Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 89

Chương 89 -
Chương 89 -

Tông chủ Kiếm Tông nói xong, cũng không từ trên ghế đứng dậy, chỉ là vươn tay về phía Ô Tinh Tinh.

Ngoài cửa đột nhiên nổi lên một luồng gió lớn, muốn cuốn Ô Tinh Tinh đến trước mặt ông ta.

Ô Tinh Tinh vội vàng lấy ra kim quang Tráo ra, khom lưng đảo ngược, lại niệm khẩu quyết.

"Đồ của Kim Thiền tông?" Tông chủ Kiếm Tông híp mắt lại.

Ông ta dứt lời, kim quang cũng rơi xuống bao bọc lấy Ô Tinh Tinh.

Chỉ là thứ này có thể ngăn cản công kích của ngoại vật, lại không ngăn được gió lớn cuồn cuộn, gió lớn cuốn Ô Tinh Tinh cả người được kim quang bao bọc đến.

Ô Tinh Tinh cũng không hoang mang chútnào, nàng sợ làm mất kim quang tráo, vội vàng nhét trở lại trong túi trữ vật.

Chỉ nghe thấy một trận tiếngồnào vanglên.

Dây leo và cây mây phá đất mà chui lên, từ ngoài cửa sổ nhanh chóng chui vào, trói chặt cổ tay Ô Tinh Tinh một chút, ngăn chặn gió lớn chonàng, không bị cuốn vào tay nam nhân kia.

Dây leo và cây mây không ngừng, một đường đi về phía trước.

Chẳng mấy chốc ở A Tiếu trên giường cũng bị trói chặt.

Ô Tinh Tinhđộngtâm niệm, dây leo kia liền kéo A Tiếu bay về phía nàng.

"Trái lại đồ của tiểu yêu quái rất nhiều." Tông chủ Kiếm Tông lạnh lùng nhìn động tác của nàng, "Chỉ là kiến thức quá ít. . . . Hình như ngươi cũng ở khách điếm này? Ngươi vào kết giới của ta, kết giới theo tâm ta mà động. Nếu ta muốn nơi này hoang vu cằn cỗi, không đất không thực, ngươi làm sao mà có dây leo cùng cây mây?"

Ông ta nói xong, dây leo cùng cây mây quả thật đã biến mất.

A Tiếu vừa rơi xuống đất, nàng ấy ngay cả bò cũng không thể bò lên, thất thanh hét lên: "Đừng động! Ngươi không phải là muốn ta giải Bạc Đầu cổ của ngươi sao? Hà tất phải... Hà tất phải như vậy?"

Lúc này Tông chủ Kiếm Tông mới dừng một chút, nói: "Ngươi có thể nghĩ như vậy, vậy thì thật là rất tốt…"

Ô Tinh Tinh nghiêng đầu nhìn ông ta.

Thầm nghĩ Bạc Đầu cổ là cái gì?

Nàng không sợ hãi nhiều, nàng đã trải qua nhiều lần thoát chết trong đường tơ kẽ tóc.

Ô Tinh Tinh nhẹ nhàng chớp mắt, thoáng chốc biến trở về nguyên hình.

"Ta đã nói là yêu. . Chỉ là không biết đây là con gì?" Tông chủ Kiếm Tông lạnh lùng liếc nhìn Ô Tinh Tinh.

Đối với Ô Tinh Tinh bé nhỏ như vậy, một cục lông mao trên mặt đất, hoàn toàn không đáng để vào mắt.

Chỉ là hôm nay không giống trước đây.

Thân hình của tiểu yêu quái lớn lên nhanh như thổi, không bao lâu, vóc dáng đã lớn đến mức có thể phá vỡ đỉnh của ngôi nhà.

Đuôi lớn của nàng nâng lên cao, thướt tha mềm mại.

Tông chủ Kiếm Tông nhìn lướt qua, vẫn chưa để trong mắt.

Tu sĩ Đại Thừa kỳ cũng chỉ cách hai bước là đến Độ Kiếp rồi phi thăng, tất nhiên trên đời này ông ta hiếm khi có địch thủ.

Ông ta lạnh giọng nói với A Tiếu: "Ngươi chịu nhượng bộ, nhưng nàng dường như không chịu."

A Tiếu chống đất, hai tay run rẩy.

Nàng ấy ngẩng mặt lên nhìn Ô Tinh Tinh, thanh âm trong cổ họng bị chặn lại, làm sao cũng không phát ra tiếng được. . .

Vào lúc này, đất rung núi chuyển.

Sắc mặt của Tông chủ Kiếm Tông khẽ thayđổi: "Kẻ nào không biết sống chết? Xông vào kết giới của ta?"

Ông ta vừa nói xong, lại một trận đất rung núi chuyểnnữa.

Chắc làbên ngoài có người có ý đồ phá kết giới, ra tay vô cùng thô bạo.

Chỉ nghe thấy một tiếng “Ầm” vang thật lớn.

Một bóng người nhào vào.

Kết giới ầm ầm sụp đổ.

Ô Tinh Tinh sợ để người ta nhìn thấy nguyên hình của nàng, sau đó làm loạn với Tùy Ly. Thấy có người đến, nàng vội vàng trở lại dạng người.

Chẳng qua là biến quá vội, đã trở lại hình người, nhưng đằng sau mông vẫn là cái đuôi lớn.

Nàng vội vàng cuộn đuôi của mình, nhét vào mông.

"Du đảo chủ?" Tông chủ Kiếm Tông thấp giọng nói.

Bóng người trầm ổn nhảy vào đứng vững trong phòng, thân hình gầy gò, quần áo mỏng manh, trên mặt mang mặt nạ trắng.

Tông chủ Kiếm Tông nghênh đón tầm mắt Du đảo chủ, nói: "Hôm nay ta ở đây bắt hai con tiểu yêu, Du đảo chủ cũng muốn tới góp vui sao?"

Du đảo chủ nhìn lướt qua: "Ai là yêu?"

Giọng nói của hắn ta khàn khàn.

Nhưng Ô Tinh Tinh nghe, đáy lòng nhanh chóng lướt qua một chút cảm giác quen thuộc.

Tông chủ Kiếm Tông dừng một chút: "Hai người các nàng…”

Du đảo chủ hỏi ngược lại: "Trên người các nàng có yêu khí không?"

Tông chủ Kiếm Tông nhìn Du Minh, trong lòng có một tia cảm giác vô lý.

"Chẳng lẽ Du đảo chủ không biết có đan dược cùng pháp khí che dấu yêu khí sao?"

Du đảo chủ tiến lên một bước nói: "Ta chỉ biết trên người hai người nàng không có yêu khí."

Sắc mặt của Tông chủ Kiếm Tôngtrầm xuống.

Ông ta biết Du Minh ở đảo Ly Hỏa tính tình quái dị, nhưng ông ta không nghĩ ra vì sao hắn ta lại xen vào chuyện này.

Gặp chuyện bất bình?

Thật buồn cười!

"Đánh một chưởng ra ngoài, không phải là có thể nhìn thấy nguyên hình sao?" Tông chủ Kiếm tông nói xong, xoay người đánh một chưởng về phía Ô Tinh Tinh.

Kim quang tráo lại lần nữa hạ xuống.

Kim quang va chạm với phong chưởng, phát ra một tiếng nổ lớn, bức tường cũng lung lay nghiên ngả.

Cùng lúc đó, một tiếng "Xuy" vang lên.

Đầu ngón tay Du đảo chủ toát ra một đám lửa, ngọn lửa kia trong nháy mắt bốc cháy, biến thành đại hỏa bắn về phía tông chủ Kiếm Tông.

Tông chủ Kiếm tông không nghĩ tới một kích không thành, phía sau lại có Du Minh.

Rốt cuộc là chủ của một đảo.

Ông ta không dám khinh thường, vội vàng quay người đối phó.

Ô Tinh Tinh cúi đầu nhìn, kim quang tráo kia đã nứt ra một đường vân nhạt.

Cũng không biết lần sau còn có thể dùng được hay không. . Đây là đồ của Dương Cửu.

Ô Tinh Tinh không khỏi thở dài, vội vàng đỡ A Tiếu từ trên mặt đất dậy.

Du đảo chủ và Tông chủ Kiếm Tông đánh nhau.

Nhất thời ánh lửa bùng lên, kiếm khí vang vọng.

Không gian chật hẹp ngay lập tức bị phá hủy nát bấy.

Khách điếm bị phá vỡ.

Chỉ còn lại kết giới đen kịch một mảnh.

Như thể giữa trời và đất, chỉ còn lại bốn người bọn họ, không có cảnh quan khác, cũng không có người khác.

Bình Luận (0)
Comment