Trương Bạo mặt mày xanh mét, tức giận tới cả người run rẩy, vốn dĩ Hồ Vân Cốc còn có 2 người đệ tử thủ tịch, chỉ cần đánh bại Thiên Sinh Môn đệ tử liền có thể xếp thứ 4 như dự tính, vậy cũng không tính là mất mặt, hiện tại liền quá tốt, đột nhiên từ đâu nhảy ra hai cái tiểu gia hoả siêu cấp nghịch thiên, hơn nữa cái đến sau càng lợi hại hơn kẻ đến trước, trực tiếp đem hai đại đệ tử của hắn một cái tát vỗ bay khỏi vòng chiến.
Thế là thế méo nào ?
Nếu không phải là đang ở trong Thiên Sinh Môn nội phủ, Trương Bạo thật sự rất muốn xông lên đem Tử Thiên tháo thành tám khối, cuối cùng rắc thêm tí muối tiêu lên mà ăn tươi nuốt sống. - Thiên Sinh Môn từ khi nào xuất hiện một cái yêu nghiệt như vậy rồi ?
Tần Phiêu Miểu nhíu chặt chân mày, vô ý thức liếc sang 3 cái nam tử bên cạnh, trong đó hai người là Nhất Tinh Võ Quân, một người khác lại nửa bước Tứ Tinh, khẽ nói : - Âu Dương Hoàn ! Ngươi có thể thắng được ngừoi này không ?
Nam tử tên Âu Dương Hoàn chính là đại đệ tử thủ tịch của Trường Sa Đường, khuôn mặt anh tuấn có chút ma khí tà ác, đừng nhìn hắn chỉ có tu vi Bán Bộ Tứ Tinh Võ Quân, nếu là hắn dốc toàn lực có thể đánh bại Ngũ Tinh Võ Quân, thậm chí có thể cùng Quân Cấp Lục Tinh một trận chiến. - Ta nhìn thương thể của hắn dường như chỉ mới hồi phục hơn 7 thành liền đã có thể dễ dành đánh bại cái kia phế vật Vân Nham, nếu là hắn ở đỉnh phong trạng thái, nói thật ta cũng không nắm chắc 10 phần thắng, bất quá chỉ bằng vào hắn trạng thái lúc này, ta muốn đánh bại hắn chỉ như đè chết một con kiến !
Âu Dương Hoàn chăm chú nhìn Tử Thiên một chút, ngạo nghễ nói.
- Vậy cũng không nhất định !
Đứng một bên nam tử trẻ tuổi lưng đeo một thanh trường kiếm cũ kỹ, khắp người hắn tràn ra một loại khí tức cô độc lạnh lẽo làm ngừoi ta rùng mình, ánh mắt như lợi kiếm khẽ đảo qua Âu Dương Hoàn nói. - Lâm Lan Kiếm ! Ngươi có ý gì ?
Âu Dương Hoàn khuôn mặt cứng đờ, lạnh lẽo quét nam tử nhất nhãn.
Nguyên nam tử kia vốn là tam đệ tử thủ tịch của Trường Sinh Đường, kiếm đạo thiên tài – Lâm Lan Kiếm, chính là bí mật trọng điểm bồi dưỡng của tông môn, niên kỷ so với Tử Thiên bất quá cao hơn một hai, nhưng đã có tu vi Nhất Tinh Võ Quân, hơn nữa bằng vào cường đại kiếm đạo lực lượng hoàn toàn có thể uy hiếp cả Tứ Tinh Võ Quân.
Nếu không phải có Vương Tử Thiên ngôi sao sáng này, kỳ thực Lâm Lan Kiếm mới là Ngũ Đại Chính Giáo đệ nhất thiên tài một trong, chỉ cần cho hắn thêm một khoảng thời gian liền có thể siêu việt Âu Dương Hoàn tu vi.
Bất quá thiên tài luôn bị người ta ghen ghét, Âu Dương Hoàn bởi vì lo lắng Lâm Lan Kiếm một ngày đoạt đi hắn đường chủ vị mà luôn luôn buông lời dèm pha, tìm cách hãm hại hoặc áp chế Lâm Lan Kiếm, nhưng Lâm Lan Kiếm cũng là một cái có ngạo khí kỳ nam tử, nơi nào chịu đựng Âu Dương Hoàn chế tài, vì thế quan hệ của hai người lúc này đã như nước với lửa, không chết không thôi. - Ta chỉ là muốn nhắc nhở ngươi một chút để lát nữa lên sàn không bị người ta đánh chết ! Người kia mặc dù thân trọng thương chưa khỏi nhưng thực lực như cũ vô cùng cường đại, vừa rồi hắn biểu lộ ra chỉ là một góc băng sơn mà thôi, thậm chí binh khí cũng chưa dùng đến ! Theo ta cảm nhận mặc dù hắn không tinh thông kiếm đạo, nhưng quyền đạo, chưởng đạo, nhục thân lực lượng lại vô cùng cường đại, lực chiến sâu không lường được ! Ngươi dựa vào cái gì mà tự tin đến mức cho rằng có thể giết như giết chó đồng dạng ?
Lâm Lan Kiếm thanh âm lạnh như băng nói, trên người hắn cũng có một cỗ ngạo khí, nhưng không giống với loại coi trời bằng vung như Âu Dương Hoàn, mà giống như một thanh kiếm sắc bén thà gãy không cong.
Âu Dương Hoàn nét mặt âm trầm muốn nhỏ nước, nếu không phải lúc này có việc, hắn nhất định muốn cùng Lâm Lan Kiếm quyết chiến một trận.
Kỳ thực cũng không riêng gì Lâm Lan Kiếm có suy nghĩ như vậy, mà các đại đệ tử thủ tịch của Kim Dương Tự, Thanh Hải Phái đều có suy nghĩ như vậy.
Thẩm Phi lúc này cũng không có cái bộ dạng lão lưu manh lúc trước thái độ, chỉ trầm ngâm quay sang nói với một cái thanh lệ nữ tử, nếu Tử Thiên ở đây nhìn thấy nhất định sẽ đem nàng nhận ra, dĩ nhiên là nữ đệ tử đã từng đi tới Võ Hoàng động phủ cùng bọn hắn tranh đoạt bảo vật – Lương Nhược Mai : - Nhược Mai, ngươi nói từng gặp qua hắn lúc trước ! Khi đó thực lực của hắn như thế nào ?
Lương Nhược Mai vội vàng đáp :
- Khi đó thực lực của hắn hẳn là Bát Tinh Võ Linh đỉnh phong, nhưng đã có thể độc chiến ba cái Nhị Tinh Võ Quân, sau khi lâm trận đột phá Cửu Tinh liền có thể nhất kích giết chết một vị Võ Quân ! Nhưng lúc đó lực lượng của hắn hoàn toàn kém xa lúc này, căn bản không thể đánh đồng !
Thẩm Phi cau mày, có chút không tin tưởng hỏi :
Bát Tinh Võ Linh độc chiến ba vị Quân Cấp, hơn nữa lực lượng và khí thế kém xa lúc này ? Như vậy chẳng phải nói là hắn thậm chí có thể chiến cả Ngũ Tinh Võ Quân sao ? Ngưoi không phải là đang nói nhảm đấy chứ ?
Cũng không thể trách hắn hồ đồ, Cửu Tinh Võ Linh lại có thể chiến Ngũ Tinh Võ Quân, cái này cũng . . . quá không chân thực rồi, nghe mà rợn cả người !
Lương Nhược Mai khẽ cừoi khổ, không có giải thích cái gì, chính nàng tận mắt nhìn thấy còn cảm thấy khó tin chứ đừng nói là lão.
- Trưởng Lão, Nhược Mai nói có lẽ là sự thật, ta vừa cũng cảm thấy hắn chưa có xuất toàn lực liền có thể dễ dàng đánh bại Vân Nham, cho dù là ta muốn thắng hắn cũng phải tốn không ít công sức !
Đột nhiên bên cạnh Lương Nhược Mai xuất hiện một đạo mỹ lệ bóng dáng, nhẹ giọng nói, nàng da thịt trắng như mỡ đông, ngũ quan xinh đẹp, khí chất như tiên tử hạ phàm, so với Du Tuyết Sang bất quá cũng chỉ kém hơn một chút. - Tỷ tỷ !
Lương Nhược Mai vui mừng hô lên một tiếng, thân thiết ôm lấy cánh tay nữ tử mỹ lệ kia.
Tỷ tỷ của Lương Nhược Mai dĩ nhiên đại đệ tử thủ tịch Thanh Hải Phái, tên là Lương Minh Ngọc, niên kỷ cũng mới 20 nhưng đã có tu vi Tứ Tinh Võ Quân.
Ngũ Đại Chính Giáo 5 đại đệ tử thủ tịch được xưng là Ô Long đế quốc Ngũ Đại Thiên Tài, vốn dĩ theo lý mà nói thì 5 người này lần lượt là Vân Nham, Âu Dương Hoàn, Lương Minh Ngọc, Lệ Thí Vũ và một ngừoi khác của Kim Dương Tự tên là Phổ Hoằng.
Bất quá Lệ Thí Vũ thực lực căn bản không thể so sánh với bốn người kia, bởi vì tu vi yếu kém nhất là Vân Nham Tam Tinh Võ Quân chỉ cần một ngón tay liền có thể đè chết hắn, xếp hạng này căn bản là rất miễn cưỡng.
Nào ngờ giữ đường đột nhiên nhảy ra một cái trẻ tuổi yêu nghiệt Vương Tử Thiên, tu vi chỉ có Cửu Tinh Võ Linh liền có thể một chưởng vỗ bay Vân Nham, chiến lực mạnh tới mức khiến ngừoi tức lộn ruột.
Mặc dù Ngũ Đại Thiên Tài cái này bất quá là một cái hữu danh vô thực phong hào, nhưng nó vẫn có thể đại diện có thế hệ tiếp theo tân sinh vương giả, vì thế vẫn có vô số đệ tử nỗ lực truy cầu.
Mấy chục năm về trước Dương Thiên cũng từ trong chúng đệ tử luận dành được cuối cùng thắng lợi, bị liệt vào Ngũ Đại Thiên Tài một trong ngừoi mạnh nhất, kết quả sau này thì ai cũng biết, hắn là ngừoi duy nhất trong số năm ngừoi nay đã là tông chủ Ngũ Đại Chính Giáo thành công đột phá Võ Tông xiềng xích, bước vào cảnh giới trong truyền thuyết ở Ô Long Đế Quốc.
Nhưng sóng trước đề sóng sau, hậu sinh khả uý, năm nay tân sinh Ngũ Đại Thiên Tài thực lực lẫn thiên phú cơ hồ vượt xa mấy lần trước, tu vi thậm chí đạt tới Quân cấp trung giai, hơn nữa còn có một cái mạnh tới không hợp thói thường Vương Tử Thiên và vài ẩn số như Du Tuyết Sang hay Lâm Lan Kiếm, khiến cục diện trở nên phi thường thú vị.
Tại hạ viết truyện không dễ, mong các vị đạo hữu đọc xong truyện liền ấn bình chọn dùm Vương nhé !