Sất Trá Phong Vân

Chương 791

Rõ ràng chỉ là hai sợi xích lại cho ma cảm giác không phải dây xích, nó như là . . . Cánh tay! Tứ chi!

Đúng vậy, Bác Khắc Tư Lực không thể kiềm nén nỗi lòng vui sướng tột độ. Bác Khắc Tư Lực cầm xiềng xích không cảm giác nó là đấu binh mà như cánh tay nối dài, một phần thân thể.

Sao có thể? Sao có thể như vậy?

Bác Khắc Tư Lực từng thấy nhiều trường hợp lớn nhưng bị đấu binh Càn Kình tùy tay ném cho làm rung động đến chết máy, cả ma rơi vào trạng thái điên cuồng. Bác Khắc Tư Lực muốn cất tiếng cười to lại sợ bị Càn Kình thấy mất hết mặt mũi, gã muốn ức chế hưng phấn, vui sướng trong lòng nhưng không thể.

Đấu binh thập giai! Dù Ma tộc Mã Môn có tài nguyên sung túc, dù Ma tộc Mã Môn cũng có bốn thánh khí nhưng nó thuộc về bộ tộc chứ không phải tộc trưởng Bác Khắc Tư Lực.

Đấu binh thập giai!

Dù là tộc trưởng nha Bác Khắc Tư Lực cũng không thật sự thấy một cái, trong tay gã chỉ có đấu binh thất giai, vũ khí của Ma tộc Mã Môn cũng là đấu binh thất giai.

Mặc kệ đấu binh là mấy cấp, Bác Khắc Tư Lực chưa từng cảm thấy có vũ khí nào hợp với gã như vậy.

Càn Kình nhíu mày nói:

- Mới rồi làm bỏng ngươi là vì muốn ngươi khắc ấn vào trong đấu binh.

Hiếm khi nào Càn Kình mở miệng giải thích rằng:

- Có giải thích với người thường như ngươi thì ngươi cũng không hiểu.

Bác Khắc Tư Lực không rảnh bắt bẽ giọng điệu kiêu ngạo, bề trên của Càn Kình, cảm xúc mừng rỡ lấp đầy gã.

Bác Khắc Tư Lực liên tục gật đầu phụ họa:

- Không sai, không sai! Ngươi nói ta không hiểu là đúng!

Bị dạy một trận được đến một trang bị đấu binh thập giai, chuyện tốt như vậy Bác Khắc Tư Lực tình nguyện mỗi ngày bị Kích Lưu Phi Kính dạy đời, vậy là rất nhanh có đủ một bộ đồ đấu binh thập giai.

Một bộ đồ đấu binh thập giai rơi vào tay cường giả có thể phát huy ra uy lực kinh người.

Bị bỏng một chốc được một đấu binh? Nụ cười trào phúng trên mặt Tát Bác Ni Quang đông lại, ngơ ngác nhìn Bác Khắc Tư Lực mừng như điên, khiêu khích liếc gã.

Giờ phút này, Bác Khắc Tư Lực cầm đấu binh thập giai, cảm nhận Tát Bác Ni Quang lúc trước còn cười giễu bây giờ đứng ngây như phỗng, lòng sướng rơn.

Ai kêu ngươi cười giễu, ai kêu ngươi đắc ý! Bác Khắc Tư Lực hớn hởn muốn lắc mông trước mặt Tát Bác Ni Quang.

Tát Bác Ni Quang ghen tỵ muốn rớt tròng mắt, đấu binh thập giai! Tát Bác Ni Quang là một trong hai tộc trưởng Ma tộc Mã Môn cũng không có đấu binh thập giai. Bác Khắc Tư Lực trước tiên có một cái đấu binh thập giai!

Bà nội nó, bị bỏng một chút đã cho đấu binh? Tát Bác Ni Quang rất muốn xông lên hỏi Càn Kình có phải là bị bỏng một chút đã cho đấu binh không? Vậy ngươi chém ta hai nhát đi, không được nữa thì đâm hai phát cũng được, hoặc ngươi thích gì ta cũng chìu!

Chỉ cần cho ta đấu binh, chỉ cần chừa ta một hơi thở thì ngươi muốn ta làm gì đều được! Tát Bác Ni Quang chớp đôi mắt đầy ghen tỵ. Các trưởng lão Ma tộc Mã Môn cũng phát điên quay quanh Bác Khắc Tư Lực.

Thứ này không phải tùy tiện liền thấy.

Đám trưởng lão vừa quay quanh Bác Khắc Tư Lực vừa tham lam nhìn Càn Kình. Chỉ mười ngày mà tiểu tử này đã rèn ra . . . Đấu binh thập giai.

Đây là khái niệm gì? Nghĩa là hắn rèn đấu binh đơn giản như uống nước, chỉ cần hắn muốn là có thể rèn ra đấu binh mà Đoàn Tạo Đại Sư khác chú ý cẩn thận thật lâu mới đúc được?

Nếu nịnh bợ tiểu tử ma máu lai này thì gia đình của mình, hậu đại và bản thân mình sẽ . . .

Trong đầu các trưởng lão Ma tộc Mã Môn nhanh chóng lóe qua các loại khả năng, các cách tới gần nịnh nọt ma máu lai. Nếu có thể thì . . . Gả nữ nhi cho hắn, vậy là đỡ tốn phí nịnh hót, nhưng không biết Kích Lưu Phi Kính có thích mỹ nữ Ma tộc Mã Môn không?

Càn Kình cảm giác ánh mắt đám trưởng lão Ma tộc Mã Môn ngày càng quái, như bị dã thú nhìn chằm chằm. Càn Kình thầm nổi cảnh giác, quả nhiên đến Ma tộc là quyết định đù, nhìn ánh mắt của họ sinh ra áp lực tinh thần đúng là tẩy lễ.

Tát Bác Ni Quang kiềm nén một chút nhưng không thể ngồi yên tại chỗ làm bộ làm tích, bước tới gần Bác Khắc Tư Lực.

Tát Bác Ni Quang nói:

- Lực, xin chúc mừng.

Bác Khắc Tư Lực đung đưa đấu binh thập giai, nói:

- Quang, nhìn này, là đấu binh thập giai.

Đấu binh . . . Thập giai! Đấu cái đầu ngươi! Tát Bác Ni Quang ghen ghét, hâm mộ nhìn chằm chằm Bác Khắc Tư Lực, trong đầu tưởng tượng một cước đá bay Ma tộc Mã Môn khoe khoang này ra xa.

Càn Kình cảm giác Mộc Nột Thiên Sách ở gần đó giơ ngón cái, cười với mình. Kế sách này cũng là hoàn tử Mộc Nột Thiên Sách đưa ra, nắm chắc Ma tộc Mã Môn tham lam, vấn đề nội bộ hai thế lực Ma tộc Mã Môn, chỉ cần hơi nghiêng về một phái sẽ khiến đối phương chấn động.

- Hừ!

Mộc Nột Thiên Sách cười khẽ. Mấy ngày nay Mộc Nột Thiên Sách giúp đỡ Càn Kình nhiều, giờ thì gã không thiếu hắn nữa, tiếp tục nghĩ cách nhận hắn làm hỗ trợ. Tuy rất khó thu Càn Kình làm hỗ trợ nhưng ít nhất khiến Càn Kình tỏ thái độ ủng hộ Mộc Nột Thiên Sách giành ngai vua, thành thuộc hạ của gã.

Không phải hỗ trợ? Không sao, thế thì làm thuộc hạ gần gã nhất, làm thân dân cũng được. Mộc Nột Thiên Sách đánh giá những người ngồi bên. Đoạn Phong Bất Nhị có được huyết mạch Cửu Đầu Xà nhưng không thuộc gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà, nếu có thể trở thành hỗ trợ . . . Còn có Phần Đồ thế gia của Phần Đồ Cuồng Ca . . .

Không sai! Mộc Nột Thiên Sách liên tục gật đầu. Trông tiểu đội này rất hoàn mỹ nhưng tồn tại điểm yếu lớn. Thân phận của Thiết Khắc, vấn đề thân phận Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, chỉ cần lợi dụng được thì không sợ Càn Kình hay đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc rục rịch cái gì.

Hữu tình? Mắt Mộc Nột Thiên Sách chớp lóe hâm mộ bản thân gã không nhận ra. Khóe môi Mộc Nột Thiên Sách cong lên, lắc đầu. Hữu tình thật hư vô, xa xí, gã không tiêu nổi. Mộc Nột Thiên Sách là hoàng gia cần có khí thế, phong độ của vua. Hoàng gia cần trái tim cứng như sắt, hoàng gia cần vô tình.

Tam hoàng tử vì đoạt ngai vua bán cả huynh đệ, đây chính là vô tình! Mộc Nột Thiên Sách đi tái ngoại một chuyến, nhìn rõ nhiều chuyện hơn trước. Tình nghĩa huynh đệ ruột không đáng tin thì còn hy vọng xa vời vào hữu tình sao?

Không sai! Nếu đến giây phút sinh tử . . . Mộc Nột Thiên Sách quạt nhanh, nắm ngón tay siết chặt cây quạt lạnh lùng nhìn đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc. Những người này khi đối diện sinh tử sẽ không đoàn kết như vậy, sẽ lo lắng đến bản thân.

Thậm chí . . .

Mộc Nột Thiên Sách nheo mắt thành khe hở hẹp. Thậm chí vì mạng sống bọn họ sẽ bán nhau, cái gọi là bằng hữu cuối cùng bán đứng nhau Mộc Nột Thiên Sách đã thấy rất nhiều qua sách, nghe thầy dạy thuật làm vua kể quá nhiều.

- Công chúa điện hạ . . .

Tát Bác Ni Quang chen lấn tới trước trong khi Bác Khắc Tư Lực bị nhiều trưởng lão vây quanh.
Bình Luận (0)
Comment