Sát Thần Ký

Chương 37 - 36 : Thôn Phệ Dị Hỏa

Cuối cùng cũng tìm thấy ! Tử Thiên mừng như điên, cuồng nộ hét lên mừng rỡ, trong đầu không ngừng lục lọi thông tin về Dị Biến Thuộc Tính Bảng.

Hải Tâm Diễm, hình thành từ tinh hoa của nước, ngàn năm tinh luyện, gặp phải biến dị mà thay đổi hình thái, thêm trăm năm thành hình, cuối cùng dung hợp với hỏa tính mà thành, uy lực thiêu đốt không phải thứ hỏa diễm bình thường có thể so sánh, được bài danh thứ 44 trên bảng ! Long Lão bên cạnh nét kinh hỉ trên mặt vẫn còn nguyên, không ngừng ca ngợi.

Nhưng mà . . . xếp tận thứ 44 trên bảng sao ? Nghe Long Lão giải thích, Tử Thiên thoáng có chút thất vọng về uy lực của Hải Tâm Diễm, méo mặt nói.

Đồ ngốc ! Cho dù có là như thế thì ngươi bây giờ cũng chưa chắc đã thu phục được nó đâu ! Còn ở đó mà ca thán nữa à ! Nhìn thấy bộ dạng không biết đủ của hắn, Long Lão trợn mắt cả giận quát, cả đời hắn lăn lộn tìm kiếm chỉ gặp được có một loại dị hỏa, còn tên gia hỏa này mới tí tuổi đầu đã có vận may luyện hóa dị hỏa, vậy mà còn ở đó được voi đòi tiên, quả thật đáng chết.

Tiếp theo phải làm sao đây ? Tử Thiên cũng từ bỏ vẻ chán chường trên mặt, trên mặt dần đầy vẻ ngưng trọng, quay sang hỏi Long Lão.

Trong lúc thôn phệ dị hỏa thì không cần lo lắng nhiệt độ bên ngoài nữa, trước hết ngươi lấy hết vật liệu cần thiết ra đi ! Long Lão lúc này cũng cực kỳ cẩn thận, lão đã nhiều luyện hóa dị biến thuộc tính năng nên biết rất rõ tính cuồng bạo của chúng, hiển nhiên phải nhắc nhở Tử Thiên chu đáo.

Tử Thiên nghe vậy cũng gật đầu, từ trong nạp giới lấy ra một viên đan dược màu đỏ đậm to khoảng bằng một long nhãn, mùi hương dược liệu nồng đậm từ đan dược làm người hít vào cảm thấy tràn đầy sinh lực.

Còn cái này nữa . . . Long Lão cũng lấy ra một viên đan dược thanh sắc, từ trong bình ngọc tỏa ra hàn khí nhàn nhạt giá buốt, cười nói :

Đây là Băng Cốt Linh Đan, có tác dụng hạ thân nhiệt người khác xuống mức gần hàn băng, dùng nó để giảm bớt nhiệt độ khi đang thôn phệ dị hỏa, nó sẽ giúp ngươi tăng thêm hai phần cơ hội thành công !

Tử Thiên nhẹ nhàng đón lấy bình ngọc, trong lòng không khỏi có chút ấm áp.

Ngươi tốt nhất là nên nhanh lên, bây giờ ta sẽ dùng Nham Thạch Tâm Diễm bao bọc khu vực xung quanh lại, nếu không chỉ sợ ngươi chưa kịp luyện hóa Hải Tâm Diễm thì cả cái hồ đã bị nó đốt sạch rồi ! Đầu tiên hãy dùng hai viên đan dược đan dược nếu không bằng vào sức của ngươi không cách gì tới được chỗ dị hỏa đâu ! Long Lão nhắc nhở.

Khẽ gật đầu, Tử Thiên cạy nắp hai chiếc bình ngọc, đem Luyện Hóa Đan và Băng Cốt Linh Đan nhét vào miệng, đan dược vừa xuống yết hầu, cơ thể lập tức cảnh thấy tràn đầy năng lượng, như một cái động không đáy muốn cắn nuốt vạn vật, còn nhiệt độ cơ thể thì lại nhanh như chớp giảm xuống chóng mặt.

Hắn biết thời khắc quan trọng đã tới, lập tức dùng hết sức lực lao thẳng tới chỗ Hải Tâm Diễm, vươn tay chụp lấy nó.

Cảm nhận được có kẻ muốn thu phục mình, Hải Tâm Diễm lập tức trở nên cuồng bạo hơn bao giờ hết, đem nhiệt độ kinh khủng của mình bốc lên, tỏa ra uy áp cực kỳ khủng bố.

Với nhiệt độ và lực áp chế kinh khủng như vậy, mặc dù khoảng cách giữa Tử Thiên và Hải Tâm Diễm rất gần nhưng cho dù hắn thi triển tốc độ như thế nào cũng chỉ có thể nhích lại gần dị hỏa từng chút một, thậm chí trong vài lúc sơ ý, để không có Băng Cốt Linh Đan gần như đóng băng cơ thể thì hắn đã sớm thiêu thành tro rồi.

Cho nên mỗi lần hắn nhích tới được một tí là lượng đấu khí trong cơ thể lại tụt xuống một mực thê thảm.

Trên khuôn mặt đỏ bừng vì nhiệt độ quá cao đã láng bóng vì nếu có bất cứ giọt mồ hôi nào cũng đã sớm bị Hải Tâm Diễm đốt thành không khí rồi.

Tử Thiên càng lúc càng kêu khổ thầm, hắn nghĩ tới uy lực của Hải Tâm Diễm lại kinh khủng tới cường độ như vậy, chỉ riêng phần nhiệt độ có thể đốt cháy vạn vật của nó đã đủ làm hắn điên đảo rồi.

Long Lão ở bên cạnh hắn lúc này cũng phải cau chặt chân mày, rõ ràng có chút bất ngờ về uy lực của Hải Tâm Diễm, đúng ra theo hắn tính toán thì với hai viên đan dược hỗ trợ, Tử Thiên cũng không quá khó khăn để chạm tới dị hỏa, nhưng không ngờ Hải Tâm Diễm này lại quá mức cuồng bạo như vậy.

Phàm Nhân, công dụng của Băng Cốt Linh Đan sắp tới giới hạn rồi ! Mau nhanh lên ! Long Lão sắc mặt càng lúc càng trắng, vội hô lớn cảnh báo Tử Thiên, đồng thời song thủ đồng loạt vung lên, Nham Thạch Tâm Diễm tăng thêm kình lực bảo hộ cho khu vực xung quanh.

Tử Thiên trong bụng của khẽ run lên, vốn lúc mới nuốt Băng Cốt Linh Đan thì cơ thể hắn chút nữa là hóa thành băng, nay hầu nhưng đã tan chảy dưới nhiệt độ kinh hồn của Hải Tâm Diễm, hiển nhiên là không chống cự được bao lâu nữa, mà một khi đan dược mất tác dụng, hắn chỉ có một đường là chết !

Thái Cực Thất Huyền Biến, Đệ Nhất Biến ! Ánh mắt lộ ra một cỗ điên cuồng, song thủ nhanh chóng bắt lấy pháp quyết, khẽ quát một tiếng, đem thực lực bản thân tăng vọt lên Bát Tinh Võ Chuyển Đỉnh Phong, đồng thời dựng ngay một hình thái cực đồ án chặn trước mặt cản bớt uy áp của dị hỏa, tốc độ cũng theo đó mà tăng lên một chút.

Lực đạo trấn áp của Hải Tâm Diễm cũng bị hành động điên cuồng của hắn ép ngược trở lại, thân ảnh lập tức hiện ra ngay bên cạnh dị hỏa, cánh tay nhanh như chớp đi thẳng vào bên trong.

Hai con ngươi gần như chết đứng, đè nén mọi đau đớn mà xông thẳng chụp lấy bản nguyên của dị hỏa, hết sức đem nó lôi ra ngoài.

Lấy được bản nguyên dị hỏa, Tử Thiên khuôn mặt không khỏi hiện ra vẻ cuồng hỉ, đưa mắt nhìn Long Lão cũng đang vui mừng nhìn hắn.

Đây là viên Băng Cốt Linh Đan còn lại ! Mau nuốt xuống nó rồi hãy thôn phệ Hải Tâm Diễm ! Long Lão vội ném cho hắn một viên Băng Cốt Linh Đan, trầm giọng nói.

Tử Thiên nhanh chóng làm theo, cơ thể một lần nữa đóng băng hoàn toàn, nhưng lần này hắn đem phần lớn hàn khí tập trung bảo vệ lục phủ ngũ tạng, nếu không chỉ sợ một khi cắn nuốt dị hỏa, chúng sẽ bị ăn mòn đầu tiên.

Mọi thứ đã sẵn sàng, tay cầm bản nguyên của Hải Tâm Diễm hơi run lên do dự một lúc, rồi cũng đem nó bỏ vào miệng, lập tức hắn cảm thấy cả người mình phình lên, chân khí trong người cũng theo đó mà bạo loạn, đồng thời nhiệt độ cơ thể vốn đang ở mức băng hàn lập tức tăng vọt lên.

Hải Tâm Diễm như một con thú hoang dại không ngừng chạy loạn điên cuồng trong cơ thể hắn, tàn phá lớp băng bảo vệ của Băng Cốt Linh Đan.

1 lần, 2 lần, 3 lần, 5 lần, 10 lần, . . . thất bại trong việc điều khiển dị hỏa, nhưng hắn vẫn không chịu bỏ cuộc, dùng sự kiên trì dời núi lấp biển mà kìm hãm Hải Tâm Diễm.

Tuy quá trình này kỳ chậm rãi và đau đớn nhưng cũng không phải là không có hiệu quả, Thái Thanh Thập Bát Công cùng Đại Phạm Kim Cương Công kết hợp tạo ra thái cực đồ hoàn mĩ không ngừng điều hòa lại con ngựa bất kham này, làm nó từ từ bị đàn áp xuống, không còn hung hăng nổi nữa.

Long Lão thấy một màn thế này cũng không nhịn được phải trợn mắt há mồm kinh ngạc, rồi bất chợt cười khổ một tiếng, nghĩ thầm tên tiểu tử này quả thật là nhân họa đắc phúc, nhờ việc hắn kiên trì tu luyện hai đại công pháp của thiên địa mà lực đạo súc tích ai bì kịp, hơn nữa khi thôn phệ dị hỏa thì việc chân khí lô hỏa thuần thanh giúp điều hòa sự cuồng bạo của nó thì đúng là quá may mắn.

Nói đúng ra thì sự đề kháng của hai Huyền Giai Trung Cấp công pháp sau khi dung hợp lại thì có thể so sánh với Chuẩn Thiên Giai công pháp, hơn nữa lại là âm dương dung hợp, uy lực chắc sẽ bạo tăng, tiền đồ sau này sẽ vô lượng, cũng vì điều này mà tuy Tử Thiên chỉ là Tứ Tinh Võ Chuyển nhưng đã có sức đánh một trận với Võ Chuyển Đỉnh Phong như Yêu Sơn.

Đổi lại là hắn, cũng không có cái bổn sự mới tu luyện nửa ngày đã có thể từ từ điều khiển dị hỏa nhanh như vậy.

Nhưng có điều muốn làm Hải Tâm Diễm nhanh như vậy đã sinh ra lòng úy kị thì chỉ có nguyên do là Thái Dương Vương huyết mạch đã sinh ra sự chấn áp với dị hỏa.

Nghĩ tới đây Long Lão cũng buộc miệng thở dài, Thái Dương Vương huyết mạch ! Nói thật cả ngay cả tổ tiên hắn đã sinh tiền từ trước cả thời viễn cổ, thế lực có thể nói là đã từng độc bá thiên hạ, nhưng vẫn chưa bao giờ có trường hợp gặp được kỳ nhân sở hữu Thái Dương Vương huyết mạch cả !

Huyết mạch đế vương này không hề tồn tại do di truyền mà là do trời ban, ngay cả Long Lão cũng cực kỳ hâm mộ, có điều những nhân vật cỡ này đến hắn cũng không biết là có thực hay không, chỉ biết những cao nhân trên đại lục thỉnh thoảng hay truyền miệng về một huyền thoại vô song từ một thời đại cách đây đã hơn vạn năm.

Đó cũng là trường hợp duy nhất Long Lão biết được là có tồn tại người sở hữu huyết mạch này, mà người đó cũng chính là Võ Đế cường giả cường đại nhất mà nhân loại biết đến.

Từ đó có thể thấy, người sở hữu Thái Dương Vương huyết mạch có sức mạnh kinh khủng tới mức nào !

Võ Đế, hai chữ rất đơn giản thôi nhưng chỉ cần có một người như vậy cũng có thể hủy diệt cả một vùng đất Trung Châu, người đời nghe đến hai chữ này đã sợ đến vỡ mật, làm gì có lá gan mà mơ tưởng tới !

Đó cũng là lý do mà hắn đã quyết định chọn Tử Thiên làm chủ nhân của mình, ban đầu hắn cực kỳ căm hận vì bị phong ấn trong cơ thể một thằng nhóc con mới chào đời, nhưng dần dần hắn lại nhận ra khả năng kinh dị của Tử Thiên, nhận ra những đặc điểm của huyết mạch huyền thoại kia, bằng chứng thuyết phục nhất chính là trong lúc hắn sắp thoát ra khỏi phong ấn trong lúc Tử Thiên bị kiệt sức thì Thái Dương Vương huyết mạch đã cảm ứng được nguy hiểm mà trổi dậy, tuy chỉ là một phần rất nhỏ thôi nhưng cũng quá đủ để giáng cho hắn một cú suýt chết, nếu không phải trong lúc nguy cấp Tử Thiên rộng lượng cứu hắn thì chắc hắn đã đi theo ông bà rồi !

Vì thế Hải Tâm Diễm tuy rất mạnh nhưng chắc chắn không thể giết nổi Tử Thiên, thậm chí chỉ cần huyết mạch thức tỉnh thêm một chút xíu thì lực khống chế dị hỏa của Tử Thiên chắc chắc sẽ vô địch thiên hạ, Hải Tâm Diễm từ đó sẽ trở thành mèo con trong tay hắn, lúc đó hắn mới thể phát huy uy lực của dị hỏa lên đến cực hạn ! Theo Long Lão tính toán, nếu như huyết mạch này thức tỉnh được 8 thành thì e rằng chỉ có 3 dị biến cấp thuộc tính năng bài danh hàng đầu mới đủ sức phản kháng !

Tất nhiên đó là chuyện của tương lai, còn lúc này thì vẫn không dễ dàng như vậy, có điều Hải Tâm Diễm càng lúc sức phản kháng càng yếu, chỉ còn thoi thóp chống cự mỗi lần Tử Thiên cố gắng thôn phệ nó mà thôi !

Hắc hắc, nếu mấy lão gia hỏa từng bán sống bán chết để thu phục dị biến thuộc tính năng mà thấy cảnh này, không biết có phẫn uất mà cắn lưỡi tự tử hay không ? Long Lão bất đắc dĩ lắc đầu, cười thảm thầm nhủ.

Tử Thiên tự nhiên cũng cảm nhận được công việc mà hắn cố gắng bấy lâu cũng đã chuẩn bị đại công cáo thành, tốc độ này quả thực cũng làm hắn phải hết hồn, cứ tưởng ít nhất cũng mất vài ngày mới miễn cưỡng điều khiển Hải Tâm Diễm, nào ngờ . . .

Khẽ hít hơi lãnh khí, cố gắng kìm chế con tim đang nhảy loạn lên trong lồng ngực, hắn chậm rãi đem dị hỏa vào dung hợp hoàn toàn với bản thân, đấu khí trong cơ thể cũng theo đó mà điên cuồng xông tới, không ngừng lao vào mà cắn nuốt dị hỏa trở thành một phần của mình.

Hải Tâm Diễm gần như đã kiệt lực chống đỡ, dường như đối mặt với lực lượng cỡ này, nó không khác gì châu chấu đá xe, chỉ có thể đứng im mà chịu trận, bởi nó biết nếu muốn tranh đấu thì nó cũng đấu không nổi với tên quái vật có huyết mạch kinh khủng kia.

Từng phần từng phần của Hải Tâm Diễm từ từ dung hợp với Tử Thiên, làm cho cơ thể hắn càng lúc càng sảng khoái, nét mặt vốn trắng nhợt vì đau đớn nay đã hồng hào trở lại, khí tức mạnh mẽ mang theo một hương vị nồng ấm đặc biệt.

Trên da Tử Thiên cũng hình thành một lớp thanh quang mờ ảo, cơ thể hắn vốn đã cường tráng nay lại càng thêm vững vàng như non thái.

Luyện hóa gần 3 giờ đồng hồ, cuối cùng Tử Thiên mở bừng phát, toàn thân đột nhiên phát ra thanh quang chói mắt, một loại nhiệt độ kinh hoàng lập tức tràn ra, làm nước trong hồ bốc hơi cả phân nửa, nhìn thấy cảnh này Long Lão cực kỳ vui mừng, cất giọng hoan hỉ hướng về phía hắc bào nam tử đang chậm rãi bước tới hỏi :

Thành công ?

Bình Luận (0)
Comment