“Á á á xin lỗi nha.”
Do đã quen tương tác livestream, Tiểu Ngọt Ngào vô thức chơi meme và đùa theo thói quen, nhưng rõ ràng làm vậy trước mặt người lạ thì hơi vô duyên.
Dù sao thì phòng livestream của cô giờ cũng ngập tràn tiếng “hahaha” rồi.
Livestream có hơn hai ngàn người xem, không khí siêu náo nhiệt.
“Không sao đâu.”
Anh chàng vest đen hơi khựng lại, vẫn cố gắng giữ thể diện cho cậu chủ nhỏ nhà mình:
“Không phải nặng, chỉ là cậu chủ nhà tôi ngoan lắm, không tự đi xuống cầu thang. Mà có đi cũng... cũng không sao.”
Dù cậu có lỡ tự đi thang máy, với phản ứng nhanh của anh thì vẫn kịp đuổi theo.
Mà kể cả không kịp, dưới nhà cũng toàn vệ sĩ, chẳng ai dám bế cậu chủ đi đâu hết.
Anh không giải thích thêm, chỉ cúi đầu nói với nhóc con:
“Thiếu gia, mình về thôi, lát nữa phu nhân xong việc rồi.”
“Dạaaa.”
Cục cưng nhỏ ngoan ngoãn đáp lời, nhưng chưa chịu đi ngay, còn ngẩng cái đầu tròn xoe nhìn Tiểu Ngọt Ngào:
“Chị ơi, chị đến đây chơi hả?”
Không ngờ nhóc con nhỏ xíu mà nói chuyện rõ ràng ghê luôn, giọng lại còn đáng yêu hết nấc, làm Tiểu Ngọt Ngào bị đốn tim tại chỗ, vội vàng ngồi xổm xuống:
“Đúng rồi, còn cậu chủ thì sao?”
“Gọi em là Áo Áo được rồi ạ!”
“Áo Áo hả? Ủa trùng hợp ghê, chị tên là Vọng Vọng nè!”
“Á á á!”
Vừa nghe tên giống mình, nhóc con vui quá, quay tại chỗ một vòng tròn.
Vọng Vọng Tiểu Ngọt Ngào cười tươi như nắng, đập tay với nhóc một cái.
Cả phòng livestream lại tiếp tục bùng nổ “hahaha”.
Áo Áo tiếp tục hào hứng kéo tay chị đẹp:
“Chị ơi chị ở phòng nào vậy? Nếu ở tầng này thì em dẫn chị về phòng nha~”
“Áo Áo giỏi quá ta!”
“Vâng ạ, vì đây là nhà của ba em đó!”
Nhóc con nói rành rọt: “Nếu chị muốn, em còn dẫn chị đi tham quan luôn nha~”
“Ối dồi ôi cảm ơn Áo Áo nghen!”
Tiểu Ngọt Ngào chẳng nghi ngờ gì, nghĩ đơn giản là nhóc ở đây lâu nên nhớ hết số phòng.
Nhưng dân mạng thì lại nghĩ khác:
[Ủa có khi nào "nhà ba em" nghĩa là ba em là chủ chỗ này luôn không?]
[Tui cũng nghĩ vậy, ai lại xem khách sạn như nhà mà còn có vệ sĩ đi kèm chứ?]
[Nhìn nhóc quen quen lắm, tui thấy trên TV rồi mà chưa nhớ ra, bực mình ghê]
[Tui thấy mấy nhóc con trông na ná nhau á]
[Không giống đâu, nhóc này cute lố luôn mà hahaha]
[Thật sự thấy quen... Để tui đi tra thử]
Tiểu Ngọt Ngào được Áo Áo dẫn đi tìm phòng mình.
Liếc nhìn màn hình, thấy nhiệt livestream tăng, cô tranh thủ lia thêm vài góc máy cận cảnh nhóc con.
Vệ sĩ đứng cạnh thì có vẻ không vui, nhưng ngại đang livestream nên không can thiệp.
Dù vậy Tiểu Ngọt Ngào cũng không định tắt máy, ai bảo nhóc con tự nguyện làm hướng dẫn viên cơ chứ.
Cô lắc lắc bàn tay mũm mĩm đang nắm lấy tay mình, đầy tự tin.
“Áo Áo hay ở đây lắm hả? Thế ba em đâu rồi?”
Thấy nhóc nhắc tới ba, Tiểu Ngọt Ngào thuận miệng hỏi tiếp.
Nhóc con cao tới ngang đùi cô, lon ton chạy mà không hề chậm: “Ba nhỏ đang làm việc, ba lớn thì đang họp ạ~”
“Ơ… à… ra là có tận hai ba luôn hả?!”
Tiểu Ngọt Ngào hơi ngạc nhiên.
Vừa lúc đó, hai người đi ngang qua một hành lang.
Bên kia hành lang có chút tiếng động, không lớn nhưng trong không gian yên tĩnh thì khá rõ, hình như có nhóm người đang tụ tập.
Tiểu Ngọt Ngào nhanh nhạy nghĩ ngay: "Ơ hay, có khi sao lớn nào đó đang quay quảng cáo, dự event gì cũng nên."
Quả nhiên cô thấy ngoài căn phòng hai cánh cửa giống phòng họp có cả máy quay lẫn nhân viên kỹ thuật.
Không kịp nghĩ nhiều, cô kéo nhóc con tiến lại gần.
Đi tiếp tới hành lang khác, ngoài vài nhân viên mặc thường phục, cuối hành lang còn có hai người mặc vest đen, mà trên đường đã gặp hai người rồi.
Tiểu Ngọt Ngào: "…"
Ủa gì vậy? Bộ lạc mafia đây hả?
Nhưng lạ một nỗi, cô lại không bị ngăn cản, mấy vệ sĩ và nhân viên còn khẽ cúi chào cô?
Cô lầm bầm: “Cái quái gì thế này…”
Nhưng vì đang đeo mic và tai nghe nên câu nói lọt thẳng vào livestream:
[Chỗ này không phải là Áo Lan thì tui kêu chị chạy lẹ rồi đó]
[Không sao, hình như người ta cúi chào nhóc Áo Áo kìa]
[Ủa mấy bạn không nhìn ra à? Là vì có cậu chủ nhỏ dẫn đường nên mới không ai cản Wangzai thôi!]
[Bạn phía trước bớt nhận vơ đi, đó là cục cưng nhà tui nha]
[Thu hoạch thêm một thẻ thông hành hình nhóc con siêu cấp đáng yêu, aaaaa ghen tị chết đi được]
[Quả nhiên đi ra ngoài mới có thể gặp kỳ ngộ như phim luôn]
Đúng lúc đó, chuyện còn thú vị hơn nữa xảy ra---
Gần tới cuối hành lang, điện thoại Tiểu Ngọt Ngào lia tới cảnh bên hai cánh cửa, phát hiện một bé con khác đang ngồi khoanh chân trên thảm.
Vẫn là nhóc xíu, ngồi bên cạnh đống balo, túi laptop, sổ sách. Trước mặt nhóc là chiếc laptop đang mở.
Nhìn tỉ lệ cái laptop với bé con thì đoán chắc cũng chỉ học tiểu học là cùng.
[Ủa kịch bản gì nữa đây? Game nhập vai? Phòng bí mật?]
[Nếu NPC không phải là nhóc con cute vậy tui đã kêu chị chạy lẹ rồi]
Tiểu Ngọt Ngào chẳng còn tâm trạng nhìn comment, cô bước thẳng tới, ngồi xổm hỏi:
“Em đang làm gì vậy nè?”
Chủ yếu là vì nhóc con kia đang nhìn chằm chằm màn hình rất chăm chú!
Tư thế gõ phím cũng thuần thục không giống trẻ con gì cả.
Vì quá sốc, cô còn quên mất điện thoại vẫn quay rõ cảnh nhóc cùng màn hình laptop.
Nhìn vào màn hình, Tiểu Ngọt Ngào… im luôn.
“…”
Cô tưởng nhóc con chăm chú vậy chắc chơi game gì rồi.
Gần đây nhiều nhóc tiểu học nghiện game mà, chơi laptop cũng bình thường thôi.
Ai dè… trên màn hình toàn ký hiệu, code và chữ chi chít!
Mà dù cô tiến lại gần, nhóc con chỉ liếc cô rồi nhìn Áo Áo, ánh mắt lia nhanh qua một cái rồi tiếp tục… code tiếp!
Tay vẫn lạch cạch không ngừng!
[Ủa cái gì vậy? Thằng bé đang làm gì thế?]
[Nhìn y chang đang code…]
[Chuẩn luôn! Tui học IT mà, khỏi lầm]
Thấy hướng quay hơi quá đà, vệ sĩ theo sau Áo Áo cuối cùng cũng không nhịn được nữa, tiến lên nhỏ nhẹ:
“Xin lỗi cô, ở đây không tiện quay hình đâu ạ.”
“À, xin lỗi… xin lỗi…”
Tiểu Ngọt Ngào lập tức che camera lại.
Nhưng Áo Áo đã líu lo giải thích:
“Anh em đang lập trình á~”
“Lập trình?!” Tiểu Ngọt Ngào tưởng mình nghe nhầm.
“...Khoan đã, hai đứa là anh em hả?!”
“Dạaa.”
Áo Áo chớp mắt, trả lời siêu nghiêm túc:
“Em với anh hai đang ở đây đợi ba nhỏ tan làm~”
Tiểu Ngọt Ngào: “…”
Livestream:
[…?]
[Ngoài kia đầy biến động, còn nhóc con thì ngồi lập trình trên thảm như ở nhà...]
[Cái này đích thực là kịch bản phim luôn!]
[Ủa khoan, nhóc này không bị xao nhãng à? Là anh của nhóc mũm mĩm, vậy là đại thiếu gia chứ gì nữa? Đại thiếu gia mà lại ngồi bệt ngay thảm khách sạn gõ code? Không ai chuẩn bị cho hẳn cái ghế đàng hoàng à?]
Tiểu Ngọt Ngào cũng vừa kịp liếc thấy dòng bình luận đó trong lúc chính bản thân cô cũng đầy nghi vấn, nên thuận miệng hỏi luôn:
“Ủa, sao không kiếm cái ghế ngồi cho thoải mái, ngồi dưới đất vậy không mệt hả?”
Áo Áo nghe xong thì nghiêng đầu ra vẻ khó hiểu:
“Anh hai nói là nếu phải đi kiếm chỗ ngồi, đi tới đi lui sẽ tốn thời gian ạ.”
Thật ra dạo gần đây, cứ mỗi lần ba nhỏ đi làm là hai anh em lại theo tới, rồi tìm chỗ ngồi tạm đâu đó mà học.
Mục đích chính là đi cùng ba nhỏ, chứ học chỉ là giết thời gian thôi.
Mà đã học thì anh hai không thích phí thời gian linh tinh.
Áo Áo hôm nay học xong sớm nên mới chạy lung tung chơi, mới tình cờ gặp Tiểu Ngọt Ngào.
Áo Áo đơn giản thuật lại với chị đẹp như vậy.
[…Vậy là xong vụ án, người ta nói rồi mà, đang đợi ba tan làm, tranh thủ học bài thôi.]
[Đại thiếu gia tập trung dữ thần, rảnh tí là học. Kiểu này chắc học đâu cũng được.]
[Ủa chắc đây là người chứ? Phải là thiên tài nhí mới đúng!]
[Thiên tài? Ủa tui nhớ ra rồi! Nhóc mũm mĩm này là con trai nhà Thẩm Khanh nè! Vừa coi trailer show thực tế hôm trước xong!]
[Cái gì? Show gì vậy?]
[Thầy Thẩm?! Vậy người đang làm việc trong phòng là thầy Thẩm á?! Trời đất ơi!!! Nghe nói ngoài đời đẹp trai lắm, chị Vọng Vọng nhớ tìm ảnh nha!]
[Khoan đã khoan đã, nếu nhóc mũm mĩm là con của Thẩm Khanh thì nhóc gõ code kia chẳng phải là… đại thiếu gia thần bí nhà Thẩm Khanh sao?! Thiệt sự là thiên tài nhí rồi!]
[Đại thiếu gia ngầu xỉu luôn, ổng chỉ mới 7 tuổi thôi đó hả QAQ]
Đúng lúc đó, cánh cửa lớn hai bên bỗng được mở ra.
Âm thanh bên trong lập tức ùa ra, kèm theo một loạt nhân viên túa ra khỏi phòng.
Coi vậy mà phòng cách âm ngon thật, bên trong ồn vậy chứ đứng ngoài hành lang nãy giờ có nghe thấy gì đâu, chỉ khi tới gần cửa mới nghe loáng thoáng tí.
Vừa nghe thấy tiếng động, livestream hoàn toàn bùng nổ, mic Tiểu Ngọt Ngào thu âm khá tốt nên ai cũng nghe rõ tiếng nhân viên vừa nói:
“Thầy Thẩm vất vả rồi ạ!”
[Wao, thiệt sự là Thẩm Khanh luôn?!]
[Chị Vọng Vọng ơi chị sắp viral rồi đó nha!!!]
Nhưng lúc này Tiểu Ngọt Ngào vẫn phản xạ chậm nửa nhịp, máy quay vẫn còn lia thẳng vào cậu nhóc đang ngồi ở cửa, giống như đang canh chừng vậy.
Dù cho xung quanh bắt đầu ồn ào, cậu bé ngồi khoanh chân trên thảm kia cũng chỉ ngẩng đầu liếc qua bên đó một cái, rồi lại quay về tiếp tục chăm chú gõ phím, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi cảnh tượng hỗn loạn.
Dù ngoài kia có thế nào, nhóc vẫn như tượng đá, tay vẫn lạch cạch gõ liên hồi.
Mãi cho đến khi có tiếng nam trầm ấm vang lên: “Đoạt Đoạt, Áo Áo đâu rồi? Xong việc rồi nè, đi tìm ba lớn thôi.”
Lúc này, đại thiếu gia đang vùi đầu vào màn hình mới ngẩng phắt lên.
Ống kính livestream của Tiểu Ngọt Ngào như bị dẫn dắt theo ánh mắt của cậu nhóc mà lia sang.
Một bóng dáng cao ráo thon dài lập tức xuất hiện trong khung hình livestream.