"Có nhớ ta không?" Còn không chờ Hà Nguyệt lên tiếng, Từ Thanh Dương liền đè người lên giường.
Hà Nguyệt cẩn thận nhìn ngũ quan hắn, không tự giác mà duỗi tay mơn trớn: "Gầy... Cũng có chút đen..."
"Ta thấy, nếu chàng lại tiếp tục đen đi, lần sau bọn nhỏ khẳng định không nhận ra chàng."
Từ Thanh Dương nghe nàng nói vậy cũng không giận, câu môi cười, hạ bụng hung hăng đụng nàng một cái.
"Không sao, chỉ cần nàng nhận ra là được." Nói xong liền cúi đầu ngậm lấy cái miệng nhỏ của nàng, bàn tay cũng tự giác du tẩu trên người nàng, dễ dàng cởi bỏ quần áo, chỉ chốc lát liền đem nàng lột sạch sẽ.
Từ Thanh Dương nâng thân thể nàng lên, chỉ thấy môi nàng bị hắn hôn sưng đỏ, hai mắt híp lại, miệng nhẹ nhàng hút khí.
Ngay lập tức hắn cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, cúi đầu một lần nữa hôn lấy môi nàng, đến khi nàng nước mắt lưng tròng mới buông tha.
"Ưm a... Chàng... hỗn đản..." Tiếng nói kiều mị, mang theo nhàn nhạt giọng mũi, càng làm hắn muốn bắt nạt nàng.
Hà Nguyệt thở phì phò, đột nhiên cảm giác trước ngực lạnh băng, tiếp theo ngực nhũ liền truyền đến từng đợt tê dại.
Bàn tay Từ Thanh Dương nắm một bên nhũ thịt, tùy ý đem chúng xoa bóp biến dạng.
Mà bên kia cũng không bị hắn vắng vẻ, hắn cúi đầu hít một hơi thật sâu, đến khi ngửi được nhàn nhạt mùi sữa, mới có cảm giác thật sự trở lại bên người nàng.
Từ Thanh Dương si mê xoa nắn ngực nàng, như trẻ con từng ngụm từng ngụm liếm mút đầu v*, hận không thể hút sữa chảy ra.
Hà Nguyệt muốn lui lại, không ngờ lại bị Từ Thanh Dương ôm trở về, càng ra sức liếm mút.
"A ha..." Chờ khi Từ Thanh Dương buông tha nàng, hai mắt nàng mê ly nằm bất động trên giường.
"Ha... Ha... Ha..." Cảm giác khó chịu cùng tê dại khiến Hà Nguyệt không khỏi cắn môi, rất sợ bản thân phát ra âm thanh rên rỉ mắc cỡ.
Lực chú ý của Từ Thanh Dương đã sớm chuyển tới giữa hai chân nàng, ngón tay nhẹ nhàng đẩy ra hai mảnh môi âm hộ, khe thịt từ từ lộ ra.
Chỉ nhìn một cái, phía dưới Từ Thanh Dương đã ngạnh đến lợi hại.
Ngón tay hắn thuần thục duỗi vào khe thịt, ở cửa động thử bóp nhẹ vài cái, sau đó ngón tay liền bắt đầu ở trong cơ thể nàng thọc vào rút ra.
"Ưm ư... Quá nhanh..." Đùi Hà Nguyệt bị tách ra, tiểu huyệt bị ngón tay hắn tùy ý trừu lộng, một cổ cảm giác quen thuộc tê dại mau chóng từ đường đi lan tràn đến đại não, khiến nàng không tự chủ kêu lên.
Từ Thanh Dương thấy đường đi đủ ướt át liền đem hai chân nàng vòng ra sau thắt lưng, đỡ dương v*t giữa háng vọt vào trong.
Vừa đi vào côn th*t đã bị vách tường thịt mấp máy cắn chặt, khoái cảm từ cột sống nháy mắt vọt tới da đầu, hại hắn thiếu chút nữa bắn ra.
Ban đầu chín nông một sâu thọc vào rút ra, lưu lại quy đầu ở bên trong rồi lại hung hăng mà lao vào, d*m thủy không ngừng bị côn th*t mang theo ra, tưới lên chỗ hai người giao hợp.
Khoái cảm trong cơ thể càng ngày càng nhiều, Hà Nguyệt còn không kịp kêu hắn chậm một chút, tiểu huyệt lại bắt đầu kịch liệt co rút.
Giây tiếp theo, từ sâu trong tiểu huyệt trào ra lượng lớn d*m thủy trong suốt, tất cả đều tưới lên côn th*t đang sưng to.
Từ Thanh Dương nhẫn nhịn huyệt thịt điên cuồng mấp máy đè ép, thân gậy ngâm mình trong d*m thủy ấm áp khiến hắn chỉ muốn không màng tất cả đắm chìm ở bên trong.
Chờ đến khi khe thịt thả lỏng, hắn lại bắt đầu kích thích.
Hà Nguyệt ngửa đầu, bất lực kiều suyễn: "Ưm a... Không được... Thật sự không được..."
"Chờ một chút." Từ Thanh Dương giống như không biết mệt va chạm tiểu huyệt, mỗi lần đều nhanh chóng rút ra lại nặng nề đâm vào.
Thời điểm va chạm có thể rõ ràng nghe thấy tiếng nước hỗn loạn trong âm đ*o, thân mình Hà Nguyệt run lên, lại lần nữa bị đưa lên cao trào.
Mà Từ Thanh Dương thấy thế cũng không hề nhẫn nại, hung hăng trừu động mấy chục cái sau đó mới buông lỏng tinh quan bắn vào trong.
Bắn xong, Từ Thanh Dương mặt đầy ảo não đem huyệt khẩu đẩy ra để chất lỏng bên trong từ từ chảy ra.
"Không cẩn thận bắn vào trong." Hắn nhìn bên trong tiểu huyệt không ngừng chảy ra nùng tinh, yết hầu không tự chủ lăn lộn.
"Chàng đang làm gì?" Hà Nguyệt nhấc chân muốn đá hắn, lại bị hắn bắt lấy.
"Đừng nhúc nhích, trước đem tinh dịch bên trong lấy ra đã." Hắn dứt khoát đem ngón trỏ với ngón giữa duỗi vào trong, không ngừng ma sát vách tường thịt, tức khắc hỗn hợp d*m thủy cùng tinh dịch chảy ra, tốc độ so vừa rồi nhanh lên không ít.
"Hừ... Mặc kệ chàng..." Hà Nguyệt mắc cỡ đỏ mặt, không dám nhìn hình ảnh phía dưới.
Ngay sau đó lấy chăn che mặt lại, tùy ý để Từ Thanh Dương lấy tinh dịch trong cơ thể nàng ra.
"Tuy rằng ta hiện tại chưa muốn sinh thêm, chàng sẽ không muốn có thêm đứa nữa đó chứ?" Hà Nguyệt ngoan ngoãn nằm trong lòng ngực Từ Thanh Dương, nói ra nghi hoặc trong lòng nàng bấy lâu nay.
Rốt cuộc ở thời đại này sinh ba bốn đứa cũng là bình thường, ở quân khu không ít tẩu tử như vậy.
Mà hắn từ nhỏ khuyết thiếu tình cảm gia đình, chắc hẳn sẽ càng khát vọng người nhà.
Bởi vậy nếu hắn muốn có thêm con, nàng kỳ thật cũng không phản đối.
"Nàng còn muốn lão tử cấm dục bao lâu?" Từ Thanh Dương nhéo eo nàng một cái, đem nàng cười khanh khách, chờ đến khi cười xong, hắn mới ở bên tai nàng trịnh trọng nói: "Đời này, có nàng, có hai đứa nhỏ ta đã thấy đủ."
Hắn nghĩ hắn sẽ vĩnh viễn không quên ngày nàng sinh hai đứa nhỏ, hắn ở bên ngoài nghe tiếng kêu thảm thiết của nàng, cái loại cảm giác bất lực này, hắn không bao giờ muốn trải qua một lần nữa.
"Ta cũng vậy, có chàng cùng các con, ta thật sự rất hạnh phúc."