Sất Trá Phong Vân

Chương 634

Dưới tay thành chủ Lý Đức Ước khắc có vô số Chiến Sĩ thủ thành, tuy Chân Sách hoàng triều sẽ bỏ tiền nhưng muốn tạo ra một đội quân mạnh mẽ, sau này mang quân đội lên chiến trường nhân ma đấu với Ma tộc thì số tiền đó không đủ. Chỉ có thể dựa vào hội trưởng Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành hỗ trợ.

Mộc Quy Vô Tâm cũng thu lại hơi thở thô bạo, cất bước đi ra cửa nghênh đón Rèn tạo Đại Sư chiếm ghế đệ nhất thợ rèn Vĩnh Lưu thành nhiều năm. Đồn rằng Rèn tạo Đại Sư đã là Rèn tạo tông sư.

Khách khứa tụ tập ra cửa như thủy triều. Thành chủ Lý Đức Ước khắc tự mình nghênh đón thì sao mọi người không nể tình được? Dù không cho lão thợ rèn mặt mũi thì cũng phải nể mặt thành chủ đại nhân.

- Vân Tinh hội trưởng, tiệc sinh nhật nho nhỏ của ta tại sao kinh động người đến đây?

Thành chủ Lý Đức Ước khắc nhìn hội trưởng Công Hội Thiết Tượng, Vân Tinh Huy Thăng Rèn tạo Đại Sư xuất hiện trước cửa.

Vải thô áo gai, tóc bạc rối tung, mặt đầy nếp nhăn, đôi mắt sáng ngời, lưng thẳng tắp, hai tay đầy phong sương cho người cảm giác như kiềm sắt, đó là ấn tượng đều tiên Vân Tinh Huy Thăng cho Càn Kình.

- Yến hội sinh nhật của thành chủ đại nhân sao ta có thể không đến?

Vân Tinh Huy Thăng mỉm cười chậm rãi xuống bậc thang, giơ tay nhấc chân phát ra khí thế hùng hổ, làm nhiều người thấy sùng bái.

- Sư phụ.

Lôi Quang Minh tại Vĩnh Lưu thành có thân phận Rèn tạo Đại Sư rất huy hoàng thế nhưng giống học đồ mới bắt đầu tập gõ sắt, vội khom lưng chạy đến trước mặt Vân Tinh Huy Thăng, muốn dìu lão sư.

- Ta già như thế sao?

Vân Tinh Huy Thăng nhẹ phất tay xua đôi tay Lôi Quang Minh định nâng lão.

- Là thợ rèn, nếu ta không thể đi đường đàng hoàng thì sao có thể rèn ra trang bị vũ khí càng tinh xảo?

Lôi Quang Minh vội đứng sang bên, liên tục gật đầu. Ánh mắt Vân Tinh Huy Thăng chứa ý hỏi nhìn Lôi Quang Minh, thuận theo tầm mắt của gã nhìn ra xa. Ánh mắt Vân Tinh Huy Thăng xuyên qua đám đông rơi vào người Càn Kình.

Càn Kình cảm giác Vân Tinh Huy Thăng nhìn mình, vội cúi đầu chào lão nhân giơ tay nhấc chân toát ra phong độ trưởng bối.

- Người trẻ tuổi, ngươi chính là Càn Kình?

Vân Tinh Huy Thăng giơ tay đẩy đám đông che trước mặt, từng bước một đi hướng Càn Kình.

Vân Tinh Huy Thăng là ai?

Có lẽ dân chúng bình thường không biết năng lực của hội trưởng Công Hội Thiết Tượng nhưng nếu ở Vĩnh Lưu thành, thậm chí nguyên Vĩnh Lưu hành tĩnh, hỏi những người có thể tiếp xúc với xã hội thượng lưu thì mọi người sẽ nhanh chóng đọc ra lý lịch hội trưởng Công Hội Thiết Tượng.

Vân Tinh Huy Thăng sinh ra tại Vĩnh Lưu hành tỉnh, sáu tuổi học đánh sắt, ba mươi tuổi trở thành Rèn tạo Sư, từng được gọi là ngôi sao mới trong giới rèn. Năm mươi tuổi Vân Tinh Huy Thăng bước vào hàng Rèn tạo Đại Sư, bây giờ đã bảy mươi bảy tuổi mà thân thể vẫn khỏe mạnh. Người ngoài có kẻ đoán Rèn tạo Đại Sư này vẫn luôn không thi đậu danh hiệu Rèn tạo tông sư thật ra đã sớm đủ tư cách trở thành Rèn tạo tông sư chứ không phải kiểu như sau khi chết, vì khen ngợi có cống hiến lớn với quốc gia, Chiến Sĩ, Công Hội Thiết Tượng nên truy nhận thành Rèn tạo tông sư, cái loại không có thực lực thật sự này.

Ánh mắt Lôi Quang Minh sùng bái nhìn sư phụ chậm rãi đi tới trước, trong lòng rất vui vẻ. Lầnn ày Càn Kình xui rồi, chỉ người hiểu thực lực, thế lực của sư phụ mới biết sự đáng sợ.

sư phụ không chỉ là hội trưởng nghiệp đoàn thợ rèn Vĩnh Lưu thành mà còn là đệ nhất nhân Vĩnh Lưu hành tỉnh, thợ rèn thật sự. Dù sư phụ đi ra khỏi Vĩnh Lưu thành đến thành thị khác trong Vĩnh Lưu hành tỉnh, gặp hội trưởng Công Hội Thiết Tượng trong thành thị đó cũng sẽ bình tĩnh đứng nhận bọn họ khom lưng cúi đầu hành lễ, rồi không khiêm nhường ngồi trên ghế hội trưởng nghỉ ngơi.

Chân Sách hoàng tộc nhiều lần gửi lời mời cho hội trưởng Công Hội Thợ Rèn tại Vĩnh Lưu hành tỉnh có đãi ngộ phong phú hơn nhưng bị Vân Tinh Huy Thăng từ chối.

- Ta là một thợ rèn, thợ rèn sinh ra tại Vĩnh Lưu hành tỉnh. Thợ rèn nên ở trong Công Hội Thiết Tượng. Ta không chỉ dốc sức vì Chân Sách hoàng triều mà còn muốn bồi dưỡng thợ rèn của Vĩnh Lưu hành tỉnh, góp sức của mình vào.

Lôi Quang Minh nhớ lại lời nói của Vân Tinh Huy Thăng được vô số thợ rèn Vĩnh Lưu thành xem là châm ngôn, trong lòng hơi khinh thường sư phụ. Có cuộc sống tốt hơn mà không chịu, muốn ở trong Công Hội Thiết Tượng giằng co với gã làm Lôi Quang Minh không thể trở thành hội trưởng Công Hội Thiết Tượng.

Bây giờ, lần đầu tiên Lôi Quang Minh cảm thấy sư phụ không rời khỏi Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành là chuyện siêu tốt. Nguyên Vĩnh Lưu thành này, tất cả thợ rèn ủng hộ sư phụ, dù Mộc Quy Vô Tâm có mạnh tới đâu cũng không dám trêu vào Vân Tinh Huy Thăng!

Trừ phi Hồng Lưu Chiến Bảo không muốn sống nữa! Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành không cung cấp trang bị cho Hồng Lưu Chiến Bảo thì có thể mua từ thợ rèn Vĩnh Lưu hành tỉnh khác, nhưng nếu đắc tội Vân Tinh Huy Thăng?

Lôi Quang Minh dám vỗ ngực bảo đảm Hồng Lưu Chiến Bảo của Mộc Quy Vô Tâm không mua được một cây đinh sắt trong toàn bộ tiệm thợ rèn Vĩnh Lưu hành tỉnh, càng đừng nói đến trang bị vũ khí gì. Cái đám thô lỗ suốt ngày chỉ biết vác dao giết người nếu không có vũ khí thì biết lấy gì ăn cơm? Vì sinh tồn chỉ có thể ời khỏi Hồng Lưu Chiến Bảo gia nhập vào Công Hội Chiến Sĩ khác, hoặc rở thành Mạo Hiểm Giả, Công Hội Thần Bí Dược Tề.

Mộc Quy Vô Tâm nhìn Vân Tinh Huy Thăng đi tới, lão không nói khách sáo với thành chủ đại nhân một câu đã chạy tới chỗ Càn Kình. Tâm tình vui vẻ vụt tắt, biểu tình Mộc Quy Vô Tâm căng thẳng nhìn hội trưởng đại nhân hội trưởng Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành.

Vẻ mặt căm hận của Nặc Đức Ước khắc lộ nụ cười. Nghe nói mấy hôm trước Lôi Quang Minh phó hội trưởng Công Hội Thiết Tượng dẫn người đi Hồng Lưu Chiến Bảo bị nhục nhã đuổi ra. Lần này Vân Tinh Huy Thăng đích thân ra mặt, dù cho phụ thân đại nhân cũng không thể che chở Càn Kình.

Tư Đạt Khắc vẻ mặt xem kịch vui đứng một bên. Tư Đạt Khắc không ngờ Vân Tinh Huy Thăng bình thường ít khi chủ trì chuyện trong Công Hội Thiết Tượng hôm nay tự mình ra mặt cho thợ rèn công. Xem ra không cần Tư Đạt Khắc ra tay Càn Kình sẽ không sống nổi trong Vĩnh Lưu thành, khi đó gã dễ dàng nhận lấy bốn... Không, ba mỹ nữ.

Tư Đạt Khắc kiêng dè liếc Cổ Nguyệt Gia Anh. Nữ nhân này không phải đóa hoa tươi có gai mà là thanh chiến đao rực rỡ, huống chi sau lưng Cổ Nguyệt Gia Anh còn có Chiến Sĩ bình thường nhập thánh Lôi Địch. Trừ phi Tư Đạt Khắc thấy sống yên bình quá muốn tìm kích thích, để xem có tới gần đường quay về Tinh Thần không mới muốn kóe nữ nhân này lên đường.

Có mỹ nữ đủ rồi. Tư Đạt Khắc đánh giá La Thanh Thanh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Bích Lạc, cổ họng lên xuống. Chỉ cần kéo một người lên giường là đủ sướng rồi, nếu cả ba cùng nằm trên giường...

Tư Đạt Khắc cảm giác thân dưới lại chào cờ, nếu không có trường bào ma pháp phủ lên chắc đã bị người thấy phần nam nhân của gã.
Bình Luận (0)
Comment