Sau Khi Alpha Bị Biến Dị

Chương 58

Da đầu Hạ Khai tê dại, cảm giác như bản thân bị ném lên không trung, toàn thân lơ lửng, không thể kháng cự, chỉ có thể chờ đợi phán quyết từ đối phương.

Ngụy Thầm dâng tặng chùm bọt nước nhỏ bé, tinh xảo đó cho cậu, khóe môi khẽ cong lên một nụ cười nhạt. Cơ thể hắn chậm rãi nổi lên từ mặt nước, đôi mắt sắc bén dán chặt vào Hạ Khai. Khi những gợn sóng lan rộng, hắn đã hiện ra ngay trước mặt cậu.

Tinh thần thể của Ngụy Thầm lại là một con giao nhân - một sinh vật khổng lồ như vậy, Hạ Khai chưa từng thấy qua.

Cậu còn chưa kịp che giấu sự chấn động trong lòng thì đã bị chính thầy của mình nâng lên cao trong vòng tay mạnh mẽ. Ánh tà dương phản chiếu trong mắt Hạ Khai, những điểm sáng lấp lánh lay động, rồi bị làn nước gợn sóng nhấn chìm. Mọi giác quan của cậu như bị cắt đứt hoàn toàn.

Hạ Khai bị Ngụy Thầm cuốn vào đáy những cơn sóng đang dâng trào. Cậu vùng vẫy nhưng tay chân lại vô lực, đồng tử dao động phản chiếu gương mặt của Ngụy Thầm, dần dần phóng đại, như thể cậu đang rơi vào vực sâu vô tận.

Khung cảnh trước mắt trùng khớp với giấc mơ đã ám ảnh cậu bao lâu nay. Những ký ức bị che lấp đột nhiên trào dâng như từng đợt sóng, đập mạnh vào não bộ, khiến Hạ Khai hoàn toàn buông bỏ kháng cự.

Cậu chìm vào trung tâm của những gợn nước, bị chiếc đuôi dài khổng lồ quấn chặt, ánh hoàng hôn cuối cùng tan biến. Hạ Khai ngây ngốc nhìn Alpha đang gần ngay trước mắt. Cảm giác như sắp chết dần dần bao phủ.

Ngụy Thầm siết chặt cánh tay ôm cậu, giọng nói trầm thấp như một lời nguyền rủa vang lên bên tai: "Khai Khai, em là của tôi."

.

Chiếc lưỡi lạnh lẽo len lỏi vào khoang miệng, luồng pheromone mạnh mẽ tràn vào sâu tận phổi. Đầu Hạ Khai mơ hồ, đôi môi bị ép mở ra để chịu đựng sự cướp đoạt và xâm chiếm từ Alpha.

Cánh tay trôi nổi trong nước khẽ giãy giụa nhưng rồi lại bất lực buông xuống, mềm mại đặt trên vai đối phương. Chùm bọt nước lấp lánh kia dừng lại trên ngón áp út của cậu, như một cánh hoa đóng băng, nhẹ nhàng chạm vào làn da nơi khớp ngón tay.

Hai chân Hạ Khai lắc lư theo dòng nước, bị Ngụy Thầm kéo vào trung tâm của cơn xoáy. Mái tóc dài xõa tung trong nước, như một dải tảo biển yêu mị.

Cho đến khi môi tê rần, mất đi cảm giác với những tiếp xúc từ bên ngoài, hơi thở liên tục truyền vào miệng cậu cuối cùng cũng chấm dứt. Cậu mở mắt, đôi đồng tử mơ hồ, chỉ nhìn thấy Ngụy Thầm cầm lấy một lọn tóc của cậu đặt lên môi hôn nhẹ.

Ánh mắt hắn chưa từng rời khỏi cậu - luôn nóng bỏng, điên cuồng như thế.

Bị đưa trở lại bên mép bể bơi, Hạ Khai khẽ chớp mắt. Một giọt nước từ gương mặt góc cạnh của Alpha nhỏ xuống mắt cậu. Cậu theo bản năng định khép mắt lại, nhưng Ngụy Thầm đã cúi đầu, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng li3m sạch.

"..."

Rất nhiều lời thắc mắc mắc kẹt nơi cổ họng nhưng Hạ Khai không lập tức truy hỏi về nụ hôn sâu ngạt thở dưới nước ban nãy. Cậu nhìn chằm chằm vào Ngụy Thầm, ngẩn ngơ hỏi: "Là… là thầy sao?"

Người đã ở bên cậu suốt những ngày tháng qua, giờ đây lại phóng đại rõ nét trước mắt. Nhưng kỳ lạ thay, cậu lại không thể nhận ra hắn ngay lập tức.

Gương mặt vẫn là của Ngụy Thầm, nhưng cảm giác thì hoàn toàn khác biệt.

Thầy của cậu sẽ không dùng ánh mắt nóng bỏng, tr@n trụi như vậy để nhìn cậu. Điều này khiến Hạ Khai cảm thấy bất an như thể trong mắt đối phương, cậu chỉ là một bé cừu non tr@n trụi, có thể bị nuốt chửng bất cứ lúc nào.

Cậu không yên lòng mà dịch người, muốn tạo khoảng cách với Ngụy Thầm.

"Thầy, như vậy... em có chút không nhận ra thầy nữa rồi."

Một cánh tay của Hạ Khai bị Ngụy Thầm giữ chặt trong lòng bàn tay, cảm giác ướt lạnh dán chặt vào da. Hắn đặt bàn tay cậu lên gương mặt mình. Nước vẫn còn đọng trên hàng mi dài, khiến đôi mắt hắn càng thêm sâu thẳm đầy mê hoặc.

Ngụy Thầm không trả lời, mà tiếp tục ghì chặt cậu xuống mép bể bơi để hôn. Vòng eo mảnh khảnh của Hạ Khai chỉ cần dùng một chút lực là có thể bẻ gãy. Hắn khóa chặt cậu trong vòng tay, chiếc đuôi khổng lồ cuốn quanh cơ thể cậu, thỉnh thoảng dùng đầu đuôi trêu chọc lòng bàn chân cậu.

Hạ Khai giống như một cống phẩm xinh đẹp của Ngụy Thầm, bị hắn tùy ý sắp đặt, bỡn cợt.

Bình Luận (0)
Comment