Sất Trá Phong Vân

Chương 493

Càn Kình...

- Yên tâm, ta tự biết lo, sẽ không đi lung tung.

Càn Kình bước vào màn nước, ló đầu lên mặt nước sơn động, lắc đầu hất hạt nước trên tóc đi sơn động ẩm ướt lạnh lẽo, bước vào Cổ Hoang Sa Hải khô ráo.

Hạt cát vàng chậm rãi tách ra hai bên theo ý thức đấu tâm khống chế. Càn Kình nhảy vào hố cát sâu mười lăm thước. Càn Kình lấp hạt cát xung quanh lại, lấy mũ ma pháp khỏi Càn Kình đội lên đầu.

Vô Tận thế giới.

Càn Kình đứng trên con đường dẫn tới thôn, cánh tay huơ huơ, cảm giác đau nhức xông lên óc.

Với trạng thái thân thể này dù đi vào Bố Lai Khắc đại thúc cũng sẽ bị xua đi tìm Á Đương Tư lão sư trước.

- Lão sư.

Càn Kình đẩy cửa tiệm dược tề của Á Đương Tư, luống cuống nhìn gã đang chế dược.

- Sao bị thương nặng vậy?

Á Đương Tư ngẩng đầu nhìn Càn Kình, liên tục lắc đầu thở dài:

- Ngươi chọc người ghét đến vậy sao? Ngày nào cũng bị đánh?

Càn Kình rất muốn nói mình được nhiều người thích, nhưng nhìn ngang nhìn dọc thân thể đầy vết thương này thì không giống.

- Dược ở trên tủ, chắc ngươi cũng biết dùng.

Á Đương Tư tập trung vào ống thực nghiệm, khẽ thở dài:

- Chưa từng thấy dược tề nào thất bại như tiểu tử nhà ngươi, bị thương mà không thể chữa trị cho mình. Sau khi chữa lành rồi thì qua bên kia nhìn bút ký của ta. Ngươi cũng sắp thăng cấp Dược Tề Đại Sư rồi, bình thường chăm học vào. Không lẽ ngươi muốn suốt đời làm Dược sư tay mới trong tay mới?

Càn Kình bò lên đầu tủ, lấy một bình dược nước từ trong đống bình đất chỉ đáng giá mấy tiền đồng, ngửa đầu uống vài hớp. Càn Kình cảm giác đấu mạch, đấu khiếu, khí quan đều sảng khoái hơn, cảm giác đau đớn nhanh chóng biến mất.

- Trị thương xong rồi thì đừng ở đó kinh ngạc về tốc độ trị liệu không đáng ngạc nhiên.

Á Đương Tư phất tay nói:

- Mau đi đọc bút ký, có học trò ngu như ngươi làm ta buồn quá.

Càn Kình không biết nên nói cái gì cầm một quyển bút ký, lắc đầu cười khổ. Hoàn toàn là đãi ngộ khác nhau. Tại Bàn gia thì Càn Kình phong cảnh, đám Dược sư cao cấp gì đó, thậm chí Dược Tề Đại Sư khi thấy hắn đều ngoan ngoãn im re. Ở chỗ Á Đương Tư đại thúc thì Càn Kình biến thành ngu xuẩn.

Ài. Càn Kình thầm thở dài, đến khi nào mới có thể khiến Á Đương Tư lão sư bỏ danh từ ngu xuẩn đi đây?

Thời gian đọc sách luôn trôi nhanh, hai canh giờ qua trong chớp mắt không kịp cảm giác.

Càn Kình đặt bút ký xuống, cảm giác mấy ngày trước luận bàn, giảng dạy cho Dược sư ở Bàn gia rồi đối ứng bài mới trong bút ký quả nhiên được lợi hơn là cắm đầu đọc. Học được rất nhiều, thậm chí có xúc động muốn đích thân chế tạo dược tề mà chỉ Dược Tề Đại Sư mới làm được.

- Lão sư, ta đi đây.

- Rồi, nhớ đóng cửa.

Á Đương Tư không thèm ngẩng đầu lên, biểu tình chăm chú nhìn các loại ống nghiệm. Càn Kình tò mò nhìn mấy dược tề điều chế, đánh rùng mình. Nếu Dược sư ở Bàn gia thấy tình hình chế dược này chắc sợ chết.

Toàn bộ đều là đơn giản nhất, dược liệu bình thường dễ dàng mua được, trải qua chế tạo hỗn ợp đặc biệt dường như đang tạo ra dược tề cực kỳ ghê gớm.

Càn Kình quay về đường mòn thôn trang, tập trung nhớ lại. Hôm đó trong Cổ Hoang Sa Hải khi Càn Kình chiến đấu với Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ, xếp hàng đấu khí Phá Địa Trảm đã có dấu vết nhàn nhạt trong đấu tâm sau nhiều ngày tập luyện, thúc đẩy nó siêu nhanh cuối cùng nó nổ tung, uy lực lớn hơn mấy ngày trước nhiều. Đây rốt cuộc là chuyện gì?

Âu Lạp Khắc đấu khí phòng, chỉ có chỗ này mới giáp đáp vấn đề tu luyện đấu khí.

- Ai dà, chàng trai lại đến nữa?

Âu Lạp Khắc khoanh chân giữa đại điện, vẫy tay.

- Hôm nay trông bộ dạng của ngươi kỳ kỳ, lại có tình huống gì không hiểu sao?

- Đúng vậy.

Càn Kình khom người nói:

- Ta đến đánh lôi đài.

Hai tay Âu Lạp Khắc vỗ đùi, vui vẻ nói:

- Rất tốt, rất tốt! Đôi song sinh lần trước bị ngươi đánh lại tăng thực lực, ngươi đánh với bọn họ đi.

Càn Kình nhìn hai Chiến Sĩ một cao một thấp đi vào đạo tràng, tò mò hỏi:

- Đại thúc, ta đánh thắng bọn họ là có thể nêu vấn đề sao?

- Tất nhiên.

Âu Lạp Khắc ổn định bay ngược sang một bên đạo tràng, nói:

- Ngươi đừng xem thường bọn họ, thực lực của hai tiểu tử này lại tăng lên.

Càn Kình nhún vai nhìn hai Chiến Sĩ trong mắt bắn ra tia sáng báo thù, nói:

- Thế thì đừng nói nhiều, chúng ta mau bắt đầu đi. Ta rất muốn sớm biết đáp án.

- Được rồi.

Âu Lạp Khắc phất cao tay, quát to:

- Bắt đầu!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Âu Lạp Khắc vừa dứt lời thì vị trí đứng không còn bóng người. Sàn gỗ chợt chấn động, hóa thành trăm ngàn mảnh vụn.

Chỉ trong khoảnh khắc sân rộng mênh mông nổ bốn cái hố, trên hố để lại từng vệt tàn ảnh thân thể Càn Kình, nhưng không chân thật.

mắt hai Chiến Sĩ lóe tia ngạc nhiên và bất ngờ. Càn Kình bỗng xuất hiện sau lưng một người, Phân Kim Liên Trảm chớp mắt đánh nát hai chân của đối thủ.

Nhanh!

Chiến Sĩ còn sót lại ngẩn ngơ, con ngươi in bóng Càn Kình. Trong phút chốc đứng trước mặt Chiến Sĩ đó, tốc độ nhanh đến nỗi gã không kịp phản ứng. Thăng Phong Thập Bát Chuy đập xuống đầu Chiến Sĩ.

Bùm!

Răng rắc!

Chiến Sĩ giơ cao đôi tay nhưng không thể ngăn cản Thăng Phong Thập Bát Chuy đập bể xương vai, bụng trúng một đấm bay ra ngoài.

Nhanh, nhanh chưa từng có. Giọng Âu Lạp Khắc văng vẳng trong đại điện. Càn Kình ra tay hoàn toàn kết thúc cuộc chiến.

Càn Kình dừng chân nhìn ảo ảnh dần biến mất của mình, thở ra áp lực trong ngực, miễn cưỡng kiềm chế đôi chân không run run nhưng vẫn không thể khống chế cơ bắp co giật.

Cuộc chiến với Kim Bằng Lôi Điêu, Càn Kình đốt cháy đấu khí trong đấu khiếu, đấu mạch xoay tròn bốn, năm vạn đấu khí là điều trước kia hoàn toàn không thể tưởng tượng.

Bây giờ đấu khiếu, đấu mạch mở rộng, thân thể Phong Vân Kim Thân thích ứng, có hiệu quả dược tề của Á Đương Tư, cơ thể Càn Kình đã có thể thích ứng và bùng nổ tốc độ quay siêu nhanh đấu khí bốn, năm vận chuyển.

- Lợi hại.

Âu Lạp Khắc vỗ tay bồm bộp nói:

- Rốt cuộc dùng Vạn Ảnh đúng cách, đệ nhất chuy trong Thăng Phong Thập Bát Chuy rất đẹp. Càng không ngờ là đấu khí của ngươi là bốn, năm vận chuyển, thêm vào thân thể ngươi đặc biệt cứng rắn, chớp mắt đánh thắng hai người không có gì kỳ. Ngược lại khí thế dứt khoát nhanh nhẹn của ngươi khiến ta nghiêm túc đối xử.

Càn Kình điều chỉnh khí lưu chạy hơi nhanh trong người, đấu khí chải vuốt cơ bắp hai chân mệt mỏi co giật.

Càn Kình cúi đầu chín mươi độ nói:

- Đánh vào điểm yếu của người, nếu như người nói không cho phép dùng Thăng Phong Thập Bát Chuy, Vạn Ảnh...

- Ngươi vẫn có thể đánh thắng hai tên thất bại này, chẳng qua sẽ tốn công một chút.

Âu Lạp Khắc phất tay nói:

- Ngươi có điều gì khó hiểu?

Càn Kình ổn định cảm xúc, nói:

- Chuyện là vầy, ta vất vả xây dựng thứ tự đấu khí Phá Địa Trảm trong đấu tâm, chưa thành hình nhưng đã có đường nét. Khi chiến đấu với ma thú, vào lúc căng thẳng nhất, ta thúc đẩy thứ tự đấu khí trong đấu tâm quá độ...
Bình Luận (0)
Comment