Sát Thần Ký

Chương 132 - 132 : Mị Vương

- Nhân loại chết tiệt !

Xích Nguyệt Đồng cùng Thiên Phong đế quốc hoàng tộc một vị Thất Tinh Võ Vương đánh bừa một chưởng, tranh thủ thời gian nhìn xuống bên dứoi chiến trường, khoé mắt đều muốn nhanh nứt, cuồng nộ quát lên : - Mị Vương ! Cái này tiện nữ làm sao còn chưa có đến ? Các ngươi còn không nhanh truyền tin cho nàng !

Mị Vương, tại trong Bát Đại Yêu Vương thực lực bài danh đệ nhị, so với Giao Vương chẳng qua kém hơn một chút, hơn nữa niên kỷ bên trong còn là nhỏ nhất, thiên phú có thể so sánh với Yêu Hoàng Quang Vũ Phượng Niên khi xưa.

Bất quá thanh danh của vị Mị Vương này . . . khụ khụ . . . quả thật có chút không dễ nhìn một chút, tại thú nhân tộc được xem chính là một cái yêu nữ dụ người đích thực, thậm chí nghe nói ngay cả Yêu Hoàng nàng ta cũng quyến rũ đi qua.

Thế nhưng hôm nay thú nhân tộc gặp phải đại nạn, lại không thấy nàng xuất hiện !

Thú nhân tộc hoàng thành, Mị Vương thần điện,

Trong đại điện hào hoa rộng rãi, một đạo bóng hình xinh đẹp có chút phiền muộn đang nhẹ nhàng tựa lưng vào ghế, ánh mắt thỉnh thoảng lại tại trên một cái hình tròn thuỷ tinh đài quét qua, trong miệng phát ra nhè nhẹ tiếng thở dài.

Nàng mặc khêu gợi y phục màu đen, lộ ra từng mảng da thịt tuyết trắng, thân hình lộ ra một cỗ cực kỳ mê người nóng bỏng, không cần nói cũng biết là một cái tuyệt thế vưu vật.

Nếu Vương Hạo Thần cùng Tiểu Long ở đây, nhất định có thể phát hiện đến, yêu khí trên người nàng, cùng với cỗ kia cường đại yêu khí lúc trước giống nhau như đúc !

Không sai, Đại Hà Sinh Thổ xác thực không có phải rơi vào tại Yêu Hoàng trong tay, mà là được cái này Mị Vương một lần cơ duyên xảo hợp chộp lấy.

- Mị Vương đại nhân ! Việc lớn không tốt !

Đúng lúc này, một đạo thanh âm cực kỳ gấp gáp lọt vào trong điện.

- Chuyện gì ?

Mị Vương thanh âm dụ hoặc truyền tới.

- Thiên Phong đế quốc hoàng tộc bất quá hướng chúng ta thú nhân tộc khai chiến, hơn nữa vị kia Thiên Phong lão tổ còn mời tới hai vị Cửu Tinh Võ Vương tới áp trận ! Chiến sự lúc này đã rất nguy cấp, mong Mị Vương đại nhân nhanh chóng xuất thủ cứu viện !

Thanh âm kia không gì sánh được gấp gáp nói.

- Cái gì ? Thiên Phong đế quốc cường giả đột kích chúng ta thú nhân tộc ?

Mị Vương hàng lông mày liễu lập tức nhíu lại, trong lòng có chút buồn bực, chuyện này như thế nào lại đúng lúc như vậy a ?

- Ta tựu lập tức chạy tới !

Bất quá bất đắc dĩ là một chuyện, sinh tử tồn vong của cả tộc đàn lại là chuyện khác, nàng không có khả năng làm ngơ, thân hình giống như một mũi tên lao ra khỏi cung điện, hướng chiến trường điên cuồng chạy tới.

Lúc này tại chiến trường, thú nhân tộc một bên cơ hồ đã rơi vào toàn diện hạ phong, tất cả cao tầng chiến lực đều bị khoá lại, dùng bọn họ đỉnh phong chiến lực là Võ Hoàng, căn bản không ngăn được đội hình của Thiên Phong đế quốc hoàng tộc do một vị Tứ Tinh Võ Vương dẫn đầu chém giết.

Đương nhiên, việc bị dồn đến tuyệt cảnh cũng kích phát ra huyết tính của thú nhân tộc võ giả, hơn nữa bọn họ là đang chiến đấu để bảo vệ quê hương của mình, cơ hồ là liều chết mạng đổi mạng cũng muốn kéo theo mấy cái đệm lưng, gắt gao cản lại địch nhân bước tiến.

Mặc dù không còn Võ Vương cấp bậc cường giả, thú nhân tộc thực lực cũng không thể xem thường, 4 vị cao giai Võ Hoàng liên thủ liều chết ngăn lại vị kia Thiên Phong đế quốc hoàng thất Võ Vương, tất nhiên điều càng làm cho chiến lực của hai bên lộ ra càng lớn chênh lệch, bất quá bọn họ đã không thể quản nhiều được như vậy. - Ầm !

Trên không trung, Yêu Hoàng cùng Thiên Phong lão tổ, Thanh Hoả lão nhân giao chiến say sưa, mỗi cái tu vi đều đạt tới Cửu Tinh Võ Vương, thực lực cường đại đến đáng sợ không cần phải nói.

Ba ngừoi mạnh mẽ giao phong một kích, từng ngừoi đều hướng phía sau bạo lui mấy chục bước, Thiên Phong lão tổ ánh mắt có chút kinh dị nhìn Yêu Hoàng, cừoi nhạt nói : - Quang Vũ Phượng Niên ! Xem ra mấy năm nay ngươi thực lực tiến bộ không nhỏ a ? Lại có thể tại trong tay hai người chúng ta kiên trì lâu như vậy !

Nguyên bản Thiên Phong lão tổ lúc trước cho rằng chính mình mặc dù có thể so với Yêu Hoàng hơi yếu đi nửa trù, nhưng sinh tử quyết đấu vẫn có thể dựa vào tu vi thâm hậu chiếm lấy bốn thành phần thắng, bất quá lúc này hắn hay là đã sớm bỏ đi cái suy nghĩ đó.

Yêu Hoàng tu vi mặc dù như cũ là Cửu Tinh Võ Vương đỉnh phong, nhưng khoảng cách cánh cửa Võ Tông đã không xa, mặc dù mờ mịt nhưng thực lực như cũ có khá lớn tinh tiến, hơn nữa hắn niên kỷ so với Thiên Phong lão tổ mấy người đều muốn trẻ hơn rất nhiều, khí huyết tràn đầy, thực lực so với Dương Thiên kỳ thực cũng không kém hơn bao nhiêu.

Thậm chí Thiên Phong lão tổ cho rằng, nếu hắn cùng Yêu Hoàng chính diện đối kháng, phần thắng chỉ sợ hai thành đều không đến !

- Hừ ! Ngọc Thiên Phong, ngươi cũng có mặt mũi nói ra câu này ?

Yêu Hoàng thân hình sừng sững như một toà núi lớn, lạnh lẽo trừng Thiên Phong lão tổ cùng Thanh Hoả lão nhân nhất nhãn, lại vụng trộm cưỡng ép đem khí huyết đang cuộn trào trong cơ thể mạnh mẽ áp chế xuống.

Nếu là 1 vs 1 mà nói, ở Thiên Phong đế quốc thực sự đã không có ngừoi có thể chiến thắng Yêu Hoàng, ngay cả Thiên Phong lão tổ nhiều lắm cũng chỉ có thể cùng hắn liều cái đồng quy vu tận, còn Thanh Hoả lão nhân . . . chỉ sợ 30 chiêu của hắn liền chưa chắc đã tiếp được.

Đáng tiếc, hắn lúc này lại phải cùng lúc đối kháng hai người này, như vậy phần thắng lại chỉ còn không tới một thành, thậm chí thấp hơn !

Hai vị Cửu Tinh Võ Vương liên thủ, tu vi cùng hắn không sai biệt lắm, Yêu Hoàng có cường đại hơn nữa cũng không gánh được, có thể kiên trì đến lúc này đã là rất tốt.

Đây là bởi vì đã có Cửu Thiên Thánh Thú Trận ngăn lại Thiên Huyễn bà bà, nếu không là ba ngừoi liên thủ, chỉ sợ Yêu Hoàng ngay cả cơ hội dãy dụa cũng không có.

Yêu Hoàng ánh mắt hơi đảo qua bên dưới chiến trường, đôi mắt lập tức hiện lên một tia máu tươi, khớp tay vì nắm đến quá chặt mà không ngừng phát ra tiếng kêu “ răng rắc “, trong lòng hiển nhiên là cuồng nộ đến cực điểm.

Nhưng Yêu Hoàng lại không thể đi xuống cứu viện, phải đối kháng hai vị Cửu Tinh Võ Vương đã khiến hắn sớm rơi vào hạ phong, nếu lúc này hơi mất cảnh giác, chỉ sợ hắn cái mạng này đều muốn đi tong.

Hơn nữa nếu không có hắn kiềm chế lại hai ngừoi này, để cho bọn họ tự do đi xuống tàn sát thú nhân tộc võ giả, thương vong nhất định sẽ càng lớn !

- Ha ha ! Quang Vũ Phượng Niên, đã đến nước này rồi ngươi còn cố chấp cái gì a ? Không lẽ dị năng so với tính mạng tộc nhân của ngươi còn quan trọng hơn ?

Thiên Phong lão tổ bật cười, nói.

- Các ngươi đã muốn diệt ta thú nhân tộc, còn cần gì nói nhảm nhiều như vậy a ?

Yêu Hoàng lạnh lẽo nhìn hắn, cười nhạt đáp.

Hắn nội tâm đã sớm khẳng định, Thiên Phong lão tổ mấy ngừoi mục đích thật sự chính là muốn diệt hắn thú nhân tộc, còn cái gì đó dị năng chẳng qua là mấy tên kia tuỳ tiện bịa ra một cái lý do mà thôi, hắn sớm đã chẳng để ý tới.

Kỳ thật Yêu Hoàng cũng không biết lúc này Thiên Phong lão tổ, Thanh Hoả lão nhân, Thiên Huyễn bà bà ba ngừoi đều là đang sốt ruột muốn chết, cảm thấy hắn chính là một cái đánh chết cũng không giao đồ ngừoi.

Bọn hắn biểu hiện bên ngoài rất cường thế, nhưng trong lòng đều là thấp thỏm không yên.

Mặc dù bọn họ liên thủ có rất lớn nắm chắc đánh bại, thậm chí giết chết Yêu Hoàng, nhưng cái sau dù gì cũng là Thiên Phong đế quốc đệ nhất cường giả, biết mình rơi vào tuyệt cảnh bí quá hoá liều cắn ngược một cái thì bọn hắn chỉ sợ có rất lớn khả năng trọng thương thậm chí vẫn lạc.

Nếu không phải vì dị năng sức hấp dẫn quá lớn, Thiên Phong lão tổ ba ngừoi cũng tuyệt đối không dám ép Yêu Hoàng đến mức này.

Bởi vì đã là chiến trường thì cho dù Thiên Phong đế quốc hoàng tộc chiếm được thượng phong, nhưng thương vong cũng tuyệt đối không nhỏ, thậm chí có nguy cơ Võ Vương cường giả vẫn lạc, khiến cho Thiên Phong lão tổ đau lòng không thôi.

Mẹ nó ! Tên Yêu Hoàng này đã bị ép tới mức như vậy, lại vẫn còn gian ngoan mất khôn !

Bọn hắn nào biết tất cả những chuyện này đều là cái bẫy do một tay của một tên mao đầu tiểu tử tu vi chỉ có Võ Quân gây lên . . .

- Ngươi đã muốn chết ! Chúng ta liền tiễn ngươi một đoạn đường a !

Thiên Phong lão tổ, Thanh Hoả lão nhân nhìn nhau một mắt, đồng thời cắn răng nói, thân hình lại hướng về phía Yêu Hoàng cuồng bạo xông tới.

Mặc dù nói bọn hắn kiêng kị Yêu Hoàng thực lực, nhưng chính họ thọ nguyên đã không còn nhiều, nếu không đột phá Võ Tông, chỉ sợ không bao lâu nữa liền sẽ vẫn lạc, mà Đại Hà Sinh Thổ lại chính là hi vọng duy nhất của bọn hắn ! - Ha ha ! Lão gia hoả, ngươi sống lâu như vậy rồi, cũng nên chết đi a !

Bên dưới chiến trường, Xích Nguyệt Đồng cùng với hai vị Thiên Phong đế quốc hoàng tộc Thất Tinh Võ Vương chiến tới long trời lở đất, bất quá cái trước cơ hồ là hoàn toàn bị nghiền ép, không ngừng phun máu lui về phía sau, sắc mặt tái nhợt.

Hắn tu vi không có cao hơn hai người kia là bao, chẳng qua là dựa vào đạo hạnh nhiều tích luỹ thâm hậu mới cầm cự được tới lúc này, nhưng hay là vẫn rất miễn cưỡng. - Ngọc Hà Sơn ! Ngọc Tri Thu ! Hai người các ngươi liên thủ đánh một thì có tài cán gì ? Nếu để cho ta tới thử một chút các ngươi phân lượng a !

Đúng lúc này, một đạo dụ hoặc mềm xốp thanh âm truyền tới, một đạo bóng hình xinh đẹp nóng bỏng từ trên không hạ xuống, một cặp mắt trong veo như mặt hồ nhàn nhạt nhìn về phía Thiên Phong đế quốc hai vị Thất Tinh Võ Vương.

Bình Luận (0)
Comment