Sau Khi Bị Thái Tử Âm Độc Nghe Thấy Tiếng Lòng

Chương 16

Ban ngày, Thái tử lại hôn mê một lúc. Trịnh thái y đặc biệt kê đơn dược liệu cho việc ngâm tắm, tuy không thể giải độc triệt để, nhưng có công hiệu giảm nhẹ chứng đau đầu, thanh nhiệt giảm đau.

Thái tử cho mọi người lui, tỉ kỉ kể lại với Trịnh thái y về mùi hương trên người Vân Quỳ.

Trịnh thái y hành y mấy chục năm, chưa từng nghe qua chuyện lạ lùng như vậy. Nhưng nữ tử này có thể giúp thái tử giảm bớt chứng đau đầu, quả là một niềm vui bất ngờ.

Thái tử dò hỏi: “Không biết có cách nào điều chế ra loại hương thơm tương tự mùi hương trên người  nữ tử này không?”

Trịnh thái y ngẩn người một lát, suy nghĩ về tính khả thi của phương pháp này, rồi đáp: “Lão thần có một đồ đệ khá am hiểu về hương liệu, đêm nay vừa hay hữu dụng. Chi bằng để nó theo lão thần đến Thang Tuyền Cung, đến lúc đó mời cả cô nương kia qua, để nó ngửi thử hơi thở trên người, mới biết nên chọn hương liệu nào và điều chế ra sao.”

Thái tử khẽ gật đầu: “Chuyện này xin ngài giữ kín, đừng để lộ ra ngoài.”

Trịnh thái y vội vàng cam đoan: “Điện hạ yên tâm.”

Đông Cung nguy cơ trùng trùng khắp nơi. Nếu để kẻ rắp tâm biết được cô nương này có tác dụng chữa trị chứng đau đầu của Thái tử, e rằng sẽ gặp nguy hiểm.

Trịnh thái y vừa đi, Tào Nguyên Lộc vào điện, ngập ngừng một lát rồi bẩm báo tin tức mới nhận được: “Sáng nay Vân Quỳ bị Khôn Ninh Cung phái người triệu đến. Người của nô tài về bẩm báo rằng Tần ma ma bên cạnh Hoàng hậu hình như đã cho nàng ấy món đồ gì đó.”

Không thể phủ nhận, Tào Nguyên Lộc quả thực rất thích nha đầu này, cũng nhìn ra được điện hạ đối đãi với nàng có phần khác biệt. Cho dù không phải là tình cảm nam nữ thì nhất định cũng có đặc điểm nào đó trên người nàng thu hút điện hạ. Nếu không, sao điện hạ lại chỉ để mình nàng hầu hạ bên người.

Thật ra Tào Nguyên Lộc cũng biết, bốn cung nữ thị tẩm được đưa đến,  ít nhiều đều đã trải qua một số “dặn dò” đặc biệt. Nhất là cô nương được điện hạ để mắt xanh, cũng tiện ra tay với điện hạ nhất, không tránh khỏi bị người khác nhắm vào, giao cho “trọng trách”.

Điện hạ rời kinh mấy năm, còn ông ấy cũng bị người hãm hại, bị phạt đến Ngự Mã Giám nuôi ngựa. Những Chủ sự khác hoặc bị đàn áp, hoặc bị mua chuộc, Quân Hộ Vệ lại không quản được nội vụ, khiến Đông Cung bị người ta dòm ngó như cái sàng, cài cắm không ít tai mắt. Ngoài trừ mấy người cũ biết rõ gốc gác, hầu như không có ai đáng tin.

Khó khăn lắm mới có một nha đầu ngoan ngoãn đáng yêu hầu hạ bên cạnh, nếu thật sự bị người ngoài xúi giục, muốn làm hại điện hạ, sợ là cũng không giữ lại được.

Thái tử vu.ốt ve chiếc nhẫn ban chỉ trong tay, sắc mặt âm trầm nhắm mắt lại.

Nếu nàng thật sự có ý đồ khác, hắn liếc mắt một cái đã biết.

Thang Tuyền Cung nằm ở phía tây bắc Đông Cung. Thái tử ngồi kiệu đi trước, Tào Nguyên Lộc và một đám hộ vệ theo sau, cung nhân, Vân Quỳ và Tư Trướng đều nằm trong số đó.

Các quý nhân tắm rửa, thường thì cần một nhóm người đun nước, xách nước, làm sạch bể tắm. C.ởi quần áo, lau mình, đấm vai bóp lưng, thậm chí cắt móng tay cũng có người hầu hạ riêng.

Thái tử ở trong quân nhiều năm, không cầu kỳ tỉ mỉ như những quý nhân khác. Nhưng vì bị thương nặng bất tiện, Tào Nguyên Lộc sợ hầu hạ không chu đáo, vẫn mang theo nhiều người đi theo hầu hạ.

Chỉ là Thái tử đích thân điểm tên Vân Quỳ đi theo, Tào Nguyên Lộc có chút bất ngờ.

Những kẻ gián điệp trước đây, điện hạ sẽ không chút do dự sảng khoái trừ khử. Chẳng lẽ đêm nay tắm ở Thang Tuyền Cung, điện hạ muốn mời quân vào tròng?

Tóm lại dù thế nào, đêm nay Tào Nguyên Lộc cũng sẽ bảo vệ an toàn cho điện hạ nhà mình, tuyệt đối không để người khác thực hiện được.

Đương nhiên, nếu cô nương kia tâm địa lương thiện, không bị bên ngoài dụ dỗ bên ngoài, trung thành tuyệt đối với điện hạ, Tào Nguyên Lộc cũng sẽ không giết bừa người vô tội.

Đêm nay Tư Trướng tự tin đầy bụng.

Bên cạnh Thái Tử không thể chỉ có một người hầu hạ, hơn nữa đêm nay sau khi tắm thuốc, thân thể Thái tử tốt hơn, rất có khả năng sẽ sủng hạnh cung nữ hầu tắm.

Người này sẽ là nàng ta sao?

Ban đầu Tư Trướng cũng sợ Thái tử, nhưng thấy Thái tử không những không giết Vân Quỳ, mà còn liên tiếp sủng hạnh hai đêm, nàng ta lập tức có chút rục rịch.

Vân Quỳ hồn vía lên mây, vẫn còn nghĩ đến chuyện ngân phiếu.

Thuốc độc và son môi đã bị nàng khóa trong rương, để tránh mình vô ý ăn nhầm dùng sai. Còn về một ngàn lượng kia, vừa ra khỏi cửa nàng đã bắt đầu nhớ nhung.

「Nhiều tiền như vậy, đừng nói tìm một thị vệ để cưới, thậm chí dư sức mua mười gã đàn ông trẻ khỏe về làm hộ viện cho mình!」

Vì cách không xa, Thái tử ngồi trên kiệu nhắm mắt dưỡng thần, cũng nghe được một vài câu.

「Không biết xấp ngân phiếu dày như vậy khâu trong chiếc áo bông cũ dưới đáy rương có an toàn không nữa.」

Thái tử: ……

Thậm chí không cần hắn dò xét và thẩm vấn, chỉ cần phái người đến phòng nàng lục soát, lập tức có thể bắt được cả người lẫn tang vật.

Loại gián điệp không có chút tâm cơ tính toán nào này, hắn động ngón tay thôi là b.óp ch.ết. Nếu không phải thấy nàng còn có chút tác dụng, hắn tuyệt đối sẽ không để nàng sống qua ngày hôm nay.

Bên kia, Trịnh thái y dẫn theo đồ đệ Lương Tân đến Thang Tuyền Cung từ sớm.

Vì chuyện của Vân Quỳ không tiện truyền ra ngoài, Trịnh thái y chỉ dặn dò đồ đệ: “Lát nữa người đến, con không cần hỏi nhiều, cứ tìm cơ hội đến gần nàng ấy, lặng lẽ ngửi chút là được.”

Lương Tân gật đầu đồng ý, hắn đương nhiên sẽ không thất lễ với cung nữ thị tẩm của Thái tử.

Trịnh thái y nói như vậy, hắn ta nghĩ là Thái tử mê luyến hơi thở trên người cô gái này, cho nên muốn điều chế loại hương tương tự.

Tình thú trong phòng của các quý nhân thôi mà, Lương Tân có thể hiểu được.

Hai người dẫn theo y sĩ, rải thảo dược xuống ao tắm. Khi Thái tử xuất phát từ Thừa Quang Điện, các cung nhân ở Thang Tuyền Cung lần lượt xách thùng nước đến, bắt đầu đổ nước vào ao.

Đến Thang Tuyền Cung, thái giám tổng quản đi trước dẫn đường cho Thái tử, Vân Quỳ và Tư Trướng theo sát phía sau.

Không biết có phải ảo giác không, Vân Quỳ luôn cảm thấy cả đêm Tào công công lén nhìn nàng mấy lần.

Chẳng lẽ biết có người nhét bạc cho nàng rồi?

Không đợi nàng nghĩ kỹ, vừa bước chân vào điện, Vân Quỳ đã lập tức bị cái bể tắm nước nóng khổng lồ kia làm cho kinh ngạc.

Trong điện ấm áp như mùa xuân, bể tắm còn lớn hơn cả thiên điện nàng ở, tuyệt đối có thể gọi là tráng lệ. Mặt ao rộng lớn sương mù lượn lờ, nước ao màu hổ phách thoang thoảng hương thuốc. Hít sâu một hơi cũng khiến người ta thoải mái cả người, không dám tưởng tượng ngâm mình trong cái ao lớn như vậy sẽ thoải mái đến nhường nào.

「Làm Thái tử sướng thật, ta cũng muốn làm hai ngày.」

Thái tử cười khẩy một tiếng, mặt lạnh như băng.

Nếu thật sự so đo, những ý nghĩ đại nghịch bất đạo này của nàng, tru di mười tộc cũng không quá đáng.

Hắn quay đầu liếc nhìn các cung nhân đi theo hầu hạ, ánh mắt lướt qua Tào Nguyên Lộc, Đức Thuận, cuối cùng dừng lại trên người Vân Quỳ, nhàn nhạt ra lệnh: “Ba người các ngươi ở lại, những người khác lui xuống.”

Mấy ngày nay Vân Quỳ đều hầu hạ bên cạnh nên không có gì bất ngờ.

Tư Trướng lại không hiểu, sao Thái tử lại chọn nàng tiếp? Hơn nữa quá trình hầu tắm rất phức tạp, chỉ ba người này có hầu hạ nổi không?

Nàng ta không cam lòng trừng mắt nhìn Vân Quỳ, cái nhìn này lại hơi ngẩn ra.

Vừa nãy từ Thừa Quang Điện đến đây, tuy có cung nhân cầm đèn chiếu sáng, nhưng dù sao ban đêm nên cũng không thấy rõ. Giờ nhìn lại mới thấy khuôn mặt non nớt của nàng bị hơi nước nóng hổi trong điện làm cho ửng hồng như thoa phấn, một thân áo váy màu đỏ thẫm thêu dây leo và quả nho, càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết. Đặc biệt là cảnh tượng lấp ló dưới xương quai xanh kia, khiến người ta không khỏi nóng mặt.

「Thái tử thích nàng ta cũng không có gì khó hiểu, nhưng… đây cũng đâu phải càng lớn càng tốt! Nhỏ nhắn cũng có nét nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu riêng, chẳng lẽ Thái tử không muốn thử người khác sao?」

Thái tử: ……

Mấy cung nữ trong điện đều cung kính cúi đầu, không nghe ra tiếng lòng của ai, nhưng hắn nghe ra nữ tử này đang nói ai.

Hắn theo bản năng nhìn về phía Vân Quỳ.

Ánh mắt Thái tử xưa nay sắc bén nặng nề, rơi trên người như có sức nặng. Như cảm nhận được, Vân Quỳ ngẩng đầu lên, quả nhiên đối diện với đôi mắt đen kịt kia, lập tức căng thẳng đến luống cuống tay chân.

「Nhìn cái gì mà nhìn, nhìn nữa ta chuốc độc chết ngài.」

Sau đó nàng thấy Thái tử cười, nụ cười âm trầm đầy mặt. Đôi mắt đen kia như lưỡi dao vô hình, có thể mổ xẻ bất kỳ bí mật nào chôn giấu trong lòng người.

Vân Quỳ run sợ trong lòng, càng cúi thấp đầu hơn.

Lương Tân đúng lúc bước tới, khom người hành lễ với Thái tử, sau đó cân nhắc kĩ lưỡng nói với Vân Quỳ: “Vi thần đã chuẩn bị dầu xoa bóp thư giãn gân cốt cho điện hạ, xin hỏi cô nương có thể theo vi thần đến thiên điện lấy không?”

Đầu tiên, Vân Quỳ nhìn ý của Thái tử.

Thái tử đoán được đây là cái cớ của Lương Tân, nhàn nhạt đáp: “Đi đi.”

Vân Quỳ cúi người đồng ý, Lương Tân dẫn nàng đi sang phòng bên cạnh.

Hương thuốc trong ao tắm nồng nặc lẫn lộn, ở trong đó không thể phân biệt được chính xác hơi thở đặc biệt trên người cung nữ này. Hơn nữa người này lại là cung nữ thị tẩm của Thái tử, Lương Tân cũng không tiện đến quá gần, nên chỉ đành gọi riêng ra ngoài, càng tiện cho hắn ta tỉ mỉ kiểm tra.

Đi một mạch đến thiên điện, trong lòng Lương Tân đã có suy đoán đại khái.

“Đây là dầu xoa bóp cho Thái tử điện hạ.” Lương Tân lấy một bình sứ trắng từ trên kệ nhiều ngăn xuống, đồng thời dặn dò nàng cách sử dụng, “……Xoa nóng lòng bàn tay, xoa bóp nhẹ nhàng theo vòng tròn ở vai cổ, ngực trước, bụng trên, lưng và đùi của điện hạ, cho đến khi hoàn toàn hấp thụ.”

Nói một lát đã thấy khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ như hoa phù dung của thị tỳ Thái tử này lặng lẽ ửng hồng.

Bình Luận (0)
Comment