Làn này Ô Tinh Tinh đã yên tâm: "Vậy thì tốt."
Nàng nghiêng đầu: "Nhưng ta không muốn y tổ chức hôn lễ cho chúng ta."
Thanh Nguyên tiên quân: "... Nàng không muốn gả cho ta sao?"
Ô Tinh Tinh: "Không phải. ta chỉ là hy vọng người kia là Tân Ngao. Hoặc là sư tôn cũng rất tốt. Ừ, Tam trưởng lão cũng được. Dù sao không phải là y... Y đối với ngươi xấu như vậy. Ta ghét y."
Thanh Nguyên tiên quân cầm tay nàng đi đến một chỗ ngồi xuống, nói: "Yên tâm đi, sẽ không có ngày đó đâu."
"Tại sao?"
"Y có tính đa nghi trời sinh, nếu như theo lời của nàng, y một lòng chỉ hi vọng ta phục tùng y, vậy thì có thể nhịn đến ngày nào?"
Ô Tinh Tinh nghe không hiểu.
Thần quân quyết tâm muốn bày ra bộ dạng một người cha tốt, cho đến truyền xuống tiên giới, sau thọ yến của mình, sẽ tự tổ chức lễ thành hôn cho Thanh Nguyên tiên quân.
Tin tức này truyền khắp Cửu trọng thiên.
Vì vậy ai cũng biết.
U sơn cũng biết.
Các tiên nhân Nhất trọng thiên cũng biết.
"Thanh Nguyên tiên quân là thần tiên lạnh lùng hà khắc như vậy, vậy mà muốn thành hôn?"
Các tu sĩ trên U sơn chép miệng xúc động, rất không hiểu.
"Không biết là gieo họa cho vị tiên nữ nào."
‘Càng là thần tiên ở trên cao, càng vô tình, huyết mạch của Thanh Nguyên tiên quân hết sức đặc biệt. Có lẽ là vì muốn lưu lại huyết mạch."
“Vậy Thần quân tự mình cưới thê tử không phải được rồi sao?"
"Không giống nhau... Cũng không biết Thanh Nguyên tiên quân trưởng thành như thế nào, thật ra đã sớm có tin đồn, tiên lực của hắn còn mạnh hơn cả cha của mình."
"Sao ta chưa từng nghe nói?"
"Ha ha, ngươi phi thăng muộn hơn lão tử, tất nhiên chưa từng nghe qua. Nhanh kêu một tiếng gia gia nào."
Các tu sĩ trên U sơn vừa nói vừa chạy.
Trái lại ông lão là người vui vẻ thật lòng.
Ông ấy biết, tiểu cô nương nhất định đã có được mong muốn, tìm được người nàng muốn tìm.
Ông lão cười nói: "Vị hôn thê của Thanh Nguyên tiên quân, các ngươi đã gặp rồi."
Lần này, các tu sĩ không cãi nhau ồn ào nữa, đồng loạt quay đầu nhìn chăm chú ông ấy, cả kinh nói: "Cái gì? Chúng ta đã gặp rồi sao?"
"Lúc nào thế?"
Văn cô cười nói: "Có phải chính là tiểu cô nương mà hôm đó ngươi dẫn đến giới thiệu cho chúng ta không?"
Ông lão sờ râu: "Đúng vậy, đúng vậy. Nàng phi thăng, là vì tìm vị Thanh Nguyên tiên quân kia. ở nhân gian hai người chính là đạo lữ. Hôm nay lại ở trên trời gặp nhau, cũng coi như là một nhân duyên viên mãn.”
Bọn họ nghe xong thì rơi vào trong yên lặng.
Hồi lâu, mới có âm thanh vang lên: "Thật làm cho người ta hâm mộ."
"Thì ra còn có chuyện như vậy, Thanh Nguyên tiên quân cũng là ngươi có một phần dịu dàng, thật sự... Để cho người ta khó mà tưởng tượng được."
"Nếu ta cũng có một đạo lữ, phi thăng cùng với ta, cũng không đến nỗi cô đơn vạn năm, chỉ có thể cùng mấy người ngu ngốc như các ngươi chơi trò gia đình."
"Ta còn hy vọng con cái của ta cũng có thể tu tiên, không sinh không tử, vĩnh viễn ở bên cạnh của ta, Chỉ tiếc là..."
"Đều nói làm thần tiên nên từ bỏ thất tình lục dục, nhưng nếu thật sự cái gì cũng mất, không phải chính là một cổ thân xác xao? Ha ha, nhưng vậy phi thăng có tác dụng gì?”
Bọn họ vừa nói như vậy lại cảm thấy thương cảm.
Ngay cả ông lão cũng rơi vào trầm mặc, nghĩ đến đồ nhi mà mình nhớ nhung.
Bát trọng thiên.
Minh Diệc tiên quân còn đang ở trong động phủ của mình dưỡng thương.
Hắn ta nằm trên giường, hơi thở mỏng manh.
Đạo đồng nói chuyện Thanh Nguyên tiên quân muốn thành hôn cho hắn ta nghe.
Minh Diệc tiên quân chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng được: "Sao có thế chứ? Người còn lại là tiên nữ nào?"
Đạo đồng nói: "Ta cũng không biết, chỉ mơ hồ nghe nói... Thị nữ của Cửu trọng thiên gọi nàng là Ô tiên tử."
Sắc mặt của Minh Diệc tiên quân cực kỳ khó coi: "Là Ô nào?"
Đạo đồng vội vàng viết chữ cho hắn ta nhìn.
Sắc mặt của Minh Diệc tiên quân có thể nói giống như cả nhà đều chết vậy.
Hắn ta khó khăn nói ra từng chữ: "Ô, Tinh, Tinh."
Đạo đồng khó hiểu hỏi: "Đây là tên của vị tiên nữ kia? Sao tiên quân biết?"
"Sao ta biết được? Ha ha ha ha..." Minh Diệc tiên quân giận đến mức phun máu tại chỗ.
Hắn ta hao hết công sức mượn thân xác hạ xuống phàm trần, lúc mời Thần quân lại tiêu hao hơn nửa lực lượng thần hồn, trước đó còn bị Thanh Nguyên tiên quân ám toán một lần, vốn tưởng rằng cuối cùng cũng bình an mời tiên quân về trời, ha ha, vì sao Ô Tinh Tinh cũng đến.
Hôm nay Thần quân còn muốn tổ chức hôn lễ cho bọn họ.
Nếu như thế, lúc ấy hắn ta hao hết công sức muốn trừ khử Ô Tinh Tinh, làm nhiều như vậy, cuối cùng là vì cái gì.
Hôm nay hắn ta sống không bằng chết, tiên lực hao tổn, ngay cả tiên nhân của Nhất trọng thiên cũng không bằng...
Là vì cái gì.
A!
Minh Diệc tiên quân nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, ói ra càng nhiều mái, sau đó hai mắt nhắm lại, tức đến ngất xỉu.
Đạo đồng sợ hết hồn, lại nhìn tiên quân...
"Sao hồn phách của ngài tản ra rồi?"
Thần tiên sẽ không già, sẽ không chết.
Nhưng nếu thần hồn không còn.
Nhất thời đạo đồng sợ hãi.
Vui buồn giữa người với người đều không giống nhau.
Ngay khi tin tức lễ thành hôn được truyền ra không lâu, tộc A Tu La xâm lấn Thất trọng thiên.
Các thần tiên hoàn toàn không nghĩ đến, đánh thì đánh đi, sao không theo quy củ đánh từ Nhất trọng thiên đánh lên, sao ngươi lại nửa đường phá vỡ vách chướng, tiến vào Thất trọng thiên?
Tộc A Tu La dũng mãnh không sợ.
Mà hết lần này đến lần khác thần tiên ở Thất trọng thiên đều gần như giống Hi Nhân, huyết thống cao quý, lai lịch phi phàm, nhưng trong ngày thường chỉ chơi bời, không làm được chuyện gì.
Thất trọng thiên bị đánh, tiên nhân ôm đầu trốn như chuột!
Tin tức truyền đến Cửu trọng thiên,Thần quân giận dữ, nghiêm lệnh cho bọn họ chống lại sự xâm phạm của tộc A Tu La.