Sau Khi Bị Chàng Quân Nhân Thô Lỗ Mua Về Nhà

Chương 16

Từ Thanh Dương nhìn nàng từ trên xuống, Hà Nguyệt bị nhìn chằm chằm đến da đầu tê dại, hắn đột nhiên nói: "Lão tử trông rất ngu xuẩn sao?"

Tuy rằng ngữ khí bình thường, nhưng Hà Nguyệt vẫn nhạy bén cảm nhận được tia nguy hiểm.

Nàng sợ tới mức lắp bắp nói: "Sao... có thể, trong lòng ta chàng lợi hại nhất!"

Từ Thanh Dương khóe miệng hơi câu, lành lạnh nói: "Lão tử không cho nàng ăn no, là lão tử sai."

Nói xong, hắn cúi đầu hung hăng ngậm lấy môi nàng: "Lão tử hôm nay nhất định phải hung hăng thao nàng, xem còn dám nhân lúc lão tử không có nhà phát xuân hay không."

Từ Thanh Dương nhéo cằm nàng, môi phủ xuống, đầu lưỡi linh hoạt câu lấy lưỡi nàng liếm mút, Hà Nguyệt không kịp nuốt xuống nước bọt từ khóe miệng nhỏ giọt xuống.

Ngực hắn đè nặng bầu ngực tròn trịa của nàng, cọ xát làm Hà Nguyệt nhịn không được kêu ra tiếng.

"A ha..." Trên ngực tựa như có ngàn vạn con kiến bò qua, Hà Nguyệt muốn đem hắn đẩy ra, lại bị hắn lôi kéo tay đặt trên vai hắn, gắt gao câu lấy hắn.

Từ Thanh Dương tay chậm rãi phủ lên ngực nàng, lòng bàn tay xoa bóp nhũ thịt thành đủ loại hình dáng.

Hắn thở hổn hển, hạ bụng đã ngạnh không chịu nổi, Hà Nguyệt bị hắn sờ rên lên: "A... Ha... Ta... Ngứa..."

Từ Thanh Dương đáy mắt hiện lên một tia sáng: "Ngứa chỗ nào?"

Hà Nguyệt theo bản năng mà trả lời: "Phía dưới ngứa..."

"Là nơi này sao?" Tay Từ Thanh Dương đi xuống chạm vào tiểu huyệt sớm đã lầy lội không chịu nổi, ngón tay chỉ nhẹ nhàng ma xát, d*m thủy đã chảy ướt cả bản tay.

Từ Thanh Dương cổ họng lăn lộn: "Muốn cái gì? Nói ra?"

Hà Nguyệt đỏ mặt, liều mạng lắc đầu, "Không cần..." Sao có thể nói ra được chứ, quá thẹn.

Từ Thanh Dương đột nhiên cắm ngón tay vào, liều mạng thọc vào rút ra, hai mắt nheo lại, lạnh giọng nói: "Nói! Muốn cái gì? Nói ra!"

Hà Nguyệt nức nở một tiếng, tiểu huyệt gắt gao mà mút lấy đầu ngón tay hắn, hai mắt mê ly, cuối cùng là nhịn không được mà khóc kêu: "Ô ô... Muốn nơi đó... Cắm vào..."

Từ Thanh Dương tuy rằng không quá vừa lòng, nhưng cũng nhịn tới cực hạn rồi, hạ bụng sưng to làm hắn rốt cuộc nhịn không được, không chút lưu tình đâm mạnh về phía trước.

"Ha......" Hà Nguyệt đột nhiên hét lên một tiếng, tiểu huyệt theo bản năng gắt gao liếm mút côn th*t.

Từ Thanh Dương chỉ cảm thấy hôm nay tiểu huyệt đặc biệt chặt chẽ,  gắt gao cắn lấy côn th*t hắn, giống như bị ngàn vạn cái miệng nhỏ mút vào, khiến hắn nhịn không được nhanh chóng chuyển động.

Bàn tay nắm lấy eo nhỏ của Hà Nguyệt, bắt đầu hướng chỗ sâu trong tiểu huyệt hung hăng cắm rút.

Cảm giác tê dại từ tiểu huyệt truyền đến làm Hà Nguyệt nhịn không được thấp thấp rên rỉ: "Ưm ha... Thật lớn..."

Tiểu huyệt cùng côn th*t chặt chẽ giao hòa, hắn đem chân nàng tách ra, nâng mông nàng, vòng eo không ngừng đong đưa, đâm đến càng sâu. 

Hà Nguyệt bị côn th*t thao chịu không nổi, bắt lấy tay Từ Thanh Dương, trên tay hắn lưu lại vài vết cào.

Cặp ngực tròn trịa kịch liệt run rẩy không ngừng đong đưa, khiến Từ Thanh Dương đỏ cả mắt.

Hắn nhìn chằm chằm cặp ngực tròn trịa, cúi xuống, ngậm lấy nụ hồng mai, một bàn tay theo sau mà chà sát, xoa bóp nhũ thịt còn lại.

"A ha... Nhẹ chút... Đau..." Hà Nguyệt khóe mắt phiếm hồng, đáng thương xin tha, bất quá Từ Thanh Dương nghe được, không chỉ có không buông tha nàng, ngược lại càng tùy ý liếm láp nhũ thịt, ở mặt trên lưu lại dấu hôn đỏ tươi.

"Ha... Không được..." Hà Nguyệt bị thao mềm cả người, tiểu huyệt truyền đến khoái cảm khiến cho nàng tùy thời cũng có thể cao trào.

Từ Thanh Dương mắt điếc tai ngơ, đối với hai viên hồng mai giống như là chơi nghiện rồi, hung hăng hít hít, lại dùng ngón tay xoa vê đùa bỡn.

Hai tay hắn bắt lấy nhũ thịt,côn th*t thô sưng liều mạng đâm sâu vào trong tiểu huyệt, mỗi lần va chạm càng thêm dùng sức.

"Thật sự không được... Ha... A a a..." Tiếng rên rỉ rách nát không ngừng từ trong miệng Hà Nguyệt tràn ra, nhịn không được cắn ngón tay rên rỉ.

Thời điểm Từ Thanh Dương đâm đến khối thịt mềm bên trong tiểu huyệt, nàng thân mình run lên, tiểu huyệt bỗng nhiên xô đẩy côn th*t, chỗ sâu bên trong trào ra nhiệt dịch, tất cả tưới lên côn th*t nóng bỏng.

Từ Thanh Dương bị dâm dịch ấm nóng tưới cho cột sống tê dại, côn th*t cũng bị đường đi kẹp vừa đau vừa sảng khoái.

Hắn hô hấp dồn dập, eo bụng khẽ lui, đem nguyên cây côn th*t rút ra, lại nặng nề cắm vào.

Dũng đạo ướt át, côn th*t mãnh liệt thọc vào rút ra, quy đầu nhắm vào điểm mẫn cảm sâu trong tiểu huyệt hung hăng đâm chọc.

Mãnh liệt thọc vào rút ra mấy chục cái, Từ Thanh Dương ngửa đầu, thấp giọng thở hổn hển,  mã mắt buông lỏng, tinh dịch nóng bỏng ở sâu trong tiểu huyệt phun ra.

Hà Nguyệt bị tinh dịch nóng bỏng bắn đến thét lên một tiếng, thân mình cong lên, bụng nhỏ cũng hơi hơi gồ lên.

Chờ đến khi Từ Thanh Dương đem côn th*t rút ra, hỗn hợp tinh dịch cùng d*m thủy từ tiểu huyệt theo đó chảy ra, làm ướt khăn trải giường dưới thân.

Chỉ nhìn một cái, Từ Thanh Dương liền cảm thấy hạ bụng lại sưng to lên.

Hơn một tháng không làm, mới thao một lần đối với Từ doanh trưởng mà nói hoàn toàn không đủ.

Hắn nheo mắt, đem Hà Nguyệt xụi lơ ở trên giường kéo lên, bàn tay giam cầm eo nhỏ, còn không đợi nàng chuẩn bị tốt, liền đem nàng nâng lên, lại nặng nề mà đè xuống.

Hà Nguyệt đột nhiên bị cắm xuống, còn tưởng rằng bụng nhỏ phải bị đâm thủng, sợ tới mức lên hét lên: "A a a..."

Từ Thanh Dương bắt đầu lặp lại động tác vừa rồi, mỗi lần đều nhẹ nhàng nâng nàng lên, lại thả xuống thật mạnh, eo bụng đồng thời đâm về phía trước.

Hà Nguyệt cảm thấy cả người giống như bị xỏ xuyên qua, tay nhỏ vô lực chống trước ngực hắn, móng tay lưu lại vài vết xước chói mắt.

"A ha... Trướng... Quá trướng..." Hà Nguyệt ngửa đầu, thân mình bị đâm lung lay sắp đổ.

Từ Thanh Dương há mồm ngậm lấy môi nàng, đầu lưỡi gắt gao mút lấy đầu lưỡi nàng giống như muốn nuốt vào.

Hà Nguyệt không ngừng xin tha, đối với Từ Thanh Dương mà nói tiếng kêu kiều kiều mềm mại của nàng lại tựa như xuân dược.

Hắn đem hai chân Hà Nguyệt vòng ở sau thắt lưng, ôm người đứng lên, côn th*t thao tiến càng sâu, eo bụng dùng sức, bạch bạch bạch đâm mấy chục cái.

"Ha... Ha... Quá nhanh... Không cần... Không cần... Sẽ hư rớt..." Hà Nguyệt nước mắt chảy ra, khóe miệng cũng chảy ra chất lỏng trong suốt, bầu ngực tròn trịa bị đâm không ngừng đong đưa, giơ lên một độ cung duyên dáng.

Từ Thanh Dương thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, thẳng đến khi Hà Nguyệt rốt cuộc chịu không nổi cả người kịch liệt run rẩy, hắn mới buông lỏng tinh quan, ở trong tiểu huyệt nàng đem tinh dịch phun ra.

Từ Thanh Dương gắt gao ôm nàng, tê liệt ngã xuống giường, không chỉ có trên người chảy đầy mồ hôi, khăn trải giường dưới thân cũng là một mảnh lầy lội.

Từ Thanh Dương đem nàng kéo vào trong lòng ngực, ôm người nhắm mắt lại nhanh chóng ngủ.

Hà Nguyệt tuy rằng mệt không chịu nổi, vẫn cẩn thận mà nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt, xác nhận trên người hắn không có vết thương, mới nặng nề ngủ.

Từ Thanh Dương sau khi trở về, tâm tình Hà Nguyệt rõ ràng tốt hơn rất nhiều, thậm chí có tâm tình làm bánh ngọt.

Nàng nghĩ tới khi Từ Thanh Dương không có nhà, các tẩu tử đã chiếu cố nàng, tính toán làm một chút cảm ơn bọn họ.

Nhưng thời đại này không có lò nướng, bánh kem bánh quy cũng không có cách làm.

Nàng do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định hấp ít bánh.

Nàng thử vài lần, dùng nồi hấp một mâm bánh đậu xanh, sợ làm ra không thể ăn, Hà Nguyệt cũng không dám làm quá nhiều.

Nàng bỏ một khối vào miệng Từ Thanh Dương, chờ mong hỏi: "Ngon không?"

Từ Thanh Dương cau mày, đem bánh nuốt xuống, một lúc sau mới nói một câu: "Quá ngọt."

"Ngọt sao?" Hà Nguyệt chỉ coi hắn là đàn ông không thích ăn đồ ngọt, cũng nhặt lên một khối nếm thử, không đủ mềm xốp, không thể so với bánh đậu xanh hiện đại, nhưng cũng không tồi.

"Ta định đem chỗ này tặng cho các tẩu tử, cảm ơn các nàng chiếu cố, chàng muốn đi cùng ta không?" Hà Nguyệt vốn dĩ chuẩn bị nấu cơm nhưng lại phải đi ra ngoài, nghĩ nghĩ, vẫn là quay đầu lại nhìn về phía Từ Thanh Dương.

Từ Thanh Dương nghe nàng kể biết được trong khoảng thời gian hắn không ở nhà, các tẩu tử hỗ trợ rất nhiều, vì thế hắn cũng không do dự lâu liền đứng lên, "Đi thôi."

Vốn định xin ý kiến các nàng ấy, không ngờ vài người ăn đều khen không dứt miệng.

Hà Nguyệt đoán hẳn là nàng cho lượng đường vừa đủ, nên ăn vào mới ngon như vậy.

Nàng quyết định lại cân nhắc xem có biện pháp nào giúp bánh mềm xốp hơn không, vừa lúc hai ngày bọn nhỏ nghỉ, có thể cho chúng một ít làm điểm tâm.

Nói đến nghỉ, Lý tẩu tử thở dài: "Đáng tiếc nơi này không có trường học, chỉ có thể đưa bọn trẻ sang bên kia, chỉ được gặp một lần vào cuối tuần, ta mỗi ngày đều lo lắng không biết bọn chúng ở bên kia có ổn không."

Hà Nguyệt tuy rằng cũng cảm thấy qua bên kia đi học quá xa, nhưng quân khu không có trường học, bọn nhỏ cũng không thể không biết chữ, cha mẹ cũng chỉ có thể đưa chúng đến huyện thành đọc sách.

Hà Nguyệt trong lòng ẩn ẩn có kế hoạch, nàng tính về sẽ đề cập với Từ Thanh Dương, nếu hắn đáp ứng, thì bọn nhỏ sẽ không cần đi học xa như vậy.

Nhưng hiện tại còn chưa được, nàng không tiện nói cho Lý tẩu tử, chỉ có thể an ủi nàng vài câu, thấy trời xẩm tối liền trở về.

Buổi tối ăn cơm, nàng nhìn Từ Thanh Dương, lấy hết can đảm nói: "Ta có chuyện muốn nói."

Từ Thanh Dương ngẩng đầu liếc nàng một cái, động tác cũng không dừng lại: "Chuyện gì?"

"Ta nghe nói ở quân khu nếu bọn nhỏ muốn đi học, đều phải đi đến huyện thành, chàng cảm thấy, chúng ta ở đây mở trường học, tìm vài người làm lão sư thế nào?"

Từ Thanh Dương còn chưa nghe xong liền nói toạc ra: "Nàng muốn làm lão sư?"

Hà Nguyệt đỏ mặt, cắn răng tiếp tục nói: "Ừm, ta cảm thấy bọn nhỏ đi học xa quá vất vả, huống hồ tuổi còn nhỏ đã phải ở xa người nhà, các tẩu tử cũng luyến tiếc bọn chúng."

Từ Thanh Dương không nói chuyện, Hà Nguyệt cho rằng hắn không đồng ý, đành phải an tĩnh lại, trong khoảng thời gian ngắn trên bàn cơm chỉ có âm thanh nhai nuốt.

Cơm nước xong, Từ Thanh Dương nhìn nàng ở phòng bếp rửa chén, đột nhiên nói: "Chuyện này ta không thể tự mình quyết định nhưng mà ta có thể giúp nàng hỏi một chút, có được hay không phải xem ý kiến của đơn vị."

Hà Nguyệt kinh hỉ quay đầu, thấy hắn không phải đang nói giỡn, a một tiếng, nhào về phía hắn.

Ở trong lòng ngực hắn vặn vẹo vài cái, ngẩng đầu hai mắt sáng lên mà nhìn hắn, nhón chân ở trên cằm hắn hung hăng hôn một cái.

"Chàng thật tuyệt vời! Cảm ơn chàng!" Sau đó lại thịch thịch thịch mà chạy về rửa chén, một bên rửa một bên sung sướng mà ngâm nga, bộ dạng cao hứng muốn hỏng rồi.

Lưu lại Từ doanh trưởng ngẩn người tại chỗ, sờ sờ cằm, đáy mắt mang theo ý cười, thầm mắng một tiếng: "Không có tiền đồ!"
Bình Luận (0)
Comment