Sau Khi Bị Gạt Tàn Thuốc Đập Vào Đầu, Nữ Phụ Mạt Thế Thức Tỉnh Rồi!

Chương 209

Cuối cùng cô vẫn đuổi kịp thây ma kim cương, hai người quấn lấy nhau đánh nhau. Da thịt xương cốt của thây ma kim cương cứng như sắt, đao thương bất nhập, vì vậy Tô Hàm chỉ nhìn chằm chằm vào cổ và tứ chi của nó. Cô lần lượt bẻ gãy hai cổ tay của đối phương, sau đó mượn lực lật ra sau lưng nó, khuỷu tay móc lấy cổ nó, dùng sức đè ép, nghiền nát.

Một tiếng vang giòn tanh, cổ của thây ma kim cương bị bẻ gãy, thấy nó ngừng động tác vài giây nhưng vẫn chưa c.h.ế.t hẳn, Tô Hàm liền đ.â.m con d.a.o từ khoang miệng của nó xiên thẳng vào, mũi d.a.o xuyên thủng sau gáy, thây ma kim cương hoàn toàn bất động.

Kéo t.h.i t.h.ể trở về để sau này nhận thêm tiền thưởng, Tô Hàm lau mồ hôi trên trán, thấy bên này bọn họ đã thu dọn xong, liền ra lệnh đến khu bên cạnh hỗ trợ đám người Kỷ Kim Thủy. Bên đó bọn họ bị một đám thây ma chó quấn lấy đến c.h.ế.t đi sống lại, đang rất cần chi viện.

Trong số thây ma chó có một con ch.ó Vương, thân hình cao lớn, con người phải ngẩng đầu mới có thể nhìn thấy toàn bộ diện mạo của nó, nó hành động nhanh nhẹn, móng vuốt có lực sát thương cực lớn, thân hình hơi mập mạp của Kỷ Kim Thủy mệt mỏi vì phải chạy trốn, suýt chút nữa ngay cả vũ khí cũng không cầm nổi.

Quân nhân b.ắ.n s.ú.n.g từ xa, viên đạn găm vào bộ lông dày đặc của nó, giống như b.ắ.n vào trong nước biển, không có chút tác dụng nào.

“Lui lại! Lui lại!”

Nòng s.ú.n.g của xe tăng nhắm thẳng vào chó thây ma khổng lồ, ầm ầm vài phát, chó thây ma khổng lồ né tránh còn nhanh hơn, đạn pháo chỉ có thể sượt qua tai nó.

Con chó c.h.ế.t tiệt kia nhìn thì to lớn, tốc độ lại nhanh đến mức không thể tin được, tất cả các đợt tấn công đều không đánh trúng, hơn nữa nó còn đặc biệt xảo quyệt, chuyên chạy vào trong đám người, khiến cho vũ khí nóng có sức sát thương lớn phải kiêng kỵ, không thể dễ dàng sử dụng.

“Mẹ kiếp, thứ này sao lại to lớn như vậy!”

“Thứ này cũng không tính là lớn, trước đây tôi đã từng thấy thây ma trăn khổng lồ còn lớn hơn!”

“Mẹ kiếp! Không to bằng mày thì mày lên đi, để nó đập bẹp mày luôn đi!”

“Né ra!”

“Tiểu Hàm, cô làm được không?” Tần Việt khẽ hỏi cô. Mấy năm nay, họ đã cùng nhau thực hiện rất nhiều nhiệm vụ, những người bạn thân thiết đều biết cơ thể Tô Hàm ẩn chứa tiềm năng vô hạn, cô dường như chưa bao giờ dốc hết sức lực, mỗi lần đối mặt với nguy hiểm đều có thể xử lý dễ dàng, lần này chắc chắn cũng không ngoại lệ, Tần Việt tin tưởng cô.

“Chờ thêm chút nữa.” Tô Hàm chỉ nhìn về phía sau bên phải, nơi có một chiếc xe đang chạy đến, trên xe in hình ảnh biểu tượng người cá. Khu an toàn đã không tiếc công sức để xây dựng thương hiệu cho những người thức tỉnh năng lực người cá, từ trang phục, phương tiện giao thông đến đồ dùng sinh hoạt, tất cả đều được in dấu ấn của người cá.

“Họ đến rồi.”

Tần Việt quay đầu lại, trong sự ngạc nhiên có chút hiểu rõ: “Đây là một cơ hội tốt, cấp trên luôn tuyên truyền người thức tỉnh năng lực người cá rất lợi hại, đây là cơ hội để họ thể hiện rồi.”

Phía sau vang lên tiếng ồn ào, những người thức tỉnh năng lực người cá đã xuống xe, họ mặc đồng phục đặc biệt, lúc xuống xe lại mang theo hơi nước có mùi tanh, mang đến cho bầu không khí căng thẳng của chiến trường một luồng gió mát.

Tô Thiên Bảo hít một hơi thật sâu: “Nặng mùi quá đi, chị ơi, em nhớ cái ao đào ở sân sau nhà mình rồi, hồi đó sân sau cũng có mùi này.”

“Cẩn thận phía sau!” Tô Hàm hét lên với cậu, Tô Thiên Bảo vội vàng lăn người né tránh, một cú quét chân đã làm con thây ma ngã xuống, cậu thừa cơ lao lên, đ.â.m d.a.o vào đầu con thây ma. Cậu thở hổn hển, khuôn mặt trẻ còn non nớt đầy phẫn nộ: “Dám đánh lén ông đây à!” Rút d.a.o ra, m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe vào mặt cậu.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, ba người thức tỉnh năng lực người cá vừa xuống xe đã cầm vũ khí xông về phía con ch.ó thây ma khổng lồ.

“Nhanh quá!”

“Trời ơi, đây chính là sức mạnh của người thức tỉnh sao?”

Tô Hàm vừa đối phó với những con thây ma chó bình thường, vừa liếc mắt nhìn động tĩnh bên kia. Tốc độ của ba người thức tỉnh năng lực người cá này quả thực rất nhanh, khi họ tăng tốc chạy, mùi tanh trong không khí càng nồng nặc hơn.

Rõ ràng họ đã trải qua rất nhiều khóa huấn luyện, phối hợp rất ăn ý, ba người tản ra bao vây con ch.ó thây ma khổng lồ, trước tiên phối hợp với quân đội tiêu diệt những con thây ma chó cản đường, tìm cơ hội tiếp cận con ch.ó thây ma khổng lồ. Một người trong số đó có sức bật đáng kinh ngạc, đạp lên một con thây ma chó đã nhảy xa ba mét, trực tiếp lao lên người con ch.ó thây ma khổng lồ.

“Gừ gừ!”

Người nọ bất chấp con ch.ó thây ma khổng lồ lắc đầu mạnh mẽ, bám chặt lông của nó, leo lên trên, hai người còn lại thu hút sự chú ý của con ch.ó thây ma khổng lồ, vũ khí không ngừng c.h.é.m về phía tứ chi của nó. Về tốc độ, họ không hề thua kém con ch.ó thây ma khổng lồ, dựa vào tốc độ né tránh nhanh nhạy, tất cả các đòn tấn công của con ch.ó thây ma khổng lồ đều bị hóa giải.

Người phụ nữ leo lên cổ con ch.ó thây ma khổng lồ tìm thấy vết đạn, đ.â.m mũi d.a.o vào. Quá cứng, chỉ đ.â.m vào được một chút, người phụ nữ nghiến răng dùng sức ấn mạnh con d.a.o dài xuống, hai tay cô ấy vì căng thẳng mà gân xanh nổi lên, làn da lộ ra ngoài mọc đầy vảy cá, đồng tử trong mắt cô ấy thậm chí còn biến thành một đường thẳng.

“Phụt.”

Lưỡi d.a.o đ.â.m sâu vào ba tấc.

“Gừ!” Cơn đau dữ dội từ đầu truyền đến khiến con ch.ó thây ma khổng lồ đau đớn không thôi, nó buộc phải cố gắng lăn lộn trên mặt đất, muốn ép c.h.ế.t con người đang bám trên người mình.

Con chó thây ma khổng lồ lăn lộn trên mặt đất, mặt đất cũng rung chuyển theo.

“Mau nhảy!”

“Chiêu Nghi, mau nhảy!”

Người phụ nữ vội vàng nhảy xuống, lăn trên mặt đất để giảm bớt lực va chạm, sau đó kiên cường xông lên lần nữa. Cô ấy xoay chuôi dao, không ngừng mở rộng vết thương, cuối cùng cũng tìm được cơ hội nhét một quả l.ự.u đ.ạ.n vào.

Một tiếng nổ vang lên, đầu con ch.ó thây ma khổng lồ bị nổ tung, đầu thiếu mất một mảng lớn, lắc lư vài cái rồi ngã xuống đất.

“chó thây ma khổng lồ c.h.ế.t rồi!”

“Người thức tỉnh năng lực người cá lợi hại thật!”

Trên sân, tiếng huýt sáo, tiếng vỗ tay vang lên, sau đó là công việc dọn dẹp chiến trường, loại bỏ toàn bộ những mối đe dọa còn sót lại.

Nhìn làn sóng thây ma trong ống nhòm vẫn đang cuồn cuộn kéo đến, vị chỉ huy ra lệnh rút lui, mối đe dọa lớn nhất đã bị loại bỏ, chướng ngại vật có thể cầm cự thêm một đêm: “Rút lui về chỉnh đốn! Ba mươi phút nữa đóng cổng thành, mọi người nhanh chóng rút lui!”.

Xác thây ma và động vật thây ma chất thành đống, tưới xăng đốt cháy, tạo thành một bức tường lửa tự nhiên khổng lồ.

Trong ánh lửa và mùi khét lẹt của xác c.h.ế.t cháy, các phương tiện lần lượt rút lui.

“Mọi người còn thuốc cầm m.á.u không? Cho tôi một ít!”.

Ba chiếc xe của bang Bình An liên lạc qua bộ đàm, trao đổi vật tư y tế, Tô Hàm ném chính xác một hộp thuốc vào cửa sổ xe bên cạnh, Kỷ Kim Thuỷ ôm lấy, hét lớn “Cảm ơn cô Tô!”

“Chị, chị bị thương à? Để anh Tần băng bó cho.” Tô Thiên Bảo vừa nói vừa nhe răng mặc quần áo, Tần Việt vừa băng bó xong vết thương trên vai cho cậu.

“Chị không sao.” Tô Hàm thản nhiên lau vết m.á.u trên cổ, lấy một miếng vải lau cây xẻng công binh. Đây là cây xẻng công binh thứ ba cô thay, hai cây trước được bán lại ở chợ trời và cũng đã có người mua.

Mỗi lần kết thúc nhiệm vụ, Tô Thiên Bảo đều thấy chị gái ngồi bên cạnh lau vũ khí, ngày nào không thấy còn cảm thấy bất an. Thấy chị gái vẫn điềm tĩnh như mọi khi, Tô Thiên Bảo cũng không còn cảm thấy cuộc khủng hoảng thây ma lần này là vấn đề gì to tát nữa, cậu lạc quan nói: “Lần này chắc cũng sẽ vượt qua được thôi, những người thức tỉnh lúc nãy thật sự rất ngầu! Nhất là chị gái nhảy lên đầu con ch.ó thây ma khổng lồ ấy, trời ơi ngầu xỉu! Chị, chị ấy suýt chút nữa đã vượt qua vị trí nữ thần của chị trong lòng em rồi!”

 

Bình Luận (0)
Comment