Đây là món quà mừng năm mới mà Cố Tinh đã suy nghĩ rất lâu mới quyết định.
Trình Đông Húc nhìn cậu, dường như vẫn chưa kịp phản ứng lại.
Cố Tinh cởi hai nút trên cùng của áo ngủ, để lộ một mảng da thịt trắng nõn, xương quai xanh thanh tú và một chút bờ vai, cậu ưỡn người, nhắc nhở: "Anh Trình, món quà năm mới của anh, xin mời mở quà."
Ánh mắt Trình Đông Húc lướt qua thân hình người yêu, ánh mắt rực lửa, tràn đầy sự đam mê.
Giọng nói trầm thấp và vui vẻ của anh vang lên: "Quà năm mới này, anh rất thích."
Cố Tinh được khen ngợi, môi khẽ nhếch lên đắc ý.
Lúc này, cậu không nghĩ nhiều đến mức độ "thích" trong lời nói của Trình Đông Húc, cho đến khi người nhận quà biển thành một con thú hoang, như muốn nuốt chửng cậu vào bụng.
Cố Tinh bỏ lỡ bữa sáng và bữa trưa ngày hôm sau.
Khi tỉnh dậy, dải ruy bằng đồ quen thuộc được buộc quanh cổ tay cậu, sáng chói đến mức làm cậu mềm nhũn cả chân.
Cố Tinh và Trình Đông Húc ở lại miền Nam ba ngày.
Ngày mùng ba Tết, hai người quay lại Kinh Thị.
Giờ đây, họ mỗi người đều có sự nghiệp riêng, dịp Tết cũng có rất nhiều buổi gặp gỡ.
Không chỉ gặp gỡ, mà còn có bạn bè, người thân cần chúc Tết, tụ tập.
Cứ bận rộn như vậy, khi có chút thời gian rảnh thì đã là khoảng mùng mười.
Sau Tết, kế hoạch đám cưới đã được đưa lên lịch trình.
Trong thế giới này, tuổi kết hôn hợp pháp của nam giới là hai mươi, và ngày 7 tháng 3 chính là sinh nhật thứ hai mươi của Cố Tinh.
Sinh nhật lần trước của Cố Tinh, nửa đầu ở nghĩa trang, nửa sau khóc trời tối đất.
Lần này, nhất định phải làm gì đó không buồn bã như vậy.
Cố Tinh quyết định đi đăng ký kết hôn vào ngày này.
Về lễ cưới, cậu và Trình Đông Húc đã bàn bạc, sẽ tổ chức vào tháng năm.
Tháng năm tuy là mùa hè nhưng ở miền Bắc là thời tiết mùa xuân, không lạnh cũng không nóng, gió nhẹ mát mẻ.
Rất thích hợp để tổ chức hôn lễ.
Ngày 7 tháng 3, sinh nhật của Cố Tinh.
Vì ngày này rất đặc biệt, Cố Tinh tỉnh dậy rất sớm.
Thấy Trình Đông Húc mở mắt nhìn mình, cậu chống tay bò tới, đè lên ngực anh.
Trình Đông Húc vuốt lưng Cố Tinh: "Chúc mừng sinh nhật."
Cố Tinh hôn cằm anh: "Chúc mừng hôn nhân."
Hai người cùng cười, rung động trong lồng ngực cũng lan tỏa sang đối phương.
Họ cứ ôm nhau như vậy trong im lặng một lúc, rồi mới dậy rửa mặt.
Khi Cố Tinh chuẩn bị đi tắm, cậu ôm eo Trình Đông Húc từ phía sau: "Hôm nay không cần đi làm, chúng ta cùng tắm đi."
Trình Đông Húc tất nhiên không từ chối lời mời này, nhưng anh vẫn kiềm chế không làm lần thứ hai, để tránh làm lỡ việc đăng ký kết hôn.
Phòng ngủ nối liền với phòng thay đồ rộng lớn.
Cố Tinh và Trình Đông Húc mỗi người chọn bộ đồ sẽ mặc, sau khi mặc xong thì giúp đối phương thắt cà vạt, chỉnh sửa một số chi tiết nhỏ.
Sau đó, Cố Tinh đưa cho Trình Đông Húc một chiếc hộp nhỏ.
Trong hộp là đôi khuy măng sét mà Trình Đông Húc đã đeo trong lễ trưởng thành của mình, sau đó tặng lại cho Cố Tinh, và cậu đã cất giữ đến tận bây giờ, rất có ý nghĩa.
Trình Đông Húc giúp Cố Tinh đeo đôi khuy măng sét này.
Sau đó, hai người xuống ăn sáng, rồi lái xe đến nơi đăng ký kết hôn.
Giờ đây, Cố Tinh đã cao một mét tám, dáng người cao ráo, khuôn mặt thanh tú, khí chất thanh tao, thật sự là một ánh sáng di động.
Trình Đông Húc không hề kém cạnh, khuôn mặt điển trai, khí chất kiêu ngạo mà lạnh lùng, đứng ở đâu cũng là tâm điểm, nhưng khi anh nhìn về phía Cố Tinh, ánh mắt và đường nét sâu sắc trên khuôn mặt sẽ mềm mại lại, khiến người ta không thể rời mắt.
Hai người nổi bật đến mức đi đến đâu cũng trở thành tâm điểm của sự chú ý. Mọi ánh mắt đều dán chặt vào họ, khiến cho nhân viên làm thủ tục đăng ký kết hôn gần như đập trúng tay mình khi đóng dấu.
Cuốn sổ đỏ nhỏ bé mỏng manh, với ảnh của hai người, dường như trở nên đặc biệt hơn hẳn.
Cố Tinh nhìn ngắm đi ngắm lại, Trình Đông Húc cũng vậy, sau đó cả hai cẩn thận cất đi.
Rồi hai người không kiềm chế được, hôn nhau một cái.
Khi nghe thấy tiếng hít thở kinh ngạc xung quanh, Cố Tinh mới nhận ra có vẻ như họ không chọn đúng chỗ, cậu nắm tay Trình Đông Húc, khuôn mặt hơi nóng lên, nhanh chóng rời khỏi phòng làm thủ tục.
Chẳng bao lâu sau khi nhận giấy chứng nhận, cả hai đã lên top tìm kiếm.
Dưới bài đăng trên Weibo của Cố Tinh và Trình Đông Húc, đều rất thẳng thắn chia sẻ ảnh giấy chứng nhận kết hôn đã che đi thông tin quan trọng.
Tập đoàn Cẩm Giang và Song Tinh Giải Trí đều chia sẻ lại bài đăng của hai người.
Không chỉ chia sẻ lại, còn có hàng loạt các hoạt động quay thưởng, không ngạc nhiên gì lại lên hot search.
Đối với điều này, nhiều người đều chúc phúc.
Có một số ít người bắt đầu đoán xem thỏa thuận hôn nhân của Cố Tinh và Trình Đông Húc có nội dung gì.
Những suy đoản như vậy không thể tránh khỏi, thậm chí đối với những người giàu có, phần lớn không thể tránh khỏi việc ký kết thỏa thuận hôn nhân.
Nhưng giữa Cố Tinh và Trình Đông Húc, thực sự không có thỏa thuận hôn nhân nào, chỉ đơn giản là đi đăng ký kết hôn, để có thể đánh dấu đối phương từ mọi khía cạnh.
Nhưng những chuyện này không cần thiết phải giải thích với công chúng.
Trình Đông Húc hoàn toàn không để ý, Cố Tinh thì chỉ xem cho vui, rồi chọn ra những bình luận chúc phúc thú vị nhất đọc cho Trình Đông Húc nghe, sau đó cũng chẳng bận tâm gì nữa.
Giữa họ là mối quan hệ có thể vì đối phương mà không tiếc mạng sống.
Những tài sản của cải kia, nếu đối phương cần có thể sử dụng bất cứ lúc nào, người đã gần bó chặt chẽ với nhau, huống hồ những vật phụ bên cạnh.
Ngày 18 tháng 5, là ngày thích hợp để cưới hỏi.
Cố Tinh và Trình Đông Húc đã tổ chức hôn lễ vào ngày này.
Lâm Tri Thư và Kỷ Sơ Nhiên làm phù rể cho cả hai.
Trong lễ cưới, đặc biệt mời ông Hồ, Hồ Tiểu Ngư và Úc Đàn.
Tất nhiên, người nhà họ Cố đều bị cấm cửa.
Trình Đông Húc tuy còn trẻ nhưng rất sớm đã có thể trấn áp tình hình, cơ bản không ai dám ép anh uống rượu.
Tiêu Dẫn và Chu Duẫn Chi từng nghĩ rằng, khi Trình Đông Húc kết hôn nhất định sẽ bày trò ồn ào, nhưng đời không như là mơ, cả hai người đều từng có cảm tình với Cố Tinh, lặng lẽ giúp đỡ rất nhiều trong lễ cưới, nhưng thực sự không dám làm ồn, có thể chân thành dâng lên lời chúc phúc đã là cạn kiệt sức lực.
Sau lễ cưới, Tiêu Dẫn và Chu Duẫn Chi ngồi cùng nhau uống đến say mèm.
Về sau, quan hệ giữa hai người với Cố Tinh và Trình Đông Húc vẫn như thường, coi nhau là anh em, còn trong sâu thẳm có còn lưu luyến hay không, chỉ mình họ biết.
Đáng chủ ý là, trong lễ cưới có người hỏi hai tân lang, yêu thích đối phương từ khi nào.
Trình Đông Húc trả lời trước, rất đơn giản với bốn chữ: "Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên".
Những người tham gia lễ cưới, phần lớn là tầng lớp thượng lưu, tự nhiên đã nghe qua chuyện Cố Tinh đến bên Trình Đông Húc thế nào.
Hóa ra đúng là vừa nhìn thấy đã thích, liền trực tiếp muốn về.
Trình Đông Húc nói thật lòng.
Nhưng cái nhìn đầu tiên mà anh nói, là khi anh nhìn thấy Cố Tinh ở biệt thự.
Lúc đó, Trình Đông Húc không cảm thấy gì đặc biệt,
Nhưng giờ nghĩ lại, dường như đã bị chàng trai đó cuốn hút, vì thế mới...
Còn về trước đó, Trình Đông Húc muốn người Cố Tinh cũ ở bên mình, chỉ là ghét việc Cố Hằng Viễn dây dưa, nói một câu bâng quơ, không ngờ đối phương lại vô liêm sỉ đến thế.
Mọi thứ dường như là một sự nhầm lẫn ngẫu nhiên, cũng như định mệnh đã sắp đặt từ trước.
Cố Tinh cũng hiểu, câu "yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên" của Trình Đông Húc có ý nghĩa gì.
Câu trả lời của cậu cũng giống như vậy.
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy người trước mặt, cậu đã quyết định phải có được người này.
Những công việc hậu kỳ của lễ cưới, tất nhiên không cần đến hai tân lang lo liệu.
Trình Đông Húc và Cố Tinh trở về căn hộ tại Hãn Hải Quốc Tế, nơi mà mọi thứ bắt đầu, tận hưởng đêm tân hôn của mình, và từ đó về sau, suốt mấy chục năm dài đằng đẵng, họ sẽ luôn bên nhau, không bao giờ rời xa.
- HẾT -
Vậy là xong rồi, tui ráng chép 10 chương tách này trong 1 ngày đó, nghe tách có vẻ ngắn mà chép 1 lượt trong ngày cũng lâu.
Tiêu Dẫn với Chu Duẫn Chi đến cuối không có ai luôn :