Sất Trá Phong Vân

Chương 1008

Điều duy nhất có thể khẳng định một chút, đó là sở dĩ gia tộc Bố Lai trở thành gia tộc rèn tạo sư mạnh nhất của bộ tộc người lùn, có quan hệ rất lớn với bức họa giấu ở trong mật thất kia.

Chỉ có người lùn có thực lực rèn đạt được cảnh giới nhất định, mới có thể tiến vào trong mật thất này tham quan học tập một bóng lưng tay cầm búa rèn trong quyển trục kia.

Chỉ là một bóng lưng, nhưng có thể mang đến cho gia tộc Bố Lai vô số linh cảm! Cũng vì cái bóng lưng này, gia tộc Bố Lai mới có cái họ này.

Bố Lai Đạt Tư còn nhớ rõ khi hắn còn bé, trưởng bối trong gia tộc đã từng nói qua, ban đầu bộ tộc này vốn không phải mang họ này. Sau lại có một ngày khi giây phút trở thành bộ tộc rèn tạo sư mạnh nhất kia, mới bắt đầu mang họ Bố Lai này.

Bố Lai Đạt Tư vẫn cảm thấy, cái bóng lưng nhân loại trên bức vẽ kia là do một đại sư nghệ thuật bất ngờ vẽ ra, cũng không phải là một thợ rèn cường đại như vậy.

Nhưng hành động của Càn Kình trước đó có dáng vẻ rất mạnh liệt của cái bóng kia! Điều đó báo cho biết hắn, thật sự có một nhân loại có thể làm được cảnh giới tương tự như trên bức vẽ kia.

Cảnh giới! Không sai! Điều này là sự chênh lệch cảnh giới hoàn toàn khác nhau!

Về phần cảnh giới này rốt cuộc chênh lệch tới mức nào, Bố Lai Đạt Tư cũng nói không ra được. Hắn chỉ có thể đơn thuần cho rằng quyền lực cảnh giới chênh lệch bao nhiêu, chỉ có Càn Kình nói mới tính được.

- Toái Khí Tiên?

Càn Kình cười cầm vũ khí đã phá nát vô số Hồn Binh, một tay hắn cầm con dao thái thịt trong tay chặt xuống như chặt rau.

Keng!

Kim loại va chạm vào nhau khiến tia lửa bắn ra khắp nơi. Đồng thời, từng vòng trên thân Toái Khí Tiên cũng run rẩy, giống như lại muốn chấn động phá hủy con dao làm bếp kia.

Mọi người khẩn trương nhìn con dao làm bếp nhìn có vẻ đơn giản kia...

Một giây... Hai giây... Năm giây...

Con dao làm bếp vẫn là dao làm bếp, cũng không bất kỳ vết nứt nào, càng không xuất hiện tình trạng bể nát. Nó giống như lúc đầu ở trong tay Càn Kính. Chỉ có điều Toái Khí Tiên đã xuất hiện thêm một vết nứt...

- Ta thua...

Trong giọng nói của Bố Lai Đạt Tư tràn ngập đau khổ. Mặc dù con dao làm bếp không chặt đứt Toái Khí Tiên, nhưng Toái Khí Tiên cũng không phá hỏng được con dao làm bếp. Hơn nữa, thời gian rèn con dao làm bếp này còn chưa tới một ngày.

Càn Kình tiện tay ném Toái Khí Tiên về phía Bố Lai Đạt Tư, đưa tay bắt đầu thu lấy tất cả nguyên liệu đang chống chất thành ngọn núi nhỏ kia. Những nguyên liệu này không chỉ có thể rèn Hồn Khí, thậm chí ngay cả nguyên liệu rèn thánh khí cũng có không ít. Gia tộc Bố Lai của bộ tộc người lùn không biết đã cất giấu mấy đời, thậm chí hơn mười đời. Cất giữ hơn mười đời, thoáng cái đã đổi chủ.

Bàn tay Bố Lai Đạt Tư cầm lấy Toái Khí Tiên, trong chớp mắt chiếc roi sắt này đã vang lên một tiếng răng rắc, gãy lìa!

Không sai! Toái Khí Tiên rèn ba năm mới rèn ra được, không ngờ lại dễ dàng bị phá hủy như vậy.

Tất cả đám thợ rèn xung quanh càng thêm ngây dại. Đặc biệt là đám thợ rèn đẳng cấp cao. Bọn họ biết rất rõ sự đáng sợ của Toái Khí Tiên. Toái Khí Tiên cường đại như vậy, lại bị một con dao làm bếp của Càn Kình phá hủy.

Hai hàng lông mày của Bố Lai Đạt Tư khẽ giật. Hắn hung hăng nhìn chằm chằm vào Càn Kình. Bất kỳ trang bị nào đều có nhược điểm. Trừ phi là thánh khí mới có thể không tồn tại nhược điểm thật sự. Cho dù là Hồn Binh vẫn tồn tại nhược điểm.

Chỉ có điều, nhược điểm của Hồn Binh đều đặc biệt bí mật. Bí mật tới mức khiến người ta khó có thể phát hiện ra được. Cho dù người rèn là cấp bậc tông sư, cầm được Hồn Binh muốn tìm ra được nhược điểm của nó, chỉ sợ cũng cần thời gian rất dài.

Càn Kình chẳng qua chỉ cầm Hồn Binh lên nhìn một chút, sau đó đặt xuống phía dưới...

Đây là nhãn lực như thế nào?

Trong lòng bàn tay Bố Lai Đạt Tư lấm tấm mồ hôi lạnh.

Không thể để cho tiểu tử này sống sót! Tuyệt đối không thể để cho hắn sống sót! Nếu không, vinh quang nghề rèn của bộ tộc người lùn có khả năng thật sự phải kết thúc.

Muốn giết ta sao?

Ánh mắt Càn Kình lướt qua Thiết Khắc cách đó không xa. Ma vũ sĩ huyết mạch thiên sứ Đọa Lạc cũng đã cảm giác được sát ý lạnh lẽo của Bố Lai Đạt Tư này.

Càn Kình không tiếp tục quan tâm tới suy nghĩ trong đầu của Bố Lai Đạt Tư. Hiện tại xung quanh đây có rất nhiều người đang quan sát. Hắn không có cách nào trực tiếp ra tay giết chết uy hiếp này. Dù sao lão người lùn này cũng có danh vọng rất cao. Nếu ngang nhiên giết chết hắn rất có thể sẽ khiến Man tộc bất mãn.

Bố Lai Đạt Tư đã không còn suy nghĩ tới chuyện làm sao để cướp đoạt thủ pháp rèn của Càn Kình nữa. Trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ phải làm sao để giết chết Càn Kình.

Người trẻ tuổi này đã dung hợp hoàn mỹ Đấu Hồn ở trong búa rèn sắt. Hơn nữa hắn có thủ pháp rèn và thủ pháp khống chế lửa đặc biệt, sau này thật sự có thể sẽ trở thành thần rèn.

Trở thành thợ rèn đều rất khó khăn! Trở thành thần! Cho dù là thợ rèn cũng được, dược sư cũng được hay các ngành nghề khác cũng vậy, đều là danh xưng cao nhất.

Bất luận là hoàng triều Chân Sách hay Ma tộc hoặc Man tộc, thông thường có nhân tài chết sẽ được trao tặng một danh hiệu thần. Càn Kình khi còn sống đã có thể nhận được danh hiệu này.

Hắn... quá trẻ tuổi!

Bố Lai Đạt Tư tin tưởng cho dù là một con heo, sau khi có được tất cả năng lực của Càn Kình bây giờ, qua ba mươi năm nữa cũng có thể trở thành thần.

Hơn nữa, Càn Kình thoạt nhìn tuyệt đối không phải là dạng heo ngốc. Đấu Hồn thủ pháp rèn như vậy, các thợ rèn khác đều không làm được.

- Bố Lai Đạt Tư từ Man tộc đến đây, ta nghĩ hẳn cũng rất mệt nhọc. Không bằng, ngày hôm nay nghỉ ngơi một chút trước, tương lai lại cùng hội trưởng Càn so tài một lần nữa?

Trong đoàn người chợt vang lên một tiếng nói tràn ngập khí thế độc bá, nhất thời thu hút ánh mắt của vô số người ở đây. Tất cả mọi người có thể nghe được ra trong giọng nói này, có ý tứ rất rõ ràng thiên về phía Bố Lai Đạt Tư.

Ở Thần Đô thành tại hoàng triều Chân Sách, một cư dân hoàng triều Chân Sách, thấy người lùn ở chỗ này kiêu ngạo ngang ngược, lại có thể nói ra những lời như vậy sao?

Tất cả mọi người đều muốn biết rốt cuộc người này là ai.

Ngoại hình của người lên tiếng dường có chút đặc biệt. Da có chút nhợt nhạt. Thân hình cao lớn khôi ngô ước chừng khoảng hai thước hai. Hai vai giống như có thể chống đỡ bầu trời, long hành hổ bộ lộ ra khí thế duy ngã độc tôn. Giữa ngực trên trang phục võ sĩ màu lam nhạt có viết một chữ hàn thật lớn.

Người của Hàn Lệ Châu!

Dám thêu chữ này ở trên ngực cũng chỉ có một người. Đó chính là sự kiêu ngạo của Hàn Lệ Châu, Kim Trạch Thiên Lục!

Tầm mắt của Càn Kình rơi vào trán Kim Trạch Thiên Lục, có thể thấy được một dấu vết huy hiệm rất mờ nhạt! Có thể những người khác đều nhìn không thấy cái huy hiệu kia, nhưng tuyệt đối không thể nào giấu được người xuất thân là đồ đệ do lão sư A Khắc Nạp Thập dạy dỗ.
Bình Luận (0)
Comment