờ không phải lúc, tựu không có tiếp tục hướng Vương Hạo Thần khó dễ.
- Ha ha ! Thế nào ? Các ngươi quyết định xong chưa ?
Giác Cương một bên chiến ý sớm liền sôi sục, không nhịn được quát hỏi.
- Hừ ! Thật cho là chúng ta sợ các ngươi !
Ngọc Cửu Tiêu lạnh lẽo nói, chân dẫm bộ pháp hướng về phía Tử Hàn Sa đi tới, hiển nhiên là chọn y làm đối thủ của mình.
Không có cách, hắn tuy rằng không muốn gánh lấy phần nặng về mình nhưng ở đây không thể nghi ngờ là Tử Hàn Sa mạnh nhất, mà hắn trong tam đại thanh niên bá chủ lại ẩn ẩn được xếp hạng đầu, cũng không có khả năng tránh nặng tìm nhẹ rồi đi ? - Tô Ma ! Vẫn nghe nói ngươi thân pháp quỷ dị, hôm nay liền để cho ta tới lãnh giáo a !
Nhạc Linh San thân hình khẽ động, thi triển ra kinh ngừoi tốc độ lao về phía một cái thân hình đầy đặn nóng bỏng nữ tử Tô Ma.
Liễu Vô Dạ thì tinh thần tập trung tại Giác Cương trên ngừoi, trường kiếm trong tay khẽ xiết chặt, hiển nhiên đã chọn y làm đối thủ của mình.
- Nha ? Thật là náo nhiệt a ! Xem ta cũng không kịp chọn đối thủ cho mình rồi !
Vương Hạo Thần ngón tay khẽ vuốt ve Tru Thiên Kiếm, ánh mắt vô tình hay hữu ý lướt qua Thương Nham, khẽ cừoi nói.
- Hãy bớt xàm ngôn đi ! Trước hết tiếp ta một quyền ! Bích Ba Thần Quyền !
Thương Nham mí mắt cụp xuống, trong mắt đều là lạnh lẽo chi ý, một quyền hung hãn đánh đi ra, kình lực bành trướng như sóng to gió lớn, từng đợt từng đợt sóng lớn bạo phát mà ra. - Lưu Nhật !
Vương Hạo Thần hồn nhiên không sợ, chân trái dẫm lên mặt đất, Tru Thiên Kiếm tại trên không trung rơi xuống, hoá thành một đạo kim sắc nhật quang tại chỗ nở rộ, mang theo uy năng khai thiên tích địa chém ra. - Ầm !
Một tiếng nổ kinh thiên bộc phát, chỉ thấy quyền kình của Thương Nham bị kiếm quang trước hết đánh tan, nhưng ngay sau đó, Vương Hạo Thần một thức Lưu Nhật kiếm mang cũng tan rã trong sóng xung kích.
Sơ bộ giao thủ một kích, Vương Hạo Thần hơi chiếm một tia thượng phong.