Vừa mở mắt, Kassandra lập tức bị ánh mặt trời chói chang làm phải nhắm tịt lại.
Cô đưa tay che mặt, ngáp một cái rồi với tay lấy điện thoại. Mười giờ bảy phút sáng, đúng là đã ngủ nướng một giấc ra trò.
Apollo vẫn chưa tỉnh, ôm một nửa cái gối, vẻ mặt hạnh phúc và yên bình, trông như một đứa trẻ mãn nguyện. Mái tóc vàng xinh đẹp của anh phát sáng dưới ánh nắng len qua rèm cửa. Kassandra tựa vào đầu giường ngắm anh hồi lâu, không kìm được mà nhẹ nhàng đưa tay vu.ốt ve mái tóc mềm mại đó.
Lông mi anh khẽ động, Apollo tỉnh dậy, lơ mơ nói: "Kate?"
"Chào buổi sáng, sweetie..." Cô cúi xuống hôn nhẹ lên chân mày anh rồi nghiêng người định xuống giường.
Anh bỗng túm lấy cô, như thể vừa bừng tỉnh: "Em vừa gọi anh là gì?"
Kassandra không nghĩ anh lại để tâm đến chuyện này như thế: "Anh không thích à? Vậy đổi cái khác."
"Không phải, chỉ là... sao lại là sweetie..."
Cô suy nghĩ một lúc rồi đáp: "Cause you're the sweetest guy I know?"
Nhìn vẻ mặt của Apollo, Kassandra bổ sung thêm: "Cũng là người nóng bỏng và chu đáo nhất luôn."
Apollo tròn mắt ngạc nhiên như vừa bị sặc nước, đôi mắt xanh thẳm trừng lớn nhìn cô chằm chằm, mãi sau mới có vẻ không chắc chắn mà hỏi: "Có chuyện gì xảy ra à?"
"Hả?"
Anh ngồi dậy, vò mái tóc rối bù vì ngủ: "Ý anh là, trước giờ em hiếm khi nói những lời như thế. Làm anh hơi lo, không biết có phải sắp bị chia tay không?"
Kassandra đẩy anh một cái: "Nói bậy gì đấy. Anh nghĩ nhiều rồi. Nếu anh không thích nghe thì em không nói nữa là được."
Apollo thuận thế nắm tay cô, mân mê các đốt ngón tay: "Không, anh rất thích. Rất vui, cực kỳ vui. Chỉ là... anh biết em không giống anh, em kín đáo hơn trong việc thể hiện tình cảm. Em không cần phải ép mình làm điều gì khiến bản thân không thoải mái."
Cô lắc đầu: "Tối qua em nghĩ rất nhiều. Vì em và anh trai em vốn quen kiểu tương tác khá... lạnh nhạt, nên em không giỏi thể hiện tình cảm. Nhưng mà..."
"Nhưng mà?"
"Anh luôn thành thật với em, nên em cũng muốn nghiêm túc với mối quan hệ này. Và em kết luận rằng, em không thể chỉ là người nhận một chiều. Em cũng phải cho anh biết rằng em..." Cô liếm môi, hơi xấu hổ cụp mắt xuống, "Em quan tâm đến anh."
Apollo im lặng rất lâu. Kassandra bắt đầu cảm thấy không thoải mái, cô cố rút tay ra: "Thôi, em phải về phòng khách rồi, quần áo đều ở đó, điện thoại cũng sắp hết pin rồi. —?!"
Trước mắt loé lên, Apollo dùng cả tay chân nhào tới, ôm chặt lấy cô, hôn hết tất cả những nơi có thể hôn.
Kassandra bị anh làm nhột đến bật cười, vừa cười vừa đẩy mặt anh ra: "Anh làm gì thế?"
Anh rất nghiêm túc, còn nhân tiện cắn nhẹ ngón tay cô: "Chỉ là đột nhiên rất muốn làm vậy."
"Dừng... Em thật sự phải dậy rồi."
"Hôm nay là một ngày cuối tuần dài, đến chiều hãy dậy cũng được."
Kassandra hoàn toàn có cơ sở để nghi ngờ rằng nếu không dậy ngay, thì cả ngày hôm nay cô sẽ không rời khỏi giường nổi.
Sau một hồi ầm ĩ, cuối cùng Kassandra cũng khoác áo khoác rời khỏi phòng như ý muốn. Vì một cái nút áo ngủ bị đứt, nên bên trong cô chỉ mặc áo phông và quần thể thao của Apollo.
Trong biệt thự chắc chắn có người dọn dẹp và bảo vệ làm việc, cô rất sợ giữa ban ngày ban mặt bị người lạ bắt gặp, nên đi lại cứ như ăn trộm.
Thế nhưng điều lo nhất lại xảy ra thật. Vừa rẽ khỏi hành lang nơi phòng của Apollo, chưa kịp xuống lầu thì ở hành lang đối diện xuất hiện một người — không tránh được — đụng mặt nhau.
Là một cô gái trẻ tóc nâu, dáng người cao ráo, nét mặt mạnh mẽ, đeo kính gọng đồi mồi. Tuy chỉ mặc đồ ở nhà màu trung tính nhưng toát lên khí chất khiến người khác không dám xem thường.
Kassandra đứng khựng lại, cực kỳ lúng túng.
Đối phương hơi ngạc nhiên nhướng mày, liếc nhìn cánh cửa phòng Apollo rồi thu lại ánh mắt, rất lịch sự nói: "Chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng."
Tình huống tệ nhất không xảy ra, sau lời chào hỏi, người kia thản nhiên đi xuống lầu, rẽ vào góc nhà Kassandra không biết, cũng không truy hỏi cô là ai, vì sao lại có mặt ở đây.
Kassandra quay về phòng khách chỉnh trang lại, Apollo gửi tin nhắn đến: "Anh đang ở bếp, đến uống cà phê rồi chúng ta đi ăn brunch nhé?"
"Được, nhưng bếp ở đâu..."
Apollo lập tức gửi một loạt ảnh, chỉ đường từ khu vực phòng khách đến phòng bếp.
Kassandra có thể tưởng tượng ra cảnh anh vừa đi vừa chụp ảnh gửi cho cô, không nhịn được bật cười.
Nhờ hướng dẫn của Apollo, cô thuận lợi tìm đến nhà bếp. Ngoài Apollo, người phụ nữ gặp ở cầu thang ban nãy cũng có mặt ở đó.
"Đây là Athena, chị cả của anh. Athena, đây là Kassandra, bạn gái em."
"Rất vui được gặp chị." Kassandra cố giữ bình tĩnh để chào hỏi.
Athena mỉm cười nhẹ: "Chúng ta vừa gặp nhau rồi."
Apollo hơi sững người, sau đó cũng hiểu ra, không quá để tâm, vừa ôm lấy Kassandra ngồi xuống cạnh chỗ bếp đảo vừa hỏi: "Cà phê không?"
Có Athena ở đây, Kassandra khách sáo hơn: "Em tự lấy cũng được mà."
"Không cần đâu." Apollo ấn vai cô xuống, tiện thể cúi đầu hôn lên trán cô, trước khi cô kịp phản ứng thì đã rời đi.
Athena ngồi phía đối diện điềm tĩnh nhìn Kassandra, mỉm cười nhẹ nhàng — như thể đang cười nhạo mấy hành động trẻ con của đứa em trai cùng cha khác mẹ — rồi hỏi: "Apollo trước giờ chưa từng dẫn ai đến đây, em cũng là sinh viên trường Đại học O à?"
Kassandra theo bản năng chỉnh đốn tinh thần: "Vâng, năm nhất ạ."
"Em cũng đến từ vùng này à?"
"Không ạ." Kassandra nói tên thành phố nơi cô lớn lên. Athena có chút bất ngờ, lần đầu thể hiện chút hứng thú ngoài phép lịch sự: "Người từ đó đến học đại học ở đây không nhiều lắm."
"Vâng, đổi môi trường một chút."
"Ý kiến hay đấy. Em đã chọn chuyên ngành nào chưa?"
"Hiện tại đang định chọn Kinh tế, nhưng kỳ này em cũng học Tâm lý 1, có thể sẽ học thêm ngành phụ là Tâm lý."
Không hiểu sao lại có cảm giác như đang bị phỏng vấn.
Athena khẽ gật đầu, như thể có thể đọc được suy nghĩ trong lòng người khác. Lúc này Apollo ngồi xuống bên cạnh Kassandra, đặt cốc cà phê trước mặt cô, nói một cách thoải mái: "Athena vừa mới vào học trường Luật kỳ này."
"Wow," Kassandra trầm trồ, danh tiếng trường Luật đó đúng là vang xa, "Học ở đó chắc vất vả lắm nhỉ? Em từng thấy mấy quyển giáo trình dày cộp rồi."
Athena rõ ràng đã quen với những lời tán dương như vậy, chỉ khẽ cong môi: "Chỉ là bài vở thôi, vẫn ổn. Chỉ có kỳ thi chứng chỉ hơi rắc rối, nhưng cũng còn lâu mà."
Cả nhóm tiếp tục trò chuyện mấy câu vu vơ, rồi cô chị cả nhà Olympus đứng dậy: "Rất vui được gặp em. Chị phải đến thư viện rồi, không làm phiền hai người nữa."
Athena vừa rửa chiếc cốc sứ đã dùng, không quay đầu lại, như nhớ ra gì đó: "Lần sau nếu cần không gian riêng, em không cần phải dụ Hestia rủ ai đó đi cắm trại đâu. Nói thẳng với cô ấy là em định làm gì là được."
Rõ ràng là nói với Apollo.
Sau khi Athena rời đi, Kassandra mới hỏi: "Hestia là ai vậy?"
Apollo khẽ ho một tiếng, đưa tay chạm mũi: "Dì của tụi anh, bình thường cũng ở đây để làm người giám hộ. Vì bà ấy không có ở đây, nên mới phải gọi đồ ăn ngoài..."
"Nếu bà ấy biết em đang ở đây, thì rất nhanh cả nhà sẽ biết hết." Nói đến đây, ánh mắt anh lóe lên chút gì đó.
Kassandra sững người trong chốc lát: "Thì ra là vậy."
Mới hẹn hò chưa đến ba tháng đã bị đưa vào tầm ngắm của phụ huynh nhà Olympus, đúng là hơi nhanh. Chưa kể nội bộ gia đình này nhìn qua đã thấy quan hệ phức tạp — chỉ nhìn ngoại hình thôi cũng biết Athena và Apollo không cùng mẹ. Nếu tối qua còn có thêm trưởng bối nào khác ở đó, thì chắc cô và Apollo cũng không thoải mái nổi.
Kassandra cố gắng không nghĩ nhiều, chuyển chủ đề: "Giờ đi đâu tiếp?"
"Ở cảng có một nhà hàng brunch rất ngon, lại nhìn ra biển. Em có thể mang theo máy ảnh. Ăn xong chúng ta đi dạo ở bến tàu."
"Vậy thì đi thôi."
"Nhanh thế? Em còn chưa uống hết cà phê."
Kassandra đứng dậy, quay lưng lại, vươn vai: "Trời đẹp như vậy, không ra ngoài thì nắng sẽ tắt mất."
*
Kassandra lấy máy ảnh mirroless ra chuẩn bị chụp bữa ăn được trình bày đẹp mắt, Apollo tò mò hỏi: "Máy này không phải cái hôm trước anh thấy em dùng chụp hình đúng không?"
"DSLR nặng quá, hôm nay không mang túi máy ảnh." Kassandra đưa máy cho Apollo xem, cho anh nhìn những bức hình vừa chụp. Do trượt tay quá nhanh, cô vô tình kéo về mấy tấm đầu tiên trong album — ảnh chân dung.
Apollo nheo mắt: "Người này là ai?"
"À, Alexei, anh trai em." Kassandra bấm vào ảnh cho anh xem, "Cái máy này là quà tốt nghiệp cấp ba anh ấy tặng. Lúc mới dùng, em chụp chân dung cho anh ấy làm ảnh đại diện LinkedIn..."
"Hai người trông khá giống nhau."
"Ừ, ai cũng nói vậy."
"Không, thật ra có điểm rất giống," Apollo chỉ vào khóe miệng cô, "Môi hai người giống y hệt."
Kassandra khẽ cúi đầu cười: "Hình như đúng thế." Cô vô thức vu.ốt ve cạnh máy ảnh, giọng nhỏ lại: "Đây là máy ảnh Alexei mua sau khi được thăng chức tháng Sáu, dùng khoản thưởng đầu tiên. Cấu hình vượt mức, chụp ảnh thường ngày cũng thấy hơi phí..."
"Anh trai em thương em thật đấy."
"Nhưng không ngăn được tụi em cãi nhau từ chuyện lớn đến chuyện lặt vặt. Ví dụ như anh ấy không tin em có thể sống bằng nghề nhiếp ảnh, nên lúc học cấp ba đã kiên quyết phản đối em thi vào trường nghệ thuật. Dù chiếc máy ảnh đầu tiên của em chính là anh ấy nhường lại."
Apollo không bình luận gì thêm về mối quan hệ phức tạp của hai anh em, chỉ nhẹ nhàng đề xuất: "Nói đến trường nghệ thuật, em có thể học song song chuyên ngành nghệ thuật ở trường chúng ta."
Kassandra cũng chưa từng nghĩ đến lựa chọn đó: "Em sẽ tìm hiểu thử. Trước đó em định lập tài khoản Instagram để đăng ảnh. Nếu phản hồi tốt có khi cũng sẽ có lời mời công việc." Nói rồi, cô bất ngờ chĩa ống kính về phía Apollo và nhấn chụp.
Nói ra cũng lạ, trước giờ cô chưa từng có ý định ghi lại những khoảnh khắc yêu đương với Apollo.
"Em đang chụp gì vậy?" Apollo nhướng mày.
Kassandra dứt khoát chuyển sang chế độ quay video, bắt đầu làm giọng dẫn: "Hôm nay là ngày 9 tháng 11, đây là lần đầu tiên em quay Vlog. Hôm nay em và Apollo đang ăn brunch ở bến tàu."
Ống kính lướt qua đĩa đồ ăn trên bàn rồi dừng lại ở Apollo phía đối diện.
Anh vẫy tay với máy quay, rồi tiếp tục ăn.
"Nói gì đó đi." Kassandra tiếp tục làm giọng thuyết minh.
Apollo có chút lúng túng trước ống kính, suy nghĩ mất nửa giây rồi hỏi: "Anh nên nói gì? Em muốn em nói gì?"
Cô suýt bật cười đến rung tay: "Gì cũng được. Ví dụ như cảm xúc lúc này, để sau này xem lại."
"Vậy thì..." Apollo dùng khăn giấy lau khóe miệng, nhìn thẳng vào ống kính: "Anh muốn cảm ơn Kassandra, vì đã cho anh một buổi tối tuyệt vời nhất đời mình." Anh ngừng một chút, rồi cười với vẻ mặt cực kỳ nguy hiểm: "Ở mọi nghĩa có thể."
Khung hình run nhẹ rồi xoay lệch, dừng lại ở một góc của đĩa đồ ăn. Rõ ràng là máy đã bị đặt xuống bàn.
Video dài hơn một phút, kết thúc bằng một câu nửa tức nửa cười: "Im đi —"
Đó là đoạn nhật ký tình yêu đầu tiên Kassandra ghi lại bằng chiếc mirroless này.
Và rồi, từng chiếc thẻ nhớ lại đầy thêm những video cùng những bức ảnh:
Kỳ nghỉ đông năm nhất, họ cùng nhóm bạn đi trượt tuyết, nằm giữa nền tuyết trắng vung tay vung chân tạo thành ba vết hằn hình "thiên thần"...
Lễ Tình nhân đầu tiên bên nhau — bữa tối dưới ánh nến cùng bó hoa hồng cổ điển.
Bữa tiệc bất ngờ khi Apollo giành giải thưởng thơ mới Noz.
Kỳ nghỉ xuân, hai người đứng trên ban công của căn hộ cao cấp nhìn ra bãi biển Cancun, Mexico, ăn mừng bài đăng trên tài khoản nhiếp ảnh của Kassandra lần đầu tiên đạt 1000 lượt thích.
Tại trường bắn, Apollo tận tay hướng dẫn cô cách cầm súng và ngắm bắn.
Chuyến du lịch châu Âu lấy danh nghĩa chuẩn bị portfolio — một mùa hè không thể nào quên.
Bữa tiệc sinh nhật khi Kassandra đủ tuổi uống rượu hợp pháp — một đêm vui nổ trời.
Sau một tháng rưỡi Apollo tập nhạc cụ kín lịch, lần đầu gặp lại là một cú nhào tới ôm siêu mạnh.
Quyết định dọn về sống chung, những thùng đồ hỗn loạn lúc chuyển nhà, và chiếc vlog room tour kết thúc đột ngột ngay cửa phòng ngủ...
Xen giữa những sự kiện lớn là hàng tá những bức ảnh tưởng chừng chẳng quan trọng, nhưng lại vừa giống nhau vừa khác biệt:
Bữa ăn đầu tiên họ nấu cùng nhau, những con vật gấp từ khăn tắm trong khách sạn, ảnh selfie trong trang phục đôi tông xuyệt tông, bó hoa đổi theo mùa, mẩu giấy xin lỗi sau trận cãi vã, vé xem show họ cùng đi, ba chiếc ví giống hệt nhau...
Apollo chơi bản "Twinkle Twinkle Little Star" trên đàn piano tam giác với đầy cảm xúc. Apollo lấy sách che mặt ngủ trên ghế dài ban công
"Anh ngủ rồi à?"
"Chưa, đang đọc sách."
"Bìa sách ngược rồi kìa.".
Bạn bè chụp được khoảnh khắc họ hôn nhau trong sàn nhảy — khung hình rung lắc cùng ánh sáng huyền ảo. Apollo dùng máy ảnh của Kassandra lén chụp cô khi đang ngủ. Cái bóng tay trong tay đổ xuống thảm lá ngân hạnh khi họ đi dạo...
"Thật lòng mà nói, bọn mình cứ nghĩ hai người sẽ chia tay sau một học kỳ," Medea thẳng thắn nhận xét khi thấy Kassandra đang sắp xếp lại các file ảnh và video trong ổ cứng di động, "Nhưng trời ơi, đã là năm thứ tư rồi đấy. Anh ấy đúng là không giống mấy tên con trai mình từng gặp."
Kassandra đứng dậy, vươn vai sau khi ngồi lâu cứng đờ, thì thầm: "Ừ nhỉ, đã năm tư đại học rồi."
Học kỳ đầu năm tư là giai đoạn căng thẳng và bận rộn nhất đại học — quá nhiều đơn đăng ký, quá nhiều buổi phỏng vấn, hàng loạt thay đổi đang tới gần, cùng với bao kế hoạch phải lên.
Thời đại học của cô, mỗi cột mốc quan trọng của từng năm, từng học kỳ đều có dấu ấn của Apollo. Hiện tại cũng không ngoại lệ.
"Nói mới nhớ, Giáng Sinh này cậu sẽ qua nhà anh ấy ăn lễ à?"
Kassandra chỉ đáp gọn lỏn: "Ừm."
Medea quan sát biểu cảm của cô: "Lần đầu gặp mặt à?"
"Lần đầu gặp toàn bộ gia đình. Mình từng gặp một vài anh chị em của anh ấy, nhưng lần này sẽ có cả mẹ anh ấy và ông nghị sĩ Olympus." Kassandra thở dài một hơi. "Mình còn chẳng biết phải mặc gì nữa. Làm ơn giúp mình chọn đồ đi."
Medea chờ đúng câu đó.
"Cậu đã nói chuyện với anh ấy về kế hoạch sau tốt nghiệp chưa?" Medea vừa lục tủ đồ của Kassandra, vừa hỏi mà không quay lại.
Kassandra cắn môi, cố giữ giọng bình tĩnh: "Chưa. Dạo này mình đang tập trung chuẩn bị portfolio để nộp hồ sơ."
Medea quay phắt lại: "Hai người phải nói chuyện sớm đi. Nhất là nếu cậu định đi nước ngoài học cao học, mà không tính cưới ngay sau khi tốt nghiệp."
Kassandra sặc: "Hả?!"
"Anh ấy rủ cậu về nhà ăn Giáng Sinh đấy. Thế còn chưa rõ ràng à? Bước tiếp theo chắc chắn là gặp anh trai và bố mẹ cậu rồi."
Kassandra nhắm mắt lại. Cô thật sự chưa từng nghĩ đến chuyện đó.
Kỳ nghỉ đông một tháng tới bỗng dưng trở nên đáng lo chẳng kém gì học kỳ cuối năm tư.