Sau Cơn Mưa Thấy Cầu Vồng

Chương 23

Cha mẹ Tiểu Đường ở lại thành A mười ngày, Lâm Tẩm liền trở thành ‘con dâu’ Đường gia mười ngày.

Mẹ Tiểu Đường tuy rằng ở tình thế cấp bách bất đắc dĩ không thể không thừa nhận quan hệ giữa Lâm Tẩm và Tiểu Đường, kì thật trong lòng vẫn có chút căm giận, nhưng bà lại giống như Tiểu Đường nói chính là người khẩu xà tâm phật, nhìn thấy bộ dáng Lâm Tẩm oạt tâm đào phế đối đãi với con trai mình, rồi khi đứa con ở cùng một chỗ với Lâm Tẩm liền hạnh phúc không màng danh lợi, việc đem gậy đi đánh uyên ương thế này bà thật không nhẫn tâm. Bất quá dựa vào kinh nghiệm mấy mươi năm đời người, bà liền nhìn ra Lâm Tẩm tính tình cao ngạo, hơn nữa lại là người rất trọng sĩ diện, cho nên sau khi gian thương dùng một phong bì tràn ngập chân thành cùng hấp dẫn làm hòa với chồng bà, mẹ Tiểu Đường quyết định không đánh mà thắng, đem người trước kia là ân nhân hiện tại là tội phạm dụ dỗ này hảo hảo hành hạ một phen.

Từ nay về sau, hai chữ ‘con dâu’ đã trở thành một cách xưng hô ở cửa miệng của mẹ Tiểu Đường đối với Lâm Tẩm, ngoại trừ lúc có mặt người ngoài vì bận tâm đến thể diện của đứa con nên không kêu như vậy, còn ở trước mặt những người biết rõ sự tình mẹ Tiểu Đường chính là không bao giờ kiêng kị, sai bảo Lâm Tẩm không chút khách khí, cứ như hắn thật sự đã được gả làm con dâu cho nhà bà, mẹ chồng muốn có bao nhiêu kiêu ngạo liền có bấy nhiêu kiêu ngạo. Gian thương sống hơn ba mươi năm, có hơn hai mươi năm là trêu chọc người khác, hiện tại lại thua dưới tay một lão bà trình độ văn hóa tiểu học, nói không buồn không bực chính là nói dối, nhưng vì hạnh phúc sau này của hắn, hắn chỉ có thể ra vẻ thản nhiên, cắn rớt hàm răng rồi nuốt luôn máu, tiếp tục khoác tấm da dê giả bộ hiền lương, cải trang hiền huệ*.

*hiền huệ: (người phụ nữ) hiền lành, có đức hạnh.

Tiểu Đường hiểu tính tình Lâm Tẩm, biết lúc này Lâm đại ca đang chịu ủy khuất không nhỏ, nhịn không được liền nói lên ý kiến với mẹ của mình.

Mẹ Tiểu Đường nhìn đứa con liếc mắt một cái, kì quái nói một câu: “Nó không phải vợ, chẳng lẽ là con?”

Tiểu Đường thông minh bảo trì trầm mặc, mẹ có thể tiếp nhận một nàng dâu nam giới đã là kì quan thế giới thứ chín, muốn bà chấp nhận con mình ở vị trí đó quả thật là Thiên Phương dạ đàm*. Lúc chỉ có hai người, Tiểu Đường thay mặt mẹ cậu nói lời xin lỗi Lâm Tẩm, cậu bảo Lâm Tẩm tạm thời nhẫn nại, bởi vì tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu a.

*Thiên Phương dạ đàm: ngàn lẻ một đêm, đại ý là chuyện Đường mẫu chấp nhận cho con trai nằm dưới là không tưởng.

Gian thương rất hiểu ý người sờ sờ Tiểu Đường nhà hắn nói: “Không sao, là ông trời trao nhiệm vụ to lớn cho người ta mà*.”

*Đây là một câu nói của Khổng Tử, đầy đủ là: Thiên tương giáng đại nhiệm vu tư nhân dã, tất tiên khổ kì tâm trí, lao kì cân cốt, ngã kì thể phu, không phạt kì thân, hành phật loạn kì sở vi. Tạm dịch: Ông trời giao nhiệm vụ lớn lao cho một người, trước tiên là khổ tâm trí, mệt gân cốt, đói thân xác, khốn cùng sinh mệnh, đi đến đâu cũng gặp trở ngại.

Tiểu Đường nghĩ, thôi rồi, hậu quả của việc động đến tính nhẫn nại của Lâm đại ca hết tám phần chính là đợi mẹ rời đi xong liền đại khai sát giới với mình đây mà, cái này gọi là mẹ nợ con trả a….

Bất quá nghe Lâm Tẩm dùng âm thanh có chút miễn cưỡng cùng buồn bực đáp lại lời “Con dâu, con balabalabla…..” của mẹ, Tiểu Đường trong lòng vẫn len lén tràn ngập một loại tự hào đầy chất nam tính mạnh mẽ, tuy rằng cậu không nghĩ bản thân ở mặt sinh lý có thể áp đảo Lâm Tẩm, bất quá việc này cũng không ảnh hưởng đến việc cậu ở mặt tâm lý thượng cường một phen.

Lâm đại ca, vợ của ta~ Tiểu Đường miệng gọi không chỉ một lần, trốn ở ổ chăn cười hệt như một con mèo đang trộm thịt.

Ngày trở về, Đường mẫu vừa lòng thỏa ý ngồi xe ‘con dâu’ đến nhà ga, vẫn là cái túi đan to ba màu đỏ trắng xanh, bất quá lúc này bên trong đều là hàng tốt, là con dâu hiếu kính a.

Tại sân ga, mẹ Tiểu Đường gọi con mình sang một bên.

“Tiểu Hoa, mẹ thấy Lâm Tẩm đối với con là thật lòng thật dạ, con xem, nó là Tổng giám đốc địa vị không nhỏ, vậy mà bị một bà già như mẹ sai bảo đủ điều cũng chưa oán giận, đều là vì con a, mẹ nhìn cũng cảm thấy an tâm, lúc về con thay mẹ nói với nó tiếng xin lỗi. Sau này hai đứa phải sống cho thật tốt, mẹ cũng không biết hai người đàn ông với nhau thì thế nào, nhưng có lẽ cũng không khác biệt lắm, nếu gặp phải lúc tranh cãi ầm ĩ, thì nên nhường nhịn một chút, dù sao con còn nhỏ tuổi, rất dễ xúc động, bất quá nếu thật sự con phải chịu ủy khuất thì cũng đừng giấu diếm, về nhà, con vẫn còn có mẹ đây!”

Tiểu Đường ôm mẹ không nói lời nào, mũi cay cay.

“Mẹ cậu nói nhỏ với cậu cái gì vậy?” Trên đường về nhà Lâm Tẩm hỏi Tiểu Đường.

“Thì bảo tôi phải biết thương vợ nhiều hơn thôi.” Tiểu Đường vẻ mặt đắc ý vô cùng.

“Cậu hả hê quá ha!” Lâm Tẩm đưa tay nhéo mũi Tiểu Đường một cái, ở giao lộ đèn đỏ dừng xe lại.

“Lâm đại ca, cám ơn anh!” Xe dừng, Tiểu Đường liền mò mẫm kéo mặt Lâm Tẩm lại hôn lên một cái, để cho một người tâm cao khí ngạo như Lâm Tẩm phải hạ mình làm vợ trước mặt mẹ thật sự là rất ủy khuất.

“Lần này rất đúng lúc” Lâm Tẩm đột nhiên cười nói, Tiểu Đường mờ mịt.

“Vừa nãy có người bán hàng rong đúng lúc đi đến trước cửa sổ xe của chúng ta đang muốn chào hàng đệm xe hơi, cậu lần này so với quản lý thành phố còn hiệu quả hơn, hắn vèo một cái liền mất dạng.” Gian thương trong thanh âm tràn ngập chế nhạo.

“Cái gì? Anh không đóng cửa sổ!” Ba một cái, mặt Tiểu Đường biến thành quả cà chua chín, cậu nhớ rõ ràng lần trước lúc Lâm Tẩm mờ ám lôi kéo cậu lên xe đã nói, cửa sổ xe có dán tấm phản quang mà!

“Có đóng, bất quá hai ngày nay tôi muốn đổi thành tấm tránh nắng, hôm qua đem xe đi đổi, mấy tấm cũ đã gỡ ra, nhưng tấm mới vẫn chưa dán lên” Thanh âm Lâm Tẩm tràn ngập tiếc nuối.

Tiểu Đường hối hận a, đây là hậu quả của việc hành động mù quáng, tuy rằng đối phương bất quá chỉ là người qua đường, nhưng vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Nhìn thấy Tiểu Đường vừa thẹn vừa hối, gian thương cực kì vui vẻ, thỉnh thoảng lừa gạt được tiểu cảnh sát cảm giác thật tốt nha, nhất là ngay sau khi bị nhạc mẫu đại nhân tra tấn.

Tối hôm nay gian thương liền lý trực khí tráng*, đương nhiên, cấp bách đến mức không đợi được mà lập tức tha Tiểu Đường về ổ của mình. Trong suốt mười ngày qua, vì tạo hình tượng tốt đẹp, gian thương ngay cả ngón tay Tiểu Đường cũng không dám đụng đến, hắn hiện tại giống như hùng sư đói khát, mà Tiểu Đường chính là con mồi duy nhất hắn muốn tấn công, mặc dù trước khi cùng Tiểu Đường lưỡng tình tương duyệt, gian thương cũng đã trải qua khó khăn gian khổ dựa vào hai tay mà làm giàu, nhưng hôm nay chính là tiết kiệm trở thành xa xỉ thì dễ dàng, mà xa xỉ biến thành tiết kiệm lại thực khó khăn, nếu hiện giờ vẫn còn muốn hắn vì giữ gìn cho tiểu cảnh sát mà phải tự giúp mình, kia quả thực là phí của trời, là hành vi tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ!

*lý trực khí tráng: hợp tình hợp lí, điều hiển nhiên

Đối với việc này, Tiểu Đường cũng hoàn toàn hiểu được, cho nên sau khi Lâm Tẩm đưa cậu về nhà lại còn cho cậu ăn một bữa no nê, Tiểu Đường vô cùng tự giác đi vào phòng tắm. Vì tận lực đem bản thân tẩy rửa thật sạch sẽ, Tiểu Đường tốn không ít thời gian, thẳng đến khi gian thương nhịn không được vọt vào phòng tắm đem tiểu cảnh sát đã ngâm đến mức da mặt nhăn nheo ra khỏi bồn, Tiểu Đường đã ở bên trong ngây người được một giờ hai mươi phút rồi.

“Cậu đang trốn tránh.” Gian thương nói toẹt ra tim đen, kỳ thật tính ra hai người họ cũng là vợ chồng già rồi, hôm nay tiểu cảnh sát vì cái gì lại ngượng ngùng như vậy? Tiểu Đường bình thường tuy rằng không thể nói là phi thường chủ động, nhưng tuyệt không một mực khước từ.

Tiểu Đường mặc áo tắm mềm mại khoan khái, có chút co ro ngồi ở bên giường, ngón chân không tự giác gãi gãi tấm đệm lông tơ dưới lòng bàn chân còn lại, đến nửa ngày mới thốt được vài chữ.

“Lâm đại ca, kỳ thật… tôi rất sợ đau.” Tiểu Đường nói xong thì vèo một cái đem mặt giấu đi.

“Tiểu ngu ngốc, nghĩ đi đâu vậy! Tôi không phải đã nói sao, đêm động phòng hoa chúc của chúng ta chờ khi mắt cậu được trị khỏi mới tiến hành” Lâm Tẩm cười nhéo nhéo cái mũi của Tiểu Đường một chút, hắn tuy rằng cơ khát khó chịu, nhưng điểm nguyên tắc này hắn vẫn muốn kiên trì.

Lâm gian thương, anh thực dối trá…. Tiểu Đường nghe xong nhịn không được oán thầm. Bọn họ là hai người đàn ông, hôn cũng hôn rồi, sờ cũng sờ rồi, tiểu huynh đệ của hai người cũng đã sớm tương thân tương ái cùng hướng đến thế giới mới xinh đẹp mỹ lệ rồi, vậy mà gian thương lại mặc mặc tức tức một hai chạy theo lối mòn của chủ nghĩa hình thức, nhất định phải đem cậu xem như đại cô nương mà khai bao thì mới chịu. Vừa nghĩ đến việc này, Tiểu Đường vừa thẹn thùng vừa không biết phải làm sao, ai kêu gian thương nói với cậu đây là quy củ của người trong giới, khiến cho kẻ nửa đường gia nhập như cậu liền tự nhiên không có quyền lên tiếng.

“Ai biết đến lúc nào mới có thể trị.” Tiểu Đường lẩm bẩm một câu.

“Đừng nóng vội, tôi cam đoan cuối năm nhất định có hi vọng, Nạp Kì nói với tôi đã kiếm được người.” Gian thương cao hứng hôn Tiểu Đường một cái, xem ra tiểu cảnh sát đối với chuyện viên phòng* này tương đối tích cực a!

*viên phòng: chỉ người con dâu được nuôi từ nhỏ cùng chồng chưa cưới bắt đầu cuộc sống vợ chồng

Tiểu Đường trầm mặc gật đầu. Kì thật ở phương diện này hai người thật sự không thể tính là tâm hữu linh tê. Tiểu Đường có suy nghĩ của riêng mình, cậu cảm thấy được tuy rằng bản thân hiện tại có thể cùng Lâm Tẩm tâm vô vướng bận mà thân thiết, nhưng phần lớn là đến từ cái lợi ít ỏi của việc bị mù, không nhìn thấy có thể giảm bớt chướng ngại về mặt tâm lý, cậu sợ chính mình vạn nhất sáng mắt lại không thể thích ứng, đến lúc đó sẽ làm tổn thương Lâm đại ca, cho nên vì tránh cho đêm dài lắm mộng, Tiểu Đường cảm thấy bây giờ tốt nhất là đem gạo nấu thành cơm, làm thêm mấy lần để thích ứng, như vậy cho dù sau này mắt hồi phục thị lực cũng sẽ không cảm thấy xấu hổ.

“Lâm đại ca, anh nói xem, lỡ như tôi hồi phục thị lực phát hiện bộ dạng anh thực bình thường, có thể đột nhiên không ‘đứng’ lên được không.” Tiểu Đường cắn răng hạ xuống liều xuân dược cuối.

Gian thương quả nhiên xù lông. Lâm Tẩm chưa từng hỏi qua gương thần ai là người đẹp trai nhất thế giới, bởi vì hắn cảm thấy không cần làm vậy, ở phương diện vẻ bề ngoài gian thương luôn có một sự tự tin không ai bì kịp.

“Tiểu Hoa, tôi nhớ rõ cậu biết tôi cao lớn ra sao mà, cậu cho rằng tướng mạo như vậy rất bình thường sao?” Gian thương thanh âm xót xa nói.

“Tôi chỉ vô tình liếc mắt một cái, hai năm cũng qua lâu rồi, vạn nhất anh đã tàn rồi thì sao?” Tiểu Đường lấy hết dũng khí nói.

“Tiểu Hoa, bây giờ tôi đi tắm, ngoan ngoãn chờ tôi tắm ra a.” Thanh âm gian thương trở nên dị thường bình tĩnh, hắn ôn nhu vỗ vỗ mặt Tiểu Đường, sau đó đứng dậy đi vào phòng tắm.

Mình là tự tác nghiệt không thể sống. Mình còn có thể nghe được tiếng rao hàng của ông lão bán bánh bao Sơn Đông bên kia đường vào lúc sáng sớm nữa không? Tiểu Đường bi thương nghĩ.

Lâm Tẩm tắm rửa xong đi ra, Tiểu Đường vẫn thành thành thật thật ngồi ở bên giường.

“Tiểu Hoa.” Trong thanh âm Lâm Tẩm tràn ngập mê hoặc, hắn đứng ở trước mặt Tiểu Đường khom hạ thắt lưng, hai tay giữ lấy bả vai Tiểu Đường đem áo tắm trên người cậu cởi xuống, thân thể trẻ tuổi xinh đẹp không còn gì che đậy toàn bộ đều hiển hiện trước mắt.

Cảm nhận được hơi thở ấm áp quen thuộc ở hai bên má, Tiểu Đường ngẩng đầu, thực chủ động đem môi đưa lên.

Đoái công chuộc tội, đoái công chuộc tội~ Tiểu Đường ở trong lòng mặc niệm.

Nhưng vô cùng rõ ràng, phương pháp dập lửa “yêu thương nhung nhớ” bình thường rất linh nghiệm hôm nay lại mất linh. Tiểu Đường dường như đã chìm đắm trong những nụ hôn cùng những cái gặm cắn trừng phạt thô bạo trên khắp thân thể, cảm giác khác với sự ôn nhu lưu luyến trước kia làm cậu không khỏi bối rối, nhưng ngược lại cũng sinh ra một chút cảm giác kích thích mới mẻ, cho nên cậu chính là ngoài miệng thì cự tuyệt tượng trưng, nhưng ngay sau đó liền cùng Lâm Tẩm quay cuồng trong cơn sóng dục vọng.

Tiểu đậu đậu trên ngực bị gian thương biến thành công cụ trả thù, bị đùa bỡn đến vừa đau vừa sảng khoái khiến Tiểu Đường lần đầu tiên biết được hai tiểu nhục lạp được cho là vật trang trí trên thân thể của đại đa số nam nhân còn có công năng sử dụng thần kì như thế. Thị giác khiếm khuyết làm cho cảm quan Tiểu Đường trở nên cực kì nhạy cảm, cậu thậm chí có thể cảm nhận một dòng điện xuất hiện khi đầu vị giác của Lâm Tẩm xẹt qua hai tiểu nhục lạp đang trướng đến tê dại, không đến 220V nhưng cũng đủ khiến cho tiểu thái điểu Tiểu Đường này cả người mềm nhũn.

“Ở dưới, ở dưới” Tiểu Đường bất mãn nhỏ giọng nhắc nhở Lâm Tẩm, tuy rằng cậu phát hiện cả người đều hư nhuyễn, nhưng trái lại có một nơi lại ngày càng căng cứng, đáng tiếc bây giờ nó chỉ có thể kiêu ngạo trơ trọi đứng sừng sững, bởi vì kẻ địch vẫn vờ như không thấy nó, không có chút ý định tiến lên, điều này đã đủ làm cho người đã chuẩn bị tâm lý như Tiểu Đường cảm thấy không hài lòng.

Lâm Tẩm vẫn là một người tình rất ân cần, cho nên giây tiếp theo, Tiểu Đường liền thỏa mãn.

Cảm giác ẩm ướt cùng ấm áp bao vây, Tiểu Đường mặc dù không nhìn thấy cũng không thể không cảm nhận được đó chính là độ ấm từ khoang miệng của con người. Bị cắn sao! (Chữ “cắn” đọc cách ra”*) Đây là việc đầu tiên cô nương sau khi lên kiệu hoa phải đối mặt ư!

*Tác giả chú thích [chữ ‘cắn’ đọc cách ra] là vì chữ ‘cắn’(咬), âm hán là “giảo” được viết bằng chữ ‘khẩu’(口) và chữ ‘giao’ (交), hai chữ này nếu để chung đọc thì thành giảo (cắn), nếu tách riêng ra đọc thì thành khẩu giao (tức là dùng miệng để làm tình), Dạ tỉ để chữ cắn cho sạch sẽ nhưng dạy chúng ta đọc tách ra cho nó kích thích ấy mà =.=

Thình lình xảy ra công kích trí mạng, Tiểu Đường ầm một cái đầu óc trống rỗng, toàn thể tế bào não đồng loạt tử vong.

“Dừng lại, không thể, a! A!” Miệng Tiểu Đường gác đám tế bào não đang đình công qua một bên mà tự mình hành động.

“Cậu tắm sạch sẽ như vậy, không nên lãng phí a.” Thanh âm Lâm Tẩm tựa như đang ngậm kẹo mút hàm hồ nói.

“Tôi làm vậy không phải vì chuyện này đâu, a! A! Đừng ngậm, đừng ngậm, sắp ra rồi!!” Tiểu Đường cố gắng biện hộ cho hành vi của mình, đáng tiếc dòng điện lần này của Lâm Tẩm vượt qua ngưỡng an toàn 220V, Tiểu Đường đã bị giật đến liệt nửa thân trên, vừa vặn chỉ còn cái đầu là có thể động.

“Như vậy trước tiên xuất ra một lần, đợi lát nữa mới từ từ chơi.” Gian thương thanh âm tràn ngập mong chờ ở tương lai.

Tiểu Đường tuyệt vọng, cậu buông tha rồi, sa đọa rồi, thông đồng làm bậy rồi….

Đêm hôm đó, Tiểu Đường học được rất nhiều điều.

Cậu đã biết nguyên lai loại lang một đêm bảy lần trong truyền thuyết thật sự có tồn tại, cậu biết được nguyên lại bị làm đến hôn mê cũng không phải do các tác phẩm văn học quá khoa trương, cái này vốn là dựa vào sự thật! Cậu cũng biết nguyên lai tinh tẫn nhân vong không phải do người ta nói mà là một thuật ngữ y học; cậu đã biết cổ họng bị khan không nhất thiết là do cảm mạo hay bị thiếu nước; cậu đã biết vì cái gì mà phụ nữ luôn mắng đàn ông là sắc lang, tuy cậu không phải phụ nữ, nhưng hiện tại cậu cũng rất muốn mắng a!

Buổi sáng thời điểm Lâm Tẩm tỉnh lại liền thấy Tiểu Đường nằm bên cạnh đang mở to đôi mắt vô thần ngóng lên trần nhà, trong ánh mắt hỗn độn tràn đầy bi thương.

“Tiểu Hoa?” Lâm Tẩm thật cẩn thận lay cậu, hắn bắt đầu tự kiểm điểm xem ngày hôm qua có phải đã hơi quá đáng không, nhưng mà hắn thân sĩ lâu như vậy, rốt cuộc cũng có cơ hội phóng thích bản chất lưu manh cùng hành vi đen tối của mình, kìm lòng không được là chuyện bình thường, huống hồ ngày hôm qua Tiểu Đường cũng thực hợp tác a!

“Xong rồi, xong rồi, đời tôi coi như xong.” Tiểu Đường thanh âm khàn khàn tràn ngập bi ai.

“Sao vậy?” Lâm Tẩm bắt đầu khẩn trương, không phải ngày hôm qua đã chơi quá mức rồi chứ.

“Sách nói cuộc đời người đàn ông như một chai coca, tối hôm qua tôi liền uống hết một phần tư, những ngày sau này biết phải làm sao bây giờ! Tôi còn trẻ như vậy~~” Tiểu Đường đối với bài báo từng xem qua đó rất tin tưởng không chút nghi ngờ.

“Không nhiều vậy đâu, đừng khoa trương quá, dù là chai coca, tôi cũng đến 2.25 lít đi.” Lâm Tẩm nhẫn nại an ủi cậu.

Tiểu Đường bóp bóp miệng.

“Đúng rồi, tại sao cậu lại nghĩ việc đó rất đau?” Lâm Tẩm chuyển hướng đề tài, đêm qua câu nói kia của Tiểu Đường khiến cho hắn thực buồn bực, Tiểu Đường hẳn không phải là người sợ đông sợ tây a.

“Là đội trưởng nói, đội trưởng nói lần đầu tiên so với sinh con còn đau hơn, về sau mỗi lần đều đau giống như bị trĩ, tôi đã thấy Đại Lưu bị trĩ, chính là sống không bằng chết.” Tiểu Đường nhớ đến sự hình dung của đội trưởng trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Giỏi cho tên Mạc Phi ngươi, lúc nào cũng giở trò sau lưng ta!

“Tiểu Hoa, đó là do Giang Vĩ kĩ thuật quá kém mới khiến cho đội trưởng của cậu có nhận thức sai lầm như vậy, Lâm đại ca cam đoan với cậu, nhất định cho cậu thư thư phục phục, hơn nữa còn phải làm cho cậu yêu thích cảm giác này.” Lâm Tẩm biết không thể ở trước mặt Tiểu Đường nói xấu Mạc Phi, nên chỉ có thể bôi nhọ Giang Vĩ.

Tiểu Đường từ trước đến nay đều rất tín nhiệm Lâm Tẩm, vừa nghe hắn nói như vậy liền tin tưởng đến đỏ cả mặt, đồng thời trong lòng vô cùng đồng tình với đội trưởng. Rất rất nhiều năm sau đó, cậu nhắc chuyện này với Mạc Phi, cậu muốn biết kĩ thuật của tham mưu có tăng lên không, đội trưởng có phải hay không vẫn còn là cuộc sống thủy sinh hỏa nhiệt, rất có lòng đề nghị tham mưu tìm gian thương học hỏi kinh nghiệm, kết quả dẫn đến một hồi ẩu đả của mấy lão trung niên, mà để sau này hẵng nói đi.

“Lâm đại ca, hôm nay tôi không muốn đi làm.” Tiểu Đường động động thắt lưng, mỏi không chịu nổi.

“Uhm, ngày hôm qua tôi đã bảo A Kiệt giúp cậu dán thông báo ngừng kinh doanh.” Lâm Tẩm ân cần nói.

“Hóa ra anh đã tính toán hết rồi ha?”

“Mười ngày rồi, cậu phải thông cảm cho tôi chứ.”

“Đội trường và tham mưu năm ngoái có đến sáu tháng không được gặp mặt nhau thì sao!” Tiểu Đường lầm bầm nói.

“Đừng nhắc đến họ nữa. Nói đi, hôm nay muốn ăn cái gì, tiểu nhân làm cho lão gia ngài ăn.” Lâm Tẩm nịnh nọt.

“Táo đỏ a giao hầm gan heo.” Tiểu Đường nói.

“Đây là loại thức ăn gì a?” Lâm Tẩm suy tư, tháp thức ăn tám loại có món này nữa sao.

“Bổ huyết, bố huyết! Một giọt tinh mười giọt máu, tối qua tôi mất máu nhiều quá.” Tiểu Đường nói xong trở mình tiếp tục đánh một giấc.

Lâm gian thương đành xuống lầu giúp người yêu mua gan heo.
Bình Luận (0)
Comment