- Tiểu Long ! Đấu Chiến Chi Thể là cái gì ?
Vương Hạo Thần nhìn thấy Hồng Yên sắc mặt khó coi, trong lòng lại rất không rõ, chỉ có thể hướng Tiểu Long thăm hỏi một chút.
- Đấu Chiến Chi Thể ? Loại thể chất này ngược lại cũng có chút hiếm thấy nha, có thể giúp bản tôn sở hữu lượng đấu khí, cùng lúc lực công kích so với cùng giai võ giả lớn hơn nhiều, đây đích xác chính là một cái dành chiến đấu chi nhân thể chất a !
Tiểu Long tuỳ ý đáp, thanh âm ngược lại rất bình thản.
- So với Cực Hàn Chi Thể thì như thế nào ?
Vương Hạo Thần trong đầu không tự chủ được nghĩ đến “ sư tỷ “ của mình Du Tuyết Sang, nàng cũng sở hữu một loại cực kỳ hiếm thấy thể chất, gọi là Cực Hàn Chi Thể, nhớ lại lúc đó nàng liều mạng vận dụng Vạn Ức Băng Thiên Ngọc cưỡng ép thức tỉnh chính mình thể chất, vậy mà có thể trong thời gian ngắn ngủi chống lại một vị Võ Vương ! - Hừ ! Đấu Chiến Chi Thể tính là cái gì ? Mặc dù có chút hiếm thấy, bất quá đối với thực lực đề tăng chỉ hữu hạn mà thôi ! Còn Cực Hàn Chi Thể chính là thiên địa một trong cổ xưa nhất thể chất, ngươi bảo làm sao đem hai cái gộp chung lại một chỗ ?
Tiểu Long trừng mắt nhìn hắn, cả giận nói.
Vương Hạo Thần lắc đầu cừoi cười, sắc mặt lại trở nên cố quái mà đến, lẩm bẩm :
- Vậy còn ta thể chất . . .
Dường như chính hắn cũng là một loại tương đương đặc thù thể chất a ?
- Cút ! Ngươi đây là đang đùa giỡn bản đại gia ? Đem ngươi so với mấy cái kia thể chất, hừ, đom đóm so với trăng khoảng cách cũng không đủ !
Tiểu Long mặt đen như than củi, giận dữ quát.
Vương Hạo Thần đảo cặp mắt trắng dã, rất là thức thời im lặng xuống, nếu chỉ sợ tên kia đều có thể lải nhãi đến nhà bà ngoại.
Bất quá hắn lại không biết là, trong mắt của một kẻ từng là Võ Thánh như Tiểu Long, Đấu Chiến Chi Thể có lẽ không tính là cái gì, nhưng ở địa phương nhỏ bé như Thiên Phong đế quốc thì hoàn toàn có thể coi là tuyệt thế trân bảo.
Hồng Yên lạnh lùng nhìn Chu Nguyên một chút, hay là vẫn áp chế chính mình lửa giận, cắn môi nói :
- Chỉ gần 40 tuổi, tu vi liền đạt tới Bát Tinh Võ Quân, hơn nữa còn là Đấu Chiến Chi Thể, có thể trở thành một vị thần tướng cũng nói lên ngươi thiên phú rất không tệ !
Chu Nguyên cười nhạt, hướng Vương Hạo Thần ba ngừoi nhìn thoáng qua, trong mắt toát ra một vòng khinh miệt, từ trong miệng phun ra một câu :
- Phế vật !
Một câu này của hắn vừa ra khỏi miệng, sắc mặt Hồng Yên lập tức trở nên cực kỳ âm trầm, thậm chí là có một tia sát ý, nhiệt độ không khí giống như bị hạ thấp xuống mấy phần. - Ngươi vừa mới nói ai là phế vật ?
Vương Hạo Thần tiến lên một bước, ánh mắt loé lên một tia quỷ dị hào quang, lạnh như băng nói.
Nếu là bình thường, hắn mới là lười đối với dạng này ngu ngốc nhân phí lời, bất quá lúc này hắn là đang sử dụng một cái mới thân phận, cũng không thể cái gì đều là dựa theo tính cách lúc trước làm theo. - Phế vật ! Chẳng lẽ ta còn nói sai sao ?
Chu Nguyên mắt lạnh nhìn quét Vương Hạo Thần, phảng phất cao cao tại thượng, kiêu ngạo cực kỳ.
- Buồn cười !
Vương Hạo Thần trào phúng cười một tiếng, giống như căn bản không có đem thứ hai để vào mắt.
- Gần 40 tuổi, mới chỉ là Bát Tinh Võ Quân, lại còn như vậy kiêu ngạo ? Ha hả, nếu ta là ngươi, chỉ sợ liền tìm một tảng đá đập chết cho đỡ xấu hổ !
Chu Nguyên khuôn mặt anh tuấn lập tức trầm xuống, trong con ngươi yêu dị bắn ra tia sáng lạnh, nhìn chằm chằm Vương Hạo Thần nói :
- Ngươi có tư cách gì bình luận ta, chí ít ở trước mặt ta, ngươi như trước là một tên rác rưởi Tam Tinh Võ Quân !
Vương Hạo Thần khinh miệt xuỳ cười một tiếng, giơ lên một ngón tay, khiêu khích nói :
- Thiên tài ! Ta với ngươi tới làm một trận, thế nào ?
Hắn đây cũng chính là đang tạo mình thanh thế, nếu không mặc dù thiên phú của hắn xem như không tệ, nhưng lại không thể hiện ra mà nói, chỉ sợ rất khó được thú nhân tộc cao tầng coi trọng, tài nguyên tu luyện khẳng định sẽ không đầy đủ.
Mà cái này Chu Nguyên, tính toán là một cái không tồi đá kê chân !
- Ngươi đây là đang muốn chết !
Chu Nguyên giận quá thành cười, ánh mắt phi thường âm u.
- Cố Lâm Phong . . .
Hồng Yên ở một bên sửng sờ, cho rằng Vương Hạo Thần nhất định là điên rồi, Chu Nguyên tu vi là Bát Tinh Võ Quân, hơn nữa dựa vào Đấu Chiến Chi Thể, thậm chí có lực đánh với Cửu Tinh Võ Quân một trận, trong mắt nàng Vương Hạo Thần cho dù có mạnh hơn gấp đôi đi nữa, cũng không có khả năng làm đối thủ của Chu Nguyên. - Ha ha ! Thanh niên ngày nay đều ngông cuồng như vậy ! Hồng Yên, để cho ta nhân dạy dỗ hắn làm người a !
Băng Ma càn rỡ một tiếng, ánh mắt nhìn Vương Hạo Thần giống như đang nhìn một thằng ngốc.
Hồng Yên gắt gao nhíu chặt chân mày, trong lòng chỉ có thể cười khổ một tiếng.
Nàng biết cái mà Băng Ma nói là dạy dỗ, kỳ thực chính là sinh tử đấu a ! Vương Hạo Thần tại trước mặt nhiều người làm nhục Chu Nguyên như vậy, cái sau khẳng định sẽ không tha cho hắn, coi như là giết chết một cái tầm thường đệ tử đồng dạng, chỉ sợ chính nàng cũng không dám truy cứu. - Thiên tài ! Ngươi không dám đến sao ?
Vương Hạo Thần sải bước đi ra, chọn lấy một bãi đất rộng rãi coi như sàn đấu, nhìn Chu Nguyên chế nhạo nói.
- Không biết tự lượng sức mình !
Chu Nguyên khinh bỉ nhìn Vương Hạo Thần, bước ra một bước, lập tức giá lâm đứng trước mặt thứ hai.
- Ta sẽ cho ngươi biết, hành động của ngươi hôm nay là cỡ nào ngu xuẩn !
Lời nói của hắn vừa dứt, chỉ thấy trong tay hắn hiện ra một thanh đỏ như máu tiên kiếm, cười lạnh nói :
- Huyết Minh Kiếm của ta rất lâu rồi không có được uống máu của kẻ khác ! Hôm nay được chết dưới thanh kiếm này coi như cũng là vinh hạnh của ngươi !
- Ngươi nói nhảm nhiều lắm a !
Âm thanh châm chọc của Vương Hạo Thần nhất thời vang lên, để sắc mặt của Chu Nguyên càng thêm lạnh lẽo, lộ ra vẻ hung ác, quát lớn :
- Giết !
Chu Nguyên trong tay Huyết Minh Kiếm, hoá thành một đạo cực tốc màu đỏ kiếm quang, bạo phát ra kinh ngừoi lực lượng, hướng Vương Hạo Thần đâm tới.
Vương Hạo Thần hai tay kết ấn, thi triển ra cấp hai linh hồn bí kỹ “ Đại Địa Thuẫn “, đem thiên địa linh khí xung quanh ngưng kết thành một tấm lá chắn ngăn tại chính mình trước mặt.
Ngay từ đầu liền đem cấp hai bí kỹ thi triển đi ra, rõ ràng hắn đối với Chu Nguyên cũng có đôi chút coi trọng.
- Ầm !
Một đạo kiếm mang, xuyên thấu qua Đại Địa Thuẫn, chấn động đến Vương Hạo Thần hướng về phía sau lui lại một bước.
- Mạnh như vậy ?
Vương Hạo Thần trong mắt, lộ ra một tia kinh ngạc, hắn Đại Địa Thuẫn, chính là một đạo cấp hai linh hồn bí kỹ phòng ngự, vậy mà vẫn không thể tiếp được Chu Nguyên một kiếm ? - Kiếm Tâm trung cấp cảnh giới !
Vương Hạo Thần mí mắt cụp xuống, lẩm bẩm nói.
Không có cách, linh hồn lực hắn mặc dù cường đại, nhưng Chu Nguyên cũng không kém chút nào, không nói đến tu vi đã là Bát Tinh Võ Quân, trọn vẹn cao hơn hắn 5 cái tiểu cảnh giới, lại thêm Kiếm Tâm trung cấp cảnh giới cùng Đấu Chiến Chi Thể, sức chiến đấu đã phi thường tiếp cận Cửu Tinh Võ Quân. - Không tệ đá mài dao !
Vương Hạo Thần cười nhạt một tiếng, từ sâu trong mắt bắn ra một đạo kinh thiên chiến ý.
Hắn trong thời gian vừa qua thu được vô số đột phá, bất quá bởi vì không có đối thủ xứng tầm nên vẫn chưa biết được cực hạn của mình là ở đâu, hôm nay gặp được cái này Chu Nguyên, khiến cho hắn ngược lại có chút hưng phấn. - Hắc hắc ! Bây giờ biết sợ . . . đã trễ !
Chu Nguyên nhìn thấy Vương Hạo Thần im lặng không nói gì, cho rằng đối phương bị mình khí thế hù sợ, khuôn mặt không khỏi hiện lên vẻ kiêu ngạo không ai bằng, thể nội đấu khí cuồn cuộn mà ra, một kiếm bổ về phía Vương Hạo Thần phần bụng. - Phi Long Tại Thiên !
Vương Hạo Thần chân trái dẫm trên mặt đất, đánh ra Long Nhật Đông Hoàng Chưởng thứ nhất chưởng, hoá thành một đạo hư ảnh kim sắc thần long, toả ra chói mắt hào quang rực rỡ. - Đáng chết ! Cố Lâm Phong này quá lỗ mãng ! Hắn mặc dù là võ đạo, linh hồn lực song tu, nhưng Chu Nguyên thế mà đã trở thành một vị thần tướng, hắn như thế nào có thể là thứu hai đối thủ ?
Hồng Yên nhìn hai người chiến đến say sưa, nhưng Vương Hạo Thần lại dần dần bị áp chế xuống dưới, không khỏi lắc đầu thở dài, trong bụng lại đang oán thầm.
Ngược lại La Nhất Đao, La Nhị Kiếm hai ngừoi sắc mặt lại có chút bình thản, bọn hắn ở bên Vương Hạo Thần đã có không ngắn thời gian, thừa biết thứ hai so với trước đây tiến bộ kinh khủng thế nào, hơn nữa là loại người không làm chuyện không có nắm chắc, vì thế hai ngừoi mặc dù biết Chu Nguyên thực lực rất mạnh, nhưng đối với Vương Hạo Thần như cũ có cực lớn lòng tin.